Bàn Luận Làm Sao Cùng Đối Tượng 419 Chia Tay Hòa Bình

Chương 4: “Kỹ thuật bôi thuốc của anh cũng thật là kém!”

Kỳ Thập Nhị

07/04/2021

31.

Tôi giùng giằng vào phòng tắm lau người, nhìn trên người đầy dấu vết loang lổ mà khóc không ra nước mắt.

Đúng vậy, tôi chơi 419, đối tượng còn là một tên đã có bạn trai.

Tôi một bên mặc đồ ngủ, một bên đã não bổ ra cảnh tượng bị vợ cả quạt cho một bàn tay.

Không biết nếu bây giờ tôi nhắn vào trong vòng bạn bè, triệu tập hết tất cả số 0 người này còn phóng túng hơn cả người kia trong danh sách bạn bè lên, lực chiến đấu liệu có đủ một đao 999.

Tắm đã tắm đã, chợt nhớ tới hình như mình đã quên mất cái gì đó.

Tôi đứng trước gương vắt óc suy nghĩ, cuối cùng cũng nhớ ra được.

A, đúng rồi, tôi quên mất Đồ Trần ở bên ngoài rồi.

32.

Thật là không nênnnn.

Tối nay rõ ràng tôi muốn nhằm vào việc khiêu khích Đồ Trần mà tới, bây giờ lại ngoan ngoãn mà đi ngủ.

Từ lúc nào tôi trở nên thanh tâm quả dục như vậy.

Chẳng nhẽ cái việc Đồ Trần ngủ ở nhà tôi nay đã không đủ làm tôi hưng phấn rồi sao? 

Có thể là theo tuổi tác tăng lên, khẩu vị của tôi cũng càng ngày càng lớn.

Phải biết rằng mười mấy tuổi năm ấy tình cảm vừa mới chớm nở, cho dù Đồ Trần liếc nhìn tôi cười một cái, tôi cũng có thể đỏ mặt tim đập.

Chẳng lẽ đây là do định luật quá thân quen, thân quen đến trình độ này, tôi đã quy y cửa Phật rồi? 

Hôm nay ở chung với nhau cả một ngày, tim cũng chưa có đập mạnh.

À, có rồi, ngay vừa đó thôi.

Là bị Yến Thâm làm cho tức phát ngất.

33.

Tôi đóng cửa phòng tắm lại, nhìn thấy người ngồi trên giường, lại sửng sốt một chút.

Này người anh em sao bây giờ vẫn chưa đi thế, không mời anh ăn lẩu được, lại còn phải chuẩn bị chỗ ngủ cho anh sao hả? 

Nhưng nhà tôi tổng cộng chỉ có hai cái giường, tôi cũng không thể mời Giáp phương ba ba của tôi đi ngủ sô pha được? 

Được rồi, tôi ngủ sô pha.

Tôi thật là khổ quá đi à.

Nhưng nghĩ đến việc nhà tôi có hai cái giường, trên một cái là bạch nguyệt quang của tôi, trên một cái nữa là kim chủ của tôi, tôi liền cảm thấy nhẫn nhịn một chút là hổng sao cả.

Thân tàn nhưng não không tàn, chính là tôi.

Tôi ôm gối đầu của mình, lại lấy từ trong ngăn tủ ra một bộ chăn, cổ còn chưa kịp rụt về, bộ chăn gối kia đã bị một đôi tay to tiếp lấy.

Yến Thâm tùy tiện ném chăn lên trên giường, cầm một thứ đồ chơi gì đó không biết lấy ra từ chỗ nào, nhìn về phía tôi vỗ vỗ đùi.

… Làm quái gì thế? 

34.

Yến Thâm lại giơ tay vỗ vỗ đùi, động tác đó giống y như đang chơi đùa với chó con vậy.

Thấy tôi đứng im, hắn mới thêm một câu: “Qua đây, bôi thuốc cho em.” 

Nực cười! Tôi còn cần phải dùng đến thuốc sao! 

Tôi rõ ràng là 1! Ngày làm cho biết bao số 0 phải khóc lóc nức nở, anh vậy mà định bôi thuốc cho tôi? 

Tra nam, biến khỏi giường tôi, anh không xứng! 



Vẻ mặt tôi lạnh tanh, dù là không có gương, tôi cũng biết rằng hiện tại mặt mình là bộ dạng giễu cợt đến mức nào.

Tôi ha ha hỏi: “Ông chủ Yến, anh không cần gọi điện về nhà sao?” 

Nói cho người bạn trai đáng thương của anh, anh đã ngoại tình phản bội cậu ấy.

Anh đội cho bạn trai của anh một cái nón xanh mơn mởn, lại còn có thể yên tâm thoải mái mà bôi thuốc cho một tên 1.

Thật là đáng thương quá đi, tôi muốn thay anh thương xót cho bạn trai của anh.

35.

Yến Thâm lại hết sức dửng dưng, cái tay vặn nắp vẫn vững như lão cẩu*: “Không cần, trong nhà không có người.”

*Ngôn ngữ mạng Trung Quốc, chỉ sự ổn định, có kinh nghiệm, mang lại cảm giác an toàn 

Tôi sửng sốt một chút, tốn hồi lâu mới tiêu hóa được hàm nghĩa sau lưng mấy từ này.

Không phải chứ, chẳng nhẽ hắn và bạn trai hắn chính là cái kiểu ngoài mặt ân ái, sau lưng lại chơi đùa vô cùng cởi mở, thi thoảng lại đùa giỡn trao đổi cộng sự, còn hẹn xong ngày cùng nhau ra ngoài chăn rau dại đó chứ.

Đợi đã.

Đm anh, tôi không phải rau dại.

“Đến đây” Yến thâm đưa tay về phía tôi: “Trên tay tôi có thuốc mỡ.”

Tôi cắp gối đi tới, tính cho hắn một bạt ta để hắn tỉnh táo một chút, kết quả lại bị hắn kéo một phát xuống.

Trong quá trình tôi theo bản năng rụt lại về phía sau, kết quả chân vừa rụt liền vẫn ngã thẳng xuống.

Nên nói thế nào ta.

Kiểu tư thế mặt đối háng này thực sự cảm thấy thật đáng thẹn, tôi vốn dĩ có bao nhiêu yêu thích cùng các bé 0 chơi đùa như vậy, hiện tại liền cảm thấy ngượng đến hoảng bấy nhiêu.

36.

Yến Thâm đỡ tôi dậy, trong lúc tôi vẫn còn đang thảng thốt hoài nghi nhân sinh liền sáp lại gần hôn nhẹ lên tai tôi: “Xin lỗi, tôi là lần đầu tiên chăm sóc người khác, không biết cách khống chế sức lực.”

Mịe.

Anh nói chuyện thì cứ nói mẹ đi, mắc mớ quái gì mà phải động tay động chân hả!

Tôi hơi hé miệng, trong lòng nghĩ anh thật là có tấm lòng nha, trong nhà cất một bảo bối không thèm chăm sóc, lại đi ra ngoài chăm sóc rau dại.

Không, tôi thực sự không phải đồ ăn ngoài, lần đó là ngoài ý muốn.

Tôi giãy dụa kêu dừng: “Tôi không cần! Tôi không có mảnh mai như anh nghĩ!”

Yến Thâm không nghe, cái dáng vẻ ung dung vỗ vỗ tôi đó giống như tôi chỉ là một con mèo con anh ta nuôi vậy, căn bản không sợ tôi quay người đấm cho hắn một phát.

Đây cũng không phải là không thể đấm nha, đấm một cái công việc của tôi cũng bay luôn á.

Đầu năm nay, là một Ất phương* tốt thật là khó.

*Trong công việc, Ất phương aka bên b là bên phục vụ, cung cấp dịch vụ cho bên A aka Giáp phương aka chủ đầu tư

Tôi nén nước mắt, một bên tự tẩy não chính mình rằng tôi chỉ là một cái xác không hồn, một bên thoả mãn nguyện vọng muốn bôi thuốc cho tôi của Giáp phương.

37.

Tôi……Áuuu!!!

Tên khốn Yến Thâm kia kĩ thuật nát bét thì thôi đi, đến bôi thuốc cũng phải dày vò tôi đau khổ như vậy hả.

Tôi van xin hắn tha cho tôi, hãy làm một số 1 thiện lương đi. Đam Mỹ H Văn

Yến Thâm cau mày, một bên thay tôi mát xa giúp tôi thả lỏng, một bên tay vẫn không giảm bớt lại sức lực, “Đêm qua tôi muốn đi ra ngoài mua thuốc, nhưng cậu rất lại rất dính người.”

Tôi…… Rất dính người?

Hơ?



Hắn đang nói cái của khỉ gì vậy?

Tôi trừng hắn, hắn liền cúi xuống lại mổ một phát lên thái dương tôi: “Sau này vẫn là nên bôi thuốc ngay buổi tối, bằng không sẽ càng đau, khôi phục cũng chậm.”

Tôi hít ngược một hơi: “Shh…..Vốn hiểu biết của anh thật sâu sắc.”

Hắn dừng lại một chút, nói tiếp: “Không được ăn lẩu, ăn thanh đạm chút.”

Tôi đóng mắt, thực sự lười để ý tiếp.

…… Được rồi, không phải chỉ là không cho anh ăn lẩu thôi sao, có cần phải ghi thù vậy không hả.

Không nghĩ tới vậy mà anh lại là một ông chủ lòng dạ hẹp hòi đến vậy.

38.

Tôi đang ghé lên đầu gối hắn, trong lòng cảm giác có chút không được tự nhiên, muốn tìm cơ hội lăn xuống để thoát khỏi ma trảo của hắn.

Yến Thâm tự hồ nhìn thấy ý đồ của tôi, khẽ cười thốt ra hai chữ: “Đừng trốn.”

39.

Thật ra trước khi nhìn thấy Yến Thâm hàng thật giá thật, tôi chỉ nghe qua về nhân vật 1 này.

Quán bar tôi thường tới không biết ngày nào đó tiếp được vị đại phật này tới, chỉ uống rượu không tán gẫu lẳng lơ, như một cục cưng ngoan ngoãn vốn giữ trong nhà được thả ra ngoài thư giãn, không cho phép người khác tới gần.

Nhưng ánh hào quang vừa tới đó, liền hấp dẫn vô số chú bướm nhỏ nhanh nhẹn đi tới, rồi lại phải ủ rũ trở về.

Chỉ là đồng 1 thì tương xích*, cho dù nghe nhiều rồi tôi cũng chẳng để trong lòng.

*Cùng là 1 bài xích lẫn nhau

Cho nên lúc ấy đang xem hợp đồng nhìn thấy tên của Giáp phương ba ba, tôi mới có chút kinh ngạc.

Chỉ cần một gương mặt khiến người ta muốn dựa vào, nếu lại còn lộ ra là một chủ nhân có tiền, vậy những người không biết an phận kia phỏng chừng đến dăm ba thủ đoạn như kiểu hạ thuốc cũng sẽ dùng đến.

Nhưng mà chủ nhân này hiện tại  lại đang dịu dàng mà nhìn tôi, còn mang theo một chút ý cười nhàn nhạt, dưới ánh sáng không tính là sáng ngời này trong con ngươi tựa như mang chút tình cảm nồng nàn.

Xong rồi, tôi bỗng nhiên cảm giác, nếu bạn trai hắn đến đánh tôi, tôi cũng không có cách kêu bất cứ ai trong vòng bạn bè ra giúp đỡ rồi.

Khả năng số 0 tôi gọi tới kia còn cùng với bạn trai hắn hợp lại đập cho tôi một trận, giảm bớt tức giận cho cậu ta.

40.

Cảm giác được hầu hạ thật là không tồi, thảo nào trong vòng gay khắp nơi đều bay đầy 0.

Yến Thâm nhắm mắt lại hôn lên, tôi đang hé miệng, để hắn thuận lợi hôn tới.

Tôi không cùng đối tượng 419 hôn môi, bởi vì tôi cảm thấy hôn môi thật sự là thừa thãi, cũng sẽ làm cho người ta sinh ra những ảo tưởng không nên có.

Cho nên tôi theo bản năng đóng hàm răng lại, cắn cho hắn một phát.

Nhưng tôi vẫn nhớ rõ đây là Giáp phương ba ba của mình, không dám ra nhiều sức.

Nhưng có một câu rất đúng.

Do dự, sẽ mất sạch.

Trong vòng chưa đầy một giây, hắn liền cứng rắn mà xông vào.

Loại hành vi này của Yến Thâm gọi là gì?

Chính gọi là động thổ trên đầu thái tuế đó!

Phải biết, tôi là một tên chuẩn 1.

Tôi có thể bị động sao? Tôi không thể!

Vì thế tôi giơ tay ấn vào ót hắn, mạnh mẽ hôn đáp trả.

Tôi muốn cho Yến Thâm hiểu rõ ràng rằng, tùy tiện đùa giỡn với 1, chính là đang đùa với lửa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bàn Luận Làm Sao Cùng Đối Tượng 419 Chia Tay Hòa Bình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook