Chương 4: Mơ Màng
Hương Thảo Vị Miêu
22/10/2024
Satan dựa vào mùi hương đặc biệt trên phong bì thư một lần nữa đến thế giới loài người.
Lần trước đến là vì... Thôi bỏ đi, mau chóng tìm Luna quan trọng hơn.
Đang là đêm ở thế giới loài người, trên những con phố sạch sẽ, có đèn đường sáng trưng, mọi người tụ tập lại với nhau để ăn mừng lễ Giáng Sinh sắp đến, trong nhà thờ vang lên tiếng hát thánh ca suốt đêm, ca ngợi danh Chúa. Cây thông Noel được trang trí bằng những vật trang trí đủ màu sắc, ngôi sao năm cánh sáng lấp lánh được đặt trên đỉnh cây thông, tỏa sáng trong đêm tối.
Satan khinh thường tiếng thánh ca, giơ ngón giữa về phía nhà thờ rồi đi về phía bóng tối.
Nơi chỉnh tề, sạch sẽ như vậy chắc chắn không phải là nhà của Luna, nhà của cô bé dù có nằm trong một đống nhà cũ thì cũng cũ đến lạ thường, cánh cửa gỗ thấp khiến Luna nhỏ nhắn cũng phải cúi đầu, sàn gỗ lỏng lẻo phải đi nhón chân, chiếc giường nhỏ hẹp và ọp ẹp, chỉ cần đặt thêm một sợi tóc cũng có thể sập.
Càng đi ánh sáng càng ít, bóng tối càng nhiều, gió ẩm ướt lạnh lẽo ập vào mặt. Satan thích cảm giác này, dù mùa đông con người có quấn mình như gấu thì hắn cũng không sợ lạnh. Bị ngọn lửa địa ngục thiêu đốt bấy lâu nay, những trò vặt vãnh của thế giới loài người không thể làm tổn thương hắn được.
Satan hít mũi, một mùi tanh của cá thoang thoảng xộc vào khoang mũi.
Ừm, hẳn là sắp đến nhà Luna rồi.
Rẽ qua mấy khúc cua thì hoàn toàn chìm trong bóng tối, đèn đường không còn chiếu vào được nữa, những gia đình nghèo đã sớm lên giường đi ngủ, tiệc tối tụ họp là dành cho người giàu.
Cuối cùng Satan cũng đến nơi, trước mắt là những ngôi nhà thấp bé san sát nhau, ngôi nhà gỗ ở giữa được hai ngôi nhà bên cạnh tôn lên càng nhỏ hơn, mặc dù ngôi nhà nhỏ đã được dọn dẹp cẩn thận, nhưng do ngôi nhà bị ngấm mùi hải sản để lâu ngày nên dọn dẹp thế nào cũng không hết được.
Hắn thầm chửi một tiếng, cúi đầu cố hết sức co người chui vào cửa.
Cánh cửa gỗ lập tức lung lay sắp đổ, Satan vung tay đóng sầm cửa lại.
Đừng để gió lạnh như vậy thổi vào nhà làm Luna nhỏ bé bị lạnh.
Đi vào trong cùng, một căn phòng nhỏ được ngăn bằng vài tấm ván gỗ chính là phòng ngủ của Luna.
Satan lại lặp lại các bước vừa vào cửa, cúi đầu co người, chui vào đúng lúc cánh cửa sắp bị ép vỡ.
"Trời ơi, thật là mệt mỏi". Hắn không nhịn được mà mắng.
Khi nhìn về phía giường, Satan sững sờ, Luna không có trên giường! Chăn gối lộn xộn không giống như có người nằm.
Cô bé đi đâu rồi?
Cô bé làm sao rồi?
Cô bé đã gặp chuyện gì?
Từ lúc đi đến đây hắn đã cảm thấy không ổn, trong nhà không có chút hơi thở của người sống nào, lạnh lẽo đến chết người.
Là ai đã đưa Luna đi mất?
Lần trước đến là vì... Thôi bỏ đi, mau chóng tìm Luna quan trọng hơn.
Đang là đêm ở thế giới loài người, trên những con phố sạch sẽ, có đèn đường sáng trưng, mọi người tụ tập lại với nhau để ăn mừng lễ Giáng Sinh sắp đến, trong nhà thờ vang lên tiếng hát thánh ca suốt đêm, ca ngợi danh Chúa. Cây thông Noel được trang trí bằng những vật trang trí đủ màu sắc, ngôi sao năm cánh sáng lấp lánh được đặt trên đỉnh cây thông, tỏa sáng trong đêm tối.
Satan khinh thường tiếng thánh ca, giơ ngón giữa về phía nhà thờ rồi đi về phía bóng tối.
Nơi chỉnh tề, sạch sẽ như vậy chắc chắn không phải là nhà của Luna, nhà của cô bé dù có nằm trong một đống nhà cũ thì cũng cũ đến lạ thường, cánh cửa gỗ thấp khiến Luna nhỏ nhắn cũng phải cúi đầu, sàn gỗ lỏng lẻo phải đi nhón chân, chiếc giường nhỏ hẹp và ọp ẹp, chỉ cần đặt thêm một sợi tóc cũng có thể sập.
Càng đi ánh sáng càng ít, bóng tối càng nhiều, gió ẩm ướt lạnh lẽo ập vào mặt. Satan thích cảm giác này, dù mùa đông con người có quấn mình như gấu thì hắn cũng không sợ lạnh. Bị ngọn lửa địa ngục thiêu đốt bấy lâu nay, những trò vặt vãnh của thế giới loài người không thể làm tổn thương hắn được.
Satan hít mũi, một mùi tanh của cá thoang thoảng xộc vào khoang mũi.
Ừm, hẳn là sắp đến nhà Luna rồi.
Rẽ qua mấy khúc cua thì hoàn toàn chìm trong bóng tối, đèn đường không còn chiếu vào được nữa, những gia đình nghèo đã sớm lên giường đi ngủ, tiệc tối tụ họp là dành cho người giàu.
Cuối cùng Satan cũng đến nơi, trước mắt là những ngôi nhà thấp bé san sát nhau, ngôi nhà gỗ ở giữa được hai ngôi nhà bên cạnh tôn lên càng nhỏ hơn, mặc dù ngôi nhà nhỏ đã được dọn dẹp cẩn thận, nhưng do ngôi nhà bị ngấm mùi hải sản để lâu ngày nên dọn dẹp thế nào cũng không hết được.
Hắn thầm chửi một tiếng, cúi đầu cố hết sức co người chui vào cửa.
Cánh cửa gỗ lập tức lung lay sắp đổ, Satan vung tay đóng sầm cửa lại.
Đừng để gió lạnh như vậy thổi vào nhà làm Luna nhỏ bé bị lạnh.
Đi vào trong cùng, một căn phòng nhỏ được ngăn bằng vài tấm ván gỗ chính là phòng ngủ của Luna.
Satan lại lặp lại các bước vừa vào cửa, cúi đầu co người, chui vào đúng lúc cánh cửa sắp bị ép vỡ.
"Trời ơi, thật là mệt mỏi". Hắn không nhịn được mà mắng.
Khi nhìn về phía giường, Satan sững sờ, Luna không có trên giường! Chăn gối lộn xộn không giống như có người nằm.
Cô bé đi đâu rồi?
Cô bé làm sao rồi?
Cô bé đã gặp chuyện gì?
Từ lúc đi đến đây hắn đã cảm thấy không ổn, trong nhà không có chút hơi thở của người sống nào, lạnh lẽo đến chết người.
Là ai đã đưa Luna đi mất?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.