Chương 147: Mang bầu
P. Hải Anh
23/05/2024
Lan Hương dứt khoát giữ vững quan điểm của mình nhất quyết không đổi
Cô vẫn còn trẻ cơ mà nên việc làm mẹ sớm là không thể
"Vợ à em trẻ nhưng anh già rồi. Em thấy đấy nếu còn đợi nữa..." Hắn bày cái vẻ mặt khốn khổ cầu xin
"Không đợi được thì thôi"
Xùy ai biểu cô và hắn cách xa về độ tuổi như vậy chứ?
Lan Hương là suy nghĩ thấu đáo về kế hoạch gia đình hóa của hai đứa. Cô không muốn cuộc đời mình phụ thuộc hoàn toàn vào hắn.
Cô không còn ngu ngốc như ngày xưa mà làm theo mọi yêu cầu hắn đưa ra, mình thì phải có chính kiến của mình
Hắn vẫn không chịu nghe theo ý kiến của cô vợ, lay nhẹ người cô năn nỉ đến cùng
Đến cùng thấy hắn không chịu dừng lại cái hành động ngớ ngẩn bày ra trước mắt cho cô đồng ý.
"Cút"
Lan Hương dứt khoát xô hắn ra khỏi người mình giận dữ chẳng thèm để tâm làm gì
"....."
Hắn chảy đầm đìa mồ hôi không lẽ lại chọc giận vợ rồi sao như vậy lại khó giải quyết nữa rồi
Bây giờ hắn có mọc ra bao nhiêu cái miệng cũng không thể cãi lại cô vợ mình, thật là sao từ khi hắn kết hôn lại sa sút đến vậy? Chứng sợ vợ có từ khi nào?
Lục thiếu chạy theo làm nũng tiếp nhưng câu chuyện nào cũng có kết thúc. Hắn chạy theo sau cô chưa được bao lâu Lan Hương cảnh cáo một câu liền bực tức bỏ đi
Đúng là từ khi hắn có vợ thì chẳng dám đi sai bước cả
"Vợ ơi anh chỉ có một đứa nhóc con thôi mà nếu có thể em sinh con rồi anh chăm em đi làm"
"Anh còn... anh biến đi đừng xuất hiện trước mặt em nữa"
Lan Hương đáp lại lời hắn một mình bỏ ra vườn
Cô ngồi gọn xuống một cái ghế, hai tay chống lên bàn, ánh mắt dõi theo Tiêu Tiêu vui đùa chạy nhảy
Bất tri bất giác cảm thấy nhìn nó giống một đứa trẻ đùa nghịch với trái bóng cô lại nghĩ đến đứa con mình của sau này
Nếu không sinh con cho vui nhà vui cửa thì cả căn biệt thự này lạnh lẽo biết bao, buồn vì không có tiếng nô đùa trẻ thơ thiếu vắng tiếng cười con nhỏ
Lan Hương lại nhớ đến lời nói sáng nay của chồng "Vợ này nên sinh trai hay gái?"
Đương nhiên là con gái rồi bởi vì nó sẽ giống emPhải giống chồng chứ con là của chung mà emLan Hương lại tự mình vẽ ra mọi tưởng tượng về một cuộc nói chuyện chọn sinh gái hay trai cùng chồng
Lúc đầu thấy nó khá kì nhưng sau cùng cô không kìm được lại cười ngây ngốc với câu chuyện của mình
Cô cũng muốn có con giống chồng nhưng sợ ảnh hưởng tới công việc nha. Sinh con vì công việc mà không chăm nổi để cho người hầu chăm sóc sợ rằng nó sẽ nghĩ như thế nào? Lại thiếu vắng tình thương từ cha mẹ chúng?
Đó mới chính là vấn đề cô đặt ra. Con cái trời cho, ba mẹ chăm hơn cả người ngoài chăm
Cô nhanh xua tan những suy nghĩ của mình, cô đúng là khùng rồi tự độc thoại một mình nói chuyện một mình.
Người khác nhìn vào thì sẽ nghĩ thế nào?
Bỗng không hiểu sao cô lại ngồi suy nghĩ vu vơ lại có thể đưa ra một quyết định vừa ý cho cả hai
'Tách'
"Đúng rồi" Lan Hương búng tay một cái như đã tìm ra quyết định đúng đắn
Theo sự sắp xếp phù hợp nhất của hắn cho cô vợ mình làm vị trí tổng giám đốc ở công ty con
Cô cũng hỏi: "Chồng à em cũng đi phỏng vấn như bao người sao lại lên ngay vị trí đó được?"
"Anh thừa hiểu năng lực của em cho làm nhân viên bình thường thì lãng phí biết bao"
"À em hiểu rồi"
Theo ý hiểu khác hắn sẽ nói "Vì em đặc biệt"
Tuyển cho vợ một vị trí thích hợp nhất hắn đã phải suy tư rất nhiều
Chọn vị trí thấp quá cũng không được cho nên cho vị trí cao nhất của công ty
Ý kiến này đối vối hắn lại quá thù hợp. Nếu hỏi điều kiện đưa ra để ứng tuyển là gì câu trả lời chính đáng của Lục tổng vì cô ấy là vợ tôi
**•
Tính đến ngày cô nhận vị trí mới đã được ba tháng so với việc phải đến công ty thường xuyên để làm việc thay vào đó cô được phép ở nhà.
Ở nhà làm việc đồng nghĩa đang theo dõi tình hình công ty khi vắng mặt
Cô kết thúc buổi họp trên máy tính làm việc
Lan Hương gập nhẹ chiếc máy tính, hai tay vươn nhẹ thoải mái, cô ngồi trên bàn làm việc tựa lưng ra sau ghế tâm trạng thoải mái sờ nhẹ chiếc bụng nhô cao
Trên môi nụ cười tự nhiên chợt mỉm cười với đứa con nhỏ trong bụng ba tháng
Cô làm mẹ rồi mỗi ngày trôi qua đều mong đứa con nhỏ lớn dần trong bụng mẹ
Cảm giác này lần đầu làm mẹ cô mới có sờ nhẹ chiếc bụng nhô cao cô càng mong con trai hay gái đều được
Ông xã cô nói chiều sẽ dẫn hai mẹ con đến bệnh viện siêu âm
Cũng như thường ngày thời gian xử lí xong xuôi việc công ty còn thời gian rảnh rỗi cô sẽ nói chuyện với con trong bụng
Nói chuyện thì đứa bé đương nhiên sẽ không thể nghe thấy nhưng vì quá yêu thương nó mong chờ cô công chúa hay hoàng tử chào đời mà giúp cho cái việc nói chuyện trôi chảy không thôi
Cô vẫn còn trẻ cơ mà nên việc làm mẹ sớm là không thể
"Vợ à em trẻ nhưng anh già rồi. Em thấy đấy nếu còn đợi nữa..." Hắn bày cái vẻ mặt khốn khổ cầu xin
"Không đợi được thì thôi"
Xùy ai biểu cô và hắn cách xa về độ tuổi như vậy chứ?
Lan Hương là suy nghĩ thấu đáo về kế hoạch gia đình hóa của hai đứa. Cô không muốn cuộc đời mình phụ thuộc hoàn toàn vào hắn.
Cô không còn ngu ngốc như ngày xưa mà làm theo mọi yêu cầu hắn đưa ra, mình thì phải có chính kiến của mình
Hắn vẫn không chịu nghe theo ý kiến của cô vợ, lay nhẹ người cô năn nỉ đến cùng
Đến cùng thấy hắn không chịu dừng lại cái hành động ngớ ngẩn bày ra trước mắt cho cô đồng ý.
"Cút"
Lan Hương dứt khoát xô hắn ra khỏi người mình giận dữ chẳng thèm để tâm làm gì
"....."
Hắn chảy đầm đìa mồ hôi không lẽ lại chọc giận vợ rồi sao như vậy lại khó giải quyết nữa rồi
Bây giờ hắn có mọc ra bao nhiêu cái miệng cũng không thể cãi lại cô vợ mình, thật là sao từ khi hắn kết hôn lại sa sút đến vậy? Chứng sợ vợ có từ khi nào?
Lục thiếu chạy theo làm nũng tiếp nhưng câu chuyện nào cũng có kết thúc. Hắn chạy theo sau cô chưa được bao lâu Lan Hương cảnh cáo một câu liền bực tức bỏ đi
Đúng là từ khi hắn có vợ thì chẳng dám đi sai bước cả
"Vợ ơi anh chỉ có một đứa nhóc con thôi mà nếu có thể em sinh con rồi anh chăm em đi làm"
"Anh còn... anh biến đi đừng xuất hiện trước mặt em nữa"
Lan Hương đáp lại lời hắn một mình bỏ ra vườn
Cô ngồi gọn xuống một cái ghế, hai tay chống lên bàn, ánh mắt dõi theo Tiêu Tiêu vui đùa chạy nhảy
Bất tri bất giác cảm thấy nhìn nó giống một đứa trẻ đùa nghịch với trái bóng cô lại nghĩ đến đứa con mình của sau này
Nếu không sinh con cho vui nhà vui cửa thì cả căn biệt thự này lạnh lẽo biết bao, buồn vì không có tiếng nô đùa trẻ thơ thiếu vắng tiếng cười con nhỏ
Lan Hương lại nhớ đến lời nói sáng nay của chồng "Vợ này nên sinh trai hay gái?"
Đương nhiên là con gái rồi bởi vì nó sẽ giống emPhải giống chồng chứ con là của chung mà emLan Hương lại tự mình vẽ ra mọi tưởng tượng về một cuộc nói chuyện chọn sinh gái hay trai cùng chồng
Lúc đầu thấy nó khá kì nhưng sau cùng cô không kìm được lại cười ngây ngốc với câu chuyện của mình
Cô cũng muốn có con giống chồng nhưng sợ ảnh hưởng tới công việc nha. Sinh con vì công việc mà không chăm nổi để cho người hầu chăm sóc sợ rằng nó sẽ nghĩ như thế nào? Lại thiếu vắng tình thương từ cha mẹ chúng?
Đó mới chính là vấn đề cô đặt ra. Con cái trời cho, ba mẹ chăm hơn cả người ngoài chăm
Cô nhanh xua tan những suy nghĩ của mình, cô đúng là khùng rồi tự độc thoại một mình nói chuyện một mình.
Người khác nhìn vào thì sẽ nghĩ thế nào?
Bỗng không hiểu sao cô lại ngồi suy nghĩ vu vơ lại có thể đưa ra một quyết định vừa ý cho cả hai
'Tách'
"Đúng rồi" Lan Hương búng tay một cái như đã tìm ra quyết định đúng đắn
Theo sự sắp xếp phù hợp nhất của hắn cho cô vợ mình làm vị trí tổng giám đốc ở công ty con
Cô cũng hỏi: "Chồng à em cũng đi phỏng vấn như bao người sao lại lên ngay vị trí đó được?"
"Anh thừa hiểu năng lực của em cho làm nhân viên bình thường thì lãng phí biết bao"
"À em hiểu rồi"
Theo ý hiểu khác hắn sẽ nói "Vì em đặc biệt"
Tuyển cho vợ một vị trí thích hợp nhất hắn đã phải suy tư rất nhiều
Chọn vị trí thấp quá cũng không được cho nên cho vị trí cao nhất của công ty
Ý kiến này đối vối hắn lại quá thù hợp. Nếu hỏi điều kiện đưa ra để ứng tuyển là gì câu trả lời chính đáng của Lục tổng vì cô ấy là vợ tôi
**•
Tính đến ngày cô nhận vị trí mới đã được ba tháng so với việc phải đến công ty thường xuyên để làm việc thay vào đó cô được phép ở nhà.
Ở nhà làm việc đồng nghĩa đang theo dõi tình hình công ty khi vắng mặt
Cô kết thúc buổi họp trên máy tính làm việc
Lan Hương gập nhẹ chiếc máy tính, hai tay vươn nhẹ thoải mái, cô ngồi trên bàn làm việc tựa lưng ra sau ghế tâm trạng thoải mái sờ nhẹ chiếc bụng nhô cao
Trên môi nụ cười tự nhiên chợt mỉm cười với đứa con nhỏ trong bụng ba tháng
Cô làm mẹ rồi mỗi ngày trôi qua đều mong đứa con nhỏ lớn dần trong bụng mẹ
Cảm giác này lần đầu làm mẹ cô mới có sờ nhẹ chiếc bụng nhô cao cô càng mong con trai hay gái đều được
Ông xã cô nói chiều sẽ dẫn hai mẹ con đến bệnh viện siêu âm
Cũng như thường ngày thời gian xử lí xong xuôi việc công ty còn thời gian rảnh rỗi cô sẽ nói chuyện với con trong bụng
Nói chuyện thì đứa bé đương nhiên sẽ không thể nghe thấy nhưng vì quá yêu thương nó mong chờ cô công chúa hay hoàng tử chào đời mà giúp cho cái việc nói chuyện trôi chảy không thôi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.