Chương 5: Bạn Trai Hai Mặt Sủng Tôi
Tuyệt Duyên Lạt
24/11/2024
Đột nhiên ánh mắt dừng lại trên môi cô, xinh xắn động lòng người, lúc này khẽ giương lên giống như đang hấp dẫn người khác tới ngắt hái vậy.
Ánh mắt anh tối sầm lại, tay càng dùng sức, hung hăng nhéo thù du của cô gái. Cô gái bất ngờ không kịp phòng bị mà mở miệng, anh nhanh chóng cúi người chặn lại cái miệng kia. Mà đầu lưỡi đã không thể chờ đợi được mà trượt vào liếm mút.
Đệt!
Tinh lực tăng lên, sự kích thích của anh chui từ đất lên, nửa người dưới đã sớm dựng đứng. Bây giờ hai tay đồng loạt xuất trận vén quần áo cô lên, gấp không nhịn được mà dán lên da thịt của cô vuốt ve.
Không đủ, không đủ.
Anh càng ra sức hôn, lưỡi quấn lấy lưỡi nhỏ của cô dây dưa quấn quýt.
Một tay phía dưới trượt dọc theo bụng dưới của cô từ từ xuống dưới.
Hàn Chiêu Chiêu mở to hai mắt nhìn thấy cảm xúc cuồn cuộn trong mắt của Giang Phỉ, quả thật giống hệt buổi tối hôm đó. Cô vô cùng hoảng sợ, cuối cùng liều mạng giãy giụa, cái tay bộp bộp đẩy anh ra, đầu càng lắc dữ dội hơn, dốc sức muốn thoát khỏi cái hôn của anh.
Giang Phỉ tạm thời dừng lại, một tay bắt được cái tay của cô kéo lên ấn chặt lên tường, cả người từ trên cao nhìn xuống Hàn Chiêu Chiêu.
"Ồ, thỏ nhỏ không ngoan nữa rồi."
Nói xong lại muốn hôn xuống.
Hàn Chiêu Chiêu nhanh chóng né tránh, miệng cầu xin nói: "Đừng đùa nữa được không, tha cho tôi đi mà, sắp muộn rồi."
"Như thế nào là đùa cơ, tôi đang xác nhận mà, làm thêm một lần nữa là biết rồi. Hơn nữa trước đó không phải em nói không muốn làm ở phòng học mà, cho nên tôi mới quan tâm chọn nhà vệ sinh đấy, em xem chỗ này tốt bao nhiêu, chỉ có hai người chúng ta."
Ánh mắt của Giang Phỉ chần chừ trên người cô, con mắt tràn đầy dục vọng còn chưa tan, nhìn dáng vẻ giống như đang thưởng thức cơ thể trần truồng của cô, đánh giá tư thế nào mới tốt.
Hàn Chiêu Chiêu gấp tới mức sắp khóc, cuối cùng lúc anh lại lần nữa ôm chặt cô muốn tiếp tục thì miệng mới thốt ra: "Là tôi là tôi, người tối ngày hôm đó là tôi, đừng xác nhận nữa, anh buông tha cho tôi đi mà."
Âm thanh mềm mại mang theo sự nghẹn ngào, trong hốc mắt đều có nước mắt đang rưng rưng, không biết là bị dọa hay là tới từ sự kích thích ban nãy.
Giang Phỉ mềm lòng. Nhưng đồng thời một cảm xúc điên cuồng cũng kêu gào, anh rất muốn đặt thiếu nữ dưới thân mà cắm vào.
Thân dưới trướng tới càng ngày càng khó chịu.
"Tối hôm đó là tối hôm nào, em là ai?" Giang Phỉ từng bước ép sát.
Hàn Chiêu Chiêu cảm thấy vừa thẹn vừa khó xử: "Tối thứ sáu tuần trước ở Hoàng bar, người mà anh kéo vào là tôi."
"Ồ? Tôi tiến vào em làm cái gì?"
Mặt Hàn Chiêu Chiêu đỏ tới mức sắp chảy máu: "Anh..."
Giang Phỉ cực kỳ thích dáng vẻ này của cô nhưng lại không cam lòng dồn ép căng quá dùng giọng điệu dụ dỗ nhẹ nhàng nói vào tai cô: "Ngoan, nói xem tối hôm đó đã xảy ra chuyện gì với tôi để tôi xác nhận xem."
Ánh mắt anh tối sầm lại, tay càng dùng sức, hung hăng nhéo thù du của cô gái. Cô gái bất ngờ không kịp phòng bị mà mở miệng, anh nhanh chóng cúi người chặn lại cái miệng kia. Mà đầu lưỡi đã không thể chờ đợi được mà trượt vào liếm mút.
Đệt!
Tinh lực tăng lên, sự kích thích của anh chui từ đất lên, nửa người dưới đã sớm dựng đứng. Bây giờ hai tay đồng loạt xuất trận vén quần áo cô lên, gấp không nhịn được mà dán lên da thịt của cô vuốt ve.
Không đủ, không đủ.
Anh càng ra sức hôn, lưỡi quấn lấy lưỡi nhỏ của cô dây dưa quấn quýt.
Một tay phía dưới trượt dọc theo bụng dưới của cô từ từ xuống dưới.
Hàn Chiêu Chiêu mở to hai mắt nhìn thấy cảm xúc cuồn cuộn trong mắt của Giang Phỉ, quả thật giống hệt buổi tối hôm đó. Cô vô cùng hoảng sợ, cuối cùng liều mạng giãy giụa, cái tay bộp bộp đẩy anh ra, đầu càng lắc dữ dội hơn, dốc sức muốn thoát khỏi cái hôn của anh.
Giang Phỉ tạm thời dừng lại, một tay bắt được cái tay của cô kéo lên ấn chặt lên tường, cả người từ trên cao nhìn xuống Hàn Chiêu Chiêu.
"Ồ, thỏ nhỏ không ngoan nữa rồi."
Nói xong lại muốn hôn xuống.
Hàn Chiêu Chiêu nhanh chóng né tránh, miệng cầu xin nói: "Đừng đùa nữa được không, tha cho tôi đi mà, sắp muộn rồi."
"Như thế nào là đùa cơ, tôi đang xác nhận mà, làm thêm một lần nữa là biết rồi. Hơn nữa trước đó không phải em nói không muốn làm ở phòng học mà, cho nên tôi mới quan tâm chọn nhà vệ sinh đấy, em xem chỗ này tốt bao nhiêu, chỉ có hai người chúng ta."
Ánh mắt của Giang Phỉ chần chừ trên người cô, con mắt tràn đầy dục vọng còn chưa tan, nhìn dáng vẻ giống như đang thưởng thức cơ thể trần truồng của cô, đánh giá tư thế nào mới tốt.
Hàn Chiêu Chiêu gấp tới mức sắp khóc, cuối cùng lúc anh lại lần nữa ôm chặt cô muốn tiếp tục thì miệng mới thốt ra: "Là tôi là tôi, người tối ngày hôm đó là tôi, đừng xác nhận nữa, anh buông tha cho tôi đi mà."
Âm thanh mềm mại mang theo sự nghẹn ngào, trong hốc mắt đều có nước mắt đang rưng rưng, không biết là bị dọa hay là tới từ sự kích thích ban nãy.
Giang Phỉ mềm lòng. Nhưng đồng thời một cảm xúc điên cuồng cũng kêu gào, anh rất muốn đặt thiếu nữ dưới thân mà cắm vào.
Thân dưới trướng tới càng ngày càng khó chịu.
"Tối hôm đó là tối hôm nào, em là ai?" Giang Phỉ từng bước ép sát.
Hàn Chiêu Chiêu cảm thấy vừa thẹn vừa khó xử: "Tối thứ sáu tuần trước ở Hoàng bar, người mà anh kéo vào là tôi."
"Ồ? Tôi tiến vào em làm cái gì?"
Mặt Hàn Chiêu Chiêu đỏ tới mức sắp chảy máu: "Anh..."
Giang Phỉ cực kỳ thích dáng vẻ này của cô nhưng lại không cam lòng dồn ép căng quá dùng giọng điệu dụ dỗ nhẹ nhàng nói vào tai cô: "Ngoan, nói xem tối hôm đó đã xảy ra chuyện gì với tôi để tôi xác nhận xem."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.