Quyển 19 - Chương 58: Thực lực của Lâm Lôi
Ngã Cật Tây Hồng Thị
27/02/2013
Hai đầu tinh hà thông đạo, quang mang bảy sắc bốc lên.
Binh lính bên phía hắc ám thần giới trận doanh và quang minh thần giới trận doanh đều điên cuồng chém giết trong thông đạo. Nếu từ trên cao mà quan sát, có thể thấy hai bờ tinh hà, hai dòng thác người cuồn cuộn đang không ngừng dũng mãnh tiến vào tinh hà thông đạo. Lúc này tinh hà thông đạo thực sự là một cỗ máy nghiền thịt, một cỗ máy nghiền thịt thượng vị thần.
Trong lúc hỗn chiến, không còn cách nào khiến cả một nghìn người cùng thống nhất với nhau, chỉ có thể dùng thần thức chỉ huy, để từng nhóm một trăm người phối hợp hành động.
Lúc này, bốn người Lâm Lôi cũng hoà vào dòng thác người.
Tại nơi cả ngàn vạn người tập trung như vậy, cả bọn Lâm Lôi thật muốn hoa mắt. Nhưng cũng có một nhóm đội ngũ quân địch lao tới nhóm người Lâm Lôi.
"Linh hồn công kích! Mục tiêu, là nhóm mười một người phía trước ba mươi thước” Đội trưởng của nhóm một trăm người này dùng thần thức ra lệnh, nhất thời cũng chỉ còn có tám mươi hai tên trong cả nhóm trăm người dùng linh hồn vô hình vô ảnh công kích tới, giống như gần trăm cây phi đao bắn về phía nhóm 11 người xung quanh bọn Lâm Lôi.
Lôi Tư Tinh cười khinh thường một tiếng.
“Muốn chết” Chỉ thấy Lôi Tư Tinh nhíu mày, rồi đột nhiên một đạo tử quang tràn ngập xuất ra.
Quang ảnh màu tím nhằm tới đội ngũ một trăm người kia đánh tới. Nhưng bất quá, do xung quanh số người quá dày đặc, chiêu này của Lôi Tư Tinh không tránh khỏi đánh vào một vài binh lính bên phía trận doanh của mình, mà cũng vì thế mà chỉ đánh trúng khoảng năm mươi ba binh lính bên địch quân trong đội ngũ một trăm người bên kia.
Có thế thấy số người chen chúc nhau dày đặc đến thế nào.
Năm mươi lăm người trúng phải chiêu này, có năm mươi ba người chết tại trận, chỉ có hai người là sống sót.
Năm mươi ba khối huy chương rớt xuống.
“Huy chương” nhất thời đám binh lính xung quanh lao vào tranh cướp, nháy mắt đã sạch trơn. Nhưng tại chiến trường lúc này, huy chương vẫn không ngừng rớt ra. Mỗi một huy chương rớt xuống, đều biểu thị một người đã chết đi.
“Là Lôi Tư Tinh, chạy mau” đội trưởng của đám một trăm người kia sợ đến tái mặt, lập tức bỏ mặc đội ngũ, nhằm hướng bên hắn chạy trốn.
“Cũng lợi hại a” Bối Bối cười rộ lên.
“Những người đó thậm chí còn chưa đạt tới thất tinh ác ma, giết bọn chúng quá dễ. Chiêu này của ta uy lực không tính là lớn, dùng đánh quần công thôi” Lôi Tư Tinh thất vọng: “Mọi người cẩn thận đấy. Vẫn chưa rõ ai là thống lĩnh, chúng ta không thể ở yên chỗ này, khiến bị chú ý. Vừa rồi đánh cái đội một trăm người kia, đã gây động tĩnh, sợ rằng sẽ có nhiều đội trăm người khác liên hợp đối phó với chúng ta”
Lôi Tư Tinh rất có kinh nghiệm, biết là không thể đứng im lâu ở một chỗ.
” Đi theo ta” Lâm Lôi mở miệng nói
Lâm Lôi nói ra, cả ba người Lôi Tư Tinh, Bối Bối và Lôi Hồng đều không chút dị nghị, liền đi theo.
Mặc dù lúc này tinh hà thông đạo tràn ngập máu tươi, giữa cảnh điên cuồng ấy, Lâm Lôi lại như nhàn rỗi du ngoạn. Phàm là có nhóm trăm người nào lao tới, liền bị một cỗ lực lượng bài xích cường bạo, chấn bay ra ngoài.
”Lôi Tư Tinh, không gian tử tinh của ngươi, thật là lợi hại” Một giọng cười bỗng vang lên bên cạnh.
Nhóm Lâm Lôi quay đầu lại nhìn, người nói chuyện chính là Ách Đặc Lí Kỳ. Hôm nay Ách Đặc Lí Kỳ mặc trường bào màu vàng nhạt. Hắn trong lúc hỗn chiến cũng rất ung dung, liếc nhìn Lâm Lôi một cái: “Lôi Tư Tinh, chiếu cố bằng hữu ngươi cho cẩn thận, nơi này cực kỳ nguy hiểm. Một đứa thất tinh ác ma, chết dễ lắm”
Nói xong Ách Đặc Lý Kỳ chớp động thân mình, để lại một đạo tàn ảnh, hướng về phía xa.
Giữa cảnh hổn chiến, Ách Đặc Lý Kì giống như cá vẫy vùng, vô cùng linh hoạt.
“Cái gã Ách Đặc Lý Kỳ này đúng là mù rồi? Ngay cả trọng lực không gian do lão đại bố trí cũng không phát hiện được ra” Bối Bối hừ giọng nói.
“Mặc kệ hắn” Lâm Lôi nhìn về phía trước: “Trước mặt chính là khu vực chính giữa tinh hà thông đạo, cũng là nơi chém giết điên cuồng nhất. Ta đã phát hiện ra vài thống lĩnh địch quân. Đi thôi” Lâm Lôi điềm nhiên như một người bàng quan. Tâm cảnh cũng giống như thực lực, có quan hệ rất lớn.
Nếu thực lực yếu nhược, trong lòng cũng run sợ, lúc nào cũng đề phòng. Cũng giống đám lính thường, sơ xảy một cái là chết.
Nếu thực lực mạnh, giống như Ách Đặc Lý Kỳ, sẽ vô cùng thoải mái, chỉ cần cảnh giác ẩn dấu tung tích, đề phòng thống lĩnh đối phương, tránh bị địch quân bao vây là được.
Mà đến cấp bậc của Lâm Lôi, lại càng khác biệt.
"Lâm Lôi, các ngươi nhìn xem" Lôi Tư Tinh đột nhiên kinh hô.
Ánh mắt Lâm Lôi nhìn tới, thấy một gã áo đen đang ở cách xa vài dặm đang bị hơn một ngàn người phía quang minh trận doanh vây công. Một đòn linh hồn công kích quần công cùng lúc đánh tới, có cả một số người thi triển thiên phú thần thông. Hơn một ngàn người liên hợp công kích, gã áo đen né tránh cực nhanh, nhưng vẫn trúng khoảng hơn một trăm đòn, dù thế không bị thương tổn gì lắm.
Ngay sau đó, cả ngàn người vừa rồi, cùng lao tới dùng vật chất công kích.
“Rầm, rầm rầm” Hơn một ngàn người phần lớn đạt tới cấp bậc cường giả lục tinh ác ma, cũng còn có một số đạt tới thất tinh ác ma cùng liên thủ công kích, phảng phất giống như huỷ thiên diệt địa đánh tới người hắc bào nhân. Hắc bào nhân nát thành tương thịt, một số binh lính đứng liền kề cũng chịu tai bay vạ gió.
Một quả thần cách, một cây hạng liên màu đen cùng với một không gian giới chỉ và một huy chương màu máu cũng rơi xuống.
Bọn Lâm Lôi chứng kiến cảnh này ở xa, đều âm thầm lắc đầu.
Nã Ba Đặc người này thật đen đủi” Lôi Tư Tinh cười nhẹ truyền âm nói với ba người Lâm Lôi: “Dám chắc hắn đã khiến đối phương chú ý, mà Nã Ba Đặc này lại không ý thức ra rằng người bên quang minh trận doanh nhiều như vậy, rất dễ dàng có vài chục đội bách nhân cùng nhắm vào hắn quần công. Liên tục chịu hai đòn vây công, một linh hồn công kích, một vật chất công kích là đủ giết hắn rồi. Không có linh hồn phòng ngự chủ thần khí, là thôi rồi”
Linh hồn công kích hay vật chất công kích, tốc độ đều rất nhanh.
Thống lĩnh thông thường tốc độ có nhanh, đối diện với linh hồn công kích và vật chất công kích gần sát chỉ có thể né tránh khoảng hai thước. Trừ khi đạt tới đại viên mãn cường giả, có thể né ngoài mấy chục thước, còn có thể bẻ gẫy không gian, vốn không sợ bị vây công.
“Giữa đại quyết chiến, thống lĩnh cũng dễ chết a” Bối Bối chép miệng cảm thán.
Cho dù ở Minh giới hay ở Địa ngục vị diện, muốn một lần tập hợp hơn một ngàn lúc tinh ác ma cùng vây công, là chuyện rất khó. Nhưng lúc đại quyết chiến này, tất cả đều là cường giả thượng vị thần, có thể dễ dàng tập hợp cả ngàn người cùng liên hợp công kích. Cho nên... không thể gây chú ý quá nhiều. Gây chú ý, là chết.
“Đừng gây kinh động” Lâm Lôi ánh mắt đột nhiên tập trung nhìn phía xa: “Ta phát hiện một mục tiêu rất tốt”
”Sao?” Ba người Lôi Tư Tinh, Bối Bối và Lôi Hồng cũng nhìn về phía xa.
“Là bọn chúng” Lôi Tư Tinh ánh mắt rực sáng, một tia hung quang loé ra: “Lần này không thể để chúng chạy thoát”
"Toàn bộ giết hết!" Bối Bối cũng gắt gao nhìn chằm chằm chằm phía xa.
Cách bọn họ khoảng ba dặm, ba đạo thân ảnh đang cực tốc phi hành đuổi giết một người mặc áo bào màu tro. Hai trong số đó, chính là Ô mạn mặc kim bào và Thiết Cách Ôn mặc trường bào màu tím. Theo sát bọn chúng chính là Lạp Mỗ Sâm.
Lạp Mỗ Sâm mặc dù là một thống lĩnh quân doanh, nhưng trong lúc hỗn chiến, đều chia thành từng đội một trăm người phối hợp hành động, vai trò của thống lĩnh quân doanh không lớn, hắn chỉ định một người điều phối toàn cục. Còn chính mình thì cùng hợp với hai bằng hữu, tìm giết thống lĩnh địch quân. Nhóm ba người Ô Mạn, rất tự tin vào thực lực của tổ mình.
"Ha ha, còn muốn chạy??" Lạp Mỗ Sâm chính là người tốc độ nhanh nhất
“Véo” Một đạo kim quang từ tay Lạp Mỗ Sâm bắn ra, trong nháy mắt xé rách không gian, đánh tới người áo tro đang chạy “Oanh” thân hình người áo tro bên ngoài nhất thời nổi lên ánh sáng màu đen, hung hăng một quyền chọi lại đạo kim quang, rồi ngay sau đó tiếp tục bỏ chạy.
Chỉ cần một thoáng ngăn trở như vậy, Ô Mạn, Thiết Cách Ôn đã liền vây lấy hắn.
“Ngươi trốn không thoát đâu” Ô Mạn cười to. Toàn thân bỗng bộc phát quang mang màu trắng, cây lang nha bổng cũng liền đánh tới người mặc áo màu tro.
“Choang” Người áo tro song chưởng hợp lại, ngạnh tiếp cây lang nha bổng.
Nhưng ngay trong sát na đó, từ cây lang nha bổng một mũi nanh nhọn bắn ra, nhắm vào đầu người áo tro. Chỉ nghe một tiếng kim thanh vang lên, mũi nanh đâm vào người áo tro, nhưng không trúng chỗ yếu hại.
“Rầm” Một đạo kim quang liền đó đánh tới đầu người áo tro.
Người tấn công chính là Lạp Mỗ Sâm, đạo kim quang vừa thoắt đánh tới đã bay trở về tay hắn. Là một cây cổ phác trường mâu màu vàng, trên thân có khắc ma văn quỷ dị.
”Ha ha, tốc độ thu thập huy chương này quá nhanh. Đây là cái thứ ba, là cái thứ ba a” Lạp Mỗ Sâm lật tay, thu lấy một khoả huyết sắc huy chương. Ô Mạn đứng cạnh rất tự đắc: “Lạp Mỗ Sâm, ba người chúng ta liên thủ, còn ai có thể ngăn trở?”
“Ô mạn. Người quen của chúng ta tới kìa” Thiết Cách Ôn truyền âm cười khinh thường.
Ô Mạn, Lạp Mỗ Sâm lập tức nhìn dõi theo ánh mắt Thiết Cách Ôn, chỉ thấy bốn đạo thân ảnh đang bay tới, dẫn đầu chính là Lâm Lôi.
“Gã Lâm Lôi này còn không chết?” Ô Mạn thất kinh. Hai mắt Ô Mạn lộ hung quang: “Không chết cũng tốt. Hai lần trước giết hắn chưa chết, lần này để ta giải quyết hắn”
“Gã Lôi Hồng kia giao cho ta, lần trước giết hắn chưa xong, lần này cũng nên kết thúc” Thiết Cách Ôn cũng nhìn chằm chằm vào Lôi Hồng phía xa, đồng thời truyền âm nói: “Lạp Mỗ Sâm, ngươi mau tìm Mã Cách Nỗ Tư tiên sinh. Ngươi mà gặp phải gã Bối Bối kia thì chỉ có chịu chết. Trong bốn người thì Lôi Tư Tinh khó đối phó nhất. Trừ phi Mã Cách Nỗ Tư tiên sinh tới, mới có thể đối phó được hắn”
“Hảo” Lạp Mỗ Sâm cũng biết Bối Bối là Phệ thần thử, cũng không liều mạng.
Lập tức Lạp Mỗ Sâm quay đầu rời đi.
“Các ngươi không thoát đâu” Một đạo thanh âm lạnh lùng vang trong óc cả ba.
Lạp Mỗ Sâm. Ô Mạn. Thiết Cách Ôn kinh ngạc nhìn tới trước, chỉ thấy Lâm Lôi vốn đang phi hành cùng Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng và Bối Bối bỗng đột nhiên tăng tốc độ lên nhiều. “Vèo” một tiếng như tiếng gió, chỉ thấy một đạo tàn ảnh lưu lại kéo dài trong thông đạo, thân hình Lâm Lôi chớp mắt đã tới trước ba người.
“Thế này....” Cả ba người nhóm Ô Mạn nhất thời thất kinh.
Ba người Lôi Tư Tinh vẫn còn ở xa, nhưng Lâm Lôi lại đã tới. Tốc độ đáng sợ thế này của Lâm Lôi... đã vượt quá mức hình dung của bọn họ.
Ba người Ô Mạn lập tức nhớ lại, tại lần tụ họp Hắc Mặc Tư có nhắc đến một cường giả thuộc Thanh long nhất tộc.
“Chẳng lẽ là hắn?” Ba người Ô Mạn không còn dám nghĩ nhiều, đồng loạt cả ba liều mạng dùng tuyệt chiêu cực mạnh của mình.
“Rầm mmmmmmmm”
Một quyền Lâm Lôi đánh ra, giống như thiên địa ập tới, 108 đầu hắc sắc thương long trong nháy mắt bao trùm cả ba. Lực trói buộc đáng sợ khiến cử động cả ba thống lĩnh giảm tới cả nghìn lần, cả bọn chỉ có thể trơ mắt nhìn quyền đầu của Lâm Lôi đánh tới, mà không có một chút khả năng đón đỡ nào.
“Rầm” Quyền đầu trực tiếp nện vào đầu Ô Mạn.
Thân thể Ô Mạn khẽ run, nhìn bên ngoài hắn không có một chút vết thương, nhưng thật ra... bên trong đầu hắn đã bị chấn thành hồ nhão. Một khoả huy chương màu vàng rớt ra từ người hắn, đồng thời còn có linh hồn phòng ngự chủ thần khí.
“Lâm Lôi, dừng tay” Trong nháy mắt một âm thanh vang vọng trong đầu Lâm Lôi.
“Mã Cách Nỗ Tư?” khoé miệng Lâm Lôi khẽ nhếch.
“Dừng tay” Mã Cách Nỗ Tư vô cùng nôn nóng.
“Rầmmmmmmm” Quyền đầu Lâm Lôi phảng phất uy lực vô địch, vừa giết chết Ô Mạn trong nháy mắt, lại lập tức đảo qua Lạp Mỗ sâm và Thiết Cách Ôn bên cạnh đánh tới, cả hai dưới lực trói buộc cường đại, đều không có một chút khả năng hoàn thủ.
Lạp Mỗ Sâm thân thể lập tức vô lực ngã xuống, một khối huy chương màu vàng cũng rớt ra.
Mà Thiết Cách Ôn toàn thân chấn động, bắn vọt ra sau. Thiết Cách Ôn kinh hoàng nhìn Lâm Lôi: “Hắn... Hắn sao có thể mạnh đến thế?” Vừa rồi dưới lực trói buộc áp xuống, cái này.... ngay cả năng lực kháng cự cũng đều không có, khiến Thiết Cách Ôn cảm thấy quá kinh hãi.
“Không hổ là có hai kiện phòng ngự chủ thần khí, giết ngươi không dễ” Lâm Lôi Liếc nhín Thiết Cách Ôn, rồi thu lấy hai khoả huy chương màu vàng. “Lão đại” lúc này ba người Bối Bối, Lôi Tư Tinh và Lôi Hồng mới đuổi tới.
“Đã thu được hai khoả thống lĩnh huy chương” Lâm Lôi quay lại cười với Bối Bối.
“Lão đại, cẩn thận” Bối Bối đột nhiên truyền âm cảnh báo.
Lâm Lôi quay lại, chỉ thấy một đạo thân ảnh mơ hồ đang cực nhanh tiến tới, so với tốc độ vừa nãy của Lâm Lôi cũng gần như tương đương. Chính là Mã Cách Nỗ Tư đang bạo nộ. Mã Cách Nỗ Tư hiện thân cạnh thân thể Lạp Mỗ Sâm, tức giận đỡ thân hình co quắp của hắn dậy.
Ô Mạn chết, Mã Cách Nỗ Tư không quan tâm.
Nhưng Lạp Mỗ Sâm, chính là bằng hữu của Mã Cách Nỗ Tư, chính thức là bằng hữu.
