Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi

Chương 59: Chương 36-2

Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu

13/04/2020

“Điều kiện anh ấy không tốt vậy đâu. Biết đâu chân mạng thiên tử của cậu so với anh ấy càng tốt hơn thì sao? Cậu thấy nhà tớ rồi đó, anh ấy chỉ cố thể hiện thôi!”“Không đâu. Tớ thấy anh ấy là người đó mà! Chân mạng thiên tử của tớ! Tớ quueets định sẽ theo đuổi anh ấy. Sau hôm nay tớ càng hạ quyết tâm! Hôm nay anh ấy nói với tớ rất nhiều đó. Ưu Tuyền, mà anh cậu biết xem tướng à? Hồi nãy nhìn sơ mà anh ấy biết tớ có một ngừoi anh chết trẻ, anh ấy mới 2-3 tuổi đã mất, sau này mẹ nói tớ mới biết!”

“Anh... anh ấy khi bé đã đi theo một lão tiên sinh học đí. Ha ha, à mà tớ còn chưa ăn gì, cậu đi với tớ nhé.”

Tôi vội đổi đề tài, không thì không biết cô ấy còn hỏi tới đây. Bất quá Tông Thịnh cũng làm tôi bất ngờ, tôi tưởng hắn lại ngậm hột thị như mọi khi.

Lan Lan sắp xếp lại đồ chuẩn bị đi ăn cùng thì điện thoại tôi có tin nhắn, hó ra là Tông Thịnh. Hắn viết: “Ngày mai Hạ Lan Lan sẽ làm thay cô, chúng ta mai về lại thôn cũ, cô không quên đã đáp ứng tôi đó chứ?! Tôi đã gọi cho bà rồi, mai 7h tôi đón cô ở đầu ngõ!”

Đọc tin nhắn trong lòng tôi có chút lo lắng, cảm giác như gặp quỷ. Nhìn Lan Lan đang ở trong toilet tôi vội gọi cho hắn, vừa đi vừa hướng cầu thang vừa nói:

“Nè, không phải anh nói không về quê sao?”

“Hừ, cô đem cô gái khác nhét vào tay tôi, tôi không thể kéo cô về nhà gặp bà sao?!”

“Tông Thịnh, cái này…Không được……”

Ô không thốt nên lời, căn bản tôi đang chột dạ. Nếu Tông Thịnh cương quyết về quê thì thật sự tôi không ứng phó nổi bà hắn. Đây rõ ràng là hắn đang chỉnh tôi mà.

Tôi nghĩ nhanh, rồi nói: “Tông Thịnh, là tôi không đúng, tôi xin lỗi! Anh giúp tôi huỷ vụ này đi. Tôi sẽ cố gắng đưa cô gái kia tới khách sạn, sống chết là do mệnh cô ta, được không?!”

“Ha ha ha ~” Tông Thịnh cười. Không biết vì sao tôi lại cảm thấy hắn cười thật âm hiểm.

“Vậy cô nói đi, cô đem Hạ Lan Lan tới triowcs mặt tôi là ý gì? Cô không có đầu óc à?! Tôi với cô quan hệ thế nào? Nếu cô ta bị dính vào mọi chuyện thì cũng là do cô, tôi không có nghĩa vụ phải giúp cô ta. Cô ta là bạn tốt của cô, muốn giúp cô ta hả, năn nỉ tôi đi, chỉ cần tôi nói vài câu thì cô ta có thể bình an đó. Sáng mai 7h nếu cô còn không xuất hiện thì tôi có biện pháp để chỉnh cô.”

Hắn cúp máy.

Tôi có cảm giác muốn khóc. Hắn nói thẳng là muốn chỉnh tôi. Đúng là khóc không ra nước mắt.



Sáng hôm sau tôi nói với Lan Lan ở nhà có việc nên cần về quê. Cô nàng đổi ca giúp tôi, đi làm.

Đúnh 7h, tôi lên xe Tông Thịnh, giận dỗi xụ mặt không nói một câu, ngồi trên ghế phụ, lạnh mặt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Hôm trước thì thấy Thẩm Kế Ân âm hiểm, giờ xem ra Tông Thịnh phúc hắc cũng không kém Thẩm Kế Ân.

Hưởng phúc thôn, bổn thôn người đều họ tông, nhưng là thôn rất lớn, hộ khẩu bổn thượng còn phân đại đội. Cái này đại đội, trên cơ bản chính là dựa theo tổ tông tới phân. Ta cùng Tông Thịnh không thuộc về một cái đại đội, cũng liền biểu lộ, chúng ta hai chi gian không có một chút huyết thống quan hệ. Tám cột xả không thượng thân thích. Ta hiện tại thật đúng là tưởng cùng hắn nhấc lên điểm thân thích. Đương cái thân thích, tổng so đương hắn lão bà hảo.

Thôn Thọ Phúc có một từ đường rất lớn, chỉ là lâu không được tu sửa, nên nếu không phải dịp lễ tết hoặc quỷ tiết thì trong thôn cũng không ai lui tới.

Trong thôn có nhiều nhà còn từ thời Minh ở khu vực phía Nam, đã thành khu vực bảo tồn không được tu sửa. Bên đó còn nhiều người sinh sống, nói rằng ở đó đông ấm han mât, tường gạch không bị hư hỏng nên ở vần rất tốt.

Vào sâu thêm một chút là khu thôn mới, đi chung một con đường đá xanh với khu nhat cổ kia, khu này rất đông người.

Nhưng không đúng, thường thì cũng không đông tới vậy! Khi chúng tôi lái xe vào thấy đám đông đã kêu lên: “Đã trở lại, thật sự đã trở lại!”

Hoá ra, những người này đều tới xem Tông Thịnh!

“Ha ha!” Tôi cười lên thành tiếng, quay sang nhìn hắn.

Hắn đeo kính râm, quay sang nhìn tôi, chân mày cau chặt!

Tôi nhỏ giọng nói: “Mua dây buộc mình!”

“Cô đắc ý cái gì? Thôn này ai không biết cô là vợ tôi, cô cảm thấy cô sẽ yên ổn sao? Hừ, cô chẳng phải nói tôi là anh trai cô sao? Thử nói vậy ở chỗ này đi, coi người ta chê cười thế nào?! Đi đường nào bây giờ!?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook