Chương 28: Bạn Trai Hai Mặt Sủng Tôi
Tuyệt Duyên Lạt
24/11/2024
Hàn Chiêu Chiêu cảm giác dưới bụng có một vật cứng nhô lên, nhiệt độ cao khiến người khác sợ sệt. Cô đương nhiên biết đó là cái gì nhưng mà tại sao anh lại phải động dục với cô chứ?
"Em muốn làm ở đây hay là trở về phòng làm?"
Hô hấp Giang Phỉ dồn dập, hơi thở nóng hổi phả vào gáy của Hàn Chiêu Chiêu.
Khó chịu lắm rồi, cách lớp quần áo không thỏa mãn chút nào. Anh muốn cởi hết cũng muốn cởi hết của cô sau đó giao hợp cùng cô, chiếm giữ cô hoàn toàn.
Đúng vậy, ngay cả lớp quần áo này cũng đều là dư thừa giữa bọn họ.
Nghĩ tới đây, Giang Phỉ dần dần mất kiên nhẫn gấp gáp muốn cô trần truồng bị anh đặt dưới thân.
Dương vật căng tới mức khó chịu muốn hung hăng làm cô.
"Không nói gì thì làm ở đây luôn."
Anh đè lên, tay bắt đầu cởi quần áo của cô.
"Không muốn!" Hàn Chiêu Chiêu hô lên một tiếng.
Giang Phỉ dừng lại nhìn cô: "Không muốn? Không muốn làm ở đây sao? Vậy được chúng ta làm trên giường."
"Không phải, tôi không muốn cùng anh..."
Lời còn chưa nói xong thì cả người của cô bị anh khiêng lên vai.
"Đừng cử động, giữ sức đi đợi tí nữa kêu to một chút. Tôi thích nghe em kêu, rất lẳng lơ, nghe một lần cứng một lần sau đó lại làm rồi lại kêu lại cứng rồi lại làm. Em nói như thế có được không?"
Hàn Chiêu Chiêu muốn nói không được.
Giang Phỉ vỗ xuống mông của Hàn Chiêu Chiêu: "Hôm nay kẻ lừa đảo không ngoan, sói xám rất tức giận."
Vậy mà anh lại còn đánh vào mông của cô?
Hàn Chiêu Chiêu ngay cả nơi giãy giụa thậm chí cũng không có, Giang Phỉ đã khiêng cô vào một phòng.
"Không phải phòng này, phòng của tôi là phòng bên trong cùng cơ." Hàn Chiêu Chiêu đơn thuần là sửa theo phản xạ thôi.
Tay của Giang Phỉ đặt trên mông của cô lần này không dùng lực vỗ nữa mà nhẹ nhàng nhéo một cái.
"Cô bé lừa đảo đúng là lại nói dối, rõ ràng là vội vã như vậy."
Hả? Tôi không phải! Tôi không có.
Giang Phỉ bước nhanh vào phòng của thiếu nữ, sau khi vào cửa thì tiện tay khóa cửa lại, sau đó mấy bước lớn ném cô gái lên giường, theo sát mà đè lên.
"Thực ra tôi cũng rất thích làm trên giường, lần này thuận đường thỏa mãn em."
Thỏa mãn cái gì?
Môi Hàn Chiêu Chiêu bị lấp kín, cơ thể bị thiếu niên gắt gao áp chế.
Cô ư ư kêu la, người này đúng là không thể nói một chút lý lẽ nào mà!
Cô ư ư kêu la, người này đúng là không thể nói một chút lý lẽ nào mà!
Miệng Hàn Chiêu Chiêu bị hung hăng chặn lại, hô hấp được thiếu niên dẫn dắt trở nên gấp rút, đầu loạn thành một đống nhão nhoét.
Giang Phỉ vội vã vén quần áo của cô lên, cởi tất cả ném sang một bên.
Bình thường sau khi tắm rửa xong, Hàn Chiêu Chiêu đều không mặc áo lót bị Giang Phỉ cởi như vậy cả nửa người trên đều lộ ra.
"Hóa ra nhiệt tình như vậy."
Ánh mắt Giang Phỉ nhìn chằm chằm hai đóa hoa nho nhỏ đo đỏ trước ngực của cô, sự kích thích chiếm giữ lấp kín suy nghĩ của anh.
"Em muốn làm ở đây hay là trở về phòng làm?"
Hô hấp Giang Phỉ dồn dập, hơi thở nóng hổi phả vào gáy của Hàn Chiêu Chiêu.
Khó chịu lắm rồi, cách lớp quần áo không thỏa mãn chút nào. Anh muốn cởi hết cũng muốn cởi hết của cô sau đó giao hợp cùng cô, chiếm giữ cô hoàn toàn.
Đúng vậy, ngay cả lớp quần áo này cũng đều là dư thừa giữa bọn họ.
Nghĩ tới đây, Giang Phỉ dần dần mất kiên nhẫn gấp gáp muốn cô trần truồng bị anh đặt dưới thân.
Dương vật căng tới mức khó chịu muốn hung hăng làm cô.
"Không nói gì thì làm ở đây luôn."
Anh đè lên, tay bắt đầu cởi quần áo của cô.
"Không muốn!" Hàn Chiêu Chiêu hô lên một tiếng.
Giang Phỉ dừng lại nhìn cô: "Không muốn? Không muốn làm ở đây sao? Vậy được chúng ta làm trên giường."
"Không phải, tôi không muốn cùng anh..."
Lời còn chưa nói xong thì cả người của cô bị anh khiêng lên vai.
"Đừng cử động, giữ sức đi đợi tí nữa kêu to một chút. Tôi thích nghe em kêu, rất lẳng lơ, nghe một lần cứng một lần sau đó lại làm rồi lại kêu lại cứng rồi lại làm. Em nói như thế có được không?"
Hàn Chiêu Chiêu muốn nói không được.
Giang Phỉ vỗ xuống mông của Hàn Chiêu Chiêu: "Hôm nay kẻ lừa đảo không ngoan, sói xám rất tức giận."
Vậy mà anh lại còn đánh vào mông của cô?
Hàn Chiêu Chiêu ngay cả nơi giãy giụa thậm chí cũng không có, Giang Phỉ đã khiêng cô vào một phòng.
"Không phải phòng này, phòng của tôi là phòng bên trong cùng cơ." Hàn Chiêu Chiêu đơn thuần là sửa theo phản xạ thôi.
Tay của Giang Phỉ đặt trên mông của cô lần này không dùng lực vỗ nữa mà nhẹ nhàng nhéo một cái.
"Cô bé lừa đảo đúng là lại nói dối, rõ ràng là vội vã như vậy."
Hả? Tôi không phải! Tôi không có.
Giang Phỉ bước nhanh vào phòng của thiếu nữ, sau khi vào cửa thì tiện tay khóa cửa lại, sau đó mấy bước lớn ném cô gái lên giường, theo sát mà đè lên.
"Thực ra tôi cũng rất thích làm trên giường, lần này thuận đường thỏa mãn em."
Thỏa mãn cái gì?
Môi Hàn Chiêu Chiêu bị lấp kín, cơ thể bị thiếu niên gắt gao áp chế.
Cô ư ư kêu la, người này đúng là không thể nói một chút lý lẽ nào mà!
Cô ư ư kêu la, người này đúng là không thể nói một chút lý lẽ nào mà!
Miệng Hàn Chiêu Chiêu bị hung hăng chặn lại, hô hấp được thiếu niên dẫn dắt trở nên gấp rút, đầu loạn thành một đống nhão nhoét.
Giang Phỉ vội vã vén quần áo của cô lên, cởi tất cả ném sang một bên.
Bình thường sau khi tắm rửa xong, Hàn Chiêu Chiêu đều không mặc áo lót bị Giang Phỉ cởi như vậy cả nửa người trên đều lộ ra.
"Hóa ra nhiệt tình như vậy."
Ánh mắt Giang Phỉ nhìn chằm chằm hai đóa hoa nho nhỏ đo đỏ trước ngực của cô, sự kích thích chiếm giữ lấp kín suy nghĩ của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.