Mã Cách Nỗ Tư ngẩng đầu, lạnh lẽo nhìn Lâm Lôi, trầm giọng: “Ta vừa rồi, đã nói ngươi dừng tay”
Lâm Lôi lạnh nhìn Mã Cách Nỗ Tư, nhẹ giọng nói: “Người ta muốn giết, ngươi ngăn không được”
Binh lính bên phía hắc ám thần giới trận doanh và quang minh thần giới trận doanh đều điên cuồng chém giết trong thông đạo. Nếu từ trên cao mà quan sát, có thể thấy hai bờ tinh hà, hai dòng thác người cuồn cuộn đang không ngừng dũng mãnh tiến vào tinh hà thông đạo. Lúc này tinh hà thông đạo thực sự là một cỗ máy nghiền thịt, một cỗ máy nghiền thịt thượng vị thần.
Trong lúc hỗn chiến, không còn cách nào khiến cả một nghìn người cùng thống nhất với nhau, chỉ có thể dùng thần thức chỉ huy, để từng nhóm một trăm người phối hợp hành động.
Lúc này, bốn người Lâm Lôi cũng hoà vào dòng thác người.
Tại nơi cả ngàn vạn người tập trung như vậy, cả bọn Lâm Lôi thật muốn hoa mắt. Nhưng cũng có một nhóm đội ngũ quân địch lao tới nhóm người Lâm Lôi.
"Linh hồn công kích! Mục tiêu, là nhóm mười một người phía trước ba mươi thước” Đội trưởng của nhóm một trăm người này dùng thần thức ra lệnh, nhất thời cũng chỉ còn có tám mươi hai tên trong cả nhóm trăm người dùng linh hồn vô hình vô ảnh công kích tới, giống như gần trăm cây phi đao bắn về phía nhóm 11 người xung quanh bọn Lâm Lôi.
Lôi Tư Tinh cười khinh thường một tiếng.
“Muốn chết” Chỉ thấy Lôi Tư Tinh nhíu mày, rồi đột nhiên một đạo tử quang tràn ngập xuất ra.
Quang ảnh màu tím nhằm tới đội ngũ một trăm người kia đánh tới. Nhưng bất quá, do xung quanh số người quá dày đặc, chiêu này của Lôi Tư Tinh không tránh khỏi đánh vào một vài binh lính bên phía trận doanh của mình, mà cũng vì thế mà chỉ đánh trúng khoảng năm mươi ba binh lính bên địch quân trong đội ngũ một trăm người bên kia.
Có thế thấy số người chen chúc nhau dày đặc đến thế nào.
Năm mươi lăm người trúng phải chiêu này, có năm mươi ba người chết tại trận, chỉ có hai người là sống sót.
Năm mươi ba khối huy chương rớt xuống.
“Huy chương” nhất thời đám binh lính xung quanh lao vào tranh cướp, nháy mắt đã sạch trơn. Nhưng tại chiến trường lúc này, huy chương vẫn không ngừng rớt ra. Mỗi một huy chương rớt xuống, đều biểu thị một người đã chết đi.
“Là Lôi Tư Tinh, chạy mau” đội trưởng của đám một trăm người kia sợ đến tái mặt, lập tức bỏ mặc đội ngũ, nhằm hướng bên hắn chạy trốn.
“Cũng lợi hại a” Bối Bối cười rộ lên.
“Những người đó thậm chí còn chưa đạt tới thất tinh ác ma, giết bọn chúng quá dễ. Chiêu này của ta uy lực không tính là lớn, dùng đánh quần công thôi” Lôi Tư Tinh thất vọng: “Mọi người cẩn thận đấy. Vẫn chưa rõ ai là thống lĩnh, chúng ta không thể ở yên chỗ này, khiến bị chú ý. Vừa rồi đánh cái đội một trăm người kia, đã gây động tĩnh, sợ rằng sẽ có nhiều đội trăm người khác liên hợp đối phó với chúng ta”
Lôi Tư Tinh rất có kinh nghiệm, biết là không thể đứng im lâu ở một chỗ.
” Đi theo ta” Lâm Lôi mở miệng nói
Lâm Lôi nói ra, cả ba người Lôi Tư Tinh, Bối Bối và Lôi Hồng đều không chút dị nghị, liền đi theo.
Mặc dù lúc này tinh hà thông đạo tràn ngập máu tươi, giữa cảnh điên cuồng ấy, Lâm Lôi lại như nhàn rỗi du ngoạn. Phàm là có nhóm trăm người nào lao tới, liền bị một cỗ lực lượng bài xích cường bạo, chấn bay ra ngoài.
”Lôi Tư Tinh, không gian tử tinh của ngươi, thật là lợi hại” Một giọng cười bỗng vang lên bên cạnh.
Nhóm Lâm Lôi quay đầu lại nhìn, người nói chuyện chính là Ách Đặc Lí Kỳ. Hôm nay Ách Đặc Lí Kỳ mặc trường bào màu vàng nhạt. Hắn trong lúc hỗn chiến cũng rất ung dung, liếc nhìn Lâm Lôi một cái: “Lôi Tư Tinh, chiếu cố bằng hữu ngươi cho cẩn thận, nơi này cực kỳ nguy hiểm. Một đứa thất tinh ác ma, chết dễ lắm”
Nói xong Ách Đặc Lý Kỳ chớp động thân mình, để lại một đạo tàn ảnh, hướng về phía xa.
Giữa cảnh hổn chiến, Ách Đặc Lý Kì giống như cá vẫy vùng, vô cùng linh hoạt.
“Cái gã Ách Đặc Lý Kỳ này đúng là mù rồi? Ngay cả trọng lực không gian do lão đại bố trí cũng không phát hiện được ra” Bối Bối hừ giọng nói.
“Mặc kệ hắn” Lâm Lôi nhìn về phía trước: “Trước mặt chính là khu vực chính giữa tinh hà thông đạo, cũng là nơi chém giết điên cuồng nhất. Ta đã phát hiện ra vài thống lĩnh địch quân. Đi thôi” Lâm Lôi điềm nhiên như một người bàng quan. Tâm cảnh cũng giống như thực lực, có quan hệ rất lớn.
Nếu thực lực yếu nhược, trong lòng cũng run sợ, lúc nào cũng đề phòng. Cũng giống đám lính thường, sơ xảy một cái là chết.
Nếu thực lực mạnh, giống như Ách Đặc Lý Kỳ, sẽ vô cùng thoải mái, chỉ cần cảnh giác ẩn dấu tung tích, đề phòng thống lĩnh đối phương, tránh bị địch quân bao vây là được.
Mà đến cấp bậc của Lâm Lôi, lại càng khác biệt.
"Lâm Lôi, các ngươi nhìn xem" Lôi Tư Tinh đột nhiên kinh hô.
Ánh mắt Lâm Lôi nhìn tới, thấy một gã áo đen đang ở cách xa vài dặm đang bị hơn một ngàn người phía quang minh trận doanh vây công. Một đòn linh hồn công kích quần công cùng lúc đánh tới, có cả một số người thi triển thiên phú thần thông. Hơn một ngàn người liên hợp công kích, gã áo đen né tránh cực nhanh, nhưng vẫn trúng khoảng hơn một trăm đòn, dù thế không bị thương tổn gì lắm.
Ngay sau đó, cả ngàn người vừa rồi, cùng lao tới dùng vật chất công kích.
“Rầm, rầm rầm” Hơn một ngàn người phần lớn đạt tới cấp bậc cường giả lục tinh ác ma, cũng còn có một số đạt tới thất tinh ác ma cùng liên thủ công kích, phảng phất giống như huỷ thiên diệt địa đánh tới người hắc bào nhân. Hắc bào nhân nát thành tương thịt, một số binh lính đứng liền kề cũng chịu tai bay vạ gió.
Một quả thần cách, một cây hạng liên màu đen cùng với một không gian giới chỉ và một huy chương màu máu cũng rơi xuống.
Bọn Lâm Lôi chứng kiến cảnh này ở xa, đều âm thầm lắc đầu.
Nã Ba Đặc người này thật đen đủi” Lôi Tư Tinh cười nhẹ truyền âm nói với ba người Lâm Lôi: “Dám chắc hắn đã khiến đối phương chú ý, mà Nã Ba Đặc này lại không ý thức ra rằng người bên quang minh trận doanh nhiều như vậy, rất dễ dàng có vài chục đội bách nhân cùng nhắm vào hắn quần công. Liên tục chịu hai đòn vây công, một linh hồn công kích, một vật chất công kích là đủ giết hắn rồi. Không có linh hồn phòng ngự chủ thần khí, là thôi rồi”
Linh hồn công kích hay vật chất công kích, tốc độ đều rất nhanh.
Thống lĩnh thông thường tốc độ có nhanh, đối diện với linh hồn công kích và vật chất công kích gần sát chỉ có thể né tránh khoảng hai thước. Trừ khi đạt tới đại viên mãn cường giả, có thể né ngoài mấy chục thước, còn có thể bẻ gẫy không gian, vốn không sợ bị vây công.
“Giữa đại quyết chiến, thống lĩnh cũng dễ chết a” Bối Bối chép miệng cảm thán.
Cho dù ở Minh giới hay ở Địa ngục vị diện, muốn một lần tập hợp hơn một ngàn lúc tinh ác ma cùng vây công, là chuyện rất khó. Nhưng lúc đại quyết chiến này, tất cả đều là cường giả thượng vị thần, có thể dễ dàng tập hợp cả ngàn người cùng liên hợp công kích. Cho nên... không thể gây chú ý quá nhiều. Gây chú ý, là chết.
“Đừng gây kinh động” Lâm Lôi ánh mắt đột nhiên tập trung nhìn phía xa: “Ta phát hiện một mục tiêu rất tốt”
”Sao?” Ba người Lôi Tư Tinh, Bối Bối và Lôi Hồng cũng nhìn về phía xa.
“Là bọn chúng” Lôi Tư Tinh ánh mắt rực sáng, một tia hung quang loé ra: “Lần này không thể để chúng chạy thoát”
"Toàn bộ giết hết!" Bối Bối cũng gắt gao nhìn chằm chằm chằm phía xa.
Cách bọn họ khoảng ba dặm, ba đạo thân ảnh đang cực tốc phi hành đuổi giết một người mặc áo bào màu tro. Hai trong số đó, chính là Ô mạn mặc kim bào và Thiết Cách Ôn mặc trường bào màu tím. Theo sát bọn chúng chính là Lạp Mỗ Sâm.
Lạp Mỗ Sâm mặc dù là một thống lĩnh quân doanh, nhưng trong lúc hỗn chiến, đều chia thành từng đội một trăm người phối hợp hành động, vai trò của thống lĩnh quân doanh không lớn, hắn chỉ định một người điều phối toàn cục. Còn chính mình thì cùng hợp với hai bằng hữu, tìm giết thống lĩnh địch quân. Nhóm ba người Ô Mạn, rất tự tin vào thực lực của tổ mình.
"Ha ha, còn muốn chạy??" Lạp Mỗ Sâm chính là người tốc độ nhanh nhất
“Véo” Một đạo kim quang từ tay Lạp Mỗ Sâm bắn ra, trong nháy mắt xé rách không gian, đánh tới người áo tro đang chạy “Oanh” thân hình người áo tro bên ngoài nhất thời nổi lên ánh sáng màu đen, hung hăng một quyền chọi lại đạo kim quang, rồi ngay sau đó tiếp tục bỏ chạy.
Chỉ cần một thoáng ngăn trở như vậy, Ô Mạn, Thiết Cách Ôn đã liền vây lấy hắn.
“Ngươi trốn không thoát đâu” Ô Mạn cười to. Toàn thân bỗng bộc phát quang mang màu trắng, cây lang nha bổng cũng liền đánh tới người mặc áo màu tro.
“Choang” Người áo tro song chưởng hợp lại, ngạnh tiếp cây lang nha bổng.
Nhưng ngay trong sát na đó, từ cây lang nha bổng một mũi nanh nhọn bắn ra, nhắm vào đầu người áo tro. Chỉ nghe một tiếng kim thanh vang lên, mũi nanh đâm vào người áo tro, nhưng không trúng chỗ yếu hại.
“Rầm” Một đạo kim quang liền đó đánh tới đầu người áo tro.
Người tấn công chính là Lạp Mỗ Sâm, đạo kim quang vừa thoắt đánh tới đã bay trở về tay hắn. Là một cây cổ phác trường mâu màu vàng, trên thân có khắc ma văn quỷ dị.
”Ha ha, tốc độ thu thập huy chương này quá nhanh. Đây là cái thứ ba, là cái thứ ba a” Lạp Mỗ Sâm lật tay, thu lấy một khoả huyết sắc huy chương. Ô Mạn đứng cạnh rất tự đắc: “Lạp Mỗ Sâm, ba người chúng ta liên thủ, còn ai có thể ngăn trở?”
“Ô mạn. Người quen của chúng ta tới kìa” Thiết Cách Ôn truyền âm cười khinh thường.
Ô Mạn, Lạp Mỗ Sâm lập tức nhìn dõi theo ánh mắt Thiết Cách Ôn, chỉ thấy bốn đạo thân ảnh đang bay tới, dẫn đầu chính là Lâm Lôi.
“Gã Lâm Lôi này còn không chết?” Ô Mạn thất kinh. Hai mắt Ô Mạn lộ hung quang: “Không chết cũng tốt. Hai lần trước giết hắn chưa chết, lần này để ta giải quyết hắn”
“Gã Lôi Hồng kia giao cho ta, lần trước giết hắn chưa xong, lần này cũng nên kết thúc” Thiết Cách Ôn cũng nhìn chằm chằm vào Lôi Hồng phía xa, đồng thời truyền âm nói: “Lạp Mỗ Sâm, ngươi mau tìm Mã Cách Nỗ Tư tiên sinh. Ngươi mà gặp phải gã Bối Bối kia thì chỉ có chịu chết. Trong bốn người thì Lôi Tư Tinh khó đối phó nhất. Trừ phi Mã Cách Nỗ Tư tiên sinh tới, mới có thể đối phó được hắn”
“Hảo” Lạp Mỗ Sâm cũng biết Bối Bối là Phệ thần thử, cũng không liều mạng.
Lập tức Lạp Mỗ Sâm quay đầu rời đi.
“Các ngươi không thoát đâu” Một đạo thanh âm lạnh lùng vang trong óc cả ba.
Lạp Mỗ Sâm. Ô Mạn. Thiết Cách Ôn kinh ngạc nhìn tới trước, chỉ thấy Lâm Lôi vốn đang phi hành cùng Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng và Bối Bối bỗng đột nhiên tăng tốc độ lên nhiều. “Vèo” một tiếng như tiếng gió, chỉ thấy một đạo tàn ảnh lưu lại kéo dài trong thông đạo, thân hình Lâm Lôi chớp mắt đã tới trước ba người.
“Thế này....” Cả ba người nhóm Ô Mạn nhất thời thất kinh.
Ba người Lôi Tư Tinh vẫn còn ở xa, nhưng Lâm Lôi lại đã tới. Tốc độ đáng sợ thế này của Lâm Lôi... đã vượt quá mức hình dung của bọn họ.
Ba người Ô Mạn lập tức nhớ lại, tại lần tụ họp Hắc Mặc Tư có nhắc đến một cường giả thuộc Thanh long nhất tộc.
“Chẳng lẽ là hắn?” Ba người Ô Mạn không còn dám nghĩ nhiều, đồng loạt cả ba liều mạng dùng tuyệt chiêu cực mạnh của mình.
“Rầm mmmmmmmm”
Một quyền Lâm Lôi đánh ra, giống như thiên địa ập tới, 108 đầu hắc sắc thương long trong nháy mắt bao trùm cả ba. Lực trói buộc đáng sợ khiến cử động cả ba thống lĩnh giảm tới cả nghìn lần, cả bọn chỉ có thể trơ mắt nhìn quyền đầu của Lâm Lôi đánh tới, mà không có một chút khả năng đón đỡ nào.
“Rầm” Quyền đầu trực tiếp nện vào đầu Ô Mạn.
Thân thể Ô Mạn khẽ run, nhìn bên ngoài hắn không có một chút vết thương, nhưng thật ra... bên trong đầu hắn đã bị chấn thành hồ nhão. Một khoả huy chương màu vàng rớt ra từ người hắn, đồng thời còn có linh hồn phòng ngự chủ thần khí.
“Lâm Lôi, dừng tay” Trong nháy mắt một âm thanh vang vọng trong đầu Lâm Lôi.
“Mã Cách Nỗ Tư?” khoé miệng Lâm Lôi khẽ nhếch.
“Dừng tay” Mã Cách Nỗ Tư vô cùng nôn nóng.
“Rầmmmmmmm” Quyền đầu Lâm Lôi phảng phất uy lực vô địch, vừa giết chết Ô Mạn trong nháy mắt, lại lập tức đảo qua Lạp Mỗ sâm và Thiết Cách Ôn bên cạnh đánh tới, cả hai dưới lực trói buộc cường đại, đều không có một chút khả năng hoàn thủ.
Lạp Mỗ Sâm thân thể lập tức vô lực ngã xuống, một khối huy chương màu vàng cũng rớt ra.
Mà Thiết Cách Ôn toàn thân chấn động, bắn vọt ra sau. Thiết Cách Ôn kinh hoàng nhìn Lâm Lôi: “Hắn... Hắn sao có thể mạnh đến thế?” Vừa rồi dưới lực trói buộc áp xuống, cái này.... ngay cả năng lực kháng cự cũng đều không có, khiến Thiết Cách Ôn cảm thấy quá kinh hãi.
“Không hổ là có hai kiện phòng ngự chủ thần khí, giết ngươi không dễ” Lâm Lôi Liếc nhín Thiết Cách Ôn, rồi thu lấy hai khoả huy chương màu vàng. “Lão đại” lúc này ba người Bối Bối, Lôi Tư Tinh và Lôi Hồng mới đuổi tới.
“Đã thu được hai khoả thống lĩnh huy chương” Lâm Lôi quay lại cười với Bối Bối.
“Lão đại, cẩn thận” Bối Bối đột nhiên truyền âm cảnh báo.
Lâm Lôi quay lại, chỉ thấy một đạo thân ảnh mơ hồ đang cực nhanh tiến tới, so với tốc độ vừa nãy của Lâm Lôi cũng gần như tương đương. Chính là Mã Cách Nỗ Tư đang bạo nộ. Mã Cách Nỗ Tư hiện thân cạnh thân thể Lạp Mỗ Sâm, tức giận đỡ thân hình co quắp của hắn dậy.
Ô Mạn chết, Mã Cách Nỗ Tư không quan tâm.
Nhưng Lạp Mỗ Sâm, chính là bằng hữu của Mã Cách Nỗ Tư, chính thức là bằng hữu.
Mã Cách Nỗ Tư ngẩng đầu, lạnh lẽo nhìn Lâm Lôi, trầm giọng: “Ta vừa rồi, đã nói ngươi dừng tay”
Lâm Lôi lạnh nhìn Mã Cách Nỗ Tư, nhẹ giọng nói: “Người ta muốn giết, ngươi ngăn không được”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.