Chương 32: Bạn Trai Hai Mặt Sủng Tôi
Tuyệt Duyên Lạt
24/11/2024
Hai chân kẹp chặt thắt lưng của thiếu niên, mông hơi nâng lên phối hợp với sự xâm nhập của anh, cổ họng vẫn không khống chế được mà rên rỉ.
"Ưm ~"
Cô xoay đầu sang một bên, bàn tay gấp gáp nắm chặt thứ gì đó, cảm giác hết hưởng thụ lại khó nhịn.
"Có phải muốn tôi nhanh hơn không?"
Không biết từ khi nào Giang Phi đã cúi người xuống dán lên mặt cô nói, hơi thở nóng rực phả lên mặt của cô, tràn đầy hấp dẫn.
Dưới thân của anh giống như trêu đùa, chậm chạp từng chút một đâm vào cô, mỗi một lần xâm nhập đều nhìn cô, dùng một thứ giọng điệu dụ dỗ nói với cô: "Bảo bối có phải nhịn rất khó chịu không, có phải muốn tôi nhanh hơn nữa không?"
Hàn Chiêu Chiêu rên rỉ một tiếng, ánh mắt mơ màng, rất muốn, rất muốn.
Cô gật đầu qua loa với anh, dáng vẻ cực kỳ đáng thương.
Giang Phỉ khẽ cười, lúc này anh ngược lại rất kiên nhẫn.
"Cái gì cơ bảo bối, đúng hay là không đúng?"
Anh chậm rãi rút thứ cực đại của bản thân ra nhưng cũng chưa rời khỏi cô hoàn toàn, ngay sau đó lại chậm rãi cắm vào, từng chút một dốc sức ma sát vách thịt của cô.
Vật nam tính cực đại của anh nóng bỏng, mỗi lần rút ra cắm vào đều kích thích tới vùng mẫn cảm của cô, nhưng anh còn chưa chịu tận hứng từ từ ma sát rất trêu người.
"Đúng... ưm ~"
Hàn Chiêu Chiêu khó khăn phun ra một chữ nháy mắt lại bị khoái cảm lấn át.
"Đúng cái gì cơ? Có phải rất thích tôi hay không?"
Giang Phỉ di chuyển thắt lưng chen bản thân vào cô.
Cánh tay Hàn Chiêu Chiêu duỗi thẳng, bàn tay xoè ra muốn nắm thứ gì đó.
Giang Phỉ thấy vậy nhân từ cởi bỏ sự gò bó trên tay của cô.
Hai tay Hàn Chiêu chiêu vừa được tự do đã lập tức nắm chặt chăn bên cạnh.
"Nói em thích tôi đi, tôi sẽ thỏa mãn em."
Giang Phỉ tiếp tục thổi hơi bên tai của cô, dưới thân vẫn tiếp tục ma sát, ánh mắt liếc thấy bàn tay khó nhịn được mà vùng vẫy của cô, kéo tới khoác lên lên cổ của mình.
Cô gái bắt được một vật thì tự giác ôm chặt, kết quả là ôm cổ của anh, dáng vẻ rất nhiệt tình.
"Có muốn hay không?" Thiếu niên cám dỗ nói.
"Muốn ~"
"Anh là ai?"
"Giang.... Ưm ~..... Phỉ."
Thời điểm cô nói tới tên của anh không biết vì sao trong đầu xuất hiện một luồng khí, thân dưới của anh hung hăng thúc hai cái thật mạnh vào cô.
"Nói thích anh, anh sẽ cho em."
Tay Hàn Chiêu Chiêu giữ chặt lấy vai của anh, móng tay gần như bấu vào trong thịt.
"Nói thích anh đi." Giang Phỉ lại thúc vào bên trong.
"Thích anh! A~ Cho.... tôi đi." Hai mắt cô gái nhập nhèm phủ đầy nước, dáng vẻ rất đáng thương cầu xin anh.
Trong chốc lát trái tim Giang Phỉ không thể tưởng tượng mềm đi, nhưng đồng thời kích thích yếu tố tàn phá tăng lên lại càng muốn nhiều hơn.
"Thích ai?"
"Thích anh~"
"Anh là ai?"
"Giang....Phỉ."
Thiếu niên cuối cùng không giày vò cô cũng không hành hạ bản thân nữa, mặc kệ dục vọng mỗi người hung hăng giao hợp. Tốc độ thân dưới nhanh hơn, anh cấp tốc đưa đẩy vật nam tính của mình, mỗi cái cắm vào vách thịt mềm mại của cô đều cảm nhận được cảm giác dương vật của bản thân đang chơi đùa ở bên trong.
"Ưm ~"
Cô xoay đầu sang một bên, bàn tay gấp gáp nắm chặt thứ gì đó, cảm giác hết hưởng thụ lại khó nhịn.
"Có phải muốn tôi nhanh hơn không?"
Không biết từ khi nào Giang Phi đã cúi người xuống dán lên mặt cô nói, hơi thở nóng rực phả lên mặt của cô, tràn đầy hấp dẫn.
Dưới thân của anh giống như trêu đùa, chậm chạp từng chút một đâm vào cô, mỗi một lần xâm nhập đều nhìn cô, dùng một thứ giọng điệu dụ dỗ nói với cô: "Bảo bối có phải nhịn rất khó chịu không, có phải muốn tôi nhanh hơn nữa không?"
Hàn Chiêu Chiêu rên rỉ một tiếng, ánh mắt mơ màng, rất muốn, rất muốn.
Cô gật đầu qua loa với anh, dáng vẻ cực kỳ đáng thương.
Giang Phỉ khẽ cười, lúc này anh ngược lại rất kiên nhẫn.
"Cái gì cơ bảo bối, đúng hay là không đúng?"
Anh chậm rãi rút thứ cực đại của bản thân ra nhưng cũng chưa rời khỏi cô hoàn toàn, ngay sau đó lại chậm rãi cắm vào, từng chút một dốc sức ma sát vách thịt của cô.
Vật nam tính cực đại của anh nóng bỏng, mỗi lần rút ra cắm vào đều kích thích tới vùng mẫn cảm của cô, nhưng anh còn chưa chịu tận hứng từ từ ma sát rất trêu người.
"Đúng... ưm ~"
Hàn Chiêu Chiêu khó khăn phun ra một chữ nháy mắt lại bị khoái cảm lấn át.
"Đúng cái gì cơ? Có phải rất thích tôi hay không?"
Giang Phỉ di chuyển thắt lưng chen bản thân vào cô.
Cánh tay Hàn Chiêu Chiêu duỗi thẳng, bàn tay xoè ra muốn nắm thứ gì đó.
Giang Phỉ thấy vậy nhân từ cởi bỏ sự gò bó trên tay của cô.
Hai tay Hàn Chiêu chiêu vừa được tự do đã lập tức nắm chặt chăn bên cạnh.
"Nói em thích tôi đi, tôi sẽ thỏa mãn em."
Giang Phỉ tiếp tục thổi hơi bên tai của cô, dưới thân vẫn tiếp tục ma sát, ánh mắt liếc thấy bàn tay khó nhịn được mà vùng vẫy của cô, kéo tới khoác lên lên cổ của mình.
Cô gái bắt được một vật thì tự giác ôm chặt, kết quả là ôm cổ của anh, dáng vẻ rất nhiệt tình.
"Có muốn hay không?" Thiếu niên cám dỗ nói.
"Muốn ~"
"Anh là ai?"
"Giang.... Ưm ~..... Phỉ."
Thời điểm cô nói tới tên của anh không biết vì sao trong đầu xuất hiện một luồng khí, thân dưới của anh hung hăng thúc hai cái thật mạnh vào cô.
"Nói thích anh, anh sẽ cho em."
Tay Hàn Chiêu Chiêu giữ chặt lấy vai của anh, móng tay gần như bấu vào trong thịt.
"Nói thích anh đi." Giang Phỉ lại thúc vào bên trong.
"Thích anh! A~ Cho.... tôi đi." Hai mắt cô gái nhập nhèm phủ đầy nước, dáng vẻ rất đáng thương cầu xin anh.
Trong chốc lát trái tim Giang Phỉ không thể tưởng tượng mềm đi, nhưng đồng thời kích thích yếu tố tàn phá tăng lên lại càng muốn nhiều hơn.
"Thích ai?"
"Thích anh~"
"Anh là ai?"
"Giang....Phỉ."
Thiếu niên cuối cùng không giày vò cô cũng không hành hạ bản thân nữa, mặc kệ dục vọng mỗi người hung hăng giao hợp. Tốc độ thân dưới nhanh hơn, anh cấp tốc đưa đẩy vật nam tính của mình, mỗi cái cắm vào vách thịt mềm mại của cô đều cảm nhận được cảm giác dương vật của bản thân đang chơi đùa ở bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.