Chương 1: Thật ra mình không phiền....
Tg Cỏ
04/01/2021
Sau một học kì học hành sấp mặt và thi học sinh giỏi khổ sở thì cũng tới hè, Thùy Dương lại bắt đầu đắm chìm vào hàng tỉ thứ phim và chơi game một cách không kiểm soát. Là một con người siêu cấp bánh bèo và tiểu thư nhưng không tránh khỏi việc Dương lại thích chơi game y như mấy đứa con trai trong lớp. Vừa xinh gái vừa tài năng và là học sinh giỏi Toán nhất lớp, lại còn là gái xinh trong một lớp chọn toàn trong trai của lớp khối A nên đương nhiên danh sách những bạn crush Dương kéo dài cả mét và tình nguyện kéo rank cho Dương trong mọi loại game mà Dương chơi, thế nhưng bạn Dương chỉ thích chơi game với mỗi Tuấn Anh, bạn từ ngày cấp 1. Mặc dù Tuấn Anh không nằm trong cái list dai dằng dặc kia nhưng mang tiếng bạn học gần chục năm thì bát cứ lúc nào Thùy Dương chỉ cần ới một câu là cũng nhiệt tình chơi cùng. Được cưng chiều từ nhỏ và lúc nào cũng được mọi người cưng như công chúa đương nhiên cái tính của Dương nó có phần thích phụ thuộc vào người khác mà đúng hơn mẹ hay gọi là phiền phức đó, nhưng dù sao cũng vì cute quá đáng mà các bạn có thể bỏ qua hết. Người ta hay nói là độ xinh luôn tỉ lệ nghịch với độ thông minh nhưng không, bạn Dương luôn chứng minh mình không những xinh mà còn siêu giỏi bằng cách giành ngay quán quân cuộc thi nữ sinh tài năng của học sinh Trung học Phổ thông do thành phố tổ chức và giải Nhất môn Toán cấp thành phố trong năm học lớp 11 vừa qua. Và đó là lí do list người crush Dương chỉ dài thêm chứ không bớt đi, nhưng Dương chỉ thích mấy anh đẹp trai trong phim thôi chứ không định yêu đương gì cả, với lại khi nào lên đại học mới tính tiếp chứ giờ yêu đương vào mẹ sẽ cho ra đường ở mất. Qua hết những ngày học vất vả và tới những ngày xõa để bước vào năm học cuối cấp cũng vất vả không kém chút nào, mẹ đương nhiên không nói gì khi bạn Dương ngoài ngày ngủ đủ 8 tiếng thì còn lại toàn chơi game và xem phim trong khi các bạn bằng tuổi có khi đang chuẩn bị một tâm hồn đẹp để bước vào năm học mới. Bạn Dương không quan tâm, bạn Dương thích chơi game hơn.
Trong một căn phong nhìn qua cũng biết của một đứa siêu cấp bánh bèo khi mà mọi thứ trong cái căn phòng đều là mấy thứ bánh bèo, vừa tự tay mua vừa được các bạn tặng theo đúng sở thích nên giường to đùng của bạn Dương chiếm hơn nửa là thú bông với đủ các kiểu loại. Một con người tóc búi hai bên và mang nguyên bộ đồ màu hồng cute tưởng thế nào lại đang cắm đầu vào máy tính chơi game sinh tồn. Mẹ đầu tư cho nguyên dàn PC và tai nghe máy in các kiểu để phục vụ cho việc học nhưng hình như bạn Dương sắp đi con đường game thủ thay vì học mất rồi.
Chơi game bình thường chẳng sao nhưng mỗi lần chơi cùng Dương, Tuấn Anh đều muốn
tụt huyết áp, đúng bạn Dương siêu phiền phức.
“ Ơ tao chưa có súng mà”
“ Qua đây cho”
“ Nhưng mà tao chưa có đạn, tao cũng chưa có balo chưa có mũ nữa, bộ sơ cứu tao cũng chưa có
“ Rồi mày có lấy tao luôn không thì lấy đi, qua đây lẹ lên”
Và thế là bạn Dương lại hí hửng đi loot đồ chùa mà không cần vất vả, nhưng chỉ có một lúc sau ..
“ Ơ nó bắn tao này, lẹ lẹ tao chết đấy “
“ Thế mày giữ súng làm gì? “
Tiếng thở dài bất lực của bạn Tuấn Anh, Tuấn Anh sắp trầm cảm khi chơi game với Dương rồi
“ Nhưng tao bắn hết nó vẫn chưa..... ê để đồ cho tao”
Bạn Dương chưa kịp nói xong thì bạn Tuấn Anh đã giết xong rồi và đương nhiên bạn Dương xem đó là mình giết và đi thu chiến lợi phẩm, thực ra cũng quá quen với con người này rồi này rồi đương nhiên bạn Tuấn Anh không than vãn gì cả, bởi vậy mà bạn Dương rất thích chơi game cùng Tuấn Anh.
Một buổi tối đẹp trời bạn Dương vẫn chúi đầu vào máy tính chơi cùng bạn Tuấn Anh, chơi vài ván game đầu không sao, vừa vào trận mới bạn Tuấn Anh do ăn ở quá tốt mà bị rớt mạng mãi không vào được game, bạn
Dương vẫn hồn nhiên không biết và vẫn nói chuyện với Tuấn Anh rất vui vẻ cho tới khi mãi không thấy bạn Tuấn Anh không trả lời và một giọng nam nào đó nghe giọng ngon hơi cả giọng của bạn mình.
“ Bạn em AFK rồi “
Bạn Dương im lặng một vài giây xong lấy điện thoại gọi cho thứ bạn mất nết dám bỏ để nó chơi game một mình thì đã thấy nó nhắn tin cứ chơi đi xong nó vào sau bị phụ huynh nhờ vả nên không chơi được. Bạn Dương thở dài mặt dày chạy theo anh số 3 vừa lên tiếng
“ Giờ bạn em không chơi được nên anh phải chịu trách nhiệm với em đấy"
Đầu bên kia phì cười, có cả cái kiểu dễ thương như vậy luôn nữa hả?
“ Anh ơi... em chưa có súng”
“ Tự đi kiếm đi em”
“ Nhưng nhỡ em chạy qua căn nhà kia có ai bắn em thì sao? Chúng mình là đồng đội mà anh”
“ Thì sao?”
“ Thì chúng mình phải giúp nhau chứ đúng không?”
“ Rồi rồi”
Người kia bất lực dừng lại đợi bạn Dương chạy lại rồi nhường súng cho bạn Dương
“ Anh lỡ cho em súng thì nhường luôn đạn cho em đi”
Người kia lại thở dài, không cho sao được, giọng bạn Dương cute vô cùng ai mà nỡ từ chối
“ I love youuuu”
Đầu dây bên kia chẳng nói gì chạy tiếp và bạn Dương lại chạy theo, chưa bao giờ mất liêm sỉ tới vậy, ở ngoài đời toàn các bạn nam theo đuổi đi chơi game toàn phải chạy theo người ta thế này đây.
“ Anh ơi em chưa kiếm được đạn nữa, anh cho em được không?”
“ Em muốn anh trả lời thế nào”
“ Em tin là nếu anh biết em là ai thì anh sẽ cho em thôi”
“ Vậy thì xin lỗi, anh có biết em là ai đâu”
“ Thôi được rồi, anh chơi game một mình cùng bạn số 1 vui vẻ nha”
Bạn nam nào đó bất lực đứng lại nhường tiếp cho bạn Dương, không phải đủ dùng mà cho dư ra để đỡ phiền
phức, tránh việc Dương lại gào lên anh ơi anh hỡi thì người ta tụt cảm xúc chơi game.
“ Em tưởng trai tốt trên đời này chết hết rồi, may quá vẫn còn, cảm ơn anh nha”
“ Em còn hơn cả người yêu anh rồi đấy “
Bạn Dương đơ người vài giây, hoa đã có chủ, thế mà bạn Dương vẫn ngây thơ tưởng chưa có người yêu nên
mới đi làm phiền chứ ai chơi với mấy người có người yêu đâu, bạn Dương hơi phiền nhưng biết lựa người làm phiền lắm.
“ Ui hóa ra hoa đã có chủ”
“ Anh đang bảo sau nếu có chắc anh cũng không nhường tới mức này”
“ Ủa em phiền lắm hả”
Bạn Dương vẫn đang nghĩ nhận được một câu trả lời vừa ý ai ngờ đâu bạn kia phũ phàng
“ Giờ em mới nhận ra à?”
“ Thế thôi em sẽ không làm phiền anh nữa, anh chơi game vui vẻ nha”
Lúc sau bạn Dương im lặng chơi game và không ho he thêm câu nào, dẫu sao có hơi phiền nhưng chưa bao giờ có anh nói thẳng như này, bạn Dương đang nghĩ ông này không có người yêu là đúng rồi đó, con người gì mà phũ với gái xinh như vậy, ò vì người ta đâu biết đang chơi cùng gái xinh, hoặc có thể anh này trong hội những người mất niềm tin vào con gái cũng nên. Hừm bạn Dương hứa sau sẽ thích mấy anh không thể cục súc và không
biết thương hoa tiếc ngọc như này được, uổng công bạn Dương vừa khen người ta tốt. Rõ là bạn Dương cũng có cả danh sách dài những người tình nguyện kéo rank cho bạn Dương nhưng bạn Dương đâu có chịu, tự nhiên
gặp phải anh trai cục súc.
Và thế là suốt trận game không thấy Tuấn Anh đâu, bạn Dương chán nản chơi hết ván game rồi tính đi ngủ. Sau hôm nay có lẽ bạn Dương sẽ suy nghĩ lại về bản thân và bớt thích game hơn một chút, cảm thấy dỗi cả
thế giới. Con người từ lớn tới nhỏ lúc nào cũng được đối xử như công chúa giờ vừa
bị chê thẳng mặt là phiền nên bạn Dương không chịu nỗi vụ này, bạn Dương dỗiiii.
Trong một căn phong nhìn qua cũng biết của một đứa siêu cấp bánh bèo khi mà mọi thứ trong cái căn phòng đều là mấy thứ bánh bèo, vừa tự tay mua vừa được các bạn tặng theo đúng sở thích nên giường to đùng của bạn Dương chiếm hơn nửa là thú bông với đủ các kiểu loại. Một con người tóc búi hai bên và mang nguyên bộ đồ màu hồng cute tưởng thế nào lại đang cắm đầu vào máy tính chơi game sinh tồn. Mẹ đầu tư cho nguyên dàn PC và tai nghe máy in các kiểu để phục vụ cho việc học nhưng hình như bạn Dương sắp đi con đường game thủ thay vì học mất rồi.
Chơi game bình thường chẳng sao nhưng mỗi lần chơi cùng Dương, Tuấn Anh đều muốn
tụt huyết áp, đúng bạn Dương siêu phiền phức.
“ Ơ tao chưa có súng mà”
“ Qua đây cho”
“ Nhưng mà tao chưa có đạn, tao cũng chưa có balo chưa có mũ nữa, bộ sơ cứu tao cũng chưa có
“ Rồi mày có lấy tao luôn không thì lấy đi, qua đây lẹ lên”
Và thế là bạn Dương lại hí hửng đi loot đồ chùa mà không cần vất vả, nhưng chỉ có một lúc sau ..
“ Ơ nó bắn tao này, lẹ lẹ tao chết đấy “
“ Thế mày giữ súng làm gì? “
Tiếng thở dài bất lực của bạn Tuấn Anh, Tuấn Anh sắp trầm cảm khi chơi game với Dương rồi
“ Nhưng tao bắn hết nó vẫn chưa..... ê để đồ cho tao”
Bạn Dương chưa kịp nói xong thì bạn Tuấn Anh đã giết xong rồi và đương nhiên bạn Dương xem đó là mình giết và đi thu chiến lợi phẩm, thực ra cũng quá quen với con người này rồi này rồi đương nhiên bạn Tuấn Anh không than vãn gì cả, bởi vậy mà bạn Dương rất thích chơi game cùng Tuấn Anh.
Một buổi tối đẹp trời bạn Dương vẫn chúi đầu vào máy tính chơi cùng bạn Tuấn Anh, chơi vài ván game đầu không sao, vừa vào trận mới bạn Tuấn Anh do ăn ở quá tốt mà bị rớt mạng mãi không vào được game, bạn
Dương vẫn hồn nhiên không biết và vẫn nói chuyện với Tuấn Anh rất vui vẻ cho tới khi mãi không thấy bạn Tuấn Anh không trả lời và một giọng nam nào đó nghe giọng ngon hơi cả giọng của bạn mình.
“ Bạn em AFK rồi “
Bạn Dương im lặng một vài giây xong lấy điện thoại gọi cho thứ bạn mất nết dám bỏ để nó chơi game một mình thì đã thấy nó nhắn tin cứ chơi đi xong nó vào sau bị phụ huynh nhờ vả nên không chơi được. Bạn Dương thở dài mặt dày chạy theo anh số 3 vừa lên tiếng
“ Giờ bạn em không chơi được nên anh phải chịu trách nhiệm với em đấy"
Đầu bên kia phì cười, có cả cái kiểu dễ thương như vậy luôn nữa hả?
“ Anh ơi... em chưa có súng”
“ Tự đi kiếm đi em”
“ Nhưng nhỡ em chạy qua căn nhà kia có ai bắn em thì sao? Chúng mình là đồng đội mà anh”
“ Thì sao?”
“ Thì chúng mình phải giúp nhau chứ đúng không?”
“ Rồi rồi”
Người kia bất lực dừng lại đợi bạn Dương chạy lại rồi nhường súng cho bạn Dương
“ Anh lỡ cho em súng thì nhường luôn đạn cho em đi”
Người kia lại thở dài, không cho sao được, giọng bạn Dương cute vô cùng ai mà nỡ từ chối
“ I love youuuu”
Đầu dây bên kia chẳng nói gì chạy tiếp và bạn Dương lại chạy theo, chưa bao giờ mất liêm sỉ tới vậy, ở ngoài đời toàn các bạn nam theo đuổi đi chơi game toàn phải chạy theo người ta thế này đây.
“ Anh ơi em chưa kiếm được đạn nữa, anh cho em được không?”
“ Em muốn anh trả lời thế nào”
“ Em tin là nếu anh biết em là ai thì anh sẽ cho em thôi”
“ Vậy thì xin lỗi, anh có biết em là ai đâu”
“ Thôi được rồi, anh chơi game một mình cùng bạn số 1 vui vẻ nha”
Bạn nam nào đó bất lực đứng lại nhường tiếp cho bạn Dương, không phải đủ dùng mà cho dư ra để đỡ phiền
phức, tránh việc Dương lại gào lên anh ơi anh hỡi thì người ta tụt cảm xúc chơi game.
“ Em tưởng trai tốt trên đời này chết hết rồi, may quá vẫn còn, cảm ơn anh nha”
“ Em còn hơn cả người yêu anh rồi đấy “
Bạn Dương đơ người vài giây, hoa đã có chủ, thế mà bạn Dương vẫn ngây thơ tưởng chưa có người yêu nên
mới đi làm phiền chứ ai chơi với mấy người có người yêu đâu, bạn Dương hơi phiền nhưng biết lựa người làm phiền lắm.
“ Ui hóa ra hoa đã có chủ”
“ Anh đang bảo sau nếu có chắc anh cũng không nhường tới mức này”
“ Ủa em phiền lắm hả”
Bạn Dương vẫn đang nghĩ nhận được một câu trả lời vừa ý ai ngờ đâu bạn kia phũ phàng
“ Giờ em mới nhận ra à?”
“ Thế thôi em sẽ không làm phiền anh nữa, anh chơi game vui vẻ nha”
Lúc sau bạn Dương im lặng chơi game và không ho he thêm câu nào, dẫu sao có hơi phiền nhưng chưa bao giờ có anh nói thẳng như này, bạn Dương đang nghĩ ông này không có người yêu là đúng rồi đó, con người gì mà phũ với gái xinh như vậy, ò vì người ta đâu biết đang chơi cùng gái xinh, hoặc có thể anh này trong hội những người mất niềm tin vào con gái cũng nên. Hừm bạn Dương hứa sau sẽ thích mấy anh không thể cục súc và không
biết thương hoa tiếc ngọc như này được, uổng công bạn Dương vừa khen người ta tốt. Rõ là bạn Dương cũng có cả danh sách dài những người tình nguyện kéo rank cho bạn Dương nhưng bạn Dương đâu có chịu, tự nhiên
gặp phải anh trai cục súc.
Và thế là suốt trận game không thấy Tuấn Anh đâu, bạn Dương chán nản chơi hết ván game rồi tính đi ngủ. Sau hôm nay có lẽ bạn Dương sẽ suy nghĩ lại về bản thân và bớt thích game hơn một chút, cảm thấy dỗi cả
thế giới. Con người từ lớn tới nhỏ lúc nào cũng được đối xử như công chúa giờ vừa
bị chê thẳng mặt là phiền nên bạn Dương không chịu nỗi vụ này, bạn Dương dỗiiii.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.