Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 704: Đắc tội rồi

Ngự Dụng Cuồng Thần

04/01/2022

Cất bước đi về phía xe ô tô, Sở Vĩnh Du thật ra cũng không muốn quan tâm Vạn Tâm.

“Đừng quậy, dẫn tôi đến Lương Nhân Cốc gặp người mạnh nhất trong các anh, tôi có chuyện quan trọng.”

Nhìn thấy thái độ của Sở Vĩnh Du như vậy, Vạn Tâm càng không thoải mái, lúc đầu khi giết Ma Tôn, anh ta ở trước mặt Sở Vĩnh Du, chỉ có thể dùng từ mất hết mặt mũi để hình dung, hoàn toàn là thua triệt để.

Sau đó, anh ta liền vươn lên mạnh mẽ, vừa hay phương pháp tu luyện chính xác của Hóa Long Cảnh cũng truyền ra, bèn dốc sức tiến vào Hóa Long Cảnh, cho dù ở Lương Nhân Cốc, anh ta cũng tính là người kiệt xuất trong thế hệ trẻ.

Cho nên, Sở Vĩnh Du ở trước mặt anh ta, vậy mà còn dám cao ngạo như vậy?

“Sở Vĩnh Du! Muốn gặp bọn họ thì anh buộc phải đánh bại tôi trước, nếu không...”

Giọng nói của Vạn Tâm cất cao hơn, nhưng chưa nói hết câu, một ánh mắt của Sở Vĩnh Du nhìn qua.

“Nói xong chưa? Tôi đã nói tôi vội, dẫn đường!”

Loại khẩu khí này hoàn toàn là giọng điệu ra lệnh, kiểu không cho phép nghi ngờ.

Đợi Sở Vĩnh Du lên xe, Vạn Tâm đứng đó mới phản ứng lại, phát hiện, sau lưng mình đã toát hết mồ hôi lạnh

Vừa rồi ánh mắt đó của Sở Vĩnh Du, quá đáng sợ, anh ta căn bản chưa từng thấy, dường như một ánh mắt thì có thể khiến anh đi chết đi, không hề nghi ngờ, người đàn ông này nếu như thật sự động thủ, anh ta sợ rằng sẽ không có sức đánh trả.

Đây là kết quả của việc sinh ra bóng ma tâm lý từ trong lòng đối với Sở Vĩnh Du, cho nên cho dù Vạn Tâm có cao ngạo nữa, cũng không dám nhắc tới chuyện chiến đấu gì nữa.

Xe chạy về phía Lương Nhân Cốc, tuy Vạn Tâm vô cùng cảm khái, nhưng trong lòng vẫn nở nụ cười lạnh.

Mẹ kiếp, ông đây không phải là đối thủ của anh, nhưng cao thủ trong Lương Nhân Cốc, Sở Vĩnh Du anh tuyệt đối không đánh lại, muốn tìm bọn họ sao? Nằm mơ!

“Vạn Tâm, có phải chỉ cần tôi đánh bại ai thì có thể kêu người đó ra ngoài làm nhiệm không?”

Đột nhiên nghe thấy lời như này, Vạn Tâm gật đầu.

“Không sai, hai tiền đề, thứ nhất có mệnh lệnh phái đi của phía trên; thứ hai chính là đánh bại bọn họ. Nhưng Sở Vĩnh Du, không phải tôi đả kích anh, anh quả thật lợi hại, một ánh mắt thì có thể khiến tôi rút chiến ý, nhưng cao thủ thật sự của Lương Nhân Cốc, đó đều là người ứng cử của thần long hộ quốc, anh không có cơ hội, một chút cơ hội cũng không có.”

Sở Vĩnh Du không nói nữa, đây không phải là chuyện Vạn Tâm nên nhọc lòng.

Chiếc xe chạy tới một tòa kiến trúc bốn tầng, nhìn từ xe, diện tích của mỗi tầng đều cực kỳ rộng, giống như trung tâm thương mại.



“Nơi này chính là nơi lãnh đạo cấp cao của Lương Nhân Cốc ở và bàn việc, người ngoài muốn đi vào, buộc phải đưa ra mệnh lệnh bên trên truyền xuống, nếu không cho dù anh là Chiến Thần nước R, thân phận ở đây cũng không có bất kỳ tác dụng.”

Nghe thấy lời của Vạn Tâm, nhìn tòa kiến trúc ba tầng này, Sở Vĩnh Du mới hiểu, chẳng trách ông Tần nói phải có đủ công trạng mới có thể tới Lương Nhân Cốc, xem ra phía trên không lên tiếng, anh thậm chí ngay cả cửa cũng không vào được.

Đến cửa lớn, một ông lão ngồi khoanh chân ở trên đất, Sở Vĩnh Du lấy ra văn thư ông Tần đưa cho anh, đối phương sau khi liếc nhìn, cánh cửa đó mới mở ra.

Tuy nhiên, Sở Vĩnh Du lại không đi vào, mà nhìn về phía ông lão ngồi khoanh chân đó, nói.

“Ông lão, ông có thể ra ngoài làm nhiệm vụ không?”

Vừa dứt câu, Vạn Tâm ở bên cạnh kinh sợ vô cùng, lập tức quát Sở Vĩnh Du.

“Sở Vĩnh Du! Anh... anh vậy mà dám nói chuyện như vậy với thái thượng trưởng lão, lá gan của anh thật lớn!”

Ông lão đó ngẩng đầu liếc nhìn Sở Vĩnh Du, trên mặt nở một nụ cười sâu xa.

“Ha ha, dám kêu ta ra ngoài làm nhiệm vụ, cậu coi như là người đầu tiên.”

Liên quan tới Mị Tôn và kế hoạch đó, tuyệt đối là chuyện quan trọng, nếu không sẽ chết rất nhiều người, cho nên Sở Vĩnh Du buộc phải muốn cao thủ thật sự của Lương Nhân Cốc đi làm mà người ngồi khoanh chân này, thực lực rất mạnh.

Vạn Tâm điên rồi, vị này chính là thái thượng trưởng lão của Lương Nhân Cốc, tồn tại đứng đầu, là người cuối cùng bảo vệ Lương Nhân Cốc, canh ở cửa như này cũng là một loại tu hành, cho nên không cần người ra vào chào hỏi với ông ta, không ngờ thật sự bị Sở Vĩnh Du xem thành người trông cửa, lá gan quá to rồi.

“Nếu như có thể, ông lão, đắc tội rồi.”

Hai tay ôm quyền, ánh mắt của Sở Vĩnh Du rất kiên định.

Từ từ đứng dậy, trên mặt thái thượng trưởng lão nở nụ cười, cứ nhìn Sở Vĩnh Du như vậy.

“Cậu nhóc xem ra rất tự tin với thực lực của mình, nhưng cậu phải làm rõ một điểm, lão phu mấy chục năm chưa từng động thủ, nếu như cậu cố chấp tỷ thí một trận với tôi, thắng đương nhiên làm theo lời cậu nói, nhưng nếu cậu thua, tôi cũng sẽ không nể mặt phía trên, sẽ phế đi võ công của cậu, đây chính là cái giá.”

“Cậu, còn dám không?”

Vạn Tâm ở bên cạnh nghe thấy thái thượng trưởng lão nói như vậy, trong lòng rất vui mừng.

Sở Vĩnh Du anh quá ngốc, ha ha, lần này đá trúng tấm sắt này, nếu bây giờ rút, mặt mũi của vị Chiến Thần nước R này của anh coi như mất sạch, nhưng nếu cứ muốn tỷ thí, sao có thể thắng được thái thượng trưởng lão, kết quả cuối cùng chắc chắn sẽ biến thành một người bình thường, một người bình thường không có thực lực.



“Đi đâu?”

Tuy nhiên Sở Vĩnh Du lại không có bất kỳ do dự nào, câu trả lời đơn giản bằng hai chữ, đã nói rõ tất cả.

“Tốt tốt! Đi theo ta.”

Thái thượng trưởng lão thu liễm nụ cười, dẫn Sở Vĩnh Du đi vào đại sảnh tầng một.

“Mở sân đấu võ, đồng thời tắt toàn bộ camera.”

Mấy người ngồi bên đó, thế nào cũng không ngờ, thái thượng trưởng lão sẽ đột nhiên nói như vậy, ai cũng sững người một lát mới phản ứng lại.

“Vâng vâng.”

Cách 50m, một cánh cửa lớn mở ra, có thể nhìn thấy bên trong đều xây bằng đá xanh, không còn gì khác, chắc chính là sân đấu võ rồi.

Sau khi Sở Vĩnh Du và thái thượng trưởng lão đi vào, cửa lớn cũng lần nữa đóng chặt lại.

Vào cùng lúc này, gần Vạn Tâm đã lục đục xuất hiện rất nhiều người, đa số đều là người trung niên hoặc lão giả, người nào người nấy đều mang ánh mắt chấn động.

“Thái thượng trưởng lão vậy mà muốn ra tay sao? Người đó là ai? Hình như là một người từ ngoài tới.”

“Tên nhóc được lắm, bao nhiêu năm rồi, thái thượng trưởng lão cuối cùng cũng ra tay rồi.”

“Đáng tiếc, thái thượng trưởng lão vẫn như trước, trước giờ không để người khác quen chiến đấu của ngài ấy, nếu không cho dù chỉ nhìn một lúc, cũng sẽ được lợi ích cực lớn.”

Bên cạnh Vạn Tâm cũng xuất hiện một người trung niên, chính là ba của anh ta.

“Vạn Tâm, người đi vào là ai?”

“Chiến Thần nước R Sở Vĩnh Du, bên trên hạ lệnh, hình như muốn điều năm vị cao thủ đi làm nhiệm vụ, Sở Vĩnh Du muốn cao thủ thật sự của Lương Nhân Cốc chúng ta đi làm chuyện này, khi vừa vào cửa thì nhìn thấy thái thượng trưởng lão, cho nên...”

Sở Vĩnh Du? Những người khác cũng nghe thấy lời của Vạn Tâm, hoặc nói, bọn họ cũng biết tên của Sở Vĩnh Du, dù sao là Chiến Thần nước R, đối với Lương Nhân Cốc mà nói không tính là bí mật gì.

“Một Chiến Thần cỏn con dám khiêu khích thái thượng trưởng lão? Thật là nực cười.”

“Thật là nghé mới sinh không sợ hổ, thái thượng trưởng lão là tồn tại ngay cả thần long hộ quốc cũng không đánh lại được, chỉ dựa vào cậu ta?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bản Lĩnh Ngông Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook