Chương 141: Sự cầu xin tha thứ
P. Hải Anh
01/06/2022
Cô em gái Lan Thanh nhìn thật kĩ, thật lâu mới nhận ra người trước mặt
Lan Thanh nhìn hắn khó hiểu không chút gì đóng sầm cánh cửa lại
Hai giây trước hắn còn đối mặt rạng rỡ với nhà vợ tương lai hai giây sau không kìm được mà nghệt mặt đừng thẩn thơ ơ đó
Trong nhà..
"Là chị con sao?" Người lớn trong nhà nhận ra điều bất thường liền hỏi lại cho chắc
Lan Thanh không biết phải nói từ đâu nên phần bối rối chỉ ậm ừ cho qua
"Cái con bé này... Không phải chị con cũng cần xác minh lại chút chứ?"
Bạch Tuấn nhìn bóng dáng con gái nhỏ lượn đi vào trong khép chặt cửa như không cần mảy may đến người ở ngoài
Ông chậm rãi mở cửa
Bốn mắt nhìn nhau
Tình huống này?
"Chào bác..."
Hắn không cần phải giới thiệu nhiều chỉ chào hỏi cái rồi im lặng
Bạch Tuấn khép hờ đôi môi suýt chút thì chửi thành tiếng
Gã đàn ông tàn nhẫn của con gái lớn tìm đến tận cửa.
Ngày hôm đó xin được nhắc lại ông với cương vị là người bố đã đấm cho tên này trận nhừ tử rồi kia mà. Vẫn còn gan tìm tới tận đây
"Cút" Ngắn gọn
Người đàn ông trung niên đang không thích sự xuất hiện của hắn ở trước cửa nhà mình
"Yêu cầu cậu cút" Vẫn không thấy hắn nhích người ông ghét cay ghét đắng nghiến răng ken két quát lớn
Hắn nhìn sắc mặt ông còn giữ được chút gì đó mà không bị lời nói lay động
"Cháu đến để hỏi cưới em..."
Hắn lấy hết dũng khí nói dõng dạc với câu nói của mình
Chưa cần nói hết ông đã dùng lực bàn tay của mình đấm thẳng bên má trái của hắn
Cái tát vừa nãy kêu rống chan chát rõ ràng không phải chỉ bị đấm một cái
Theo lực bàn tay mạnh như thế đấm khuôn mặt quay sang một bên, giọt máu bên khóe môi chảy nhưng như thế này sẽ không khiến cho hắn lùi bước
Bạch Tuấn thu bàn tay lại nhìn hắn bị tát nhưng chẳng có chút hề hấn gì vẫn đứng nghiêm túc ngay thẳng như thế
"Cậu đặt cược tính mạng của con gái tôi vào chỗ chết bao nhiêu lần rồi hả? Tôi là không chấp nhận được con người tàn nhẫn như cậu... con bé chịu khổ nhiều rồi cho nên cậu đừng động vào con.gái.của.tôi"
Bạch Tuấn nắm lấy cổ áo của hắn căm hận túm mạnh, ghì đậm từng câu từng chữ thốt lên mà trong đáy lòng xót vô cùng
Ông vốn thương cô con gái nhỏ của mình nhìn thấy kẻ gây tổn thương sâu sắc đến cô có thể không chịu được. Kích động dùng nắm đấm
Lục Tấn Ngạo đối diện với lời nói thấm đậm tình cha dành cho cô trong lòng bất giác cảm thấy hận bản thân mình
Có lẽ giờ hắn có nói gì cũng vô dụng với ông
"Cháu yêu cô ấy... cả cô ấy cũng yêu cháu thật tình chúng cháu yêu nhau mong bác tán thành"
Hắn thật lòng nói những lời từ trái tim không kìm được giọt lệ vô tình rơi xuống
"Vậy cậu có biết mình đã làm gì với con tôi không?"
Ông bên ngoài mạnh mẽ đến đâu nhưng sâu bên trong thương Lan Hương sắp không kìm nổi sẽ rưng rưng
"Con tôi sinh ra dành cho loại người như cậu xúc phạm sao? Đó là gia thế cậu cao nên tôi mới không kiện cậu chứ... đừng tưởng tôi sẽ nhắm mắt cho qua"
Căm hận
Thế lực cách xa quá lớn sợ kiện hắn sẽ làm ảnh hưởng đến cuộc sống thôi
Ông liếc mắt liền biết con gái mình đang ở bên hắn
Trách cô quá mềm lòng yêu phải kẻ từng ngược đãi mình nếu giờ đây cô có mặt thì ông sẽ hỏi cho Lan Hương tỉnh ngộ mới thôi
Làm sao chứ? Sao có thể? Con gái ông lại yêu hắn.
"Cháu xin lỗi vì tất cả... nhưng không phải quá khứ như vậy sẽ lặp lại trong tương lai cháu sẽ yêu thương đối xử với cô ấy thật tốt để bù đắp lại nỗi đâu đó"
Hắn quỳ hai gối trước mặt cầu xin sự tha thứ của ông
Oán trách không nói nên lời ông không quan tâm đến việc hắn quỳ gối ở đây tuyệt tình đóng chặt sầm cửa
"Cháu sẽ quỳ đến khi nào bác tha thứ..."
Hắn nói vọng vào bên trong nhà
Sao lại chơi ngu đến vậy cơ chứ? Lúc ban đầu gặp nhau yêu từ cái nhìn đầu tiên thì ngại không biết thổ lộ cho đúng
Lại từ yêu thành ngược đãi,hành hạ con gái nhà người ta giờ thì hay rồi. Hối hận không kịp
Dù được sự tha thứ của cô nhưng bên ba mẹ cô còn không chấp nhận vậy kết hôn cũng chả ra làm sao
Trước khi được sự chấp thuận của gia đình bên cô hắn cần phải kiên trì cầu xin sự tha thứ vốn không nên có của họ
Phải làm sao đây? Nếu ba mẹ cô không thể tha thứ cho hắn sẽ bắt cô phải rời xa hắn, kết thúc với hắn
Sẽ tạo ra cơ hội cho nhưng người đàn ông khác chưa hẳn là tốt bằng hắn thế vậy quá không nên hắn phải nhanh chóng được lòng cả ba mẹ cô thôi
Nói ra thì thật khó... đến cái nhìn đầu tiên về hắn bên phía gia đình cô đã quá thất vọng rồi. Liệu có thể đổi thay
Dù thế nào bằng mọi giá hắn phải giúp ba mẹ cô nhìn mình bằng con mắt khác hẳn
Như vậy công cuộc đưa vợ về nhà mới nhanh chóng thực hiện.
Lan Thanh nhìn hắn khó hiểu không chút gì đóng sầm cánh cửa lại
Hai giây trước hắn còn đối mặt rạng rỡ với nhà vợ tương lai hai giây sau không kìm được mà nghệt mặt đừng thẩn thơ ơ đó
Trong nhà..
"Là chị con sao?" Người lớn trong nhà nhận ra điều bất thường liền hỏi lại cho chắc
Lan Thanh không biết phải nói từ đâu nên phần bối rối chỉ ậm ừ cho qua
"Cái con bé này... Không phải chị con cũng cần xác minh lại chút chứ?"
Bạch Tuấn nhìn bóng dáng con gái nhỏ lượn đi vào trong khép chặt cửa như không cần mảy may đến người ở ngoài
Ông chậm rãi mở cửa
Bốn mắt nhìn nhau
Tình huống này?
"Chào bác..."
Hắn không cần phải giới thiệu nhiều chỉ chào hỏi cái rồi im lặng
Bạch Tuấn khép hờ đôi môi suýt chút thì chửi thành tiếng
Gã đàn ông tàn nhẫn của con gái lớn tìm đến tận cửa.
Ngày hôm đó xin được nhắc lại ông với cương vị là người bố đã đấm cho tên này trận nhừ tử rồi kia mà. Vẫn còn gan tìm tới tận đây
"Cút" Ngắn gọn
Người đàn ông trung niên đang không thích sự xuất hiện của hắn ở trước cửa nhà mình
"Yêu cầu cậu cút" Vẫn không thấy hắn nhích người ông ghét cay ghét đắng nghiến răng ken két quát lớn
Hắn nhìn sắc mặt ông còn giữ được chút gì đó mà không bị lời nói lay động
"Cháu đến để hỏi cưới em..."
Hắn lấy hết dũng khí nói dõng dạc với câu nói của mình
Chưa cần nói hết ông đã dùng lực bàn tay của mình đấm thẳng bên má trái của hắn
Cái tát vừa nãy kêu rống chan chát rõ ràng không phải chỉ bị đấm một cái
Theo lực bàn tay mạnh như thế đấm khuôn mặt quay sang một bên, giọt máu bên khóe môi chảy nhưng như thế này sẽ không khiến cho hắn lùi bước
Bạch Tuấn thu bàn tay lại nhìn hắn bị tát nhưng chẳng có chút hề hấn gì vẫn đứng nghiêm túc ngay thẳng như thế
"Cậu đặt cược tính mạng của con gái tôi vào chỗ chết bao nhiêu lần rồi hả? Tôi là không chấp nhận được con người tàn nhẫn như cậu... con bé chịu khổ nhiều rồi cho nên cậu đừng động vào con.gái.của.tôi"
Bạch Tuấn nắm lấy cổ áo của hắn căm hận túm mạnh, ghì đậm từng câu từng chữ thốt lên mà trong đáy lòng xót vô cùng
Ông vốn thương cô con gái nhỏ của mình nhìn thấy kẻ gây tổn thương sâu sắc đến cô có thể không chịu được. Kích động dùng nắm đấm
Lục Tấn Ngạo đối diện với lời nói thấm đậm tình cha dành cho cô trong lòng bất giác cảm thấy hận bản thân mình
Có lẽ giờ hắn có nói gì cũng vô dụng với ông
"Cháu yêu cô ấy... cả cô ấy cũng yêu cháu thật tình chúng cháu yêu nhau mong bác tán thành"
Hắn thật lòng nói những lời từ trái tim không kìm được giọt lệ vô tình rơi xuống
"Vậy cậu có biết mình đã làm gì với con tôi không?"
Ông bên ngoài mạnh mẽ đến đâu nhưng sâu bên trong thương Lan Hương sắp không kìm nổi sẽ rưng rưng
"Con tôi sinh ra dành cho loại người như cậu xúc phạm sao? Đó là gia thế cậu cao nên tôi mới không kiện cậu chứ... đừng tưởng tôi sẽ nhắm mắt cho qua"
Căm hận
Thế lực cách xa quá lớn sợ kiện hắn sẽ làm ảnh hưởng đến cuộc sống thôi
Ông liếc mắt liền biết con gái mình đang ở bên hắn
Trách cô quá mềm lòng yêu phải kẻ từng ngược đãi mình nếu giờ đây cô có mặt thì ông sẽ hỏi cho Lan Hương tỉnh ngộ mới thôi
Làm sao chứ? Sao có thể? Con gái ông lại yêu hắn.
"Cháu xin lỗi vì tất cả... nhưng không phải quá khứ như vậy sẽ lặp lại trong tương lai cháu sẽ yêu thương đối xử với cô ấy thật tốt để bù đắp lại nỗi đâu đó"
Hắn quỳ hai gối trước mặt cầu xin sự tha thứ của ông
Oán trách không nói nên lời ông không quan tâm đến việc hắn quỳ gối ở đây tuyệt tình đóng chặt sầm cửa
"Cháu sẽ quỳ đến khi nào bác tha thứ..."
Hắn nói vọng vào bên trong nhà
Sao lại chơi ngu đến vậy cơ chứ? Lúc ban đầu gặp nhau yêu từ cái nhìn đầu tiên thì ngại không biết thổ lộ cho đúng
Lại từ yêu thành ngược đãi,hành hạ con gái nhà người ta giờ thì hay rồi. Hối hận không kịp
Dù được sự tha thứ của cô nhưng bên ba mẹ cô còn không chấp nhận vậy kết hôn cũng chả ra làm sao
Trước khi được sự chấp thuận của gia đình bên cô hắn cần phải kiên trì cầu xin sự tha thứ vốn không nên có của họ
Phải làm sao đây? Nếu ba mẹ cô không thể tha thứ cho hắn sẽ bắt cô phải rời xa hắn, kết thúc với hắn
Sẽ tạo ra cơ hội cho nhưng người đàn ông khác chưa hẳn là tốt bằng hắn thế vậy quá không nên hắn phải nhanh chóng được lòng cả ba mẹ cô thôi
Nói ra thì thật khó... đến cái nhìn đầu tiên về hắn bên phía gia đình cô đã quá thất vọng rồi. Liệu có thể đổi thay
Dù thế nào bằng mọi giá hắn phải giúp ba mẹ cô nhìn mình bằng con mắt khác hẳn
Như vậy công cuộc đưa vợ về nhà mới nhanh chóng thực hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.