Bạn Thân Ơi, Mình Yêu Nhau Nhé
Chương 14: Đăng ký kết hôn nhưng bất thành
Hách Liên Mạc Hân
11/01/2024
Toà án tiểu bang New York
Cố Tử Thiên và Từ Thiên Phương cùng nhau bước vào, làm thủ tục đăng ký kết hôn. Từ Thiên Phương rất trông mong, cô hi vọng Trịnh Hoàng sẽ đến kịp lúc, mong anh sẽ đến trước khi cô kí vào tờ giấy đó.
Cùng lúc ấy ở Từ Gia, Từ Minh Hạo đã sớm liên lạc với Trịnh Hoàng. Ông căn thời gian chuẩn thì mới bắt đầu, Trịnh Hoàng ở Trịnh Thị, anh không biết đầu dây bên kia là ai. Đây cũng là số lạ, trong lòng cũng thắc mắc là tại sao người này lại biết số mình. Anh cũng giữ phép lịch sự, không tắt liên lạc với người bên kia.
- “ Alo, xin hỏi ai vậy. ”
- “ Cháu là Trịnh Hoàng có phải không? ”
Nghe giọng nói này, Từ Minh Hạo đã thấy quen, tuy ít gặp mặt nhưng vẫn nhận ra giọng nói của Trịnh Hoàng. Vì trên các nền tảng truyền thông, Trịnh Hoàng cũng xuất hiện rất nhiều.
- “ Dạ vâng, xin hỏi bác là ai vậy ạ. ”
Nhận ra đây là giọng nói của người lớn tuổi, Trịnh Hoàng cũng ăn nói và xưng hô lễ phép hơn, không còn cộc lốc như trước nữa.
- “ Chú là Từ Minh Hạo, ba của Từ Thiên Phương. Chú biết hai đứa có tình cảm với nhau nên mới liên lạc với cháu. ”
- “ Dạ... Phương bị làm sao hả bác, cô ấy xảy ra chuyện gì sao ạ. ”
- “ Con bé cũng không xảy ra chuyện gì nhưng mà mẹ nó ép nó kết hôn với người khác, mà hai người đó cũng không yêu nhau. Hiện giờ đang ở toà án, bây giờ cháu đến, có lẽ sẽ ngăn cản kịp cuộc hôn nhân vô nghĩa, không có tình yêu này. ”
Từ Minh Hạo chậm rãi nói, ông không biết tình hình ở đó như thế nào. Báo cho Trịnh Hoàng sớm một chút, còn tốt hơn nhiều.
- “ Dạ.... bác nói gì ạ. Kết hôn? Cô ấy kết hôn với ai ạ? Nhưng mà sao lại kết hôn? Địa điểm ở đâu ạ? ”
Cái tin này giật tít ngang tai Trịnh Hoàng, cái gì mà kết hôn, yêu nhau chưa được bao lâu, chưa một lần hẹn hò mà lại phải nghe tin người mình yêu kết hôn với người khác. Ai mà chịu cho được.
- “ Cháu đến đó sẽ biết, ở toà án tiểu bang New York. Mọi chuyện, cháu hỏi con bé sẽ rõ, chú không tiện nói ở đây. Mọi chuyện rất dài, nếu mà nói sẽ không kịp mất. ”
- “ Vâng ạ, cháu cảm ơn chú nhiều, cháu đến đó ngay. ”
Trịnh Hoàng bây giờ chẳng quan tâm thứ gì nữa, việc quan trọng bây giờ là phải đến toà án ngay lập tức. Huỳnh Tấn thấy sếp chạy như bay, anh chẳng hiểu chuyện gì, chỉ ngơ ngác mấy giây đã thấy sếp biến mất khỏi tầm mắt. Anh không hiểu sếp anh bận việc gì mà lại vội vàng đến thế.
“ Ơ, sếp đi đâu mà vội vàng thế nhỉ, chạy như bay, không kịp hỏi. ”
Huỳnh Tấn nghĩ trong lòng rồi cũng chẳng cố mà tìm hiểu, tiếp tục làm việc. Không làm xong chắc anh sẽ bị thiến mất.
Trịnh Hoàng lái xe như tên lửa trên đường cao tốc với tốc độ chóng mặt, vượt đèn đỏ, ai nhìn vào cũng thấy sợ hãi mà cũng không dám ngăn cản. Cảnh sát giao thông cũng không dám vào cuộc, dính vào gia tộc có quyền, thật sự rất rắc rối.
