Chương 149: Vì em là vợ anh nên tất cả anh phải quản
P. Hải Anh
23/05/2024
Quay trở về thời điểm hiện tại...
Cô sớm đã thiếp đi trên chiếc ghế làm việc êm ái nhưng ngủ với tư thế này suốt sẽ không tốt cho bà bầu
Hai mắt buồn ngủ nhắm lại hai tay vẫn còn giữ bụng mình mãi chưa chịu buông để cho đứa nhỏ trong bụng sẽ cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay từ mẫu thân nó
Cạch.
Cánh cửa khẽ mở, thân ảnh người đàn ông trầm mặc bước vào
Nhìn thấy vợ làm việc mệt đi thêm là đang mang thai nên đã say giấc
Lục Tấn Ngạo nhẹ nhàng đi đến cạnh bàn làm việc chỉ cách cô đang ngủ trên ghế hai bước chân
Bế nhẹ cô lên chuyển từ căn phòng làm việc qua phòng ngủ của hai người, chậm rãi, đặt cô vợ nằm yên trên giường theo đó hăn năm lấy chiếc mền đắp cho cô
Phòng ngủ trăng một chiếc đèn ngủ nhỏ cạnh giường để không gian phòng không chìm vào bóng tốt nên để chút ánh sáng cho cô
Thắp cho cô ánh sáng trong phòng hắn lặng lẽ đặt nụ hôn trên trán cô
Hắn nhìn cô ngủ thật lâu mới yên lòng bước ra khỏi căn phòng
Không thể trách cô
Hai vợ chồng đã hẹn trước với nhau sẽ đưa cô đến bệnh viện siêu âm cho thấy con trong bụng đỡ bớt phần mong nhớ quá
Hắn xuống phòng khách
Hờ hững ci bỏ chiếc áo vest trắng ngoài thân tùy tiện đặt nó lên thành ghế
Vẫn là ngoan ngoãn chờ vợ tỉnh giấc rồi hằng đi được
Hắn vô tình liếc qua người làm thuê hoàn toàn chỉ để chăm sóc tốt cho Lục thiếu phu nhân của mình trong đó có một người hắn hay gọi là dì Trần. Yêu cầu người dì này dời từ nhà chính sang hẳn biệt thự riêng để chăm sóc đặc biệt cho cô. Dì Trần từng chăm sóc cho hắn ngày còn nhỏ bé đến khi trường thành cũng vì đó coi người này không khác gì mẹ mình tin tưởng toàn bộ quyền chỉ định ở nhà chăm sóc cô . Nên đã nhờ người dì này cũng trạc tuổi mẹ mình đi đến đây chăm cô vợ bầu khi mình vắng nhà để nỡ có chuyện gì cũng dễ dàng phân bố thay phiên chỉ định người chăm người làm việc khác (cũng tương tự như quản gia)
Hắn sợ cô thiếu chất ăn uống sơ sài cho qua loa nên thuê luôn cả chuyên gia dinh dưỡng cho cô chỉ duy nhất chăm sóc khẩu phần ăn đầy đủ tốt nhất cho phụ nữ mang bầu.
Hắn hôm nay cố tình làm xong việc sớm để cùng cô tới siêu âm nhưng ai đoán trước chữ ngờ chứ chỉ có thể chờ đợi vợ nghỉ ngơi xong thôi. Vợ mang bầu nên hắn bỏ luôn thuốc lá không hút nhiều tránh ảnh hưởng đến hai mẹ
con
Lục phu nhân - Kiều Nhã Quỳnh mẹ chồng của cô
Biết được con dâu mang cháu cho mình bà đã làm việc này
Biết rõ hắn trước kia đối xử với cô không tốt nói thẳng là ngược đãi vì không muốn cháu ngay ngày chào đời gặp khó khăn gì khi người cha nó tạo nghiệp quá nhiều bà sợ điều mình nghĩ sẽ ráng vào đứa cháu nhỏ tội nghiệp nên biết thế. Sớm đã mỗi ngày lên chùa cầu bình an cho hai mẹ con sợ rằng cái nghiệp con trai bà sẽ ráng một đòn vào cháu mình nên sớm nghĩ xa xôi làm việc này trước tránh điều không hay tới.
Mà ngộ thay ai tạo nghiệp người đó chịu sao lại nghĩ đến điều đó? Ngộ nhỡ điều nghĩ tới thành thì sao? Nên điều cấn trọng nên làm mới là tốt chăng?
Chuyện xấu xa hắn làm với cô trước kia từ từ trả còn đối với bây giờ có vợ rồi thì hắn không ép mà tự. Tự nguyện
làm thê nô cho mỗi mình vợ yêu đến suốt đời
Hai mắt khẽ mở, cô day day mắt mình được một nát đã thích ứng dần với ánh sáng
Không biết ngủ bao lâu nhìn trong phòng được bật đèn lại làm cô hơi bỡ ngỡ
Đèn ngủ sáng? Không lẽ trời đã tối nhanh vậy sao? Nhìn khung cảnh chỉ trong phòng có mỗi góc nhỏ đầu giường sáng đèn cô sẽ hoàn toàn nghĩ tới phòng mình lúc này và đối chiếu với bầu trời bên ngoài
Cố gắng xem bây giờ đã là bao nhiêu giờ rồi.
"Sáu giờ hơn... haiz còn sớm chán"
Cô buông một câu ung dung
Sau đó vì còn mệt do bầu bí nên lại gục xuống gối lần này không nhắm mắt đi vào giấc ngủ nữa cơ thế cô nạp đủ năng lượng sau giấc ngủ dài vì thế hai mắt không buồn mấy. Chiếc giường rất rộng thoải mái cho cô nằm lăn mọi kiểu dáng cho rằng có thể nhất
Lúc lâu căn phòng đã thắp sáng ánh đèn trắng, hai mắt cứ chăm chăm nhìn lên trần nhà
Đời nào nhận ra mình quên béng mất điều gì
Tâm trạng còn thản nhiên cô bước xuống giường theo bản năng một tay sờ đỡ lấy bụng một tay tìm mở cánh cửa đóng chứ không khóa
Mặc trên mình váy bầu rộng thùng thình cô cũng khá quen dần với việc mặc đồ rộng khi mang bầu trong ba tháng nay rồi. Từ ngày có bầu ông xã đã đổi tất cả bộ độ mặc thường ngày thành đồ rộng dành riêng cho cô đủ mọi kiểu dáng. Đối với Lan Hương dáng người nhỏ nhắn chọn đồ luôn là size S nhưng bây giờ đã khác mặc đồ chồng lựa kĩ như mặc size rất lớn freesize
Từ ngày mang thai ông xã luôn can thiệp vào mọi việc của cô
Thiệt chứ cô từng nói với chồng "Có mười phần anh nhúng tay vào mười. Anh không định để cho em tự quyết định vẫn đề của mình sao?"
Hắn chỉ dửng dưng nói một câu "Vì em là vợ anh nên tất cả anh phải quản"
Cô sớm đã thiếp đi trên chiếc ghế làm việc êm ái nhưng ngủ với tư thế này suốt sẽ không tốt cho bà bầu
Hai mắt buồn ngủ nhắm lại hai tay vẫn còn giữ bụng mình mãi chưa chịu buông để cho đứa nhỏ trong bụng sẽ cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay từ mẫu thân nó
Cạch.
Cánh cửa khẽ mở, thân ảnh người đàn ông trầm mặc bước vào
Nhìn thấy vợ làm việc mệt đi thêm là đang mang thai nên đã say giấc
Lục Tấn Ngạo nhẹ nhàng đi đến cạnh bàn làm việc chỉ cách cô đang ngủ trên ghế hai bước chân
Bế nhẹ cô lên chuyển từ căn phòng làm việc qua phòng ngủ của hai người, chậm rãi, đặt cô vợ nằm yên trên giường theo đó hăn năm lấy chiếc mền đắp cho cô
Phòng ngủ trăng một chiếc đèn ngủ nhỏ cạnh giường để không gian phòng không chìm vào bóng tốt nên để chút ánh sáng cho cô
Thắp cho cô ánh sáng trong phòng hắn lặng lẽ đặt nụ hôn trên trán cô
Hắn nhìn cô ngủ thật lâu mới yên lòng bước ra khỏi căn phòng
Không thể trách cô
Hai vợ chồng đã hẹn trước với nhau sẽ đưa cô đến bệnh viện siêu âm cho thấy con trong bụng đỡ bớt phần mong nhớ quá
Hắn xuống phòng khách
Hờ hững ci bỏ chiếc áo vest trắng ngoài thân tùy tiện đặt nó lên thành ghế
Vẫn là ngoan ngoãn chờ vợ tỉnh giấc rồi hằng đi được
Hắn vô tình liếc qua người làm thuê hoàn toàn chỉ để chăm sóc tốt cho Lục thiếu phu nhân của mình trong đó có một người hắn hay gọi là dì Trần. Yêu cầu người dì này dời từ nhà chính sang hẳn biệt thự riêng để chăm sóc đặc biệt cho cô. Dì Trần từng chăm sóc cho hắn ngày còn nhỏ bé đến khi trường thành cũng vì đó coi người này không khác gì mẹ mình tin tưởng toàn bộ quyền chỉ định ở nhà chăm sóc cô . Nên đã nhờ người dì này cũng trạc tuổi mẹ mình đi đến đây chăm cô vợ bầu khi mình vắng nhà để nỡ có chuyện gì cũng dễ dàng phân bố thay phiên chỉ định người chăm người làm việc khác (cũng tương tự như quản gia)
Hắn sợ cô thiếu chất ăn uống sơ sài cho qua loa nên thuê luôn cả chuyên gia dinh dưỡng cho cô chỉ duy nhất chăm sóc khẩu phần ăn đầy đủ tốt nhất cho phụ nữ mang bầu.
Hắn hôm nay cố tình làm xong việc sớm để cùng cô tới siêu âm nhưng ai đoán trước chữ ngờ chứ chỉ có thể chờ đợi vợ nghỉ ngơi xong thôi. Vợ mang bầu nên hắn bỏ luôn thuốc lá không hút nhiều tránh ảnh hưởng đến hai mẹ
con
Lục phu nhân - Kiều Nhã Quỳnh mẹ chồng của cô
Biết được con dâu mang cháu cho mình bà đã làm việc này
Biết rõ hắn trước kia đối xử với cô không tốt nói thẳng là ngược đãi vì không muốn cháu ngay ngày chào đời gặp khó khăn gì khi người cha nó tạo nghiệp quá nhiều bà sợ điều mình nghĩ sẽ ráng vào đứa cháu nhỏ tội nghiệp nên biết thế. Sớm đã mỗi ngày lên chùa cầu bình an cho hai mẹ con sợ rằng cái nghiệp con trai bà sẽ ráng một đòn vào cháu mình nên sớm nghĩ xa xôi làm việc này trước tránh điều không hay tới.
Mà ngộ thay ai tạo nghiệp người đó chịu sao lại nghĩ đến điều đó? Ngộ nhỡ điều nghĩ tới thành thì sao? Nên điều cấn trọng nên làm mới là tốt chăng?
Chuyện xấu xa hắn làm với cô trước kia từ từ trả còn đối với bây giờ có vợ rồi thì hắn không ép mà tự. Tự nguyện
làm thê nô cho mỗi mình vợ yêu đến suốt đời
Hai mắt khẽ mở, cô day day mắt mình được một nát đã thích ứng dần với ánh sáng
Không biết ngủ bao lâu nhìn trong phòng được bật đèn lại làm cô hơi bỡ ngỡ
Đèn ngủ sáng? Không lẽ trời đã tối nhanh vậy sao? Nhìn khung cảnh chỉ trong phòng có mỗi góc nhỏ đầu giường sáng đèn cô sẽ hoàn toàn nghĩ tới phòng mình lúc này và đối chiếu với bầu trời bên ngoài
Cố gắng xem bây giờ đã là bao nhiêu giờ rồi.
"Sáu giờ hơn... haiz còn sớm chán"
Cô buông một câu ung dung
Sau đó vì còn mệt do bầu bí nên lại gục xuống gối lần này không nhắm mắt đi vào giấc ngủ nữa cơ thế cô nạp đủ năng lượng sau giấc ngủ dài vì thế hai mắt không buồn mấy. Chiếc giường rất rộng thoải mái cho cô nằm lăn mọi kiểu dáng cho rằng có thể nhất
Lúc lâu căn phòng đã thắp sáng ánh đèn trắng, hai mắt cứ chăm chăm nhìn lên trần nhà
Đời nào nhận ra mình quên béng mất điều gì
Tâm trạng còn thản nhiên cô bước xuống giường theo bản năng một tay sờ đỡ lấy bụng một tay tìm mở cánh cửa đóng chứ không khóa
Mặc trên mình váy bầu rộng thùng thình cô cũng khá quen dần với việc mặc đồ rộng khi mang bầu trong ba tháng nay rồi. Từ ngày có bầu ông xã đã đổi tất cả bộ độ mặc thường ngày thành đồ rộng dành riêng cho cô đủ mọi kiểu dáng. Đối với Lan Hương dáng người nhỏ nhắn chọn đồ luôn là size S nhưng bây giờ đã khác mặc đồ chồng lựa kĩ như mặc size rất lớn freesize
Từ ngày mang thai ông xã luôn can thiệp vào mọi việc của cô
Thiệt chứ cô từng nói với chồng "Có mười phần anh nhúng tay vào mười. Anh không định để cho em tự quyết định vẫn đề của mình sao?"
Hắn chỉ dửng dưng nói một câu "Vì em là vợ anh nên tất cả anh phải quản"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.