Chương 34: Thú tính(H)
Khánh Huyền Trần
24/02/2021
- Hơ...ư...ừm..
Tiếng rên có phần nén hơi của Anh Nhã vang lên, cô biết nếu tiếng rên quá lớn, sắc thanh và dọng ngọt sẽ làm anh luận động rất mạnh, bởi bao lần quan hệ cô rút ra được điều này. Tuy nhiên hơi rên lần này của cô lại làm anh rạo rực mạnh mẽ, chất giọng ấm áp, nồng nàn với tiếng rên nhè nhẹ hấp hối, phả ngay bên tai khiến Triệu Lâm đê mê vô cùng. Anh đưa sát mông cô dịch ra mép, thuận thể để cự v*t tiến sâu hơn. Hai tay Anh Nhã ôm chặt cô Triệu Lâm, khuôn mặt nóng bừng áp sát vào bên tóc tai anh. Triệu Lâm tiến vào với tốc độ chầm chậm, tuy với anh là đang rất bức nơi cậu nhỏ nhưng với cô thì cực kì khoái cảm, hai tay anh lả lướt đằng sau phần lưng nõn da nà thịt của cô. Thỉnh thoảng hai tay lại đưa xuống mông bóp phần th*t nảy nở căng lên. Anh Nhã lên tột độ, càng ngày càng ngưa ngứa, thủy d*ch t*nh trong nhỏ giọt rơi xuống sàn. Cô khẽ gọi tên anh:
- Ư..Lâm...hơ...
Triệu Lâm nhẹ nhàng hỏi han:
- Thoải mái lắm đúng không?
Cô gật nhẹ đầu. Bên dưới cự v*t nhịp nhàng phối hợp cùng tư m*t, hai vách th*t yêu kiều ôm sát anh, nơi hạt lựu e ấp rung rung lên. Anh ngửa người cô ra, đối diện với mặt mình. Anh Nhã mọi hôm bị luân động mạnh nên mồ hôi rất nhiều, hôm nay thì không. Ngược lại, Triệu Lâm lại chảy nhiều mồ hôi, hai bên thái dương anh căng lên. Bắt đầu hôn cô 1 cái tinh khôi, anh ngửa hẳn cô ra bàn, kéo sát mông xuống, cự v*t bắt đầu tăng tốc mạnh mẽ, Anh Nhã đang khoái cảm thì bắt đầu đau bức lên, nói:
- Ư..ư..Lâm...không thoải mái....ư..
Anh Mặc kệ lời van nài ấy, hai tay cầm chắc hông, tiến mạnh vào, tiếng kêu phập phập mấy phát, anh bắt đầu thở hơi dài ra, trút bỏ cái bức ra, thoải mái ra vào mạnh bạo liên tục, lúc này anh cực kì sảng khoái vì cự v*t được chuyển động tùy thích. Anh Nhã rung toàn bộ người lên, hai tay không tự chủ vô tình mà quơ quơ, rơi vài món đồ xuống đất. Thủy d*ch ban nãy nhỏ giọt thì bây giờ tuôn ra nhiều vô kể, người cô như bên trong là nước, tiết ra những chất nhày nhụa ngọt ngào vậy
Dưới văn phòng, Ái Kỳ chắc chắn biết rằng nếu Anh Nhã chuyển lên đó thì hai người tình cảm thêm mặn nồng, gần gũi. Nghĩ đến đỏ là ả tức lồng lên. Rồi Ái Kỳ nói rằng đi vệ sinh 1 lúc nhưng địa điểm ả tới không phải phòng vệ sinh mà là văn phòng Triệu Lâm với cô đang ''làm việc''. Lên tới cửa phòng, Ái Kỳ định vô duyên không gõ cửa mà mở luôn, nhưng động vào cánh tay cửa thì không mở được, vì đã chốt khóa. Ái Kỳ lồng lộn lên, đập cửa mạnh tiếng to. Triệu Lâm bên trong nghe thấy, Anh Nhã đỏ mặt lại, giục anh:
- Đừng mà....dừng đi Lâm...hơ..ư..có người...
Triệu Lâm nảy ra ý này, anh bắt đầu đâm mạnh và sâu nhất có thể, Anh Nhã vô ý rên to lên:
- Ah...a.ư.ưmm...ưm
Anh bế thốc cô dậy, đưa ra cửa dựa lưng cô vào cánh cửa, để cô đứng 1 chân, 1 chân thì kê lên đùi mình đang chống vào cửa, 1 tay anh bó chặt tay cô trên đỉnh, bên dưới cự v*t đâm thốc vào, tay còn lại thì cấu véo các phần da, vê vê rồi căng n*m lên. Anh vô sỉ nói:
- Nào, không phải em muốn Ái Kỳ đau khổ lắm hay sao?
Anh Nhã cố nén tiếng rên vì sau cánh cửa này là Ái Kỳ, ả đang áp tai vào cố nghe ngóng, chỉ cần Anh Nhã rên vừa vừa thì ả đã có chút loáng thoáng nghe được, nhất là cánh cửa có khe dọc, âm thanh có thể thoát ra ngoài với âm lượng nhỏ.
Tiếng rên có phần nén hơi của Anh Nhã vang lên, cô biết nếu tiếng rên quá lớn, sắc thanh và dọng ngọt sẽ làm anh luận động rất mạnh, bởi bao lần quan hệ cô rút ra được điều này. Tuy nhiên hơi rên lần này của cô lại làm anh rạo rực mạnh mẽ, chất giọng ấm áp, nồng nàn với tiếng rên nhè nhẹ hấp hối, phả ngay bên tai khiến Triệu Lâm đê mê vô cùng. Anh đưa sát mông cô dịch ra mép, thuận thể để cự v*t tiến sâu hơn. Hai tay Anh Nhã ôm chặt cô Triệu Lâm, khuôn mặt nóng bừng áp sát vào bên tóc tai anh. Triệu Lâm tiến vào với tốc độ chầm chậm, tuy với anh là đang rất bức nơi cậu nhỏ nhưng với cô thì cực kì khoái cảm, hai tay anh lả lướt đằng sau phần lưng nõn da nà thịt của cô. Thỉnh thoảng hai tay lại đưa xuống mông bóp phần th*t nảy nở căng lên. Anh Nhã lên tột độ, càng ngày càng ngưa ngứa, thủy d*ch t*nh trong nhỏ giọt rơi xuống sàn. Cô khẽ gọi tên anh:
- Ư..Lâm...hơ...
Triệu Lâm nhẹ nhàng hỏi han:
- Thoải mái lắm đúng không?
Cô gật nhẹ đầu. Bên dưới cự v*t nhịp nhàng phối hợp cùng tư m*t, hai vách th*t yêu kiều ôm sát anh, nơi hạt lựu e ấp rung rung lên. Anh ngửa người cô ra, đối diện với mặt mình. Anh Nhã mọi hôm bị luân động mạnh nên mồ hôi rất nhiều, hôm nay thì không. Ngược lại, Triệu Lâm lại chảy nhiều mồ hôi, hai bên thái dương anh căng lên. Bắt đầu hôn cô 1 cái tinh khôi, anh ngửa hẳn cô ra bàn, kéo sát mông xuống, cự v*t bắt đầu tăng tốc mạnh mẽ, Anh Nhã đang khoái cảm thì bắt đầu đau bức lên, nói:
- Ư..ư..Lâm...không thoải mái....ư..
Anh Mặc kệ lời van nài ấy, hai tay cầm chắc hông, tiến mạnh vào, tiếng kêu phập phập mấy phát, anh bắt đầu thở hơi dài ra, trút bỏ cái bức ra, thoải mái ra vào mạnh bạo liên tục, lúc này anh cực kì sảng khoái vì cự v*t được chuyển động tùy thích. Anh Nhã rung toàn bộ người lên, hai tay không tự chủ vô tình mà quơ quơ, rơi vài món đồ xuống đất. Thủy d*ch ban nãy nhỏ giọt thì bây giờ tuôn ra nhiều vô kể, người cô như bên trong là nước, tiết ra những chất nhày nhụa ngọt ngào vậy
Dưới văn phòng, Ái Kỳ chắc chắn biết rằng nếu Anh Nhã chuyển lên đó thì hai người tình cảm thêm mặn nồng, gần gũi. Nghĩ đến đỏ là ả tức lồng lên. Rồi Ái Kỳ nói rằng đi vệ sinh 1 lúc nhưng địa điểm ả tới không phải phòng vệ sinh mà là văn phòng Triệu Lâm với cô đang ''làm việc''. Lên tới cửa phòng, Ái Kỳ định vô duyên không gõ cửa mà mở luôn, nhưng động vào cánh tay cửa thì không mở được, vì đã chốt khóa. Ái Kỳ lồng lộn lên, đập cửa mạnh tiếng to. Triệu Lâm bên trong nghe thấy, Anh Nhã đỏ mặt lại, giục anh:
- Đừng mà....dừng đi Lâm...hơ..ư..có người...
Triệu Lâm nảy ra ý này, anh bắt đầu đâm mạnh và sâu nhất có thể, Anh Nhã vô ý rên to lên:
- Ah...a.ư.ưmm...ưm
Anh bế thốc cô dậy, đưa ra cửa dựa lưng cô vào cánh cửa, để cô đứng 1 chân, 1 chân thì kê lên đùi mình đang chống vào cửa, 1 tay anh bó chặt tay cô trên đỉnh, bên dưới cự v*t đâm thốc vào, tay còn lại thì cấu véo các phần da, vê vê rồi căng n*m lên. Anh vô sỉ nói:
- Nào, không phải em muốn Ái Kỳ đau khổ lắm hay sao?
Anh Nhã cố nén tiếng rên vì sau cánh cửa này là Ái Kỳ, ả đang áp tai vào cố nghe ngóng, chỉ cần Anh Nhã rên vừa vừa thì ả đã có chút loáng thoáng nghe được, nhất là cánh cửa có khe dọc, âm thanh có thể thoát ra ngoài với âm lượng nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.