Chương 25: Tỉnh lại
P. Hải Anh
17/05/2022
"Cô ấy bao giờ mới tỉnh dậy? " Hắn hờ hững nói một câu làm phá tan không khí ồn ào.
Bác sĩ ông nhìn hắn rồi nhìn bệnh nhân của mình trả lời tùy ý.
"Đó là do ý chí của cô ta còn khi nào tỉnh dậy thì tôi không chắc " Ông đẩy băng ca vào một căn phòng khác.
Khi nào cô mới tỉnh dậy là do ý chí có muốn tỉnh dậy hay không. Hắn nhìn khuôn mặt vô hồn của Lan Hương cảm giác lạ lẫm xuất hiện trong tim. Mà ngay cả hắn cũng không biết là gì. Nếu ngất đi là một sự bình yên thì cô sẽ chẳng bao giờ muốn tỉnh dậy. Ngay cả khi có thể tỉnh dậy nhưng điều khiến cô không muốn dậy vì hắn. Hắn mang quá nhiều đau buồn đến với cô rồi.
Hắn chỉ nhìn thoáng qua rồi rời đi một cách lặng lẽ. Không một cái ngoảnh đầu lại như rất tỏa ra khí chất lạnh lùng. Người phụ nữ hắn mua về có lí do gì hắn ở lại. Ở lại để chăm? Hay thay cô trút giận?
Đối với một món đồ hắn coi là cỏ rác bên đường được hắn đưa đến bệnh viện đã là phúc ba đời. Hắn vẫn vậy. Vẫn bộ dạng lạnh lùng như thường ngày biểu cảm trên khuôn mặt rất ít. Hắn coi phụ nữ như một món đồ sắc dục để thỏa mãn chính mình. Coi tình cảm phụ nữ như cỏ rác. Hắn cứng nhắc làm bao chị em ở thành phố H yêu thầm hắn bị từ chối thẳng thừng. Một ông chủ gần như là cả thành phố H không có bước tiến triển nào trong tình yêu. Thay bạn giường như thay áo nay không thích thì mai đổi.
Có nói lý với hắn chỉ bằng thừa. Có lẽ một người đàn ông đã u ba mươi như hắn chưa từng trải qua một mối tình vắt vai nào. Còn có tin đồn hắn bị gay, thích người đồng giới. Mấy cái tin lá cải đó hắn không để tâm. Làm hắn đã ế ba mươi năm chưa lập gia đình. Với bàn bè cùng tuổi đã xây cho mình một mái ấm gia đình nhỏ.
- Cô và hắn sẽ có triển vọng gì trong tương lai không?
Cô bước vào thế giới của hắn. Thế giới hoàn toàn khác của người giàu. Hắn có tiền có tất cả những gì hắn muốn. Cô chỉ mới lên thành phố để học đại học nhưng trên đường đi bị bọn chúng nó bắt vào quán bar bán cho hắn. Cuộc dao dịch ác ma diễn ra. Hắn mua cô về bằng tiền không màng đến phạm pháp vẫn duy trì công việc làm ăn đen tối.
Đối với một cô gái mới chập chững bước sang độ tuổi mười tám để tự mình sống cuộc sống riêng. Bây giờ thì khác mục đích của cô không phải lên thành phố không còn là đi học đại học. Ngày ngày chịu sự hành hạ của hắn đến những người cô đắc tội. Không biết ngày tự do là bao lâu. Cái cảm giác thời gian trôi lâu lắm. Hầu hạ nhu cầu của hắn Bạch Lan Hương cô mệt rồi từ ngày hắn mua cô về chẳng còn chút bình yên.
Bốn tỷ? Xuất thân thấp hèn mới lên thành phố có chút tiền nhỏ để đi học cũng mất. Số tiền ba mẹ cô bán mảnh đất của ông bà để lo liệu việc học. Thì lấy đâu ra bốn tỷ trả cho hắn. Số tiền quá lớn. Cô ấm ức theo hắn về nơi địa ngục hắn dành ra làm cho cô.
...
Từ giây phút hắn bước đi không quay lại thì đã là năm ngày. Cô vẫn ngất không có dấu hiệu tỉnh lại. Cô bị ám ảnh tâm lý? Lên việc tỉnh dậy rất khó khăn. Như một bóng đen tâm lý đè ép nặng nề không cho phép cô lấy lại ý chí mà thức dậy.
Trong ngày này hắn không đến một chút cũng không. Cái tên người bệnh viện đến bác sĩ và ý tá gọi cô và hắn là vợ chồng. Coi hắn là người chồng tồi đánh đập vợ của mình trong mắt họ. Cô ý ta hôm nay có ca trực ở phòng cô. Nhìn lấy khuôn mặt của Bạch Lan Hương nhợt nhạt với việc có người chồng không khác gì cầm thú. Thấy thương xót.
Mọi chuyện không ngờ đến cũng chỉ là hiểu lầm. Người trẻ bây giờ rất khác. Cô và hắn là mối quan hệ chủ tớ con nợ hắn mua trị giá cả tỷ để bị người ta nói hai từ vợ chồng. Hắn không mong hai người sẽ tiến triển quan hệ lớn. Còn việc trước mắt là hắn phải tính nợ dần con nhóc hắn cho là cỏ rác.
Đã ba tháng kể từ cô ở với hắn.
Vẫn là hắn tính từng đêm một để trừ nợ. Nếu cô còn nằm viện lâu dài thì cái phí trả nợ sẽ tăng dài mất. Phải mau tỉnh lại để còn trả nợ cho hắn. Ước muốn sau khi tự do như một con chim vàng bị nhốt trong lồng. Khi tự do mà tha hồ bay lượn trên bầu trời xanh. Cô cũng giống loài chim bị giam giữ trong cái lồng sắt chờ ngày được tự do.
Ngón tay dài nhúc nhích làm cô y tá để ý. Đang ghi lại tình hình của bệnh nhân hôm nay vậy sẽ có khả quan hơn mọi ngày. Cô cuối cùng đã tỉnh dậy. Có lẽ đã chiến đấu với tâm lí to lớn ấy rất lâu cô đã can đảm để thoát ra khỏi cái bóng đen đó.
Hai mắt cô chậm rãi mở ra đầu nặng ***** như bị hòn đá nặng đè. Cô đang ở bệnh viện?
"Bác sĩ cô ấy tỉnh lại rồi " Cô y tá chạy đi thông báo tin mừng cho bác sĩ.
Bác sĩ ông nhìn hắn rồi nhìn bệnh nhân của mình trả lời tùy ý.
"Đó là do ý chí của cô ta còn khi nào tỉnh dậy thì tôi không chắc " Ông đẩy băng ca vào một căn phòng khác.
Khi nào cô mới tỉnh dậy là do ý chí có muốn tỉnh dậy hay không. Hắn nhìn khuôn mặt vô hồn của Lan Hương cảm giác lạ lẫm xuất hiện trong tim. Mà ngay cả hắn cũng không biết là gì. Nếu ngất đi là một sự bình yên thì cô sẽ chẳng bao giờ muốn tỉnh dậy. Ngay cả khi có thể tỉnh dậy nhưng điều khiến cô không muốn dậy vì hắn. Hắn mang quá nhiều đau buồn đến với cô rồi.
Hắn chỉ nhìn thoáng qua rồi rời đi một cách lặng lẽ. Không một cái ngoảnh đầu lại như rất tỏa ra khí chất lạnh lùng. Người phụ nữ hắn mua về có lí do gì hắn ở lại. Ở lại để chăm? Hay thay cô trút giận?
Đối với một món đồ hắn coi là cỏ rác bên đường được hắn đưa đến bệnh viện đã là phúc ba đời. Hắn vẫn vậy. Vẫn bộ dạng lạnh lùng như thường ngày biểu cảm trên khuôn mặt rất ít. Hắn coi phụ nữ như một món đồ sắc dục để thỏa mãn chính mình. Coi tình cảm phụ nữ như cỏ rác. Hắn cứng nhắc làm bao chị em ở thành phố H yêu thầm hắn bị từ chối thẳng thừng. Một ông chủ gần như là cả thành phố H không có bước tiến triển nào trong tình yêu. Thay bạn giường như thay áo nay không thích thì mai đổi.
Có nói lý với hắn chỉ bằng thừa. Có lẽ một người đàn ông đã u ba mươi như hắn chưa từng trải qua một mối tình vắt vai nào. Còn có tin đồn hắn bị gay, thích người đồng giới. Mấy cái tin lá cải đó hắn không để tâm. Làm hắn đã ế ba mươi năm chưa lập gia đình. Với bàn bè cùng tuổi đã xây cho mình một mái ấm gia đình nhỏ.
- Cô và hắn sẽ có triển vọng gì trong tương lai không?
Cô bước vào thế giới của hắn. Thế giới hoàn toàn khác của người giàu. Hắn có tiền có tất cả những gì hắn muốn. Cô chỉ mới lên thành phố để học đại học nhưng trên đường đi bị bọn chúng nó bắt vào quán bar bán cho hắn. Cuộc dao dịch ác ma diễn ra. Hắn mua cô về bằng tiền không màng đến phạm pháp vẫn duy trì công việc làm ăn đen tối.
Đối với một cô gái mới chập chững bước sang độ tuổi mười tám để tự mình sống cuộc sống riêng. Bây giờ thì khác mục đích của cô không phải lên thành phố không còn là đi học đại học. Ngày ngày chịu sự hành hạ của hắn đến những người cô đắc tội. Không biết ngày tự do là bao lâu. Cái cảm giác thời gian trôi lâu lắm. Hầu hạ nhu cầu của hắn Bạch Lan Hương cô mệt rồi từ ngày hắn mua cô về chẳng còn chút bình yên.
Bốn tỷ? Xuất thân thấp hèn mới lên thành phố có chút tiền nhỏ để đi học cũng mất. Số tiền ba mẹ cô bán mảnh đất của ông bà để lo liệu việc học. Thì lấy đâu ra bốn tỷ trả cho hắn. Số tiền quá lớn. Cô ấm ức theo hắn về nơi địa ngục hắn dành ra làm cho cô.
...
Từ giây phút hắn bước đi không quay lại thì đã là năm ngày. Cô vẫn ngất không có dấu hiệu tỉnh lại. Cô bị ám ảnh tâm lý? Lên việc tỉnh dậy rất khó khăn. Như một bóng đen tâm lý đè ép nặng nề không cho phép cô lấy lại ý chí mà thức dậy.
Trong ngày này hắn không đến một chút cũng không. Cái tên người bệnh viện đến bác sĩ và ý tá gọi cô và hắn là vợ chồng. Coi hắn là người chồng tồi đánh đập vợ của mình trong mắt họ. Cô ý ta hôm nay có ca trực ở phòng cô. Nhìn lấy khuôn mặt của Bạch Lan Hương nhợt nhạt với việc có người chồng không khác gì cầm thú. Thấy thương xót.
Mọi chuyện không ngờ đến cũng chỉ là hiểu lầm. Người trẻ bây giờ rất khác. Cô và hắn là mối quan hệ chủ tớ con nợ hắn mua trị giá cả tỷ để bị người ta nói hai từ vợ chồng. Hắn không mong hai người sẽ tiến triển quan hệ lớn. Còn việc trước mắt là hắn phải tính nợ dần con nhóc hắn cho là cỏ rác.
Đã ba tháng kể từ cô ở với hắn.
Vẫn là hắn tính từng đêm một để trừ nợ. Nếu cô còn nằm viện lâu dài thì cái phí trả nợ sẽ tăng dài mất. Phải mau tỉnh lại để còn trả nợ cho hắn. Ước muốn sau khi tự do như một con chim vàng bị nhốt trong lồng. Khi tự do mà tha hồ bay lượn trên bầu trời xanh. Cô cũng giống loài chim bị giam giữ trong cái lồng sắt chờ ngày được tự do.
Ngón tay dài nhúc nhích làm cô y tá để ý. Đang ghi lại tình hình của bệnh nhân hôm nay vậy sẽ có khả quan hơn mọi ngày. Cô cuối cùng đã tỉnh dậy. Có lẽ đã chiến đấu với tâm lí to lớn ấy rất lâu cô đã can đảm để thoát ra khỏi cái bóng đen đó.
Hai mắt cô chậm rãi mở ra đầu nặng ***** như bị hòn đá nặng đè. Cô đang ở bệnh viện?
"Bác sĩ cô ấy tỉnh lại rồi " Cô y tá chạy đi thông báo tin mừng cho bác sĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.