Lúc ấy, tại toà án, tờ giấy chứng nhận kết hôn đã được in ấn xong, là một tờ giấy màu hồng rất đẹp. Từ Thiên Phương lòng nặng nề không muốn nhìn, cũng chẳng muốn làm tiếp nhận, cô mong anh sẽ đến thật nhanh. Không lúc nào là Từ Thiên Phương không mong Trịnh Hoàng đến, cô chẳng muốn kết hôn với Cố Tử Thiên một chút nào cả. Từng giây từng phút chờ đợi, nó dài đằng đẵng cứ như từng thế kỉ trôi qua. Chỉ khi sợ hãi điều gì đó, không muốn nó xảy đến, con người luôn mong thời gian đến thật nhanh chóng.
Cố Tử Thiên đặt bút viết xuống, âm thanh va chạm của bút xuống mặt giấy, Từ Thiên Phương lo sợ càng thêm lo sợ. Rõ là ba cô sẽ giúp mà sao bây giờ anh vẫn chưa đến, chẳng lẽ cô phải kết hôn với Cố Tử Thiên thật hay sao? Cố Tử Thiên viết xong là lúc Từ Thiên Phương phải đặt bút viết, từng nét chữ viết xuống trang giấy, cô không muốn chút nào nhưng phải làm sao đây. Tại sao Trịnh Hoàng còn chưa đến chứ.
Từ Thiên Phương lo sợ, Trịnh Hoàng cũng rất vội vàng. Từ Trịnh Gia đến toà án cũng phải 30km nhưng cũng may, bây giờ anh đã đến nơi. Anh chạy thẳng vào bên trong, đúng là ba của Từ Thiên Phương nói đúng, cô kết hôn với người khác thật mà cái người này lại là họ hàng của anh.
- “ CỐ TỬ THIÊN. ANH DÁM KẾT HÔN VỚI NGƯỜI TÔI YÊU CƠ ĐẤY. ”
Cố Tử Thiên và Từ Thiên Phương đều giật mình, đúng là anh đã đến kịp lúc nhưng tại sao anh lại biết Cố Tử Thiên? Cô không hiểu.
- “ Trịnh Hoàng, sao lại như vậy, anh không có biết. Sao cô ấy lại là người yêu của em được. ”
Cố Tử Thiên vốn là họ hàng xa với Trịnh Hoàng, cũng xem như là quen biết nhưng tại sao Từ Thiên Phương lại là người yêu của Từ Thiên Phương. Nếu biết trước người tên Trịnh Hoàng là em họ mình, anh đã không để ngày hôm nay xảy ra..
Cố Tử Thiên và Từ Thiên Phương cùng nhau bước vào, làm thủ tục đăng ký kết hôn. Từ Thiên Phương rất trông mong, cô hi vọng Trịnh Hoàng sẽ đến kịp lúc, mong anh sẽ đến trước khi cô kí vào tờ giấy đó.
Cùng lúc ấy ở Từ Gia, Từ Minh Hạo đã sớm liên lạc với Trịnh Hoàng. Ông căn thời gian chuẩn thì mới bắt đầu, Trịnh Hoàng ở Trịnh Thị, anh không biết đầu dây bên kia là ai. Đây cũng là số lạ, trong lòng cũng thắc mắc là tại sao người này lại biết số mình. Anh cũng giữ phép lịch sự, không tắt liên lạc với người bên kia.
- “ Alo, xin hỏi ai vậy. ”
- “ Cháu là Trịnh Hoàng có phải không? ”
Nghe giọng nói này, Từ Minh Hạo đã thấy quen, tuy ít gặp mặt nhưng vẫn nhận ra giọng nói của Trịnh Hoàng. Vì trên các nền tảng truyền thông, Trịnh Hoàng cũng xuất hiện rất nhiều.
- “ Dạ vâng, xin hỏi bác là ai vậy ạ. ”
Nhận ra đây là giọng nói của người lớn tuổi, Trịnh Hoàng cũng ăn nói và xưng hô lễ phép hơn, không còn cộc lốc như trước nữa.
- “ Chú là Từ Minh Hạo, ba của Từ Thiên Phương. Chú biết hai đứa có tình cảm với nhau nên mới liên lạc với cháu. ”
- “ Dạ... Phương bị làm sao hả bác, cô ấy xảy ra chuyện gì sao ạ. ”
- “ Con bé cũng không xảy ra chuyện gì nhưng mà mẹ nó ép nó kết hôn với người khác, mà hai người đó cũng không yêu nhau. Hiện giờ đang ở toà án, bây giờ cháu đến, có lẽ sẽ ngăn cản kịp cuộc hôn nhân vô nghĩa, không có tình yêu này. ”
Từ Minh Hạo chậm rãi nói, ông không biết tình hình ở đó như thế nào. Báo cho Trịnh Hoàng sớm một chút, còn tốt hơn nhiều.
- “ Dạ.... bác nói gì ạ. Kết hôn? Cô ấy kết hôn với ai ạ? Nhưng mà sao lại kết hôn? Địa điểm ở đâu ạ? ”
Cái tin này giật tít ngang tai Trịnh Hoàng, cái gì mà kết hôn, yêu nhau chưa được bao lâu, chưa một lần hẹn hò mà lại phải nghe tin người mình yêu kết hôn với người khác. Ai mà chịu cho được.
- “ Cháu đến đó sẽ biết, ở toà án tiểu bang New York. Mọi chuyện, cháu hỏi con bé sẽ rõ, chú không tiện nói ở đây. Mọi chuyện rất dài, nếu mà nói sẽ không kịp mất. ”
- “ Vâng ạ, cháu cảm ơn chú nhiều, cháu đến đó ngay. ”
Trịnh Hoàng bây giờ chẳng quan tâm thứ gì nữa, việc quan trọng bây giờ là phải đến toà án ngay lập tức. Huỳnh Tấn thấy sếp chạy như bay, anh chẳng hiểu chuyện gì, chỉ ngơ ngác mấy giây đã thấy sếp biến mất khỏi tầm mắt. Anh không hiểu sếp anh bận việc gì mà lại vội vàng đến thế.
“ Ơ, sếp đi đâu mà vội vàng thế nhỉ, chạy như bay, không kịp hỏi. ”
Huỳnh Tấn nghĩ trong lòng rồi cũng chẳng cố mà tìm hiểu, tiếp tục làm việc. Không làm xong chắc anh sẽ bị thiến mất.
Trịnh Hoàng lái xe như tên lửa trên đường cao tốc với tốc độ chóng mặt, vượt đèn đỏ, ai nhìn vào cũng thấy sợ hãi mà cũng không dám ngăn cản. Cảnh sát giao thông cũng không dám vào cuộc, dính vào gia tộc có quyền, thật sự rất rắc rối.
Lúc ấy, tại toà án, tờ giấy chứng nhận kết hôn đã được in ấn xong, là một tờ giấy màu hồng rất đẹp. Từ Thiên Phương lòng nặng nề không muốn nhìn, cũng chẳng muốn làm tiếp nhận, cô mong anh sẽ đến thật nhanh. Không lúc nào là Từ Thiên Phương không mong Trịnh Hoàng đến, cô chẳng muốn kết hôn với Cố Tử Thiên một chút nào cả. Từng giây từng phút chờ đợi, nó dài đằng đẵng cứ như từng thế kỉ trôi qua. Chỉ khi sợ hãi điều gì đó, không muốn nó xảy đến, con người luôn mong thời gian đến thật nhanh chóng.
Cố Tử Thiên đặt bút viết xuống, âm thanh va chạm của bút xuống mặt giấy, Từ Thiên Phương lo sợ càng thêm lo sợ. Rõ là ba cô sẽ giúp mà sao bây giờ anh vẫn chưa đến, chẳng lẽ cô phải kết hôn với Cố Tử Thiên thật hay sao? Cố Tử Thiên viết xong là lúc Từ Thiên Phương phải đặt bút viết, từng nét chữ viết xuống trang giấy, cô không muốn chút nào nhưng phải làm sao đây. Tại sao Trịnh Hoàng còn chưa đến chứ.
Từ Thiên Phương lo sợ, Trịnh Hoàng cũng rất vội vàng. Từ Trịnh Gia đến toà án cũng phải 30km nhưng cũng may, bây giờ anh đã đến nơi. Anh chạy thẳng vào bên trong, đúng là ba của Từ Thiên Phương nói đúng, cô kết hôn với người khác thật mà cái người này lại là họ hàng của anh.
- “ CỐ TỬ THIÊN. ANH DÁM KẾT HÔN VỚI NGƯỜI TÔI YÊU CƠ ĐẤY. ”
Cố Tử Thiên và Từ Thiên Phương đều giật mình, đúng là anh đã đến kịp lúc nhưng tại sao anh lại biết Cố Tử Thiên? Cô không hiểu.
- “ Trịnh Hoàng, sao lại như vậy, anh không có biết. Sao cô ấy lại là người yêu của em được. ”
Cố Tử Thiên vốn là họ hàng xa với Trịnh Hoàng, cũng xem như là quen biết nhưng tại sao Từ Thiên Phương lại là người yêu của Từ Thiên Phương. Nếu biết trước người tên Trịnh Hoàng là em họ mình, anh đã không để ngày hôm nay xảy ra..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.