Bản Sắc Quân Môn: Man Thiếu Khó Cưng Chiều
Chương 26: Tất cả chỉ mới vừa mới bắt đầu (2)
Huỳnh Hạ
21/03/2022
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tường bao quá cao.
Nếu tố chất thân thể Tần Man lúc trước, tường bao dù có cao cô cũng có thể đạp được, đồng thời nhẹ nhõm vượt qua.
Nhưng với cơ thể bây giờ...
Cô ngay cả thử cũng không cần thử liền biết chắc chắn không được.
Đáng chết!
Tố chất thân thể không đạt, huấn luyện tân binh tiếp theo cũng sẽ không rời khỏi nơi này, như vậy cũng liền mang ý nghĩa, cô muốn nghĩ rời khỏi nơi này, hoặc là chờ ba tháng sau huấn luyện tân binh kết thúc, cũng chính là Hứa Cảnh Từ nói nghĩ biện pháp đưa cô ra ngoài, hoặc là trong một tháng huấn luyện thân thể này, mãi đến khi có thể đạp tường nhảy ra ngoài.
Cái trước là ba tháng chờ đợi, cái sau là một tháng huấn luyện gian khổ.
So sánh với cái trước, Tần Man càng nghiêng về cái sau hơn!
Nếu thật sự chờ thêm ba tháng, Quỷ Khu chỉ sợ đã sớm lật trời rồi.
Cô không đợi được!
Cũng không muốn đợi!
Nhìn bức tường cao chót vót, Tần Man lại nhìn cánh tay mảnh khảnh của mình, cuối cùng chỉ có thể thầm hạ quyết tâm, thề trong vòng một tháng phải nhảy được bức tường cao này.
Có mục tiêu, Tần Man cũng không liền không tiếp tục tốn thời gian nữa, quay trở lại sân huấn luyện bắt đầu huấn luyện lần nữa.
So với buổi chiều cô vừa đi vừa nghỉ lúc nào cũng chực chờ tìm lối ra, ban đêm huấn luyện của cô liền lập tức trở nên chính quy hóa.
Cho dù đã rời khỏi bộ đội năm năm, nhưng từ nhỏ cô đã bắt đầu huấn luyện thể lực, cho dù khi thành lập Quỷ Khu cô cũng không lơ là bất cứ huấn luyện thể lực nào, bởi vậy cô sớm đã suy nghĩ ra một bộ hình thức huấn luyện nhắm vào thể năng của mình.
Chỉ là thân thể này không có bất kỳ huấn luyện mang tính nhắm vào nào, cũng liền đại biểu cho tất cả bắt đầu từ số không, sẽ khá phí sức.
Dù sao, thể năng không thể so sánh với những thứ mang tính kỹ thuật, không có đường tắt có thể dựa vào kiếp trước, ngoại trừ vùi đầu khổ luyện, không còn cách nào khác.
Bởi vì là ngày đầu tiên huấn luyện, cô không dám huấn luyện quá độ, sợ thân thể này không chịu đựng nổi, ngược lại sẽ liên lụy huấn luyện thân thể bình thường ngày mai, cho nên cô kết thúc chạy năm cây số xong liền đi xà đơn chống đỡ trong chốc lát, muốn đơn giản rèn luyện lực cánh tay của mình, sau đó lại đi về nghỉ.
Nhưng mới luyện trong chốc lát, cô mới phát hiện mình đã đánh giá cao thân thể này.
Năng lực chịu đựng thực sự quá yếu, mới chống đẩy trong chốc lát, cô đã rõ ràng cảm giác được cánh tay đang phát run.
Hồi tưởng lại, lúc xuất hiện qua loại tình huống này là khi cô vừa lên tiểu học, khi đó buổi sáng chuyện đầu tiên khi cô tỉnh lại chính là huấn luyện tay chân và chạy sức bề, thường thường mệt đến nỗi tay chân run lên, đau buốt nhức đến nỗi ngay cả viết không xong.
Không ngờ bây giờ lại phải trở lại năm đó.
Đợi đến khi cô làm xong toàn bộ huấn luyện nền tảng thì đã đến lúc sắp tắt đèn, lúc này mới tạm thời kết thúc huấn luyện cơ sở hôm nay, người đầy mồ hôi bẩn về tới ký túc xá.
Trong túc xá còn lại ba người lúc này đang thu dọn phòng, thấy cô cuối cùng cũng đã trở về, Ngô Hành liền mở miệng nói: "Sao giờ cậu mới trở về a, còn sợ đợi lát nữa cậu sẽ bị mắng. Nhanh đi tắm rửa đi, chỉ còn lại năm phút."
Tần Man có chút thở hào hển ừ một tiếng, sau đó cầm quần áo đi vào trong phòng tắm.
Gấp gáp trở về trước khi tắt đèn cũng là cô đã tính trước.
Tường bao quá cao.
Nếu tố chất thân thể Tần Man lúc trước, tường bao dù có cao cô cũng có thể đạp được, đồng thời nhẹ nhõm vượt qua.
Nhưng với cơ thể bây giờ...
Cô ngay cả thử cũng không cần thử liền biết chắc chắn không được.
Đáng chết!
Tố chất thân thể không đạt, huấn luyện tân binh tiếp theo cũng sẽ không rời khỏi nơi này, như vậy cũng liền mang ý nghĩa, cô muốn nghĩ rời khỏi nơi này, hoặc là chờ ba tháng sau huấn luyện tân binh kết thúc, cũng chính là Hứa Cảnh Từ nói nghĩ biện pháp đưa cô ra ngoài, hoặc là trong một tháng huấn luyện thân thể này, mãi đến khi có thể đạp tường nhảy ra ngoài.
Cái trước là ba tháng chờ đợi, cái sau là một tháng huấn luyện gian khổ.
So sánh với cái trước, Tần Man càng nghiêng về cái sau hơn!
Nếu thật sự chờ thêm ba tháng, Quỷ Khu chỉ sợ đã sớm lật trời rồi.
Cô không đợi được!
Cũng không muốn đợi!
Nhìn bức tường cao chót vót, Tần Man lại nhìn cánh tay mảnh khảnh của mình, cuối cùng chỉ có thể thầm hạ quyết tâm, thề trong vòng một tháng phải nhảy được bức tường cao này.
Có mục tiêu, Tần Man cũng không liền không tiếp tục tốn thời gian nữa, quay trở lại sân huấn luyện bắt đầu huấn luyện lần nữa.
So với buổi chiều cô vừa đi vừa nghỉ lúc nào cũng chực chờ tìm lối ra, ban đêm huấn luyện của cô liền lập tức trở nên chính quy hóa.
Cho dù đã rời khỏi bộ đội năm năm, nhưng từ nhỏ cô đã bắt đầu huấn luyện thể lực, cho dù khi thành lập Quỷ Khu cô cũng không lơ là bất cứ huấn luyện thể lực nào, bởi vậy cô sớm đã suy nghĩ ra một bộ hình thức huấn luyện nhắm vào thể năng của mình.
Chỉ là thân thể này không có bất kỳ huấn luyện mang tính nhắm vào nào, cũng liền đại biểu cho tất cả bắt đầu từ số không, sẽ khá phí sức.
Dù sao, thể năng không thể so sánh với những thứ mang tính kỹ thuật, không có đường tắt có thể dựa vào kiếp trước, ngoại trừ vùi đầu khổ luyện, không còn cách nào khác.
Bởi vì là ngày đầu tiên huấn luyện, cô không dám huấn luyện quá độ, sợ thân thể này không chịu đựng nổi, ngược lại sẽ liên lụy huấn luyện thân thể bình thường ngày mai, cho nên cô kết thúc chạy năm cây số xong liền đi xà đơn chống đỡ trong chốc lát, muốn đơn giản rèn luyện lực cánh tay của mình, sau đó lại đi về nghỉ.
Nhưng mới luyện trong chốc lát, cô mới phát hiện mình đã đánh giá cao thân thể này.
Năng lực chịu đựng thực sự quá yếu, mới chống đẩy trong chốc lát, cô đã rõ ràng cảm giác được cánh tay đang phát run.
Hồi tưởng lại, lúc xuất hiện qua loại tình huống này là khi cô vừa lên tiểu học, khi đó buổi sáng chuyện đầu tiên khi cô tỉnh lại chính là huấn luyện tay chân và chạy sức bề, thường thường mệt đến nỗi tay chân run lên, đau buốt nhức đến nỗi ngay cả viết không xong.
Không ngờ bây giờ lại phải trở lại năm đó.
Đợi đến khi cô làm xong toàn bộ huấn luyện nền tảng thì đã đến lúc sắp tắt đèn, lúc này mới tạm thời kết thúc huấn luyện cơ sở hôm nay, người đầy mồ hôi bẩn về tới ký túc xá.
Trong túc xá còn lại ba người lúc này đang thu dọn phòng, thấy cô cuối cùng cũng đã trở về, Ngô Hành liền mở miệng nói: "Sao giờ cậu mới trở về a, còn sợ đợi lát nữa cậu sẽ bị mắng. Nhanh đi tắm rửa đi, chỉ còn lại năm phút."
Tần Man có chút thở hào hển ừ một tiếng, sau đó cầm quần áo đi vào trong phòng tắm.
Gấp gáp trở về trước khi tắt đèn cũng là cô đã tính trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.