Bản Nhạc Của Những Kẻ Bất Tử
Chương 21: Học sinh chuyển trường
Cherrysnow219
12/11/2021
Những ngày gần đây, một cái tên bỗng dưng trở nên nổi tiếng trong thị trấn Forks nhỏ bé. Hầu như ai cũng gián tiếp hoặc trực tiếp nghe nhắc qua cái tên này.
Đối với Sarah mà nói, cư dân sắp đến Forks này quả thực vừa quen thuộc lại vừa xa lạ. Isabella Swan, cái tên này, Charlie đã kể với cô bao nhiêu lần không thể đếm hết. Thật là một con người nổi tiếng. Nghe nói, trước đây, mỗi mùa hè cô bé này đều đến sống chung với Charlie một khoảng thời gian ngắn đến không thể ngắn hơn được nữa, Sarah cho là vậy. Khoảng thời gian gắn bó thiếu thốn đến nỗi, cho dù cô bé cố gắng giấu diếm tâm tình của mình, Charlie cũng không thể coi như không nhìn thấy sự chán ghét của Isabella đối với thị trấn nhỏ im lặng này. Một điều khiến Charlie khá buồn phiền. Ông cho rằng bản thân cũng như Forks, không thể trao đổi thân thiết với đứa con gái ruột thịt duy nhất được. Làm cha như vậy thật quá thất bại. Charlie thường im lặng thở dài với người bạn vong niên bé nhỏ của mình về điều này. Những lúc như thế, Sarah chỉ có thể hơi chút cảm thán an ủi ông, bọn trẻ bây giờ tâm tư phức tạp lắm, chúng ta không hiểu nổi. Đổi lại là một ánh mắt kì quái của Charlie, Sarah con cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi, đừng than thở như người già như thế. Rồi cả hai cùng bật cười. Cảm giác cuộc đối thoại giữa hai người có đôi chút quái dị.
Tin tức Isabella muốn đến sống chung với Charlie, Sarah là một trong những người biết đầu tiên. Tất nhiên, cô được nghe tin này trực tiếp từ Charlie. Ông có vẻ khá lo lắng và lúng túng khi nhận được tin này. Renée, mẹ cô bé tái hôn. Quan hệ giữa ba người cũng không tệ. Ít nhất trong cảm nhận của Charlie, quan hệ giữa Isabella với cha dượng còn tốt hơn quan hệ giữa cha con ruột thịt hai người.Thế nhưng, cô bé đột ngột quyết định đến sống cùng với ông tại Forks. Charlie triệt để bối rối. Dân cư của Forks lại hân hoan náo nức. Dù sao, cảnh sát trưởng của họ lẻ bóng một mình, tội nghiệp như vậy cũng đã thật lâu rồi.
Sarah bất đồng. Cô có hứng thú nhiều hơn với quyết định đột ngột của Isabella. Một cô gái đồng lứa với cô lại bỗng dưng chạy khỏi Phoenix náo nhiệt tràn ngập ánh nắng để đến sống tại nơi âm u và ẩm ướt này. Nguyên nhân gì có thể khiến một con người ra một quyết định hoàn toàn trái với ý nguyện của bản thân như vậy chứ?
"Con gái Charlie thực kỳ lạ."
Đây là câu nói Edward phải nghe nhiều nhất trong mấy ngày này. Cái tên Isabella Swan lúc này lọt vào tai anh lại trở thành một thứ ma âm phiền nhiễu. Chỉ là một đứa con gái xa lạ mà thôi, mọi người có cần phản ứng thái quá như vậy không?
"Cô ta có kỳ lạ đến đâu cũng không kì lạ bằng cô." Edward cau mày lầm bầm, biểu tình khuôn mặt đi kèm cũng không được đẹp đẽ cho lắm.
Sarah vẫn cao hứng bỏ ngoài tai sự hậm hực của Edward. Tâm trạng của cô cũng trở nên hưng phấn lạ thường. Giống như, sâu thẳm tại một nơi nào đó, có một thứ gì bí ẩn vẫn luôn chờ đợi một sự chuyển biến như vậy. Có điều, Sarah vẫn một mực không nhận thức được tình trạng bất thường của bản thân.
"Cư dân mới của Forks nha. Chuyển trường thời điểm này, thực quá sức kì lạ đi. Edward, anh nghe thấy không? Là học sinh chuyển trường đấy. Bao lâu rồi trường chúng ta mới có học sinh chuyển trường cơ chứ! Thật quý hiếm hết sức."
"Một năm."
Giọng điệu khô khốc của Edward như tạt một chậu nước lạnh vào tâm tình hưng phấn của Sarah. Cô nghi hoặc ngước đầu nhìn chàng trai cao lêu nghêu vẫn đi bên cạnh mình nãy giờ, phản ứng chậm chạp hỏi lại. Rõ ràng cô nàng này vẫn chưa hiểu được Edward đang nói cái gì.
Nhìn khuôn mặt ngốc nghếch của cô nàng, tâm trạng của edward bỗng chốc khá hơn rất nhiều. Anh cũng không nổi nóng mà kiên nhẫn giải thích.
"Cô hỏi, bao lâu rồi trường chúng ta không có học sinh chuyển trường. Tôi trả lời là một năm."
"Đúng đúng..." Nghe hiểu được, Sarah gật đầu như giã tỏi, cao hứng tiếp tục bước đi. Căn bản là không cần nhìn đường, cứ vung chân bước, suýt thì trượt chân vào một khe rãnh nếu không có cánh tay mạnh mẽ của Edward nhanh nhẹn kéo lại. Cô vẫn không quá để ý, loại chuyện này giữa hai người xảy ra thường xuyên như cơm bữa, không cần quá lo lắng. Sarah vẫn vui vẻ chìm đắm trong thế giới của riêng mình, thao thao bất tuyệt. "Những một năm a! Bao nhiêu thời gian dài lâu cơ chứ. Edward, anh nói phải không? Chúng ta phải thể hiện nhiệt tình của Forks, chào đón cô bé với vòng tay nồng ấm nhất."
Một tay vẫn giữ nguyên nắm chặt cánh tay Sarah, phòng ngừa cô nàng này lại xớn xác bước hụt chân, Edward cam chịu câm miệng. Nói chuyện với sinh vật đơn bào biến dị, anh căn bản theo không kịp cũng không thể lý giải suy nghĩ trong đầu người này. Nhất là, chơi chung nhóm với Jessica, cô nàng đầu rỗng lắm chuyện kia, càng lâu; sinh vật đơn bào tựa hồ bị lây nhiễm càng nặng. Edward thực không có biện pháp. Isabella này cũng không biết là người thế nào, ngay cả kẻ vô tâm vô tính như sinh vật đơn bào cũng phá lệ để tâm như vậy.
Quả thực, khiến người ta,...chán ghét!
Edward khó chịu nghĩ trong lòng. Có vẻ như, ấn tượng đầu tiên của khối băng thần bí này với cô gái sắp chuyển trường không được tốt cho lắm. Không những vậy, ác cảm vô danh còn bị trộn lẫn với một phần không nhỏ địch ý không hiểu xuất phát từ đâu.
Bước khởi đầu của hai con người có nhiều quan hệ rắc rối phức tạp với nhau trong tương lai, đột nhiên vì một nguyên nhân không rõ, vô hình chung bị đặt ở một xuất phát điểm cực kỳ thấp.
Vận mệnh, tại một nơi vô hình nào đó, vô tình lệch khỏi quỹ đạo đã định sẵn một góc vô cùng vô cùng nhỏ. Một miếng ghép, dường như đã bị đặt sai chỗ.
Đối với Sarah mà nói, cư dân sắp đến Forks này quả thực vừa quen thuộc lại vừa xa lạ. Isabella Swan, cái tên này, Charlie đã kể với cô bao nhiêu lần không thể đếm hết. Thật là một con người nổi tiếng. Nghe nói, trước đây, mỗi mùa hè cô bé này đều đến sống chung với Charlie một khoảng thời gian ngắn đến không thể ngắn hơn được nữa, Sarah cho là vậy. Khoảng thời gian gắn bó thiếu thốn đến nỗi, cho dù cô bé cố gắng giấu diếm tâm tình của mình, Charlie cũng không thể coi như không nhìn thấy sự chán ghét của Isabella đối với thị trấn nhỏ im lặng này. Một điều khiến Charlie khá buồn phiền. Ông cho rằng bản thân cũng như Forks, không thể trao đổi thân thiết với đứa con gái ruột thịt duy nhất được. Làm cha như vậy thật quá thất bại. Charlie thường im lặng thở dài với người bạn vong niên bé nhỏ của mình về điều này. Những lúc như thế, Sarah chỉ có thể hơi chút cảm thán an ủi ông, bọn trẻ bây giờ tâm tư phức tạp lắm, chúng ta không hiểu nổi. Đổi lại là một ánh mắt kì quái của Charlie, Sarah con cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi, đừng than thở như người già như thế. Rồi cả hai cùng bật cười. Cảm giác cuộc đối thoại giữa hai người có đôi chút quái dị.
Tin tức Isabella muốn đến sống chung với Charlie, Sarah là một trong những người biết đầu tiên. Tất nhiên, cô được nghe tin này trực tiếp từ Charlie. Ông có vẻ khá lo lắng và lúng túng khi nhận được tin này. Renée, mẹ cô bé tái hôn. Quan hệ giữa ba người cũng không tệ. Ít nhất trong cảm nhận của Charlie, quan hệ giữa Isabella với cha dượng còn tốt hơn quan hệ giữa cha con ruột thịt hai người.Thế nhưng, cô bé đột ngột quyết định đến sống cùng với ông tại Forks. Charlie triệt để bối rối. Dân cư của Forks lại hân hoan náo nức. Dù sao, cảnh sát trưởng của họ lẻ bóng một mình, tội nghiệp như vậy cũng đã thật lâu rồi.
Sarah bất đồng. Cô có hứng thú nhiều hơn với quyết định đột ngột của Isabella. Một cô gái đồng lứa với cô lại bỗng dưng chạy khỏi Phoenix náo nhiệt tràn ngập ánh nắng để đến sống tại nơi âm u và ẩm ướt này. Nguyên nhân gì có thể khiến một con người ra một quyết định hoàn toàn trái với ý nguyện của bản thân như vậy chứ?
"Con gái Charlie thực kỳ lạ."
Đây là câu nói Edward phải nghe nhiều nhất trong mấy ngày này. Cái tên Isabella Swan lúc này lọt vào tai anh lại trở thành một thứ ma âm phiền nhiễu. Chỉ là một đứa con gái xa lạ mà thôi, mọi người có cần phản ứng thái quá như vậy không?
"Cô ta có kỳ lạ đến đâu cũng không kì lạ bằng cô." Edward cau mày lầm bầm, biểu tình khuôn mặt đi kèm cũng không được đẹp đẽ cho lắm.
Sarah vẫn cao hứng bỏ ngoài tai sự hậm hực của Edward. Tâm trạng của cô cũng trở nên hưng phấn lạ thường. Giống như, sâu thẳm tại một nơi nào đó, có một thứ gì bí ẩn vẫn luôn chờ đợi một sự chuyển biến như vậy. Có điều, Sarah vẫn một mực không nhận thức được tình trạng bất thường của bản thân.
"Cư dân mới của Forks nha. Chuyển trường thời điểm này, thực quá sức kì lạ đi. Edward, anh nghe thấy không? Là học sinh chuyển trường đấy. Bao lâu rồi trường chúng ta mới có học sinh chuyển trường cơ chứ! Thật quý hiếm hết sức."
"Một năm."
Giọng điệu khô khốc của Edward như tạt một chậu nước lạnh vào tâm tình hưng phấn của Sarah. Cô nghi hoặc ngước đầu nhìn chàng trai cao lêu nghêu vẫn đi bên cạnh mình nãy giờ, phản ứng chậm chạp hỏi lại. Rõ ràng cô nàng này vẫn chưa hiểu được Edward đang nói cái gì.
Nhìn khuôn mặt ngốc nghếch của cô nàng, tâm trạng của edward bỗng chốc khá hơn rất nhiều. Anh cũng không nổi nóng mà kiên nhẫn giải thích.
"Cô hỏi, bao lâu rồi trường chúng ta không có học sinh chuyển trường. Tôi trả lời là một năm."
"Đúng đúng..." Nghe hiểu được, Sarah gật đầu như giã tỏi, cao hứng tiếp tục bước đi. Căn bản là không cần nhìn đường, cứ vung chân bước, suýt thì trượt chân vào một khe rãnh nếu không có cánh tay mạnh mẽ của Edward nhanh nhẹn kéo lại. Cô vẫn không quá để ý, loại chuyện này giữa hai người xảy ra thường xuyên như cơm bữa, không cần quá lo lắng. Sarah vẫn vui vẻ chìm đắm trong thế giới của riêng mình, thao thao bất tuyệt. "Những một năm a! Bao nhiêu thời gian dài lâu cơ chứ. Edward, anh nói phải không? Chúng ta phải thể hiện nhiệt tình của Forks, chào đón cô bé với vòng tay nồng ấm nhất."
Một tay vẫn giữ nguyên nắm chặt cánh tay Sarah, phòng ngừa cô nàng này lại xớn xác bước hụt chân, Edward cam chịu câm miệng. Nói chuyện với sinh vật đơn bào biến dị, anh căn bản theo không kịp cũng không thể lý giải suy nghĩ trong đầu người này. Nhất là, chơi chung nhóm với Jessica, cô nàng đầu rỗng lắm chuyện kia, càng lâu; sinh vật đơn bào tựa hồ bị lây nhiễm càng nặng. Edward thực không có biện pháp. Isabella này cũng không biết là người thế nào, ngay cả kẻ vô tâm vô tính như sinh vật đơn bào cũng phá lệ để tâm như vậy.
Quả thực, khiến người ta,...chán ghét!
Edward khó chịu nghĩ trong lòng. Có vẻ như, ấn tượng đầu tiên của khối băng thần bí này với cô gái sắp chuyển trường không được tốt cho lắm. Không những vậy, ác cảm vô danh còn bị trộn lẫn với một phần không nhỏ địch ý không hiểu xuất phát từ đâu.
Bước khởi đầu của hai con người có nhiều quan hệ rắc rối phức tạp với nhau trong tương lai, đột nhiên vì một nguyên nhân không rõ, vô hình chung bị đặt ở một xuất phát điểm cực kỳ thấp.
Vận mệnh, tại một nơi vô hình nào đó, vô tình lệch khỏi quỹ đạo đã định sẵn một góc vô cùng vô cùng nhỏ. Một miếng ghép, dường như đã bị đặt sai chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.