Chương 263: Người chết sống lại
Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu
24/06/2020
Vào lúc chúng tôi vẫn không dám ngẩng đầu xem bên kia, trước
cửa thang máy toà nhà Linh Linh lại náo nhiệt lên, mấy cô gái đi ăn đã
quay trở về.
Các cô một đám vừa nói vừa cười trở về, còn có một người trên tay xách theo một phần ăn, nói: “Cũng không biết Nguyệt có thể ăn không nữa.”
“Dù sao hai người là ở chung một phòng, cậu đã mua đồ ăn mang về chẳng lẽ cậu ấy còn nói gì, ăn hay không do cô ấy tự quyết định thôi.”
Mấy người họ đi vào thang máy, tim tôi cũng treo lơ lửng theo. Bọn họ chắc sẽ nhanh chóng phát hiện ra người chết ở trên lầu.
Cũng chính vì ngẩng đầu nhìn theo các cô gái nên tôi cũng nhìn về phía gốc cây bên kia. Lúc này, trên cây không còn người treo cổ chết nữa mà chỉ có đôi nam nữ vẫn đang ôm hôn thắm thiết dưới gốc cây giờ đã tiến thêm một bước thành ra sờ soạng.
“Sắp bị phát hiện rồi. Các cô gái đi lên rồi.”
“Thét chói tai, anh dám cá là chút nữa tiếng hét chắc chắn không nhỏ đâu!” Ngưu Lực Phàm nói đồng thời ngước đầu nhìn theo về phía lầu chín.
Thang máy tới lầu chín, thang kính trong suốt nên chúng tôi có thể thấy đám mỹ nữ đó cùng nhau ra khỏi thang đi vào phía bên trong tòa nhà.
Chúng tôi chuẩn bị sẵn tinh thần để nghe tiếng thét chói tai, vậy mà năm phút sau trên lầu vẫn không có một chút tiếng động. Tôi thì thào: “Các cô ấy không phát hiện ra cô gái kia té ngã trên mặt đất sao?”
“Sao lại không phát hiện ra được, cửa phòng mở ra cái thấy liền người ngã nằm trên đất đối diện cửa mà. Vừa rồi, chỉ có một căn phòng đang mở cửa thôi mà?”
“Không phải là bị dọa tới xỉu rồi chứ?” thật sự lúc tôi nhìn thấy cũng cảm thấy muốn xỉu mà.
“Dọa một hai người xỉu thôi chứ, sao lại xỉu hết được chứ.”
“Nhưng sao không có chút xíu phản ứng nào vậy?”
Chúng tôi đang buồn bực thì nhìn thấy có hai chiếc xe con chạy tới dừng ở trước cửa tòa nhà. Ở đây không có chỗ đậu xe nên những xe này có vẻ dừng lại rồi đi ngay.
Hai xe đều có người bước xuống, một người là ông Tông Thịnh, còn một người khác là một người phụ nữ tóc ngắn, mặc đồ thật thời trang, tay cầm túi xách, dáng vẻ thật mượt mà. Bên cạnh còn có một người phụ trông có vẻ thật giỏi giang. Có vẻ cô ta chính là tổng giám đốc của địa ốc Tận Tâm.
“Ông của Tông Thịnh tới! Chuyện trên lầu rốt cuộc là thế nào?”
Ông của Tông Thịnh mang theo nụ cười nhìn nữ tổng giám đốc kia đưa tay ra hiệu mời đi tới, rồi cả hai cùng vào trong tòa nhà, vừa đi vừa nói: “Chúng ta, cả hai nhà đều có con mắt nhìn giống nhau, đều coi trọng tòa nhà này. Chủ yếu là vị trí nơi này tốt, quy hoạch của thành phố cũng không tệ. Tối nay, đưa cô tới đây xem kỳ thật tôi cũng có chút tư tâm, muốn cho cô không tham gia đấu thầu nữa. Cô xem, tòa nhà này còn khá nhiều người ở bên trong, nếu mà phải phá bỏ và di dời hết thì cũng không chỉ mấy tháng là xong được đâu.
Tôi là người địa phương, vốn dĩ rảnh, còn bên phía cô bị áp lực tài chính nữa, ha ha, thôi, lên lầu xem nào.”
“Những điều Tông lão tiên sinh nói tôi cũng hiểu rõ, tuy nhiên tôi cảm thấy nơi này rất có tương lai kinh doanh đó. Tiền địa ốc cũng đâu phải dễ kiếm đúng không? Một năm, hai năm, tiền chôn vốn nhưng mà qua khỏi năm sáu năm, giá đất liền tăng gấp mấy lần. Còn nữa, tòa nhà này là tòa nhà bên tòa án đưa ra đấu giá, chuyện phá bỏ và di dời chắc chắn phía tòa án sẽ phối hợp hỗ trợ thôi.”
“Nói là nói như vậy, phá bỏ và di dời, về việc này, chúng ta có ai mà chưa từng ăn qua khổ chứ... Nhẹ không được nặng không đến.”
Hai người bọn họ dẫn theo thư ký đi lên lầu, tôi cũng không ở không nữa mà buông ly mì trong tay ra chạy lên lầu theo. Bọn họ là đi thang máy, nhưng còn phải chờ thang xuống, không biết là bọn họ sẽ đi lên tầng mấy, còn tôi, hoàn toàn có thể nhanh chóng chạy lên tầng chín, sau đó nhấn thang máy để thang dừng ở lầu Chín, nơi đó có người chết, những cô gái đó đều té xủi sẽ không kêu la gì, tôi sẽ thay họ kêu to “Có người chết, có ma có ma.” sau đó, bổ nhào vào nữ tổng giám đốc kia.
Lúc xông lên lầu tôi đã lên kế hoạch thật tốt, thực tế là tôi cũng làm đúng y như vậy.
Các cô một đám vừa nói vừa cười trở về, còn có một người trên tay xách theo một phần ăn, nói: “Cũng không biết Nguyệt có thể ăn không nữa.”
“Dù sao hai người là ở chung một phòng, cậu đã mua đồ ăn mang về chẳng lẽ cậu ấy còn nói gì, ăn hay không do cô ấy tự quyết định thôi.”
Mấy người họ đi vào thang máy, tim tôi cũng treo lơ lửng theo. Bọn họ chắc sẽ nhanh chóng phát hiện ra người chết ở trên lầu.
Cũng chính vì ngẩng đầu nhìn theo các cô gái nên tôi cũng nhìn về phía gốc cây bên kia. Lúc này, trên cây không còn người treo cổ chết nữa mà chỉ có đôi nam nữ vẫn đang ôm hôn thắm thiết dưới gốc cây giờ đã tiến thêm một bước thành ra sờ soạng.
“Sắp bị phát hiện rồi. Các cô gái đi lên rồi.”
“Thét chói tai, anh dám cá là chút nữa tiếng hét chắc chắn không nhỏ đâu!” Ngưu Lực Phàm nói đồng thời ngước đầu nhìn theo về phía lầu chín.
Thang máy tới lầu chín, thang kính trong suốt nên chúng tôi có thể thấy đám mỹ nữ đó cùng nhau ra khỏi thang đi vào phía bên trong tòa nhà.
Chúng tôi chuẩn bị sẵn tinh thần để nghe tiếng thét chói tai, vậy mà năm phút sau trên lầu vẫn không có một chút tiếng động. Tôi thì thào: “Các cô ấy không phát hiện ra cô gái kia té ngã trên mặt đất sao?”
“Sao lại không phát hiện ra được, cửa phòng mở ra cái thấy liền người ngã nằm trên đất đối diện cửa mà. Vừa rồi, chỉ có một căn phòng đang mở cửa thôi mà?”
“Không phải là bị dọa tới xỉu rồi chứ?” thật sự lúc tôi nhìn thấy cũng cảm thấy muốn xỉu mà.
“Dọa một hai người xỉu thôi chứ, sao lại xỉu hết được chứ.”
“Nhưng sao không có chút xíu phản ứng nào vậy?”
Chúng tôi đang buồn bực thì nhìn thấy có hai chiếc xe con chạy tới dừng ở trước cửa tòa nhà. Ở đây không có chỗ đậu xe nên những xe này có vẻ dừng lại rồi đi ngay.
Hai xe đều có người bước xuống, một người là ông Tông Thịnh, còn một người khác là một người phụ nữ tóc ngắn, mặc đồ thật thời trang, tay cầm túi xách, dáng vẻ thật mượt mà. Bên cạnh còn có một người phụ trông có vẻ thật giỏi giang. Có vẻ cô ta chính là tổng giám đốc của địa ốc Tận Tâm.
“Ông của Tông Thịnh tới! Chuyện trên lầu rốt cuộc là thế nào?”
Ông của Tông Thịnh mang theo nụ cười nhìn nữ tổng giám đốc kia đưa tay ra hiệu mời đi tới, rồi cả hai cùng vào trong tòa nhà, vừa đi vừa nói: “Chúng ta, cả hai nhà đều có con mắt nhìn giống nhau, đều coi trọng tòa nhà này. Chủ yếu là vị trí nơi này tốt, quy hoạch của thành phố cũng không tệ. Tối nay, đưa cô tới đây xem kỳ thật tôi cũng có chút tư tâm, muốn cho cô không tham gia đấu thầu nữa. Cô xem, tòa nhà này còn khá nhiều người ở bên trong, nếu mà phải phá bỏ và di dời hết thì cũng không chỉ mấy tháng là xong được đâu.
Tôi là người địa phương, vốn dĩ rảnh, còn bên phía cô bị áp lực tài chính nữa, ha ha, thôi, lên lầu xem nào.”
“Những điều Tông lão tiên sinh nói tôi cũng hiểu rõ, tuy nhiên tôi cảm thấy nơi này rất có tương lai kinh doanh đó. Tiền địa ốc cũng đâu phải dễ kiếm đúng không? Một năm, hai năm, tiền chôn vốn nhưng mà qua khỏi năm sáu năm, giá đất liền tăng gấp mấy lần. Còn nữa, tòa nhà này là tòa nhà bên tòa án đưa ra đấu giá, chuyện phá bỏ và di dời chắc chắn phía tòa án sẽ phối hợp hỗ trợ thôi.”
“Nói là nói như vậy, phá bỏ và di dời, về việc này, chúng ta có ai mà chưa từng ăn qua khổ chứ... Nhẹ không được nặng không đến.”
Hai người bọn họ dẫn theo thư ký đi lên lầu, tôi cũng không ở không nữa mà buông ly mì trong tay ra chạy lên lầu theo. Bọn họ là đi thang máy, nhưng còn phải chờ thang xuống, không biết là bọn họ sẽ đi lên tầng mấy, còn tôi, hoàn toàn có thể nhanh chóng chạy lên tầng chín, sau đó nhấn thang máy để thang dừng ở lầu Chín, nơi đó có người chết, những cô gái đó đều té xủi sẽ không kêu la gì, tôi sẽ thay họ kêu to “Có người chết, có ma có ma.” sau đó, bổ nhào vào nữ tổng giám đốc kia.
Lúc xông lên lầu tôi đã lên kế hoạch thật tốt, thực tế là tôi cũng làm đúng y như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.