Bàn Tay Thần

Chương 9: Dị Gen

Vô Song Linh

03/03/2014

Đưa tay nhấn vào núi đăng ký, rồi tiếp tục chọn hạng mục đăng ký ra nhập học viện với tư cách là nghiên cứu sinh. Tiếp đó màn hình lại hiển thị năm hạng mục nghiên cứu trọng điểm của học viện là nghiên cứu về gen con người, nghiên cứu về gen động vật, nghiên cứu thực vật, nghiên cứu về dị gen, nghiên cứu về ứng dụng của ngành sinh học trong cuộc sống. Mỗi một hạng mục nghiên cứu đều được mô tả kỹ càng, chi tiết từ đặc chưng tới công việc cần nghiên cứu…Dưới cùng là dòng chú thích: “Mặc dù đã chọn hạng mục nghiên cứu chủ yếu, tuy nhiên vẫn có thể dựa vào mức độ ưu tiên để học thêm hạng mục khác.

Thực tế là sau gần hai mươi năm, hạng mục gen con người và dị gen đã bị xếp vào danh sách đen của nhiều học viên trước khi ra nhập học viện. Bởi vì nghiên cứu những ngành này mặc dù nhìn bề ngoài trông tưởng như phong quang vô hạn tuy nhiên đều là những khúc bánh làm bằng nhựa, đẹp mà khó gặm. Hạng mục dị gen thì khỏi nói, nó thuộc ngành nghiên cứu những gen kỳ dị hiếm có hay những đột biến mang tính chuyển đổi hoàn toàn so với bản thể. Cái chính là những nghiên cứu ở hạng mục này rất khó tìm ra ứng dụng của nó vào cuộc sống hiện tại, cho nên số học viên lẫn nghiên cứu sinh của hạng mục này ngày một ít đi. Và hiện tại thì tòa tháp nghiên cứu dị gen đã bị xếp xuống vị trí cuối cùng trong số năm tòa tháp tổng bộ.

Hạng mục nghiên cứu về gen của con người vẫn là hạng mục đứng thứ nhất. Tuy nhiên tính từ khi những tài liệu mà nhà bác học Bàn Tay Thần công bố cho tới nay, vẫn chưa ai có thể đột phá nghiên cứu thêm một bước mới, mọi việc vẫn dậm chân tại chỗ và hạng mục này cũng bi coi là hạng mục khó khăn và nhiều cạnh tranh khốc liệt. Những học viên hay nghiên cứu sinh tham gia đều là những tuyệt thế thiên tài trong lĩnh vực sinh học. Bởi thế việc một học sinh có chút thiên phú nhưng vẫn không theo được là chuyện bình thường.

Những lời đồn thổi mang chút quy tắc ngầm này trên mạng internet Lê cũng đã tìm hiểu qua. Tuy nhiên với trình độ y học tiên tiến bậc nhất như hiện nay cũng không có cách chữa khỏi hoàn toàn căn bệnh của em gái thì hai hạng mục này hiển nhiên là những đối thủ Lê phải khiêu chiến mà không phải là trốn tránh.

Không cần suy nghĩ nhiều, Lê chọn ngay hạng mục đăng ký chính là nghiên cứu về gen con người và hạng mục phụ là nghiên cứu dị gen. Giọng điện tử của hệ thống BTT lại vang lên:

“Xin đóng tiền học phí”.

Lê bật cười, quả nhiên là máy móc, làm việc rất trực tiếp. Lấy từ trong túi ra thẻ tín dụng, Lê cắm nó ở khe cắm bên cạnh khe cắm chứng minh thư nhân dân diện tử. Chọn đóng tiền hai năm đầu, hai tỉ HC lập tức bị trừ khỏi thẻ tín dụng.

Thông tin và mã số nghiên cứu sinh của Lê cũng được cập nhật nhanh chóng. Thời khóa biểu và phòng ở được hiển thị rõ ràng trên màn hình. Màn hình hiển thị dòng chữ “Xin chờ ít phút”. Rồi sau một vài nhịp thở, từ khe cắm số ba bật lên một tấm thẻ điện tử có in hình của Lê, cùng các thông tin liên quan. Bắt mắt nhất là dòng chữ, nghiên cứu sinh nổi bật trên đầu thẻ, cùng dòng chữ quyền ưu tiên: “cấp 8”.

Quan sát tấm thẻ hồi lâu, Lê dặt nó vào khe cắm có chốt khóa trên dây lưng như các thẻ quan trọng khác. Lê biết sau này mọi hoạt động trong học viện chắc chắn phải dùng nó rồi, cho nên phải giữ cẩn thận. Nghiên cứu sinh mới vào đã có quyền hạn ưu tiên cấp tám vậy chắc cấp chín, cấp mười là dành cho các công nhân vệ sinh hoặc lao động phục vụ cho học viện rồi.

Đưa mắt nhìn quanh, rất mau chóng Lê tìm ra được hai hàng thang máy ở cánh trái và cánh phải ở giữa tòa tháp số hai mươi mốt. Mỗi hàng là năm mươi chiếc thang máy. Tuy nhiên thực tế rất ít thang máy hoạt động, bởi vì tòa tháp này mặc dù là tòa số hai mươi mốt, tuy nhiên cũng cực kỳ khổng lồ. Muốn đi bộ từ phòng ngoài rìa tới trung tâm tòa tháp để đi thang máy cũng là một công việc khá vất vả, ước chừng với tốc độ bình thường cũng phải mất năm tới mười phút. Hơn nữa mỗi tầng hầu hết đều bố trí đầy đủ không gian hoạt động, muốn đi ra ngoài lại dùng xe bay ở bãi đậu xe mỗi tầng, cho nên mặc dù số lượng người cư trú ở mỗi tòa tháp là rất lớn nhưng thang máy lại không bao giờ bị tắc nghẽn.

“Theo thời khóa biểu thì học viện sẽ bắt đầu khai giảng vào mồng năm. Từ hiện tại tới khi đó còn tới năm ngày, chắc phải lượn xung quan và lắp ráp lấy một chiếc xe bay”

Vừa lẩm bẩm vừa rảo bước tới thang máy bên hành lang cánh phải. Ký túc xá của Lê được xếp ở tầng số ba mươi. Điều kiện của học viện rất tốt, mỗi học viên lẫn nghiên cứu sinh đều được sắp xếp một phòng riêng, có đầy đủ nội thất, tiện nghi như một căn biệt thự. Dù tính tình bình tĩnh như Lê khi vào trong phòng cũng nhịn không được sờ sờ, mó mó, lạ lẫm tìm hiểu một phen. Sau một thời gian tìm hiểu từ máy “tẩy trần” tự động cho tới phòng kết nối không gian nội bộ ảo… Lê lăn ra ngủ, miệng còn lẩm bẩm. “Đúng là nhà quê lên tỉnh, cái gì cũng lạ lẫm. Mặc kệ nó, ngủ đã, mọi việc mai hãy tính.”



Sáng ngày hôm sau, nhảy vào bể bơi một vòng, Lê mới thoải mái bò ra thay quần áo. Mặc dù có máy tẩy trần có thể quét sạch mọi bụi bẩn cả trên quần áo lẫn thân thể do một công ty ở Hoa Kỳ nghiên cứu ra. Tuy nhiên buổi sáng dậy mà ngâm mình dưới nước quả nhiên là không tệ chút nào. Tới bên tường phòng, bàn tay khẽ xoa, một màn hình cảm ứng rộng nổi lên sát mặt tường. Chọn menu thực đơn sáng, một loạt các món ăn được liệt kê. Mỗi món đều vô cùng hấp dẫn. Chọn đại mấy món cảm giác thích hợp với mình. Thức ăn nhanh chóng thông qua một hành lang nối liền với khu vực nhà bếp đưa tới

Mặc dù hiện tại lương thực không còn là vấn đề mà mọi người dân trên thế giới phải quan tâm. Tuy nhiên ý thức không để lãng phí lương thực đều được giáo dục từ nhỏ cho nên dù liệt kê nhiều món thức ăn như vậy, cũng ít có ai gọi quá mức mình có thể ăn. Mà Lê từ nhỏ đã sinh hoạt nghèo khó lại càng trân trọng thức ăn hơn nhiều người khác.

Sau khi ăn xong và nghỉ ngơi, Lê bắt xe bay công cộng và bay xuống thành phố Đà Lạt. Thành phố trước kia là vương quốc của các loài hoa, nay lại càng thêm rực rỡ và sầm uất. Chọn đại một xưởng sửa chữa trên đường nhỏ góc tây bắc thành phố, Lê liên hệ trực tiếp với ông chủ xưởng và đưa ra yêu cầu của mình.

Nghe Lê nói muốn tự tay lắp ráp một chiếc xe bay, khóe miệng ông chủ xưởng mập mập bất giác cong lên, cơ mặt khẽ giật giật. Dù sao việc này cũng giống như một đứa trẻ vào và bô bô nói mình đã tốt nghiệp và có tấm bằng đại học. Quả thực có chút dọa người. Tuy nhiên là người dày dạn kinh nghiệm, ông cũng không nói ra những lời đả kích giống người khác mà chỉ hứa cung cấp các phụ tùng, dụng cụ đầy đủ. Tuy nhiên ông ta và nhân viên của xưởng sẽ không chịu bất cứ trách nhiệm nào nếu Lê không lắp ra nổi xe của mình. Đồng thời, những đồ Lê đã sử dụng sẽ được tính tiền dù Lê có lắp nó vào xe của mình hay không. Do vậy yêu cầu Lê phải lựa chọn linh kiện cho phù hợp.

Lê nghe xong liền đồng ý. Mọi nhân viên trong xưởng đều như tìm được niềm vui mới lạ sau những giờ làm buồn tẻ đều quây lại mắt to mắt nhỏ nhìn. Thỉnh thoảng đám nhân viên còn nhỏ giọng bàn luận, đại khái là đều tin tưởng Lê là một tên công tử bột thích chơi chội, nghĩ việc lắp ráp một chiếc xe bay cứ như lắp một con xe hơi những năm 200x. Lát nữa phá tung tóe rồi biết sự thật luôn phũ phàng lại chẳng phải xin bọn họ lắp hoàn thiện cho con khác đấy à.

Đúng là sự thật luôn phũ phàng, nhưng không phải với Lê mà là với nhóm người làm tại xưởng sửa chữa xe bay. Dưới con mắt tròn xoe của đám nhân viên cùng ông chủ xưởng, xe bay mô phỏng chiếc Stiletto với hình dáng và những đường cong mê người được lắp hoàn thiện. Nhìn bề ngoài, chiếc xe có hai bánh rộng vành đồ sộ, có chỗ để chân xòe ra như hai cái cánh của một phi thuyền. Tay lái cong cong và thiết kế dưới góc độ dễ điều khiển nhất. Hơn thế nữa, Lê không sử dụng động cơ bình thường mà dùng hẳn hai động cơ LX33FF cực mạnh cùng hộp bảo vệ dựa theo kết cấu thiên thạch MF320, một kết cấu khá tiên tiến và mạnh mẽ, ngăn cản được đại đa số các công kích tiên tiến. Với động cơ khỏe khoắn như vậy, Lê trang bị cho xe của mình mười hai trụ phóng năng lượng KL300mm được gắn phía sau, và dưới gầm của xe.

Không để ý tới đám người đang cực độ kinh ngạc nhìn mình, Lê leo lên và nhập mã số vân tay cùng vân mắt vào hệ thống điều khiển. Nhận ra con chíp điều khiển cũng không phải là thiết bị thông minh nhất hiện nay, tâm lý hụt hẫng của mọi người trong xưởng thoáng được thả lỏng. Với tốc độ lắp ráp cùng điều khiển các máy móc phụ trợ đạt tới đỉnh cao như vậy, nếu còn chọn được con chíp thông minh và tiện lợi thì quả thực là không có thiên lý.

Bất quá mọi người còn chưa thả lỏng được bao lâu, bởi vì họ phát hiện ra tên tuổi trẻ trước mắt không phải là không biết phân biệt con chíp nào thông minh, con chíp nào tiện lợi, mà hắn thực tế không cần nhiều tới chức năng của bọn chúng. Chỉ thấy sau khi nạp đầy đủ dữ liệu mã khóa cho hệt thống điều khiển thông minh, Lê miết tay ga cảm ứng khiến động cơ gầm rú, mười hai trụ phóng năng lượng đồng thời phun ra lực đẩy mạnh mẽ. Chiếc xe bắn vút đi như một mũi tên rời khỏi cung, vọt qua đầu đám nhân viên làm tóc của bọn họ bị cuồng phong làm cho rối mù. Ông chủ xưởng chỉ kêu ú ớ mấy tiếng, không kịp quát dừng lại thì Lê đã vọt tới góc bức tường của xưởng sửa chữa.

Mọi người hốt hoảng, có một số người còn không dám quay đầu lại nhìn. Ngay cả từ trường bảo vệ cũng lười bật thì với tốc độ này nếu va chạm, nhất định cả người lẫn xe sẽ thành một đống sắt thịt lẵn lộn. Trong lúc mọi người tưởng hắn bị va đập xong rồi thì tất cả hai động cơ chính và phụ của xe bay đột ngột tắt ngấm. Đồng thời Lê cũng bốc đầu xe khiến cho hai bánh bản rộng như nhảy phốc, đè lên bức tường. Hai động cơ lại bật, mười hai trụ phóng trong một phần vạn giây lại phun ra lực đẩy mạnh mẽ khiến chiếc xe đang nằm nghiêng vẫn bị đẩy lia qua sát trên nóc đầu mọi người, vọt sang bức tường đối diện. khi gần sát tường, hai trong số mười hai trụ phóng đột ngột xoay đổi hướng, giống như ánh mắt của con tắc kè có thể tự do quay trong một phạm vi lớn. Hai trụ thay đổi hướng rồi phun ra năng lượng đồng nghĩa với việc chiếc xe thay đổi hướng. Chiếc xe nhanh chóng xoay nửa vòng rồi đáp lên tường, rồi lại lợi dụng sức đẩy, bắn vụt sang phía đối diện lần nữa, liên tiếp kỹ xoay với tốc độ cao, xoay đổi hướng được thực hiện trong phạm vi hẹp, lần cuối, hắn còn không thèm đổi hướng cho bánh xe tiếp xúc với tường mà đột ngột bật từ trường bảo vệ rồi cả người lẫn xe vuông góc va chạm mạnh với bức tường kiên cố, bật ra, rồi cứ nghiêng xe như vậy mà chạy tà tà xuống mặt xưởng.

Trong lúc đám nhân viên còn trợn tròn mắt không dám tin tưởng thì ông chủ

xưởng với định lực cao hơn đã thoát khỏi cơn chấn kinh:

- Thật thần kỳ. Cậu nhóc, làm thế nào cậu làm được. Làm thế nào động cơ đang hoạt động đột nhiên tắt ngấm với thời gian ngắn như thế, làm thế nào cả động cơ phụ lẫn động cơ chính đều hoạt động song song với nhau, không phải chúng chỉ có một cổng ra mười hai trụ phóng sao?... còn còn.. nữa…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bàn Tay Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook