Bàn Long

Quyển 9 - Chương 32: Thảm thiết

Ngã Cật Tây Hồng Thị

27/02/2013

Lâm Lôi, Hắc Đức Sâm hai người lăng không đối diện, khoảng cách chừng vài trăm thước, cả hai đều vận dụng đấu khí, phi thường mạnh mẽ.

Rất nhiều người đang xem cuộc chiến ở dưới đều nghe được rõ ràng.

" Quá càn rỡ !" Ốc Đốn nhướng mày.

" Mẹ hắn, đến khi đại nhân đánh cho hắn kéo cờ mà chạy có lẽ mới biết trời cao bao nhiêu ." Cái Tỳ bất bình chửi.

Phía dưới đông đảo người xem mặc dù phần lớn cho rằng Hắc Đức Sâm càn rỡ, thế nhưng mọi người đều hiểu …… thực lực của Hắc Đức Sâm quả có tư cách để càn rỡ.

Dù sao hắn cũng xưng là "Bàn thạch kiếm thánh ".

Là người có lực phòng ngự biến thái vô cùng !Trên cao không, Bàn thạch kiếm thánh 'Hắc Đức Sâm' nói xong quanh thân thể liền xuất hiện dày đặc khí lãng màu vàng của thổ nguyên tố, khí lãng quay cuồng càng tạo cho người ta cảm giác trầm trọng , áp bức.

" Bức ngươi rút kiếm ?" Lâm Lôi khóe miệng khẽ nhếch lên.

" Oanh !" Nồng đậm Hắc lam đấu khí tràn ngập ra từ ngoài thân Lâm Lôi, giống như một đám mây mù quay chung quanh Lâm Lôi, so với Hắc Đức Sâm thì hộ thể khí lãng của hắn chẳng hề kém.

Hộ thể khí lãng còn tựa hồ ẩn chứa ba động.

" A ?" Hắc Đức Sâm thấy "Mạch động phòng ngự " của Lâm Lôi thì hai mắt cũng sáng ngời lên, lập tức cẩn thận quan sát Lâm Lôi .

"Lâm Lôi, không ngờ, ngươi cũng biết giấu diếm chút kỹ xảo giống như Áo Lợi Duy Á vậy, ta thừa nhận … ngươi đủ tư cách để ta rút kiếm rồi."

Hắc Đức Sâm là ai ? "Mạch động phòng ngự" của Lâm Lôi khác hơn so với cách phòng ngự của hắn, nhưng hắn biết uy lực tuyệt đối sẽ không kém hơn so với phương pháp phòng ngự của hắn. Chỉ bằng vào phòng ngự này của Lâm Lôi thì Hắc Đức Sâm đã phải rút kiếm rồi !

" Thương !" Hắc Đức Sâm rút thanh trọng kiếm sau lưng ra đồng thời trịnh trọng nhìn Lâm Lôi.

Lâm Lôi cũng đảo tay, Hắc ngọc trọng kiếm mặt ngoài phản xạ quang mang màu xanh cũng xuất hiện nơi tay, cả hai bắt đầu súc thế, chuẩn bị một kích sắc bén tấn công địch thủ.

" Rút kiếm rồi, Hắc Đức Sâm đại nhân rút kiếm rồi."

Mấy trăm vạn người phía dưới đều cảm thấy tim đập nhanh hơn, Áo Lợi Duy Á cũng nhướng mày nói: " Phòng ngự của Lâm Lôi hình như … có điểm đặc thù. Không ngờ hắn còn giấu chiêu này."

Địch Lỵ Á đã khẩn trương đến nỗi trán đầy mồ hôi vẫn không biết. … Trên cao một thân thể chung quanh bao phủ khí lãng màu vàng, một thân thể bao phủ bởi khí lãng hắc lam.

Bàn thạch kiếm thánh 'Hắc Đức Sâm' như Đại địa Chiến thần còn Lâm Lôi lại giống như ác ma đến từ dị vị diện, cả hai đều khiến cho lòng người trầm xuống.

" Cẩn thận !"

Lâm Lôi quát lạnh một tiếng " Oanh !" Vốn bầu trời chỉ có chút gió nhẹ, đột nhiên xuất hiện một trận cuồng phong điên cuồng tịch quyển thiên địa, thân ảnh Lâm Lôi mơ hồ dung nhập vào trận cuồng phong.

" Ca sát " một tiếng, một gốc cây đại thụ bị chấn gãy, vô số đại thụ đều bị thổi đến nghiêng ngả, lá cây bay loạn đầy trời, vô số lá rụng, đá vụn từ Đồ Tiêu sơn rơi xuống. Phía dưới mấy trăm vạn người đều nheo mắt lại, tất cả đều muốn nhìn kỹ trận chiến.

" Lĩnh ngộ đối với Phong nguyên tố pháp tắc không ngờ đã cao đến thế ." Phong hệ thánh ma đạo Long Nhĩ Tư đại sư hai mắt sáng ngời, thấp giọng tán thưởng.

Tất cả mọi người còn lại hầu như đều yên lặng quan sát cuộc chiến.

……

Cầm trong tay thanh trọng kiếm Bàn thạch kiếm thánh Hắc Đức Sâm ngạo nghễ đứng giữa không trung. Cho dù cuồng phong thét gào hắn vẫn vững như Thái Sơn.

Thân ảnh Lâm Lôi mơ hồ xuất hiện trong trận cuồng phong.

" HỐNG ~~" đột nhiên một tiếng thú hống quỷ dị vang lên, một bóng đen mơ hồ bay tới nhằm phía Hắc Đức Sâm.

Sắc mặt Hắc Đức Sâm liền biến đổi, tốc độ của Lâm Lôi quá nhanh, chính bởi vì nhanh đến cực hạn, mới khiến cho cuồng phong rống giận.

Hắc Đức Sâm đối nhãn cùng đôi mắt vàng lợt của Lâm Lôi.

" Hừ !" Hắc Đức Sâm chút nào không úy kỵ.

" Hát !"

" Hát !"

Hai tiếng hét phẫn nộ cơ hồ đồng thời vang lên. Hắc ngọc trọng kiếm mang theo vô tận sức mạnh của đại địa bổ về phía Hắc Đức Sâm. Còn trọng kiếm của Hắc Đức Sâm cũng tựa như một tòa đại sơn đón lấy Lâm Lôi.



Hai thanh kiếm chạm nhau !

" Bồng !"

Như hai tòa núi lớn va vào nhau, lực chấn hình thành dòng khí lưu mà mắt thường có thể thấy được, khí lưu giống như một thanh lợi đao chém nát đại thụ trên khắp Đồ Tiêu Sơn, vô số cự thạch bị chấn nát, loạn thạch, bụi gỗ từ trên cao bay khắp bốn phương tám hướng.

" Bệ hạ, cẩn thận !" một viên cự thạch bay về phía Kiều An, lập tức có chiến sĩ bay lên, một cước đã đem cự thạch ngàn cân kia đá bay đi.

Đám hộ vệ bảo vệ cho các quý tộc đều rất cường hãn, ngay cả trong số người quan chiến cũng có rất nhiều chiến sĩ lợi hại, còn có cả ma pháp sư." Mọi người cẩn thận một chút."

Toàn bộ đám đông đều rung động. Sức mạnh quả là đáng sợ!

" Lâm Lôi !" Địch Lỵ Á chứng kiến Lâm Lôi biến thân đồng thời có sức mạnh như vậy trong lòng cũng vì người mình yêu mà cảm thấy tự hào.

……

Lâm Lôi, Hắc Đức Sâm hai người không hẹn mà cùng lui về phía sau gần trăm thước.

" Sức mạnh thật kinh người." Lâm Lôi trong lòng thầm rung động, lần trước đấu cùng Áo Lợi Duy Á hắn chỉ sử dụng Tử huyết nhuyễn kiếm, cũng không thể hiện sức mạnh kinh người nhất. Dù sao Long huyết chiến sĩ nổi danh vì sức mạnh phi thường ! Sử dụng Hắc ngọc trọng kiếm, càng phát huy hết mức sức mạnh hủy thiên diệt địa kinh người đó.

" Long huyết chiến sĩ, không hổ là chung cực chiến sĩ." Tiếng cười của Hắc Đức Sâm vang lên " Bất quá, ta vừa rồi chỉ dùng sức mạnh thuần túy chứ không ẩn chứa pháp tắc ở trong. Lần công kích sau ngươi phải cẩn thận đó."

Như "Đại địa liệt " mà Hắc Đức Sâm thi triển lần trước chính là ẩn chứa lĩnh ngộ đối với Đại địa pháp tắc. Uy lực gia tăng rất nhiều.

" Chiêu sau, ta cũng sẽ sử dụng Đại địa áo nghĩa, ngươi cũng cẩn thận đó." Lâm Lôi không rời mắt khỏi Bàn thạch kiếm thánh Hắc Đức Sâm.

Trận chiến này, tuyệt đối không thể lưu thủ. Ngươi lưu thủ mà đối phương không lưu thủ thì e rằng sẽ mất mạng .

" Đại nhân sắp dùng Đại địa áo nghĩa rồi."

Ba Khắc năm huynh đệ, Ốc Đốn đám người đều khẩn trương đứng dậy, còn Bối Bối cùng Hắc Lỗ đều đưa mắt nhìn nhau, Hắc Lỗ hôm nay trở nên nhỏ đến không ngờ.

" Sưu !"

Lúc mọi người ngửa mặt lên trời quan sát thì Hắc Lỗ, Bối Bối đều nhanh như chớp chui tới Đồ Tiêu sơn. Hai đại ma thú đều cực nhanh chạy lên phía đỉnh núi, chỉ chốc lát, cả hai đã ẩn thân trong một bụi rậm trên đỉnh Đồ Tiêu Sơn .

" Chúng ta ở đây quan sát, nếu lão Đại thắng thì tốt còn nếu thua mà tên Hắc Đức Sâm lại muốn hạ trọng thủ, thì chúng ta sẽ xông lên."

Bối Bối âm hiểm nhìn về phía Hắc Đức Sâm, Hắc Lỗ cũng gật đầu. Lần trước Áo Lợi Duy Á thiếu chút nữa đã mất mạng, Hắc Lỗ cùng Bối Bối hoàn toàn không muốn thấy lại cảnh đó.

……

Lâm Lôi cầm chắc Hắc ngọc trọng kiếm, toàn bộ đấu khí trong cơ thể đều vận chuyển cực nhanh. Khí thế không ngừng tăng mạnh, phía Bàn thạch kiếm thánh Hắc Đức Sâm cũng đang súc thế chờ đợi.

Hai đại cao thủ, đã quyết định sử dụng tuyệt chiêu.

" Oanh !"

" Oanh !"

Thanh âm đáng sợ của khí bạo đồng thời vang lên, hai đạo tàn ảnh cùng hoa phá hư không, chỉ nháy mắt, hai đại cao thủ đã như hai khỏa vẫn thạch va chạm, đồng thời

" Đại địa áo nghĩa chi, Bách trọng lãng !"

Ánh mắt từ đồng tử màu vàng lợt của Lâm Lôi càng thêm lạnh lùng, Hắc ngọc trọng kiếm giống như không chuyển động thế nhưng tốc độ thật ra nhanh đến quỷ dị, phảng phất xuyên thấu qua cả thời không.

" Đại Địa –chấn !" vẻ mặt Hắc Đức Sâm cũng ngưng trọng. Thanh trọng kiếm trong tay càng thu liễm quang mang, không gian chung quanh cũng tự nhiên ngưng kết lại.

" Bồng !" Thổ hoàng trọng kiếm cùng Hắc ngọc trọng kiếm chạm vào nhau, lúc này chợt phi thường quỷ dị, Lâm Lôi cả người giống như một thiên thạch từ trên cao nện xuống, cực nhanh rơi xuống, đại khái còn cách mặt đất khoảng vài trăm thước mới xoay người, lăng không đứng thẳng lại.

Lâm Lôi cảm thấy trong cơ thể máu tươi không ngừng sôi trào .

"Thật mạnh!" Lâm Lôi hoảng sợ nhìn Bàn thạch kiếm thánh Hắc Đức Sâm vẫn trên cao.

Uy lực của " Mạch động phòng ngự " rất cao, so với đấu khí của thánh vực bình thường còn hơn mấy chục lần. Lực phòng ngự đáng sợ như thế nên dù là thánh vực đỉnh cường giả công kích đều không uy hiếp đến phòng ngự của hắn.



Phòng ngự của Lâm Lôi không kém Hắc Đức Sâm. Nhưng dù như thế, "Đại địa chấn " của Hắc Đức Sâm như một tòa núi to lại dồn toàn bộ trọng lượng vào một kiếm bổ trên người Lâm Lôi nên đã phá hủy " Mạch động phòng ngự ".

Tiêu hao hơn phân nửa uy lực, không còn đến non nửa lực công kích nên Lâm Lôi dựa vào phòng ngự của Long lân mới miễn cưỡng chống cự được.

" Công kích của Bàn thạch kiếm thánh cũng có một chút giống với Đại địa áo nghĩa của ta."

Lâm Lôi cảm giác "Đại địa chấn " của Hắc Đức Sâm cũng có một trận chấn động ba truyền lại, chỉ là chấn động ba đó chỉ có một trọng.

Một trọng chấn động ba truyền vào trong cơ thể Lâm Lôi chỉ khiến huyết dịch trong cơ thể hắn sôi trào mà thôi.

" Đối với Đại địa mạch động lĩnh ngộ vẫn còn rất thấp."

Bàn thạch kiếm thánh Hắc Đức Sâm ở phương diện Đại địa pháp tắc lĩnh ngộ không phải là "Đại địa mạch động" , mà là một loại khác.

" Có lẽ Hắc Đức Sâm cũng không dễ chịu mấy." Lâm Lôi nhìn lên phía Hắc Đức Sâm.

" Ân !" Đứng ở trời cao nhưng thân thể Hắc Đức Sâm cũng đang run lên, một tia máu tươi chảy ra từ khóe miệng hắn, hắn kinh hãi nhìn xuống Lâm Lôi phía dưới.

Hắc ngọc trọng kiếm vừa rồi cùng Thổ hoàng trọng kiếm va chạm, cơ hồ không có chấn lực mà là một loại ba động quỷ dị truyền lại, Hắc Đức Sâm cảm thấy như có một chiếc chuy hung hăng nện xuống trái tim, phế bộ cùng toàn bộ nội tạng hắn. Trong chớp mắt, liên tục một trăm lần chấn động.

" May mà ta đã lĩnh ngộ đến một trình độ nhất định đối với "Hậu trọng" của Đại địa pháp tắc nên linh hồn, nội tạng đều có phụ trợ. Nếu không … chỉ với nhất kích này mạng ta cũng đã mất ." Phòng ngự của Hắc Đức Sâm rất đáng sợ. Không chỉ phòng ngự bên ngoài thân mà ngay cả linh hồn, nội tạng đều cũng được bảo vệ. Dù sao Đại địa là nguồn gốc của vạn vật, Hắc Đức Sâm đi theo đường này chính là phương pháp có phòng ngự rất cao đồng thời lực công kích cũng vô cùng mạnh mẽ.

Nếu Lâm Lôi chỉ có năm mươi trọng chấn động ba công kích, có thể sẽ không gây thương tổn cho Hắc Đức Sâm. Thế nhưng với Bách trọng chấn động ba, dù phòng ngự của Hắc Đức Sâm có chắc chắn hơn cũng sẽ bị thương.

Một người ở trên không của Đồ Tiêu Sơn, một người ở khoảng không của sườn núi, hai người đều nhìn chằm chằm, đều cảm thấy đối phương đáng sợ.

" Công kích quả là đáng sợ." Hắc Đức Sâm đáy lòng kinh hãi. Đây là lần đầu tiên hắn biết thế nào là công kích quỷ dị .

" Phòng ngự thật kinh người, sức mạnh cũng thật kinh khủng." Lâm Lôi thấy đối phương ngạnh tiếp một kích "Bách trọng lãng " mà không chết từ đáy lòng hắn cũng không khỏi rung động.

……

Phía dưới một mảnh yên tĩnh, tất cả không ai biết hai đại cường giả đối chiến tới cùng sẽ có kết quả gì.

" Ha ha …… tốt lắm, Lâm Lôi, ngươi là Thánh vực chiến sĩ đầu tiên khiến ta trọng thương." Hắc Đức Sâm cất cao giọng nói, thanh âm vô cùng trịnh trọng " Tiếp sau, ta sẽ không thể lưu thủ nữa, chuẩn bị tiếp " Đại địa liệt " của ta đi, có chết cũng đừng trách ta !"

Sắc mặt Áo Lợi Duy Á liền thay đổi, lần trước hắn chính là bị thua dưới " Đại địa liệt " này. Đại địa liệt, so với "Đại địa chấn " còn đáng sợ hơn.

" Ai chết còn không nhất định!" Lâm Lôi đạm mạc nói, thanh âm đồng dạng vang vọng khắp thiên địa.

Lâm Lôi trên thực tế Đại địa áo nghĩa đã luyện đến chấn động ba cực hạn đạt tới 132 trọng. Vừa rồi Lâm Lôi chỉ là sử dụng một trăm trọng, chưa phải cực hạn.

" Oanh !"

" Oanh !"

Hai tiếng nổ lớn lại vang lên, hai tuyệt thế cường giả một từ trên cao đáp xuống, một từ phía dưới cực nhanh bay lên, một lần nữa va chạm vào nhau ở gần đỉnh Đồ Tiêu sơn.

Đại địa liệt !

Đại địa áo nghĩa 132 trọng !

Hai hinh thái công kích cực mạnh !

" Bồng !"

Lâm Lôi cả người bị chấn bay nhập hẳn vào trong vách Đồ Tiêu sơn tạo thành một hố sâu đáng sợ .

" Ca sát !" " ca sát !" Nhất thời cả núi đá đều rung lên, chỉ nghe tiếng nổ "Oanh long long ", vô số cự thạch lăn xuống, đại thụ bị chấn nát, cự thạch lăn xuống liền có võ sĩ hộ vệ lập tức ngăn cản.

" Oanh !"

Lâm Lôi trực tiếp từ trong hố sâu lao ra, trên người hắn tràn đầy máu tươi, ngay cả Long lân cũng có chỗ bị vỡ vụn. Uy lực của Đại địa liệt lớn hơn Đại địa chấn mấy lần, Lâm Lôi ngạnh kháng một kích này, cho dù qua Mạch động phòng ngự, cùng Long lân chiến giáp ma vẫn bị trọng thương đến hộc máu.

" Phốc !"

Hắc Đức Sâm chợt phun ra một ngụm máu tươi, mặt hắn trong nháy mắt đã trắng bệch. Hai đại thánh vực cường giả, trên người đều nhiễm hồng vết máu. Trận này đều khiến cả hai đều thảm thiết vô cùng !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bàn Long

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook