Bàn Long

Quyển 13 - Chương 11: Thần cách của Đức Tư Lê

Ngã Cật Tây Hồng Thị

22/02/2013

Bọn Lâm Lôi đều hiểu rõ.

Chiếm địa bàn rộng bao nhiêu thì phải có từng đó thực lực.

Một phương chiếm giữ Ngọc Lan đế quốc, cầm đầu là Trung vị thần Áo Nhĩ Tác Phổ. Mà phía Áo Nhĩ Tác Phổ rốt cuộc có mấy Trung vị thần? Có phải chỉ có mình Áo Nhĩ Tác Phổ hay không thì ít nhất bây giờ vẫn chưa có cách để xác định.

Mà dân cư bên trong Ngọc Lan đế quốc hơn xa Ba Lỗ Khắc đế quốc.

Ngọc Lan đế quốc, Áo Bố Lai Ân đế quốc chính là hai đế quốc cường đại nhất ở Ngọc Lan đại lục.

Dám chiếm lĩnh Ngọc Lan đế quốc, vậy phía Áo Nhĩ Tác Phổ có thực lực tuyệt đối sẽ không thấp hơn Áo Gia Văn. Ngay cả Áo Gia Văn đã có hai Trung vị thần phân thân, đủ để đánh ngang tay với Tháp La Sa, thì bọn Lâm Lôi sao dám trêu chọc thêm Áo Nhĩ Tác Phổ nữa chứ?

“Khải Sắt Lâm, ngươi bây giờ phải đem viên Trung vị thần Thần cách này luyện hóa một cách nhanh nhất” Tháp La Sa phân phó nói: “Đế Lâm, ngươi cũng phải cố gắng tiềm tu, đem pháp tắc mà ngươi lĩnh ngộ được vận dụng vào công kích thế nào tốt nhất, đề cao lực công kích trong thời gian ngắn nhất.”

Đại tế ti, Đế Lâm hai người đều gật gật đầu.

“Bối Lỗ Đặc Đại nhân vừa mới mở Chúng thần mộ địa ra, thời gian ngắn hẳn là sẽ không mở ra nữa, cho nên tình trạng chúng Thần hỗn loạn sẽ duy trì tương đối lâu ở Ngọc Lan đại lục” Tháp La Sa nói: “Nhưng chúng ta, cứ an tâm tĩnh tu, người khác không chọc ta, ta không cần chọc hắn, người khác muốn đối phó chúng ta, chúng ta cũng không cần hạ thủ lưu tình”

Một tia hàn quang léo lên trong mắt Tháp La Sa.

“Được rồi, bây giờ ta đến đế đô Ba Lỗ Khắc đế quốc một chuyến, nếu bọn Áo Gia Văn ở đó ta sẽ đuổi bọn chúng đi.” Tháp La Sa nói, thực ra trận vừa rồi, Tháp La Sa cũng không đem hết toàn lực, dù sao có thể làm người quản lý của 11 tầng đầu tiên ở Chúng thần mộ địa.

Tháp La Sa cũng có chỗ ỷ trượng phi phàm.

“Tháp La Sa Đại nhân, ta lo lắng một điểm” Lâm Lôi mở miệng nói.

“Nói” Tháp La Sa cười cười nhìn Lâm Lôi.

Lâm Lôi nhíu mày nói: “Chúng ta nếu ở đây, vậy A Đức Kim Tư kia có đến đây giết hay không?” Trải qua việc của Áo Gia Văn, hắn cũng bắt đầu lo lắng. Hắn vốn nghĩ rằng Áo Gia Văn chiếm lĩnh được đế quốc, sẽ không tấn công Long huyết tòa thành.

Dù sao, mình không chủ động tấn công hắn.

Nào ngờ, tên Áo Gia Văn lại giết đến đây. Điều này khiến Lâm Lôi rất lo lắng. Một ngày nào đó, tên A Đức Kim Tư nổi hứng muốn đối phó bọn họ, vậy nguy hiểm rồi.

“yên tâm” Đế Lâm cười nói: “Lâm Lôi, Thượng vị thần có lòng tự hào của Thượng vị thần. Nếu không phải ngươi chủ động trêu chọc Thượng vị thần, thì bình thường Thượng vị thần sẽ không tự giảm thân phận đối phó các ngươi, mà chính là Trung vị thần bình thường cũng sẽ không để ý thân phận đối phó các ngươi”

Trong thế giới của Thần.

Có một thói quen, cường giả cùng cấp bậc mới có thể đối chiến.

Tỷ như Hạ vị thần, chỉ cần đầu hắn không nóng lên, không khiến Trung vị thần tức giận, thì tên Trung vị thần này sẽ không giết hắn. Đương nhiên phạm vào kiêng kỵ, chọc giận đối phương, đối phương sẽ không hề lưu tình.

Như Bối Lỗ Đặc hạ lệnh, không cho phép Thần cấp cường giả, Thánh vực cường giả giết chóc phá hoại ở Bắc Vực mười tám công quốc. Nếu có Thần cấp cường giả không nghe lệnh, thì Bối Lỗ Đặc tự nhiên sẽ thể hiện một ít thủ đoạn, trực tiếp giết chết đám Hạ vị thần đó.

Thượng vị thần đối phó Hạ vị thần, tuyệt đối có thể tát một cái là chết.

Dù sao chênh lệch quá lớn.

“Như vậy là tốt rồi” Trong lòng Lâm Lôi cảm thấy yên tâm hơn.

Đồng thời, hắn cũng nhớ lại cảnh Áo Gia Văn đến đây, Áo Gia Văn lúc đó cũng không chủ động ra tay, hiển nhiên là khinh thường. Mà chỉ để cho thủ hạ ra tay, nơi mà đám cường giả tụ tập đều như vậy, thế lực cùng đẳng cấp đối chiến.

Thủ lĩnh đấu thủ lĩnh, tiểu tốt đấu tiểu tốt.

“Tháp La Sa, ngươi đi đối phó với Áo Gia Văn cẩn thận một chút” Đế Lâm cười chế nhạo: “Đừng có bị Áo Gia Văn đánh bại”

“Buồn cười”

Tháp La Sa nhất thời cười dài một tiếng: “Ngươi nghĩ là ta là kẻ mới thành Trung vị thần như ngươi dễ bị khi dễ sao?” Tháp La Sa nói xong không để ý đến sắc mặt của Đế Lâm, trực tiếp bay ra khỏi đại sảnh của Long huyết tòa thành, cực nhanh lao về phía đế đô.



“Tên này” Đế Lâm chửi thầm một tiếng.

Lâm Lôi nhìn đám người xung quanh, trên mặt hiện vẻ tươi cười. Bây giờ mọi người đều ổn, Long huyết tòa thành cũng trở lại sự yên tĩnh, trong lòng Lâm Lôi rất thỏa mãn, ngửa đầu nhìn về chân trời xa xa: “Bối Bối đến rồi”

“Lão Đại, hay là ngươi theo ta đến ở trong Hắc Ám chi sâm đi” Bối Bối đề nghị nói: “Yên tâm, có ta cho các ngươi đến, Bối Lỗ Đặc gia gia tuyệt đối sẽ không ngăn cản, đến lúc đó, ta và Lão Đại, còn có đám tiểu tử Thái Lặc đều ở trong Hắc Ám chi sâm, ta không tin ai dám đến Hắc Ám chi sâm làm loạn.”

Đây là ý nghĩ của Bối Bối?

Trải qua chuyện Áo Gia Văn vừa rồi, Bối Bối rất lo lắng.

“Yên tâm đi, bây giờ đã không có vấn đề” Lâm Lôi cười nói: “Tháp La Sa và Đế Lâm đã đến đây, bọn họ đều là Trung vị thần. Bọn họ ở đây ít nhất Trung vị thần không uy hiếp được chúng ta. Còn về phần A Đức Kim Tư, ta nghĩ hắn không có lý do gì để đối phó một tên Hạ vị thần như ta”

Bối Bối suy nghĩ một chút, cũng cho rằng Lâm Lôi nói đúng.

Nếu A Đức Kim Tư muốn giết Lâm Lôi, cho dù Lâm Lôi đến ở trong Hắc Ám chi sâm, A Đức Kim Tư cũng có thể thừa dịp Bối Lỗ Đặc vắng mặt, huống chi, người ta là một Trung vị thần, sao có thể mất thân phận đối phó một tên Hạ vị thần?

“Tuy nhiên nói ra lần này thật sự là nguy hiểm, thiếu chút nữa thì” Lâm Lôi cảm thán nói.

Nếu không phải lúc tối hậu Đế Lâm ra tay, sợ rằng mình và Áo Lợi Duy Á đã chết rồi.

“Nguy hiể cái gì?” Nhưng Bối Bối lại nói: “Thật ra Bối Lỗ Đặc gia gia đã đến Long huyết tòa thành trước bọn họ. Chỉ là Bối Lỗ Đặc gia gia chưa ra tay. Nếu bọn Đế Lâm không cản nổi, thì Bối Lỗ Đặc gia gia dám chắc sẽ ra tay”

Lâm Lôi cảm thấy ngạc nhiên.

“Nếu gia gia đến lúc tối hậu còn không ra tay, ta dù chết cũng không nhận hắn” Bối Bối có chút tức giận nói.

“Bối Lỗ Đặc gia gia của ngươi dù sao cũng là Thượng vị thần, hơn nữa nghe nói còn là Chủ thần sứ giả, thân phận như vậy, sao có thể tùy tiện ra tay chứ?” Lâm Lôi nói giúp cho Bối Lỗ Đặc.

Bối Bối nói một hai câu rồi thôi, đối với Bối Lỗ Đặc gia gia, Bối Bối vẫn rất yêu quý.

Hắn cảm giác được tình thương yêu của Bối Lỗ Đặc đối với hắn.

Từ nhỏ không được gặp cha mẹ, Bối Bối tự nhiên thân thiết với Lâm Lôi nhất.

Lâm Lôi thầm nghĩ trong lòng: “Bối Lỗ Đặc Đại nhân quả nhiên sớm đã đến, nhưng hắn lại không ra tay, xem ra Thần phân thân của dlt chết, Bối Lỗ Đặc Đại nhân cũng là trơ mắt nhìn” Trong lòng Lâm Lôi hiểu rõ.

Bối Lỗ Đặc rất cao ngạo.

Sống chết của Đức Tư Lê, Áo Lợi Duy Á, Bối Lỗ Đặc sợ rằng không hề quan tâm.

Bởi vì quan hệ của Bối Bối, Bối Lỗ Đặc mới có thể chiếu cố hắn.

Trong Hắc Ám chi sâm.

“Ta nói rồi, các ngươi tốt nhât là tu luyện ba phương diện, Đại địa pháp tắc, Hỏa nguyên tố pháp tắc, Thủy nguyên tố pháp tắc, nhưng các ngươi… các ngươi như vậy cho dù một trăm triệu năm cũng không có khả năng đạt đến cảnh giới Thượng vị thần”

Bối Lỗ Đặc nhìn hai đầu Tử kim thử vương nói.

Hai con Tử kim thử vương cũng không dám lên tiếng.

“Ai, cũng không thể trách các ngươi” Bối Lỗ Đặc lắc đầu thở dài một tiếng: “Các ngươi am hiểu nhất chính là Phong nguyên tố pháp tắc và Hắc ám nguyên tố pháp tắc. Các ngươi tu luyện ba loại Pháp tắc kia tốc độ thật sự quá chậm.”

“Cha” Cáp Duy nói: “Ta tu luyện hơn trăm vạn năm, nưng mà ba phương diện là Địa, Hỏa, Thủy chưa cái nào đạt đến Thần cấp, thật sự tu luyện rất là mệt mỏi. Căn bản không thư thản như tu luyện Hắc ám Pháp tắc và Phong nguyên tố pháp tắc.”

“Quên đi, tùy các ngươi đó”

Bối Lỗ Đặc lắc đầu nói: “Thực ra, ta đã được rất nhiều, ta vốn không nên tham như vậy”

“Đứa trẻ Bối Bối này” Trên mặt Bối Lỗ Đặc xuất hiện nụ cười: “Ta trong lòng hắn không quan trọng bằng Lâm Lôi. A, hắn cũng không biết, dù hắn không xin ta, chỉ bằng vào sự chiếu cố của Lâm Lôi dành cho hắn, ta không thể nào đứng nhìn Lâm Lôi chết được. Nhưng ta cũng chỉ chiếu cố ở mức nhất định mà thôi”



Cho dù Thượng vị thần cường đại cũng không có khả năng thuấn di.

Như Bối Lỗ Đặc, cho dù rõ ràng thần thức phát hiện được, ở vạn dặm phát hiện thấy người giết Lâm Lôi, nhưng khoảng cách như vậy, cũng phải mất một lát. Bối Lỗ Đặc không kịp cản lại, chi có thể trơ mắt nhìn Lâm Lôi bị chết.

“Cáp Đặc, Cáp Duy, hai người các ngươi còn có Các Nhĩ đại ca các ngươi, ta không muốn nói nhiều lời, đường của các ngươi các ngươi tự chọn. Nếu ta an bài đường đi cho các ngươi, các ngươi không đi thì thôi. Chỉ là sau này đừng hối hận là được”

“Vâng, cha”

Cáp Đặc, Cáp Duy nhìn nhau một cái, trong mắt có tia vui mừng.

Bối Lỗ Đặc thấy cảnh này chỉ biết thở dài một tiếng.

Có đôi khi trưởng bối an bài đúng là tốt nhất, đúng đắn nhất. Nhưng mà Cáp Đặc, Cáp Duy không thích, thì biết làm thế nào nữa?

Trong Long huyết tòa thành.

Một đạo nhân ảnh từ trên bầu trời bay rất nhanh xuống Long huyết tòa thành, rất nhanh được thị nữ đưa đến nơi Lâm Lôi tu luyện.

“Là Mễ Lặc, đến đây đi” Giọng nói của Lâm Lôi truyền từ Tây viện đến.

Mấy hôm trước, Tháp La Sa đã đánh lui Áo Gia Văn, Áo Gia Văn cũng đã mang theo thủ hạ chạy trốn, rời khỏi Bối Lỗ Đặc.

Hôm nay đam Tháp La Sa, Đế Lâm và Vũ Thần ở Đông viện, Long huyết tòa thành rất rộng lớn, không lo thiếu nơi ở. Các vị cường giả tụ tập ở một chỗ, cho dù Áo Gia Văn cũng không dám quay lại. Áo Lợi Duy Á mặc dù tự tin nhưng cũng biết tiến thối.

Hiện tại Áo Gia Văn thề phải giết được hắn, Áo Lợi Duy Á tự nhiên cũng sẽ ở Long huyết tòa thành.

Nhưng….

Đức Tư Lê không có ở đây, sau trận chiến, bổn tôn của Đức Tư Lê đã bỏ chạy tán loạn, lúc đó Lâm Lôi cũng đã truyền âm cho hắn quay lại, nhưng ai ngờ, những người khác đã quay lại, nhưng Đức Tư Lê không có quay lại Long huyết tòa thành, mà là quay về sơn thôn thần bí.

“Lâm Lôi Đại nhân” Mễ Lặc vừa tiến đến, lập tức hành lễ, sau đó lo lắng nói: “Lâm Lôi Đại nhân, ngươi nhanh cùng ta đi một chuyến, Đức Tư Lê Đại nhân hắn bây giờ rất không ổn.”

“Làm sao vậy?” Lâm Lôi nhướng mày.

Mễ Lặc cười khổ nói: “Mấy ngày trước, Đức Tư Lê Đại nhân quay về liền giam mình vào mật thất, hơn nữa không cho phép bất cứ ai quấy rầy hắn. Lúc ấy chúng ta hiểu Đức Tư Lê Đại nhân có vẻ không ổn, Băng Sát Lâm phu nhân cũng muốn đi hỏi hắn, nhưng lại bị Đức Tư Lê Đại nhân chửi đuổi ra ngoài”

“Chửi?” Lâm Lôi rất giật mình.

“Đúng, tính tình của Đức Tư Lê Đại nhân rất tốt, cho đến bây giờ chưa quát phu nhân bao giờ. Hơn nữa Phu nhân cũng cảm giác được tình hình của Đức Tư Lê Đại nhân rất xấu, bộ dạng rất là chán nản” Mễ Lặc liền nói.

“Đi, ta đi xem với ngươi” Lâm Lôi không hề chần chờ.

Lâm Lôi không ngờ rằng, đả kích lần này khiến Đức Tư Lê biến thành như vậy.

Lâm Lôi đứng ở góc độ mình tự hỏi, nếu mình tổn thất Phong hệ Thần phân thân, Lâm Lôi cũng sẽ không tức giận, chán chường, nhiều nhất thì cắn răng tu luyện lại từ đầu nguyên tố pháp tắc khác thôi, dù sao mạng vẫn còn.

Trong Liên miên sơn mạch, trong động phủ, hai người Lâm Lôi đi vào trong đó.

“Lão tam, ngươi đến rồi” Lôi Nặc nhìn thấy Lâm Lôi rất là vui vẻ.

Lôi Nặc trưởng thành hơn năm đó rất nhiều, tuy nhiên hôm nay Lôi Nặc cũng chỉ là Cửu cấp đại ma đạo, còn không đạt đến cảnh giới Thánh vực.

“Lâm Lôi, ngươi xem xem, Đức Tư Lê hắn bây giờ không muốn gặp ai, ta thấy hắn, không giống như đang tu luyện, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì” Băng Sắt Lâm đã đi đến, cười khổ nói.

Lâm Lôi nhẹ gật đầu.

Lâm Lôi hiểu: “Xem ra, chuyện Thần phân thân bị hủy diệt, Đức Tư Lê còn chưa nói cho thân nhân của mình” Lâm Lôi lúc này đi theo Băng Sắt Lâm chỉ dẫn, đi đến trước mặt một tòa mật thất, cửa mật thất đã mở, nhìn thấy Đức Tư Lê đang khoanh chân ngồi, Lâm Lôi rất giật mình.

Đây chính là Đức Tư Lê luôn nho nhã, thân thiện?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bàn Long

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook