Chương 2
Mạc Nhan
15/03/2013
Khi La Cầm tỉnh lại, đã gần đến giữa trưa.
Nàng ngồi ở trên giường lớn, nhìn quanh khắp phòng, chỉ còn lại một mình nàng, Jayson như thường lệ đã không thấy đâu, mỗi đêm sau khi bọn họ cùng nhau kích tình, đến sáng sớm tỉnh lại, nhất định chỉ còn lại mình nàng.
“Ngươi rốt cuộc đnag làm gì? Đáng giận” La Cầm nhịn không được thầm oán trách, nàng ở trên giường, người trần truồng như nhộng, trên da dẻ non mịn của nàng còn lưu giữa dấu hôn của hắn.
Từ khi bọn họ kết giao cho đến bây giờ, đã vượt qua vô số đêm xuân, nhưng Jayson sau mỗi lần đều thừa dịp nàng ngủ say mà rời đi, làm cho nàng càng ngày càng khả nghi.
Bình thường cho dù ngày nghĩ cũng như vậy, cũng không gặp được hắn.
Nàng nhẹ nhàng xuống giường, mặc quần áo vào, mở cửa đi ra khỏi phòng.
“La Cầm tiểu thư”
Người hầu của Jayson đã chờ nàng ở ngoài cửa.
Tiên sinh đã ra ngoài làm việc, trước khi đi đã có dặn dò, tiểu thư cứ tiếp tục nghĩ ngơi, nếu đã đói bụng, cơm đã chuẩn bị xong, nếu tiểu thư muốn tắm rửa, ta lập tức đi chuẩn bị nước.
Quản gia Phương trả lời, vị này là nữ quản gia của Jayson, thoạt nhìn cứ tưởng là nữ chủ nhân, mỗi lần nàng hỏi Jayson đi đâu, nữ quản gia sẽ nói hắn đi ra ngoài làm việc.
Cũng tốt, trong lòng nàng đã có sẵn chủ trương.
“Ta nghĩ mình nên tắm rửa”
“Tốt! Ta lập tức chuẩn bị cho ngài”
Biệt thự của Jayson nằm ở vùng ngoại thành Đài Bắc, có nữ quản gia để ý trông nôm, đối với nàng thập phần đãi ngộ, qua đêm ở chổ này tựa như đang nghĩ phép.
Phòng tắm người này rất lớn, trong không khí tràn ngập hương hoa, ban công nhà tắm cỏ đủ loại hoa cỏ, ngâm mình trong bồn tắm lớn có cánh hoa hồng, như là hưởng thụ tốt nhất.
Từ lúc kết giao đến giờ, nàng đắm chìm trong tình yêu của Jayson, hắn luôn luôn đối tốt với nàng, nhưng hai người chưa bao giờ gặp nhau ban ngày, lúc đầu nàng còn không nghĩ đến, càng lâu về sau, những nghi hoặc tích tụ trong lòng nàng ngày càng nhiều.
Vì sao ban ngày hắn luôn biến mất, buổi tốt mới xuất hiện?
Nàng kháng nghị với Jayson, hắn cái gì cũng có thể đáp ứng cho nàng, duy nhất chỉ có việc này là hắn không có biện pháp, càng kỳ quái là, sau khi hai người hoan ái, nàng đều ngủ mê đi, ngay cả Jayson rời đi khi nào nàng cũng không biết.
Nàng là một người thiển miên, theo lý thuyết, Jayson rời đi nàng sẽ có cảm giác, nhưng mỗi lần cùng hắn ở một chổ, nàng liền ngủ mê, hơn nữa còn ngủ thẳng đến hừng đông.
Vì muốn thay đổi tình huống, nàng đã uống riêng vài chén cà phê, nhằm không cho phép mình ngủ sau khi hoan ái, bởi vì nếu ngủ sẽ làm cho Jayson thừa cơ chuồn mất, nhưng kết cục vẫn như cũ không có gì thay đổi, nàng lại ngủ thẳng đến hừng đông.
Nàng thậm chí không biết chính mình như thế nào mà ngủ, hoàn toàn không nghĩ tới.
Có một điểm đáng ngờ, chính là ban ngày nàng hoàn toàn không liên lạc được với Jayson, gọi điện thoại cũng không thông, theo như hắn nói, thân là một pháp y, trong lúc công tác, hắn không được khởi động máy, cũng không tiện gặp người khác.
Hắn không phải là có vợ khác chứ?
Ý tưởng này làm cho lòng này bùm nhảy dựng. Đừng trách nàng hội nhiều như vậy, nàng là phóng viên, cá tinh nghi ngờ là thiên tính, chỉ cần thầy không thích hợp, tất nhiên thần kinh phải khởi động muốn theo đuổi chân tướng, hơn nữa nàng dù sao cũng là nữ nhân, bề ngoài xinh đẹp của nàng so với các nữ nhân khác càng có nhiều cơ hội rước lấy nam nhân mơ ước, cho nên hắn thông minh cũng phải thăng cấp, mới có thể loại bỏ người nào là hào nam nhân, người nào là xấu nam nhân.
Nếu Jayson đã có vợ, nàng kia chẳng phải là cùng có phụ chi kết giao?
Nhất tưởng này có khả năng tính, nàng nhịn không được tức giận. Nếu chính mình ta bên thứ ba, nàng tuyệt đối hội hảo hảo sửa chữa hắn một chút cũng không thể.
Nàng tuyệt đối không thể làm cho chính mình lưu lạc đến nơi này, vì tìm ra hành tung ban ngày của Jayson, nàng quyết định chính mình đến khai quật chân tướng.
Bởi vậy tuy rằng lần này nàng ngủ quên, không có chặn Jayson lại, nhưng nàng cũng không nổi giận, bởi vì này mộ hồi nàng là có bị mà đến.
Nàng làm bộ nói muốn tắm, trên thực tế chính là ngụy trang, mục đính chính là vì chi khai nữ quản gia, làm cho nàng có thể tiến hành kế hoạch tiếp theo.
Thừa dịp nữ quản gia giúp nàng chuẩn bị nước tắm rửa, nàng đi ra ngoài, ở cách đó không xa biệt thự, ngừng một chiếc xe.
Nàng vội vàng chạy đến hướng chiếc xe, đi vào toa sau xe, ở trên cửa gỏ ba cái, cửa xe từ từ mở ra, nữ tử tóc cột lấy đuôi ngựa, tướng mạo xinh đẹp, hai mắt sáng ngời, đối với nàng nhếch miệng cười.
“Ha, ngươi rốt cục đi lên.”
“Thực xin lỗi, ta ngủ quên.” La Cầm chui vào trong xe, đồng thời kinh ngạc hỏi. “Các ngươi như thế nài còn ở nơi này? Không phải đi truy tung hắn sao?”
“Yên tâm, chúng ta luôn luôn truy tung hắn.”
“Kia đi nhanh đi, ta muốn xem hắn ban ngày đi nơi nào?”
“Không cần truy, người khác còn tại trong phòng.”
La Cầm vẻ mặt kinh ngạc, “Hắn còn tại trong phòng? Làm sao có thể?”
“Mini truy tìm của ta, ngươi có đính trên người hắn sao?”
“Có, ta dựa theo phương pháp của ngươi, đem mini tuy tìm đính vào lổ tai hắn, mặc kệ hắn có thay quần áo hay là tắm rửa, cũng không thể phát hiện ra.”
”Như vậy căn cứ vào màn hình biểu hiện, ta xác thực hắn vẫn còn ở trong phòng, bởi vì nếu hắn ra khỏi nhà tuyệt đối không thể trốn khỏi pháp nhãn của ta, đúng không lão công.” Đường Tâm Nhu nhìn nam nhân phía sau.
Nam nhân bị nàng gọi là lão công, đang đeo kính râm, nhắm mắt nằm ở phía sau dưỡng thần. Thấy thế nào, ngay cả một tiểu hài tử ba tuổi cũng nhận ta được, nam nhân này đang ngủ rất ngon.
La Cầm hồ nghi hỏi. “Xin hỏi, hắn nằm ngủ như vậy, làm sao biết người có ra khỏi nhà hay không?”
”Chúng ta tại đây đều có các thiết bị cảm ứng hồng ngoại, nếu có người rời đi, chúng ta nhất định sẽ biết, đừng quên, chúng ta là những thợ săn như thế nào, có mini truy tìm tốt nhất, hơn nữa chúng ta đều là bạn tốt, nếu có ngươi hổ trợ, làm sao bọn ta có tểh sơ sẩy. Ta cam đoan với ngươi hắn vẫn còn ở trong phòng”
La Cầm ngẫm lại cũng cho là đúng. Đường Tâm Nhu cùng gã lão công của nàng đều là thợ săn có danh tiếng, trên xe trang bị máy chụp ảnh và mini truy tìm, tất cả đều là thiết bị công nghệ cao, nhất định không sai được.
Đường Tâm Nhu đem một cái vòng cổ cho La Cầm. “Nha! Đeo cái này lên cổ”
“Cho ta vòng cổ làm cái gì?”
”Trên thực tế đây làm máy định vị, ngươi chỉ cần ấn vào vòng cổ, nó sẽ có cảm ứng với mini truy tìm, ngươi cầm nó ở trong phòng, là có thể biết bạn trai ngươi rốt cục là có đang ở trong phòng hay không?”
La Cần nhận lấy vòng cổ, thật không thể ngờ nó lại là một thiết bị định vị, thật không hổ danh là thợ săn tiền thưởng.
Phương pháp sử dụng rất đơn giản, nàng liền lập tức bắt đầu, cầm lấy thiết bị định vị, cáo biệt bọn người Đường Tâm Nhu, La Cầm vội vã đi vào biệt thự.
Thiết bị định vị hiển thị là mini truy tìm nàng đính trên người Jaysonđang ở trong phòng, nhưng quảng gia lại nói, hắn đã ra ngoài, thực sự rất kì lạ, nàng nhịn không được nói thầm.
Hắn đang ở trong phòng, lại còn lừa nàng. Nàng thực sự muốn xem hắn đang làm trò gì.
Thiết bị định vị biểu hiện mini truy tìm đang ở gấn. Nàng theo phương hướng trên màn hình mà đi tới, hơn nữa còn phải cẩn thận né tránh quản gia.
Nếu nàng đến gần, vòng cổ sẽ lóe sáng hồng quang, tương phản, nếu nàng đi nhầm hướng, ánh đèn sẽ càng ngày càng yếu đi.
Cứ như vậy, mỗi một tầng lầu nàng đều đi tìm khắp nơi, cơ hồ từng phòng đều đã vào. Cuối cùng đi vào thư phòng cùa Jayson, phát hiện nơi này là tín hiệu mạnh nhất, nhưng kì quái là, nơi này trừ những giá sáng ra, căn bản là không có chổ trốn.
“La Cầm tiểu thư”
Đột nhiên có tiếng gọi, làm La Cầm giật mình, nàng lặng lẽ đem vòng cổ tắt đi, sau đó mới xoay người lại, mĩm cười nhìn nữ quản gia.
“Hi”
”Thì ra người ở trong này, phòng tắm đã chuẩn bị xong”
”Tốt! Ta đang đi tìm sách, muốn lấy một quyển vào phòng tắm để giết thời gian.” Nàng vừa nói vừa là bộ chọn một quyển sách, sau đó thong dong tự nhiên đi ra ngoài.
Kết quả cuối cùng nàng vẫn không tìm được Jayson
La Cầm nghĩ rằng, có thể mini truy tìm bị rớt ra không chừng, đều do chính mình đính không chặt, nàng hướng đến Đường Tâm Nhu lấy một cái mini truy tìm khác, quyết định đêm nay sẽ thử lại một lần nữa, hơn nữa không thể dán trên người hắn. Nhất định phải đính thật chặt chẽ.
Đến tối, chuông cửa vang lên, La Cầm nhìn đồng hồ trên tường, Jayson thật đúng giờ, hắn thực sự có mặt lúc 7h. Chưa bao giờ muộn.
Nàng mở cửa ra, một đóa hoa được đưa đến trước mặt.
“Cho ngươi”
Đem bó hoa giao cho nàng đồng thời, cánh tay ôm lấy thắt lưng mãnh khảnh của nàng đem vào lòng. ở môi nàng ấn tiếp một nụ hôn.
Vì nụ hôn, làm tim nàng đập thật nhanh, sau nụ hôn triền miên, nàng lôi kéo hắn.
“Đừng vội! Ăn cơm nha”
“Ta có vẻ muốn ăn ngươi”
Mặt nàng đỏ lên: “Nói ngọt”
Hai người đi đến bên bàn ăn, nhìn trên bàn đầy đồ ăn ngon.
“Khó được ngươi chủ động mời ta đến dùng cơm, còn tự mình xuống bếp, thực là ngoài ý muốn của ta, ngươi không phải không thích nấu ăn sao?”
”Khó được thôi, ngẫu nhiên tâm huyết dâng trào một chút cũng không sai.”
Nàng công tác thì giỏi giang, nhưng trù nghệ lại thấp kém, mắt thầy thời gian đã đến gần, làm cho nàng phải đi mua đem về, bộ dáng sung sướng.
Trên thực tế, chỉ có một đĩa trứng chiên là do nàng làm, các món khác đều là mua về, bởi vì sợ nàng mất mặt nên hắn cũng không dám nói.
“Nhanh ăn đi”
Hôm nay nàng mời hắn đến nhà, mục đích là, thừa dịp hắn qua đêm ở nàh nàng, nàng sẽ có thời gian và bình tỉnh để đem mini truy tìm lưu lại trên quần áo của hắn, bởi vì khi hắn rời đi, tất nhiên cũng là mặc quần áo.
Nàng đi đến phía sau hắn, thuận tiện kiểm tra lổ tai hắn, không thể tưởng tượng được, nàng đạ thấy mini truy tìm.
Nàng trong lòng kinh ngạc, nhưng mặt ngoài vẫn trấn tỉnh ngồi xuống, trong lòng nghĩ mãi không ra.
“Hôm nay ban ngày,ngươi ở đâu?”
Hắn cười cười: “Sao lại đột nhiên hỏi như thế?”
”Bởi vì ngươi luôn luôn thần bí, ta nghĩ, ngươi không phải là có người nữ nhân khác ở bên ngoài chứ?”
”Đương nhiên là không có khả năng đó, ta đã có ngươi, như thế nào lại đi tìm nữ nhân ở nơi khác”
”Nếu như ngươi thích nữ nhân khác, cứ nói một tiếng, ta nhất định sẽ thả ngươi đi”
Jayson giơ giơ mi lên. “Hy vọng đây không phải là cái cớ mà ngươi lấy ra để đá ta đấy chứ? Ta thật sự thương tâm”
”Phải không? Công tử đào hoa cũng sợ bị đá ?”
”Trời đất chứng giám, khi ở cùng một chổ với ngươi, ta thực sự ngoan”
“Ngươi còn chưa trả lời ta, ban ngày ngươi ở nơi nào?”
“Là nha, nếu như ngươi muốn nghe, ta sẽ tường thuật thật chi tiết, bất quá ta tin tưởng, tại bữa tối tốt đẹp này đây, ngươi sẽ không muốn nghe.”
Nàng trong lòng thầm mắng, hệ thống định vị rõ ràng biểu hiển hắn ở torng biệt thự, vì sao hắn lại nói dối? Nàng càng nghĩ càng khả nghi.
Nàng nói với chính mình, nhất định phải tra ra bí mật của Jayson.
Khi La Cầm tỉnh lại, quả nhiên Jayson đã đi mất.
Nàng rất nhanh nhảy xuống giường, mặc quần áo vào, mở xe chạy thẳng đến biệt thự của Jayson, đem xe dừng cách biệt thự không xa, quả nhiên khi đến gần biệt thự, vòng cổ liền có phản ứng, điểm đỏ thong thả lóe sáng.
Là một phóng viên, nàng cũng luyện công phi tah6n thể lưu loát, nàng ở trên cây đại thụ, lặng lẽ trèo tường mà qua.
Nàng lưu loát nhãy xuống chổ hai con chó săn.
“Thế nào! Cho các ngươi ăn, đừng gọi bậy nha” Nàng sờ sờ lên đầu con chó, đem xương và đồ ăn vặt cho chúng, cẩu nhị phe phẩy đuôi, cao hứng theo làm nũng với nàng, bởi vì nàng rất thích động vật, chỉ cần đối đãi tốt với nó, nhất định sẽ được hồi đáp.
Nàng lặng lẽ đi qua hoa viên, lúc nãy nữ quản gia ở hoa viên tu bổ nhánh cây, cho nàng cơ hội thuận lợi đi vào nhà.
Dựa theo biểu hiện của thiết bị định vị, Jayson đang ở thư phòng, nàng đi vào thư phòng, tìm từ đầu đến đuôi, chính là không tìm thấy Jayson.
Không đúng nha, rõ ràng rín hiệu lóe đỏ ở đây, nhưng nàng lại thủy chung không tìm thấy một ai.
Nàng tìm thật lâu, bổng nhiên nghe thấy tiếng bước chân, khẳng định là nữ quản gia.
Nàng nhanh chóng trốn vào, không thể để quản gia thấy nàng, nàng tìm một chổ trốn đi, đúng lúc này, không biết nàng đụng phải cái gì, cư nhiên có một cánh cửa mở ra?!
Nàng kinh ngạc, mắt mở lớn, không nghĩ đến trong phòng sách này lại có một cửa ngầm thông tới phòng khác, vì cái gì mà lại thiết kế cửa ngầm này? Còn cố ý giấu ở sau giá sách làm cho người ta không biết nơi này có cửa ngầm.
Nghi hoặc của nàng bị khơi dậy, nàng lớn mật tò mò đi vào, lúc vào cửa ngầm đột nhiên lóe sáng, chiếu khắp cảnh vật trong phòng
La Cầm tò mò nhìn bốn phía, nơi này đặt rất nhiều tủ lạnh, bởi vì là thủy tinh, cho nên có thể thấy vật phẩm bên trong, nàng có cảm giác có điểm giống như cửa hàng đồ uống, bên trong trưng bày đồ uống như rượu nho, trong bình là một chất lỏng màu đỏ, nàng tò mò mở cửa tủ lạnh ra, lấy một chai đã vơi đi một nữa, bên trên còn có nhãn, ghi chú rõ năm 1990, nữ tính, b hình.
Rượu bình thường ghi rõ năm, nàng có thể lý giải được, vì sao còn ghi nữ tính? Thoạt nhìn dường như chỉ nhóm máu.
Không hiểu vì sao có một cổ khí lạnh đánh úp lại, làm cho lưng nàng không khỏi lạnh đi.
Nàng lắc đầu, không có khả năng, bên trong làm sao có thể là máu?
Nhưng nếu là rượu nho, làm sao lại phải ghi như vậy? Nơi này cũng không giống với nơi chứa rượu bình thường,
Nàng càng nghĩ càng khả nghi, vì thế đem cái bình mở ra, tò mò ngửi, lại nghe thấy mùi máu tươi nồng nặc, nhịn không được cảm thấy khiếp sợ, nhưng nàng lại tự nói với chính mình, Jayson là một pháp y, nói không chừng nơi này liên quan đến công tác của hắn, cất giữ nhiều máu như thế này, hẳn là có cái gì dặc biệt, tỷ như là nghiên cứu.
Bởi vì dù sao cũng là máu, đặt ở nơi rõ ràng đương nhiên không tốt lắm, cho nên mới làm căn phòng này, nàng càng nghĩ càng có đạo lý.
Nàng lại nhìn chung quanh, ngoài ý muốn phát hiện một cầu thnag thông xuống tầng hầm, một thông đạo âm u, làm người ta tự dưng sợ hãi, nàng cảm thấy có điều không tốt, tựa hồ có một thanh âm không cho nàng đi xuống, nhưng lòng hiếu kì nổi lên, khiến nàng dù thế nào cũng phải tìm tòi, đến tột cùng, làm nàng càng tới gần thông đạo, hồng quanh càng phát sáng, làm nàng hiểu được Jayson đang ở phía dưới.
La Cầm nhịn không được nuốt nuốt nước miếng. Nàng biết chính mình không thể quay đầu, đây chính là cơ hội duy nhất để nàng tìm ra lí đo vì sao ban ngày Jayson biến mất, nàng thực sự muốn biết Jayson có bí mật gì?
Dựa theo cầu thang đi xuống phía dưới, may mắn có ngọn đèn, làm cho nàng miễn cưỡng có thể nhìn thấy phía dưới, ánh mắt nàng dần dần thích ứng, thế nhưng nàng nhìn thấy một bộ quan tài.
Người này làm sao có thể có quan tài? Hơn nữa là quan tài kiểu Tây Âu, trên quan tài còn có khắc một con số, 1703. May mắn là lá gan của nàng đủ lớn, trời sanh tính tình bình tỉnh, cho nên mới không sợ tới mức lập tức quay đầu bước đi, hơn nữa vòng cổ cùa nàng cho thấy nàng đã tìm được mục tiêu
Jayson ở trong quan tài? Làm sao có thể?
Nhưng nhìn quanh bốn phía, trừ bộ quan tài này ra, căn bản là không có chổ cho người ẩn nấp.
Tuy rằng nội tâm nàng không tin, nhưng vẫn đi lên phái trước, không tự mình chứng thực nàng không thể hết hy vọng.
Nàng cầm cái chai trong tay, chậm rãi, lại gần quan tài, hít một hơi thật sâu, cố lấy dũng khí đẩy cửa quan tài ra.
Cho dù nội tâm đã chuẩn bị thật tốt, nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn làm cho nàng giật mình.
Jayson đang nằm ở trong quan tài, cho dù bên trong u ám, nhưng vẫn có thể nhìn thấy hai mắt Jayson nhắm chặt, hai tay mười ngón đan vào nhau đặt ở trước bụng, thoạt nhìn tựa như đang yên giấc, nhưng sắc mặt hắn lại trắng bệch, rất giống với người chết.
La Cầm nhịn không được lui về sau, không cẩn thận đánh đổ cái chai, thoáng chốc mùi máu tươi tràn ngập bốn phía, mùi máu bay tới bên trong quan tài, kinh động đến Jayson đang yên giấc.
La Cầm cả người kinh sợ, hai chân như bị dính trên mặt đất, sợ tới mức không thể động đậy được, một đôi mắt hoảng sợ nhìn Jason đang đi ra từ trong quan tài
Không! Hắn không phải là Jayson, bởi vì đôi mắt màu lam đã biến thành màu hồng tỏa sáng, trên miệng hắn răng nanh cũng dài ra, bén nhọn đến dọa người, mười móng tay, cái nào cũng vừa nhọn vừa dài.
Vẻ mặt hắn dữ tợn, như là mới trở về từ địa ngục, đôi mắt giận dữ nhìn chầm chầm vào nàng, hơn nữa còn chậm rãi vương móng tay bén nhọn về nàng.
“Cầm….”
Từ trong vô thức thân thiết, ôn nhu gọi, giờ phút này bên tai nàng chỉ nghe thấy, tiếng kêu giống như Satan muốn lấy mạng nàng, bàn tay đặt lên vai nàng làm cho người ta sợ hãi, nàng như bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, không chút suy nghĩ liền hung hăn cắn xuống tay hắn, sau đó xoay người bỏ chạy ra ngoài.
Đến giờ phút này, theo bản năng hô lớn, nàng vẫn không thể tin vào lời nói của mình
“Cứu mạng nha! Ma cà rồng nha –”
Ban đêm, chuông cửa nhà Giang Mật Nhã kêu lớn, nghe ra được người rung chuông đang thực sự rất vội.
Giang Mật Nhã đang muốn cùng bạn trai ân ái đi ngủ, vẫn còn mặc áo ngủ, vội vàng ra mở cửa, biết người đến chính là La Cầm bạn tốt của nàng, nàng thập phần khinh ngạc, La Cầm bình tỉnh của ngày thường rất ít khi có biêu hiện bối rối như thế này.
“Phát sinh chuyện gì? Vì sao sắc mặt ngươi tái nhợt”
Trong phòng ngủ đi ra một nam tử tướng mạo tuấn lãng, có gương mặt Phương Đông, lập thể dung hợp Phương Tây, là Chung Dịch Luân bạn tai của Ginag Mật Nhã, hắn cũng quan tâm hỏi, “Làm sao vậy?”
La Cầm thần sắc hỗn loạn bối rối xin lỗi: “Thực xin lỗi, ta không phải cố ý đến phiền nhiễu các người.
“Nói cái gì, chúng ta là bạn mà, mặc kệ có phát sinh chuyện gì? Ngươi đếu có tểh tới tìm ta”
Nghe được Mật Nhã nói như thế, La Cầm cảm động trong lòng, không hổ là bạn tốt của nàng, không uổng phí ngày thường nàng trân trọng nàng ấy.
Ngồi ở sô pha, Chung Dịch Luân đưa cho nàng li nước.
“Cám ơn”
Sự việc vừa xảy ra kia, làm nàng cả ngày đều khiếp sợ, hơn nữa ở bên ngoài thật lâu, cho dù trời đã tối cũng không dám về nhà, cho nên nữa đêm mới đến nhà Mật Nhã, nàng không thể nghĩ đến người thứ hai. Nàng cùng Mật Nhã từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, Mật Nhã đối với nàng chưa bao giờ có thái độ hoài nghi, là người mà nàng có thể tin tưởng, mà nàng cho rằng, chỉ có Mật Nhã là tin tưởng nàng.
Sau khi uống li nước, La Cầm dần hồi phục tinh thần, ngẩn đầu nhìn Mật Nhã.
“Có chuyện này, ngươi nhất định phải tin ta, không được cho ta là điên!”
“Ngươi chậm rãi nói, ta nhật định tin. Đừng khẩn trương, mặc kệ là chuyện gì, ta nhất định tin ngươi”
“Thật không?”
“Đương nhiên là thật, chúng ta là tỷ muội nha, quen biết lâu như vậy, ta lừa gạt ngươi khi nào?”
La Cầm muốn nghe, chính là những lời nói này, có Mật Nhã cam đoan, nàng hít một hơi sâu, nói từng chữ thật rõ ràng”
”Jayson là ma cà rồng”
Nàng trừng mắt nhìn Mật Nhã, Mật Nhã cũng trừng mắt nhìn nàng, thời gian như ngưng lại, La Cầm lại nói một lần nữa.
“Ngươi không tin ta?”
“Không phải không tin, mà là khiếp sợ, trên thực tế, Giang Mật Nhã chẳng những tin lời La Cầm nói, hơn nữa còn biết về sự tồn tại của ma cà rồng sớm hơn La Cầm, bởi vì bạn trai của nàng Chung Dịch Luân chính là ma cà rồng, àm chính nàng cũng là mộ nữa ma cà rồng.
Bí mật này, bọn họ không cho La Cầm biết, nhưng hiện tại bây giờ, có người làm hỏng sự tình, đem bí mật về ma cà rồng tiết lộ ra ngoài.
Nàng và Chung Dịch Luân lặng lẽ trao đổi bằng ánh mắt, sau đó làm bộ không có việc gì trấn an La Cầm.
“Ngươi bình tỉnh một chút, nói cho ta biết sao lại thế này? Ngươi làm sao lại nói như vậy?”
La Cầm đem tình hình nàng thấy ở tầng hầm nhà Jayson, nhất thời nói cho bọn họ.
“Ngươi….cắn hắn?”
“Đúng vậy, ta cắn hắn, bằng không chẳng lẽ chờ hắn đến cắn ta sao?” La Cầm không phát hiện ra vẻ khác thường trên mặt Mật Nhã, nét kinh ngạc của nàng cũng là giống chính mình, nói Jayson là ma cà rồng, nhất định không có người tin.
Giang Mật Nhã vội vàng nháy mắt với Chung Dịch Luân, gọi hắn đừng thôi miên tẩy đi trí nhớ của La Cầm, bởi vì Mật Nhã muốn làm rõ một chuyện.
“Ngươi là sao có thể cắn hắn? Có đụng đến máu của hắn không?”
La Cầm nhìn nàng, “Đương nhiên không có! Ta cắn hắn chỉ là tự vệ, làm sao có thể uống máu hắn? Ta cũng không phải ……oa!” La Cầm sợ tới mức nhãy dựng lên, chỉ vào cửa sổ, không biết tự bao giờ đã có người đứng ở đấy, kinh hoàng kêu to. “Hắn tới rồi, Ma cà rồng ở phiá sau ngươi”
Bóng dáng đứng ở cửa sổ, không phải ai khác, đúng là Jayson, hăn xuất hiện làm La Cầm sợ tới mức toát mồ hôi lạnh, một bên tìm vũ khí, một bên sốt ruột hô to.
“Chạy mau! Hắn đến để hút máu người! Các người sao còn đứng bất động như thế? Nhanh trốn đi”
Mật Nhã bước lên phái trước tấn an La Cầm. “Đừng khẩn trương, không có việc gì?”
”Như thế nào mà không có việc gì? Ta nói hắn là ma cà rồng, ngươi phài tin tưởng ta,”
Mật Nhã cười khổ nói: “Ta biết”
Do nhất thời kích động, sắc mặt La Cầm trắng bệch, tuy rằng có chút khẩn trương , nhưng không hoàn toàn mất đi lí trí cùng sức phán đoán, không khỏi sửng sốt nói
“Ngươi biết”
Mật Nhã gật đầu, tin tưởng trả lời nàng “Đúng vậy, ta biết”
”Mật Nhã” Chung Dịch Luân kêu nàng, hắn biết nàng muốn nói cái gì, vẻ mặt không ủng hộ, nhưng Mật Nhã cũng mặc kệ, nàng không muốn gạt bạn tốt của mình.
“La Cầm sẽ không nói, ta biết nàng”
”Nàng ta là phóng viên”
“Thì tính sao? La Cầm đối với ta tốt lắm, nàng tựa như là tỉ muội của ta, nàng sẽ không nói ra ngoài, dù sao các người không phải là có bằng hữa loài người sao?” Mật Nhã ôm La Cầm hướng Chung Dịch Luân cầu xin: “Làm cho nàng gia nhập chúng ta. Ta cam đoan nàng sẽ giữ bí mật”
Chung Dịch Luân bị nàng làm cho mềm lòng, hắn biết rất rõ tính tình của Mật Nhã, chuyện gì nàng đã quyết, là tuyệt đối không nhân nhượng, mà hắn yêu thương, chính là điểm này của nàng.
Hắn nhíu mi nhìn Jayson: “Ngươi như thế nào, mà bị phát hiện”
“Thật có lỗi, ta không phải cố ý” Jayson vẻ mặt xấu hổ, thập phần có lỗi.
La Cầm quay đầu nhìn bọn họ “Sao lại thế này? Các ngươi….đã sớm biết hắn là ma cà rồng?”
Mật Nhã kéo tay nàng, cùng ngồi trên ghế sô pha, sau đó mới thận trọng nói.
“La Cầm ngươi nói đúng, chúng ta đã sớm biết Jayson là ma cà rồng, nhưng ngươi yên tâm. Có ta ở đây, hắn sẽ không tổn thương ngươi”
Jayson nhịn không được kháng nghị: “Ta không có thương tổn nàng, cũng không tính thương tổn nàng”
”Nhưng ngươi đã dọa nàng, ta nói rồi, nếu ngươi đối với La Cầm không tốt, ta sẽ khiến cho ngươi không xong đâu”
Từ lúc Jayson muốn theo đuổi La Cầm, Mật Nhã đã nghiêm chỉnh cảnh cáo hắn, trừ phi hắn thề thực lòng đối với La Cầm, không phải là chơi đùa, cũng tuyệt đối không uống của La Cầm một giọt máu nào, nàng mới đáp ứng cho hán theo đuổi La Cầm.
Jayson cười khổ, giơ hai tay đầu hàng: “Đúng, đều là ta sai, là ta dọa nàng, ta đáng mắng” Cặp mắt màu lam hướng La Cầ,, lộ vẻ vô cùng ái náy lẫn ôn nhu. “Nhưng hãy tin tưởng ta, ta không phải là cố ý dọa nàng.”
Xem biểu hiện của Jayson, Mật Nhã quyết định tạm thời tha cho hắn, nên giải quyết vấn đề của La Cầm trước.
La Cầm cảm thấy khiếp sợ cùng khả nghi: “Là ngươi nói, ngươi đã sớm biết hắn là ma cà rồng”
”Đúng vậy”
“Vẫn không nói”
Mật Nhã cắn môi, nhẹ nhàng gật đầu: “Vẫn không nói, hơn nữa bây giờ ta có vài b1i mật muốn nói cho ngươi nghe”
La Cầm nhìn Mật Nhã, nàng có dự cảm, bí mật mà Mật Nhã muốn nói cho nàng nghe, khẳng định sẽ làm nàng nhãy dựng lên.
“Bí mật gì?”
Giang Mật Nhã nít sâu một hơi, ý đồ muốn dùng ngữ khí nhẹ nhất, để không dọa đến La Cầm.
“Trên thực tế, ta và Chung Dịch Luân, cả hai cũng là ma cà rồng.”
La Cầm thiếu chút nữa không nhãy dựng lên, trừng mắt nhìn nàng “Ngươi cũng là ma cà rồng?”
“Đúng vậy!”
Nếu là trước kia, La Cầm một chữ cũng không tin, chỉ biết là đầu của Mật Nhã hỏng rồi, nhưng chính mắt nhìn thấy Jayson biến thành ma cà rồng, tính tình hoàn toàn không giống nhau.
Bạn tốt Giang Mật Nhã là ma cà rồng?
Bạn trai của nàng ấy Chung Dịch Luân cũng là ma cà rồng.?
Trong gian phòng có tới ba ma cà rồng.?
Nàng không sợ sao? Đi lừa quỷ đi, nàng sợ đến mức không nói nên lời.
Nàng ngồi ở trên giường lớn, nhìn quanh khắp phòng, chỉ còn lại một mình nàng, Jayson như thường lệ đã không thấy đâu, mỗi đêm sau khi bọn họ cùng nhau kích tình, đến sáng sớm tỉnh lại, nhất định chỉ còn lại mình nàng.
“Ngươi rốt cuộc đnag làm gì? Đáng giận” La Cầm nhịn không được thầm oán trách, nàng ở trên giường, người trần truồng như nhộng, trên da dẻ non mịn của nàng còn lưu giữa dấu hôn của hắn.
Từ khi bọn họ kết giao cho đến bây giờ, đã vượt qua vô số đêm xuân, nhưng Jayson sau mỗi lần đều thừa dịp nàng ngủ say mà rời đi, làm cho nàng càng ngày càng khả nghi.
Bình thường cho dù ngày nghĩ cũng như vậy, cũng không gặp được hắn.
Nàng nhẹ nhàng xuống giường, mặc quần áo vào, mở cửa đi ra khỏi phòng.
“La Cầm tiểu thư”
Người hầu của Jayson đã chờ nàng ở ngoài cửa.
Tiên sinh đã ra ngoài làm việc, trước khi đi đã có dặn dò, tiểu thư cứ tiếp tục nghĩ ngơi, nếu đã đói bụng, cơm đã chuẩn bị xong, nếu tiểu thư muốn tắm rửa, ta lập tức đi chuẩn bị nước.
Quản gia Phương trả lời, vị này là nữ quản gia của Jayson, thoạt nhìn cứ tưởng là nữ chủ nhân, mỗi lần nàng hỏi Jayson đi đâu, nữ quản gia sẽ nói hắn đi ra ngoài làm việc.
Cũng tốt, trong lòng nàng đã có sẵn chủ trương.
“Ta nghĩ mình nên tắm rửa”
“Tốt! Ta lập tức chuẩn bị cho ngài”
Biệt thự của Jayson nằm ở vùng ngoại thành Đài Bắc, có nữ quản gia để ý trông nôm, đối với nàng thập phần đãi ngộ, qua đêm ở chổ này tựa như đang nghĩ phép.
Phòng tắm người này rất lớn, trong không khí tràn ngập hương hoa, ban công nhà tắm cỏ đủ loại hoa cỏ, ngâm mình trong bồn tắm lớn có cánh hoa hồng, như là hưởng thụ tốt nhất.
Từ lúc kết giao đến giờ, nàng đắm chìm trong tình yêu của Jayson, hắn luôn luôn đối tốt với nàng, nhưng hai người chưa bao giờ gặp nhau ban ngày, lúc đầu nàng còn không nghĩ đến, càng lâu về sau, những nghi hoặc tích tụ trong lòng nàng ngày càng nhiều.
Vì sao ban ngày hắn luôn biến mất, buổi tốt mới xuất hiện?
Nàng kháng nghị với Jayson, hắn cái gì cũng có thể đáp ứng cho nàng, duy nhất chỉ có việc này là hắn không có biện pháp, càng kỳ quái là, sau khi hai người hoan ái, nàng đều ngủ mê đi, ngay cả Jayson rời đi khi nào nàng cũng không biết.
Nàng là một người thiển miên, theo lý thuyết, Jayson rời đi nàng sẽ có cảm giác, nhưng mỗi lần cùng hắn ở một chổ, nàng liền ngủ mê, hơn nữa còn ngủ thẳng đến hừng đông.
Vì muốn thay đổi tình huống, nàng đã uống riêng vài chén cà phê, nhằm không cho phép mình ngủ sau khi hoan ái, bởi vì nếu ngủ sẽ làm cho Jayson thừa cơ chuồn mất, nhưng kết cục vẫn như cũ không có gì thay đổi, nàng lại ngủ thẳng đến hừng đông.
Nàng thậm chí không biết chính mình như thế nào mà ngủ, hoàn toàn không nghĩ tới.
Có một điểm đáng ngờ, chính là ban ngày nàng hoàn toàn không liên lạc được với Jayson, gọi điện thoại cũng không thông, theo như hắn nói, thân là một pháp y, trong lúc công tác, hắn không được khởi động máy, cũng không tiện gặp người khác.
Hắn không phải là có vợ khác chứ?
Ý tưởng này làm cho lòng này bùm nhảy dựng. Đừng trách nàng hội nhiều như vậy, nàng là phóng viên, cá tinh nghi ngờ là thiên tính, chỉ cần thầy không thích hợp, tất nhiên thần kinh phải khởi động muốn theo đuổi chân tướng, hơn nữa nàng dù sao cũng là nữ nhân, bề ngoài xinh đẹp của nàng so với các nữ nhân khác càng có nhiều cơ hội rước lấy nam nhân mơ ước, cho nên hắn thông minh cũng phải thăng cấp, mới có thể loại bỏ người nào là hào nam nhân, người nào là xấu nam nhân.
Nếu Jayson đã có vợ, nàng kia chẳng phải là cùng có phụ chi kết giao?
Nhất tưởng này có khả năng tính, nàng nhịn không được tức giận. Nếu chính mình ta bên thứ ba, nàng tuyệt đối hội hảo hảo sửa chữa hắn một chút cũng không thể.
Nàng tuyệt đối không thể làm cho chính mình lưu lạc đến nơi này, vì tìm ra hành tung ban ngày của Jayson, nàng quyết định chính mình đến khai quật chân tướng.
Bởi vậy tuy rằng lần này nàng ngủ quên, không có chặn Jayson lại, nhưng nàng cũng không nổi giận, bởi vì này mộ hồi nàng là có bị mà đến.
Nàng làm bộ nói muốn tắm, trên thực tế chính là ngụy trang, mục đính chính là vì chi khai nữ quản gia, làm cho nàng có thể tiến hành kế hoạch tiếp theo.
Thừa dịp nữ quản gia giúp nàng chuẩn bị nước tắm rửa, nàng đi ra ngoài, ở cách đó không xa biệt thự, ngừng một chiếc xe.
Nàng vội vàng chạy đến hướng chiếc xe, đi vào toa sau xe, ở trên cửa gỏ ba cái, cửa xe từ từ mở ra, nữ tử tóc cột lấy đuôi ngựa, tướng mạo xinh đẹp, hai mắt sáng ngời, đối với nàng nhếch miệng cười.
“Ha, ngươi rốt cục đi lên.”
“Thực xin lỗi, ta ngủ quên.” La Cầm chui vào trong xe, đồng thời kinh ngạc hỏi. “Các ngươi như thế nài còn ở nơi này? Không phải đi truy tung hắn sao?”
“Yên tâm, chúng ta luôn luôn truy tung hắn.”
“Kia đi nhanh đi, ta muốn xem hắn ban ngày đi nơi nào?”
“Không cần truy, người khác còn tại trong phòng.”
La Cầm vẻ mặt kinh ngạc, “Hắn còn tại trong phòng? Làm sao có thể?”
“Mini truy tìm của ta, ngươi có đính trên người hắn sao?”
“Có, ta dựa theo phương pháp của ngươi, đem mini tuy tìm đính vào lổ tai hắn, mặc kệ hắn có thay quần áo hay là tắm rửa, cũng không thể phát hiện ra.”
”Như vậy căn cứ vào màn hình biểu hiện, ta xác thực hắn vẫn còn ở trong phòng, bởi vì nếu hắn ra khỏi nhà tuyệt đối không thể trốn khỏi pháp nhãn của ta, đúng không lão công.” Đường Tâm Nhu nhìn nam nhân phía sau.
Nam nhân bị nàng gọi là lão công, đang đeo kính râm, nhắm mắt nằm ở phía sau dưỡng thần. Thấy thế nào, ngay cả một tiểu hài tử ba tuổi cũng nhận ta được, nam nhân này đang ngủ rất ngon.
La Cầm hồ nghi hỏi. “Xin hỏi, hắn nằm ngủ như vậy, làm sao biết người có ra khỏi nhà hay không?”
”Chúng ta tại đây đều có các thiết bị cảm ứng hồng ngoại, nếu có người rời đi, chúng ta nhất định sẽ biết, đừng quên, chúng ta là những thợ săn như thế nào, có mini truy tìm tốt nhất, hơn nữa chúng ta đều là bạn tốt, nếu có ngươi hổ trợ, làm sao bọn ta có tểh sơ sẩy. Ta cam đoan với ngươi hắn vẫn còn ở trong phòng”
La Cầm ngẫm lại cũng cho là đúng. Đường Tâm Nhu cùng gã lão công của nàng đều là thợ săn có danh tiếng, trên xe trang bị máy chụp ảnh và mini truy tìm, tất cả đều là thiết bị công nghệ cao, nhất định không sai được.
Đường Tâm Nhu đem một cái vòng cổ cho La Cầm. “Nha! Đeo cái này lên cổ”
“Cho ta vòng cổ làm cái gì?”
”Trên thực tế đây làm máy định vị, ngươi chỉ cần ấn vào vòng cổ, nó sẽ có cảm ứng với mini truy tìm, ngươi cầm nó ở trong phòng, là có thể biết bạn trai ngươi rốt cục là có đang ở trong phòng hay không?”
La Cần nhận lấy vòng cổ, thật không thể ngờ nó lại là một thiết bị định vị, thật không hổ danh là thợ săn tiền thưởng.
Phương pháp sử dụng rất đơn giản, nàng liền lập tức bắt đầu, cầm lấy thiết bị định vị, cáo biệt bọn người Đường Tâm Nhu, La Cầm vội vã đi vào biệt thự.
Thiết bị định vị hiển thị là mini truy tìm nàng đính trên người Jaysonđang ở trong phòng, nhưng quảng gia lại nói, hắn đã ra ngoài, thực sự rất kì lạ, nàng nhịn không được nói thầm.
Hắn đang ở trong phòng, lại còn lừa nàng. Nàng thực sự muốn xem hắn đang làm trò gì.
Thiết bị định vị biểu hiện mini truy tìm đang ở gấn. Nàng theo phương hướng trên màn hình mà đi tới, hơn nữa còn phải cẩn thận né tránh quản gia.
Nếu nàng đến gần, vòng cổ sẽ lóe sáng hồng quang, tương phản, nếu nàng đi nhầm hướng, ánh đèn sẽ càng ngày càng yếu đi.
Cứ như vậy, mỗi một tầng lầu nàng đều đi tìm khắp nơi, cơ hồ từng phòng đều đã vào. Cuối cùng đi vào thư phòng cùa Jayson, phát hiện nơi này là tín hiệu mạnh nhất, nhưng kì quái là, nơi này trừ những giá sáng ra, căn bản là không có chổ trốn.
“La Cầm tiểu thư”
Đột nhiên có tiếng gọi, làm La Cầm giật mình, nàng lặng lẽ đem vòng cổ tắt đi, sau đó mới xoay người lại, mĩm cười nhìn nữ quản gia.
“Hi”
”Thì ra người ở trong này, phòng tắm đã chuẩn bị xong”
”Tốt! Ta đang đi tìm sách, muốn lấy một quyển vào phòng tắm để giết thời gian.” Nàng vừa nói vừa là bộ chọn một quyển sách, sau đó thong dong tự nhiên đi ra ngoài.
Kết quả cuối cùng nàng vẫn không tìm được Jayson
La Cầm nghĩ rằng, có thể mini truy tìm bị rớt ra không chừng, đều do chính mình đính không chặt, nàng hướng đến Đường Tâm Nhu lấy một cái mini truy tìm khác, quyết định đêm nay sẽ thử lại một lần nữa, hơn nữa không thể dán trên người hắn. Nhất định phải đính thật chặt chẽ.
Đến tối, chuông cửa vang lên, La Cầm nhìn đồng hồ trên tường, Jayson thật đúng giờ, hắn thực sự có mặt lúc 7h. Chưa bao giờ muộn.
Nàng mở cửa ra, một đóa hoa được đưa đến trước mặt.
“Cho ngươi”
Đem bó hoa giao cho nàng đồng thời, cánh tay ôm lấy thắt lưng mãnh khảnh của nàng đem vào lòng. ở môi nàng ấn tiếp một nụ hôn.
Vì nụ hôn, làm tim nàng đập thật nhanh, sau nụ hôn triền miên, nàng lôi kéo hắn.
“Đừng vội! Ăn cơm nha”
“Ta có vẻ muốn ăn ngươi”
Mặt nàng đỏ lên: “Nói ngọt”
Hai người đi đến bên bàn ăn, nhìn trên bàn đầy đồ ăn ngon.
“Khó được ngươi chủ động mời ta đến dùng cơm, còn tự mình xuống bếp, thực là ngoài ý muốn của ta, ngươi không phải không thích nấu ăn sao?”
”Khó được thôi, ngẫu nhiên tâm huyết dâng trào một chút cũng không sai.”
Nàng công tác thì giỏi giang, nhưng trù nghệ lại thấp kém, mắt thầy thời gian đã đến gần, làm cho nàng phải đi mua đem về, bộ dáng sung sướng.
Trên thực tế, chỉ có một đĩa trứng chiên là do nàng làm, các món khác đều là mua về, bởi vì sợ nàng mất mặt nên hắn cũng không dám nói.
“Nhanh ăn đi”
Hôm nay nàng mời hắn đến nhà, mục đích là, thừa dịp hắn qua đêm ở nàh nàng, nàng sẽ có thời gian và bình tỉnh để đem mini truy tìm lưu lại trên quần áo của hắn, bởi vì khi hắn rời đi, tất nhiên cũng là mặc quần áo.
Nàng đi đến phía sau hắn, thuận tiện kiểm tra lổ tai hắn, không thể tưởng tượng được, nàng đạ thấy mini truy tìm.
Nàng trong lòng kinh ngạc, nhưng mặt ngoài vẫn trấn tỉnh ngồi xuống, trong lòng nghĩ mãi không ra.
“Hôm nay ban ngày,ngươi ở đâu?”
Hắn cười cười: “Sao lại đột nhiên hỏi như thế?”
”Bởi vì ngươi luôn luôn thần bí, ta nghĩ, ngươi không phải là có người nữ nhân khác ở bên ngoài chứ?”
”Đương nhiên là không có khả năng đó, ta đã có ngươi, như thế nào lại đi tìm nữ nhân ở nơi khác”
”Nếu như ngươi thích nữ nhân khác, cứ nói một tiếng, ta nhất định sẽ thả ngươi đi”
Jayson giơ giơ mi lên. “Hy vọng đây không phải là cái cớ mà ngươi lấy ra để đá ta đấy chứ? Ta thật sự thương tâm”
”Phải không? Công tử đào hoa cũng sợ bị đá ?”
”Trời đất chứng giám, khi ở cùng một chổ với ngươi, ta thực sự ngoan”
“Ngươi còn chưa trả lời ta, ban ngày ngươi ở nơi nào?”
“Là nha, nếu như ngươi muốn nghe, ta sẽ tường thuật thật chi tiết, bất quá ta tin tưởng, tại bữa tối tốt đẹp này đây, ngươi sẽ không muốn nghe.”
Nàng trong lòng thầm mắng, hệ thống định vị rõ ràng biểu hiển hắn ở torng biệt thự, vì sao hắn lại nói dối? Nàng càng nghĩ càng khả nghi.
Nàng nói với chính mình, nhất định phải tra ra bí mật của Jayson.
Khi La Cầm tỉnh lại, quả nhiên Jayson đã đi mất.
Nàng rất nhanh nhảy xuống giường, mặc quần áo vào, mở xe chạy thẳng đến biệt thự của Jayson, đem xe dừng cách biệt thự không xa, quả nhiên khi đến gần biệt thự, vòng cổ liền có phản ứng, điểm đỏ thong thả lóe sáng.
Là một phóng viên, nàng cũng luyện công phi tah6n thể lưu loát, nàng ở trên cây đại thụ, lặng lẽ trèo tường mà qua.
Nàng lưu loát nhãy xuống chổ hai con chó săn.
“Thế nào! Cho các ngươi ăn, đừng gọi bậy nha” Nàng sờ sờ lên đầu con chó, đem xương và đồ ăn vặt cho chúng, cẩu nhị phe phẩy đuôi, cao hứng theo làm nũng với nàng, bởi vì nàng rất thích động vật, chỉ cần đối đãi tốt với nó, nhất định sẽ được hồi đáp.
Nàng lặng lẽ đi qua hoa viên, lúc nãy nữ quản gia ở hoa viên tu bổ nhánh cây, cho nàng cơ hội thuận lợi đi vào nhà.
Dựa theo biểu hiện của thiết bị định vị, Jayson đang ở thư phòng, nàng đi vào thư phòng, tìm từ đầu đến đuôi, chính là không tìm thấy Jayson.
Không đúng nha, rõ ràng rín hiệu lóe đỏ ở đây, nhưng nàng lại thủy chung không tìm thấy một ai.
Nàng tìm thật lâu, bổng nhiên nghe thấy tiếng bước chân, khẳng định là nữ quản gia.
Nàng nhanh chóng trốn vào, không thể để quản gia thấy nàng, nàng tìm một chổ trốn đi, đúng lúc này, không biết nàng đụng phải cái gì, cư nhiên có một cánh cửa mở ra?!
Nàng kinh ngạc, mắt mở lớn, không nghĩ đến trong phòng sách này lại có một cửa ngầm thông tới phòng khác, vì cái gì mà lại thiết kế cửa ngầm này? Còn cố ý giấu ở sau giá sách làm cho người ta không biết nơi này có cửa ngầm.
Nghi hoặc của nàng bị khơi dậy, nàng lớn mật tò mò đi vào, lúc vào cửa ngầm đột nhiên lóe sáng, chiếu khắp cảnh vật trong phòng
La Cầm tò mò nhìn bốn phía, nơi này đặt rất nhiều tủ lạnh, bởi vì là thủy tinh, cho nên có thể thấy vật phẩm bên trong, nàng có cảm giác có điểm giống như cửa hàng đồ uống, bên trong trưng bày đồ uống như rượu nho, trong bình là một chất lỏng màu đỏ, nàng tò mò mở cửa tủ lạnh ra, lấy một chai đã vơi đi một nữa, bên trên còn có nhãn, ghi chú rõ năm 1990, nữ tính, b hình.
Rượu bình thường ghi rõ năm, nàng có thể lý giải được, vì sao còn ghi nữ tính? Thoạt nhìn dường như chỉ nhóm máu.
Không hiểu vì sao có một cổ khí lạnh đánh úp lại, làm cho lưng nàng không khỏi lạnh đi.
Nàng lắc đầu, không có khả năng, bên trong làm sao có thể là máu?
Nhưng nếu là rượu nho, làm sao lại phải ghi như vậy? Nơi này cũng không giống với nơi chứa rượu bình thường,
Nàng càng nghĩ càng khả nghi, vì thế đem cái bình mở ra, tò mò ngửi, lại nghe thấy mùi máu tươi nồng nặc, nhịn không được cảm thấy khiếp sợ, nhưng nàng lại tự nói với chính mình, Jayson là một pháp y, nói không chừng nơi này liên quan đến công tác của hắn, cất giữ nhiều máu như thế này, hẳn là có cái gì dặc biệt, tỷ như là nghiên cứu.
Bởi vì dù sao cũng là máu, đặt ở nơi rõ ràng đương nhiên không tốt lắm, cho nên mới làm căn phòng này, nàng càng nghĩ càng có đạo lý.
Nàng lại nhìn chung quanh, ngoài ý muốn phát hiện một cầu thnag thông xuống tầng hầm, một thông đạo âm u, làm người ta tự dưng sợ hãi, nàng cảm thấy có điều không tốt, tựa hồ có một thanh âm không cho nàng đi xuống, nhưng lòng hiếu kì nổi lên, khiến nàng dù thế nào cũng phải tìm tòi, đến tột cùng, làm nàng càng tới gần thông đạo, hồng quanh càng phát sáng, làm nàng hiểu được Jayson đang ở phía dưới.
La Cầm nhịn không được nuốt nuốt nước miếng. Nàng biết chính mình không thể quay đầu, đây chính là cơ hội duy nhất để nàng tìm ra lí đo vì sao ban ngày Jayson biến mất, nàng thực sự muốn biết Jayson có bí mật gì?
Dựa theo cầu thang đi xuống phía dưới, may mắn có ngọn đèn, làm cho nàng miễn cưỡng có thể nhìn thấy phía dưới, ánh mắt nàng dần dần thích ứng, thế nhưng nàng nhìn thấy một bộ quan tài.
Người này làm sao có thể có quan tài? Hơn nữa là quan tài kiểu Tây Âu, trên quan tài còn có khắc một con số, 1703. May mắn là lá gan của nàng đủ lớn, trời sanh tính tình bình tỉnh, cho nên mới không sợ tới mức lập tức quay đầu bước đi, hơn nữa vòng cổ cùa nàng cho thấy nàng đã tìm được mục tiêu
Jayson ở trong quan tài? Làm sao có thể?
Nhưng nhìn quanh bốn phía, trừ bộ quan tài này ra, căn bản là không có chổ cho người ẩn nấp.
Tuy rằng nội tâm nàng không tin, nhưng vẫn đi lên phái trước, không tự mình chứng thực nàng không thể hết hy vọng.
Nàng cầm cái chai trong tay, chậm rãi, lại gần quan tài, hít một hơi thật sâu, cố lấy dũng khí đẩy cửa quan tài ra.
Cho dù nội tâm đã chuẩn bị thật tốt, nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn làm cho nàng giật mình.
Jayson đang nằm ở trong quan tài, cho dù bên trong u ám, nhưng vẫn có thể nhìn thấy hai mắt Jayson nhắm chặt, hai tay mười ngón đan vào nhau đặt ở trước bụng, thoạt nhìn tựa như đang yên giấc, nhưng sắc mặt hắn lại trắng bệch, rất giống với người chết.
La Cầm nhịn không được lui về sau, không cẩn thận đánh đổ cái chai, thoáng chốc mùi máu tươi tràn ngập bốn phía, mùi máu bay tới bên trong quan tài, kinh động đến Jayson đang yên giấc.
La Cầm cả người kinh sợ, hai chân như bị dính trên mặt đất, sợ tới mức không thể động đậy được, một đôi mắt hoảng sợ nhìn Jason đang đi ra từ trong quan tài
Không! Hắn không phải là Jayson, bởi vì đôi mắt màu lam đã biến thành màu hồng tỏa sáng, trên miệng hắn răng nanh cũng dài ra, bén nhọn đến dọa người, mười móng tay, cái nào cũng vừa nhọn vừa dài.
Vẻ mặt hắn dữ tợn, như là mới trở về từ địa ngục, đôi mắt giận dữ nhìn chầm chầm vào nàng, hơn nữa còn chậm rãi vương móng tay bén nhọn về nàng.
“Cầm….”
Từ trong vô thức thân thiết, ôn nhu gọi, giờ phút này bên tai nàng chỉ nghe thấy, tiếng kêu giống như Satan muốn lấy mạng nàng, bàn tay đặt lên vai nàng làm cho người ta sợ hãi, nàng như bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, không chút suy nghĩ liền hung hăn cắn xuống tay hắn, sau đó xoay người bỏ chạy ra ngoài.
Đến giờ phút này, theo bản năng hô lớn, nàng vẫn không thể tin vào lời nói của mình
“Cứu mạng nha! Ma cà rồng nha –”
Ban đêm, chuông cửa nhà Giang Mật Nhã kêu lớn, nghe ra được người rung chuông đang thực sự rất vội.
Giang Mật Nhã đang muốn cùng bạn trai ân ái đi ngủ, vẫn còn mặc áo ngủ, vội vàng ra mở cửa, biết người đến chính là La Cầm bạn tốt của nàng, nàng thập phần khinh ngạc, La Cầm bình tỉnh của ngày thường rất ít khi có biêu hiện bối rối như thế này.
“Phát sinh chuyện gì? Vì sao sắc mặt ngươi tái nhợt”
Trong phòng ngủ đi ra một nam tử tướng mạo tuấn lãng, có gương mặt Phương Đông, lập thể dung hợp Phương Tây, là Chung Dịch Luân bạn tai của Ginag Mật Nhã, hắn cũng quan tâm hỏi, “Làm sao vậy?”
La Cầm thần sắc hỗn loạn bối rối xin lỗi: “Thực xin lỗi, ta không phải cố ý đến phiền nhiễu các người.
“Nói cái gì, chúng ta là bạn mà, mặc kệ có phát sinh chuyện gì? Ngươi đếu có tểh tới tìm ta”
Nghe được Mật Nhã nói như thế, La Cầm cảm động trong lòng, không hổ là bạn tốt của nàng, không uổng phí ngày thường nàng trân trọng nàng ấy.
Ngồi ở sô pha, Chung Dịch Luân đưa cho nàng li nước.
“Cám ơn”
Sự việc vừa xảy ra kia, làm nàng cả ngày đều khiếp sợ, hơn nữa ở bên ngoài thật lâu, cho dù trời đã tối cũng không dám về nhà, cho nên nữa đêm mới đến nhà Mật Nhã, nàng không thể nghĩ đến người thứ hai. Nàng cùng Mật Nhã từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, Mật Nhã đối với nàng chưa bao giờ có thái độ hoài nghi, là người mà nàng có thể tin tưởng, mà nàng cho rằng, chỉ có Mật Nhã là tin tưởng nàng.
Sau khi uống li nước, La Cầm dần hồi phục tinh thần, ngẩn đầu nhìn Mật Nhã.
“Có chuyện này, ngươi nhất định phải tin ta, không được cho ta là điên!”
“Ngươi chậm rãi nói, ta nhật định tin. Đừng khẩn trương, mặc kệ là chuyện gì, ta nhất định tin ngươi”
“Thật không?”
“Đương nhiên là thật, chúng ta là tỷ muội nha, quen biết lâu như vậy, ta lừa gạt ngươi khi nào?”
La Cầm muốn nghe, chính là những lời nói này, có Mật Nhã cam đoan, nàng hít một hơi sâu, nói từng chữ thật rõ ràng”
”Jayson là ma cà rồng”
Nàng trừng mắt nhìn Mật Nhã, Mật Nhã cũng trừng mắt nhìn nàng, thời gian như ngưng lại, La Cầm lại nói một lần nữa.
“Ngươi không tin ta?”
“Không phải không tin, mà là khiếp sợ, trên thực tế, Giang Mật Nhã chẳng những tin lời La Cầm nói, hơn nữa còn biết về sự tồn tại của ma cà rồng sớm hơn La Cầm, bởi vì bạn trai của nàng Chung Dịch Luân chính là ma cà rồng, àm chính nàng cũng là mộ nữa ma cà rồng.
Bí mật này, bọn họ không cho La Cầm biết, nhưng hiện tại bây giờ, có người làm hỏng sự tình, đem bí mật về ma cà rồng tiết lộ ra ngoài.
Nàng và Chung Dịch Luân lặng lẽ trao đổi bằng ánh mắt, sau đó làm bộ không có việc gì trấn an La Cầm.
“Ngươi bình tỉnh một chút, nói cho ta biết sao lại thế này? Ngươi làm sao lại nói như vậy?”
La Cầm đem tình hình nàng thấy ở tầng hầm nhà Jayson, nhất thời nói cho bọn họ.
“Ngươi….cắn hắn?”
“Đúng vậy, ta cắn hắn, bằng không chẳng lẽ chờ hắn đến cắn ta sao?” La Cầm không phát hiện ra vẻ khác thường trên mặt Mật Nhã, nét kinh ngạc của nàng cũng là giống chính mình, nói Jayson là ma cà rồng, nhất định không có người tin.
Giang Mật Nhã vội vàng nháy mắt với Chung Dịch Luân, gọi hắn đừng thôi miên tẩy đi trí nhớ của La Cầm, bởi vì Mật Nhã muốn làm rõ một chuyện.
“Ngươi là sao có thể cắn hắn? Có đụng đến máu của hắn không?”
La Cầm nhìn nàng, “Đương nhiên không có! Ta cắn hắn chỉ là tự vệ, làm sao có thể uống máu hắn? Ta cũng không phải ……oa!” La Cầm sợ tới mức nhãy dựng lên, chỉ vào cửa sổ, không biết tự bao giờ đã có người đứng ở đấy, kinh hoàng kêu to. “Hắn tới rồi, Ma cà rồng ở phiá sau ngươi”
Bóng dáng đứng ở cửa sổ, không phải ai khác, đúng là Jayson, hăn xuất hiện làm La Cầm sợ tới mức toát mồ hôi lạnh, một bên tìm vũ khí, một bên sốt ruột hô to.
“Chạy mau! Hắn đến để hút máu người! Các người sao còn đứng bất động như thế? Nhanh trốn đi”
Mật Nhã bước lên phái trước tấn an La Cầm. “Đừng khẩn trương, không có việc gì?”
”Như thế nào mà không có việc gì? Ta nói hắn là ma cà rồng, ngươi phài tin tưởng ta,”
Mật Nhã cười khổ nói: “Ta biết”
Do nhất thời kích động, sắc mặt La Cầm trắng bệch, tuy rằng có chút khẩn trương , nhưng không hoàn toàn mất đi lí trí cùng sức phán đoán, không khỏi sửng sốt nói
“Ngươi biết”
Mật Nhã gật đầu, tin tưởng trả lời nàng “Đúng vậy, ta biết”
”Mật Nhã” Chung Dịch Luân kêu nàng, hắn biết nàng muốn nói cái gì, vẻ mặt không ủng hộ, nhưng Mật Nhã cũng mặc kệ, nàng không muốn gạt bạn tốt của mình.
“La Cầm sẽ không nói, ta biết nàng”
”Nàng ta là phóng viên”
“Thì tính sao? La Cầm đối với ta tốt lắm, nàng tựa như là tỉ muội của ta, nàng sẽ không nói ra ngoài, dù sao các người không phải là có bằng hữa loài người sao?” Mật Nhã ôm La Cầm hướng Chung Dịch Luân cầu xin: “Làm cho nàng gia nhập chúng ta. Ta cam đoan nàng sẽ giữ bí mật”
Chung Dịch Luân bị nàng làm cho mềm lòng, hắn biết rất rõ tính tình của Mật Nhã, chuyện gì nàng đã quyết, là tuyệt đối không nhân nhượng, mà hắn yêu thương, chính là điểm này của nàng.
Hắn nhíu mi nhìn Jayson: “Ngươi như thế nào, mà bị phát hiện”
“Thật có lỗi, ta không phải cố ý” Jayson vẻ mặt xấu hổ, thập phần có lỗi.
La Cầm quay đầu nhìn bọn họ “Sao lại thế này? Các ngươi….đã sớm biết hắn là ma cà rồng?”
Mật Nhã kéo tay nàng, cùng ngồi trên ghế sô pha, sau đó mới thận trọng nói.
“La Cầm ngươi nói đúng, chúng ta đã sớm biết Jayson là ma cà rồng, nhưng ngươi yên tâm. Có ta ở đây, hắn sẽ không tổn thương ngươi”
Jayson nhịn không được kháng nghị: “Ta không có thương tổn nàng, cũng không tính thương tổn nàng”
”Nhưng ngươi đã dọa nàng, ta nói rồi, nếu ngươi đối với La Cầm không tốt, ta sẽ khiến cho ngươi không xong đâu”
Từ lúc Jayson muốn theo đuổi La Cầm, Mật Nhã đã nghiêm chỉnh cảnh cáo hắn, trừ phi hắn thề thực lòng đối với La Cầm, không phải là chơi đùa, cũng tuyệt đối không uống của La Cầm một giọt máu nào, nàng mới đáp ứng cho hán theo đuổi La Cầm.
Jayson cười khổ, giơ hai tay đầu hàng: “Đúng, đều là ta sai, là ta dọa nàng, ta đáng mắng” Cặp mắt màu lam hướng La Cầ,, lộ vẻ vô cùng ái náy lẫn ôn nhu. “Nhưng hãy tin tưởng ta, ta không phải là cố ý dọa nàng.”
Xem biểu hiện của Jayson, Mật Nhã quyết định tạm thời tha cho hắn, nên giải quyết vấn đề của La Cầm trước.
La Cầm cảm thấy khiếp sợ cùng khả nghi: “Là ngươi nói, ngươi đã sớm biết hắn là ma cà rồng”
”Đúng vậy”
“Vẫn không nói”
Mật Nhã cắn môi, nhẹ nhàng gật đầu: “Vẫn không nói, hơn nữa bây giờ ta có vài b1i mật muốn nói cho ngươi nghe”
La Cầm nhìn Mật Nhã, nàng có dự cảm, bí mật mà Mật Nhã muốn nói cho nàng nghe, khẳng định sẽ làm nàng nhãy dựng lên.
“Bí mật gì?”
Giang Mật Nhã nít sâu một hơi, ý đồ muốn dùng ngữ khí nhẹ nhất, để không dọa đến La Cầm.
“Trên thực tế, ta và Chung Dịch Luân, cả hai cũng là ma cà rồng.”
La Cầm thiếu chút nữa không nhãy dựng lên, trừng mắt nhìn nàng “Ngươi cũng là ma cà rồng?”
“Đúng vậy!”
Nếu là trước kia, La Cầm một chữ cũng không tin, chỉ biết là đầu của Mật Nhã hỏng rồi, nhưng chính mắt nhìn thấy Jayson biến thành ma cà rồng, tính tình hoàn toàn không giống nhau.
Bạn tốt Giang Mật Nhã là ma cà rồng?
Bạn trai của nàng ấy Chung Dịch Luân cũng là ma cà rồng.?
Trong gian phòng có tới ba ma cà rồng.?
Nàng không sợ sao? Đi lừa quỷ đi, nàng sợ đến mức không nói nên lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.