Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài

Chương 59

Lý Ôn Tửu

12/03/2024

Edit + Beta: V

Sau thông báo mới nhất về Trường Săn Núi Võ Khúc thì không còn âm thanh nào nữa, trước mặt Túc Mạc xuất hiện đếm ngược Trường Săn Cuối Cùng và mục bỏ quyền, quy tắc mới của Trường Săn trong “sổ tay trò chơi” đã nằm trong hành lý của cậu.

Do sàng lọc qua các trận đấu nên nhân số của Trường Săn Cuối Cùng chỉ còn 95 người, đầu não mở hệ thống bổ sung, dựa trên thành tích ở bảng xếp hạng mà chọn ra 5 người chơi, gom đủ 100 người thì mở ra Trường Săn Cuối Cùng. Bên cạnh đó, nó còn thêm 500 người chơi vào, giao cho quyền đi săn đặc biệt.

Quy tắc mới của Trường Săn có thể xem như là hủy bỏ tất cả quy tắc ban đầu, biến Trường Săn trở thành một đấu trường tự do, 100 người chơi có được quyền đi săn cuối cùng vừa là thợ săn, vừa là con mồi, không có bất kỳ hạn chế nào cả, chém giết cho đến khi còn 1 người duy nhất thì sẽ kết thúc chiến trường.

Ngoài ra, nó còn thêm vài quy tắc ẩn.

1. Kỹ năng tấn công của người chơi hệ phái trị liệu sẽ được cộng thêm dựa trên tỷ lệ lượng buff để tăng tính cạnh tranh của hệ phái này. Tất cả hệ phái sẽ được điều chỉnh các giá trị thuộc tính, những người chơi có trang bị, trình độ cấp bậc thấp hơn giá trị bình quân thì sẽ nhận được thuộc tính cộng thêm trong thời gian giới hạn nhằm đảm bảo tính công bằng của Trường Săn.

2. Tất cả người chơi đều bị ẩn ID, đóng kênh trò chuyện [Công] ở Trường Săn, đóng góc nhìn của bên thứ ba.

3. Cơ chế đào thải đặc thù: Trong 10 phút cuối của mỗi tiếng sẽ mở ra thời gian đi săn đặc biệt, lúc đó, toàn bộ bản đồ Núi Võ Khúc sẽ thêm vào 500 người chơi có quyền đi săn đặc biệt. Những người chơi đã bị loại này sẽ được phân bổ đồng đều và ở gần các người chơi còn lại, bọn họ sẽ tiến hành bao vây và đi săn 100 người chơi cuối cùng, một khi bị giết chết sẽ bị đào thải (người chơi có quyền đi săn đặc biệt chỉ tồn tại trong 10 phút).

4. Trong thời gian đi săn đặc biệt, bản đồ Núi Võ Khúc sẽ được điều chỉnh tỷ lệ.

...

“Nếu vậy thì là đấu trường tự do rồi còn gì.” Gió Mát nghe Túc Mạc đọc quy tắc xong mà vẫn hoang mang: “Thế nó thêm 500 người nữa để chi ta? Thi đấu tự do cho đến khi còn lại 1 người cuối cùng chẳng phải khỏe hơn à?”

Quả Sơn Tra: “Lọt vào 100 người cuối cùng đa số đều là mấy sếp lớn có thực lực, nhưng cũng có người chơi đi nhặt đồ và ẩn nấp trong đó. Hơn nữa, vừa nãy nó thông báo là đề phòng gian lận, mức độ tự do của cơ chế ban đầu khá cao, vậy nên xuất hiện bang hội kéo bè kéo cánh tiến vào Trường Săn, người chơi con mồi báo địa điểm cho nhau... chắc có liên quan đến mấy này á?”

Nếu đưa 500 người vào thì cũng đồng nghĩa với việc, trong 10 phút đó, mỗi người đều phải lấy 1 chọi 5, hoặc ẩn nấp, tìm đường sống sót dưới sự truy đuổi của 5 người. Chỗ này hạn chế người chơi đục nước béo cò, đồng thời đẩy nhanh tiết tấu thi đấu. Hơn nữa, mấy người đó không phải do đầu não khống chế, mà là người chơi tự không chế, hành vi của bọn họ không bị giới hạn trong quy tắc trò chơi, kỹ năng và thao tác là tùy cơ ứng biến, nó sẽ tăng mức độ khó khăn nhất định.

Túc Mạc cảm thấy quy tắc cũng chẳng khác mấy, Thiên Hoàn là một trò chơi dựa theo quy tắc để biến đổi linh hoạt, cho nên nó mới căn cứ vào mức độ biến động và độ khó để phân chia các loại khiêu chiến theo cấp sao, lần này nó còn mở chức năng bỏ quyền ba sao cho người chơi nữa.

Nhưng những thứ này không phải trọng điểm, trọng điểm là 7 giờ rưỡi ngày mai sẽ bắt đầu Trường Săn, chiếu theo thời gian cần thiết, nếu thực lực của đối thủ cạnh tranh đủ mạnh thì dù có đưa thêm cơ chế đi săn đặc biệt vào thì thời gian Trường Săn rất có thể sẽ kéo dài đến 5 tiếng đồng hồ hoặc lâu hơn.

7 giờ rưỡi lên mạng tham gia thì không thành vấn đề, thời gian ăn cơm và uống thuốc cũng có thể thương lượng với Nhạc Nhạc, nhưng quan trọng là 11 giờ cậu sẽ bị Nhạc Nhạc ngắt kết nối thiết bị đăng nhập, sau cái đợt phải nhập viện vì thức khuya thì cậu miễn đàm phán chuyện này luôn.

Úc Trăn nghiêng đầu, chú ý đến vẻ mặt của Momo, hình như sau khi nghe quy tắc mới thì cậu không còn hào hứng như lúc trước nữa.

“Thôi kệ, đánh đại đi.” Gió Mát nhìn Momo: “Anh ơi! Sau 7 giờ rưỡi ngày mai em cũng không có gì làm, em sẽ ngồi xem trận đấu, anh yên tâm, em chắc chắn là bé con ủng hộ anh nhiều nhất ở đó.”

Quả Sơn Tra nghe vậy thì tỏ ra hứng thú: “Uầy, cậu đừng có nói vậy, không phải trước đó đại ca tui đứng đầu bảng Trường Săn rồi sao? Đám người trên diễn đàn ấy, người này mạnh mồm hơn người khác, nói cái gì mà anh tui ăn hên mới đứng đầu bảng, xét về thực lực thì không bằng Trở Về Chân Ngã... Mắc *** quá, thành tích kia của Trở Về Chân Ngã là đạt được trong đầu trận Trường Săn, anh tui có thể đạt được ở giữa trận, thực lực bỏ xa anh ta một con phố đó, biết chưa hả?”

Cậu ta trưng ra vẻ mặt phấn khởi nhìn Úc Trăn và Túc Mạc: “Ngoại trừ đứng đầu bảng tài phú ra thì Trở Về Chân Ngã không có ưu điểm gì hết, đánh PvP là dựa vào thực lực chứ không phải tài lực, đúng không anh?”

Túc Mạc: “...”

Người biết rõ chân tướng không nhịn được liếc nhìn đương sự một cái, kết quả chạm phải đôi mắt sâu hun hút của đối phương. Cậu ngẩn ra, lúc này, âm báo mà cậu thiết lập trong trò chơi vang lên.

Túc Mạc: “Tôi off trước, có chuyện gì thì nhắn vô nhóm nhé.”

Quả Sơn Tra: “Ơ, từ từ anh ơi!”

Túc Mạc sớm hóa thành một làn khói trắng tan biến trước mặt mọi người.

Quả Sơn Tra: “Em định nói là anh cầm tiền đi, hoa hồng bán được hôm nay chưa có lấy đó.” Rồi cậu ta lầm bầm: “Rốt cuộc cái tật xấu đúng giờ rời mạng của anh tui là ai tập ra thế, phụ huynh nhà nào lại nhẫn tâm với con mình như vậy, chơi game thôi mà lại làm mấy chuyện cũ rích, không biết game bây giờ có thể thúc đẩy sự phát triển về thể xác và tinh thần của thanh thiếu niên sao?”

Úc Trăn: “...”

***

Sau khi tháo thiết bị đăng nhập ra thì thế giới yên tĩnh trở lại, Túc Mạc rời mạng trước, Nhạc Nhạc không có trong phòng khách. Cậu thừ người ra một hồi mới đi tìm người máy, sau đó nhìn thấy Nhạc Nhạc đang đeo tạp dề quét tước trong phòng thí nghiệm.

Nhạc Nhạc có được kỹ năng học tập tự chủ, từ sau cái lần tải xuống plug-in thông minh trên mạng thì nó sẽ thỉnh thoảng làm ra một vài động tác như con người: “Túc Mạc! Tôi đi lấy thuốc cho cậu.”

“Trước khi ngủ cần phải uống thuốc.” Nhạc Nhạc vừa lải nhải vừa đi lấy thuốc.

Túc Mạc theo sau nó: “Nhạc Nhạc, tối mai tôi có chút việc, có thể ăn cơm sớm tí được không?”

Nhạc Nhạc mở ngăn kéo y tế, lần lượt đổ thuốc từ bình ra: “Được chứ, tối mai cậu muốn ăn gì? Thứ hai có thể ăn chút cơm.”



“Ăn gì cũng được.”

Túc Mạc đi theo nó, thấy thanh thể hiện lượng pin của Nhạc Nhạc đang đầy, nói cách khác, dù có đóng hết các loại sạc điện thông minh trong nhà thì dựa theo lượng pin hiện tại của Nhạc Nhạc, nó có thể hoạt động ba ngày ba đêm.

Nhạc Nhạc nhanh chóng mang thuốc tới, đốc thúc Túc Mạc uống hết: “Ngủ đi.”

“Lần trước thay linh kiện ngoại trang tôi quên đánh số mất rồi, cậu để tôi xem hệ thống nha.” Túc Mạc vô cùng tự nhiên mà vẫy tay: “Lại đây một chút, tôi không với tới.”

Nhạc Nhạc không hề phòng bị đi qua, mở quyền quản trị ra đứng trước mặt Túc Mạc, nói: “Da mô phòng mà chúng ta mua đã giao tới rồi hả?”

Túc Mạc: “Phải chờ thêm chút nữa, tôi mua loại cao cấp nhất, bọn họ nói hệ thống mô phỏng cao cấp nhất giống hệt như người vậy, đến lúc đó, cậu có thể nạp đồ ăn vào để chuyển hóa thành năng lượng hoạt động.”

Nhạc Nhạc nghe vậy thì màn hình sáng lên, sau lại lo lắng hỏi: “Có giảm giá không? Không giảm giá thì chúng ta không cần mua.”

“Đương nhiên là có giảm rồi, cậu yên tâm đi nhé.” Mặt Túc Mạc không đổi sắc, nhìn thái độ của Nhạc Nhạc đã hòa hoãn, cậu bèn giả vờ vô ý hỏi: “Vậy tôi có thể chơi game thêm chút nữa được không?”

“Được... Không được!” Nhạc Nhạc đột nhiên phát hiện mình bị lừa: “Hiện tại, mỗi ngày cậu chơi game 8 tiếng rồi, Túc Mạc, trước đó cậu đã đồng ý với tôi là có 4 tiếng thôi!”

Sau đó, thời gian càng ngày càng trễ, lúc không đi học thì cậu ở lì trong nhà chơi game, ngay cả thời gian chơi cờ cũng ít đi!

Nhạc Nhạc cảnh giác lui về sau vài bước, cơ mà Túc Mạc lại không cho nó cơ hội.

Túc Mạc giữ chặt nó, bàn tay như ngựa quen đường cũ sờ lên màn hình của Nhạc Nhạc, mở thiết lập hệ thống ra: “Chỉ ngày mai thôi, tôi có trận đấu rất quan trọng, cần phải online mới được.”

Nhạc Nhạc hơi uất ức: “Lần nào cậu cũng gạt tôi!”

“Tôi không có gạt cậu mà, tôi nói thẳng với cậu, nói thẳng như vậy sao lại là lừa gạt được?”

Túc Mạc tìm thấy mục kết nối với thiết bị đăng nhập trong quyền quản trị, sau đó cậu sửa đổi thời gian của hệ thống. Song Túc Mạc phát hiện, một phần thông số đã được điều chỉnh trong thiết bị đăng nhập lại quay trở về như cũ, vì nó bị ràng buộc với hệ thống của bên thứ ba nên cậu điều chỉnh thông số bên này thì phía vận hành thiết bị đăng nhập và hệ thống y tế sẽ nhận được thông báo.

Không sửa được...

Chỉ số an toàn y tế của thiết bị đăng nhập quay về mức cao nhất.

“Hmm.” Túc Mạc trầm tư.

Nhạc Nhạc không thể di chuyển vì quyền quản trị đang mở: “Túc Mạc!”

Túc Mạc tìm lối tắt từ chỗ khác, cậu chỉnh sửa một vài thông số thời gian mạng của Nhạc Nhạc, khiến cho toàn bộ thời gian của hệ thống đều lùi lại 2 tiếng đồng hồ.

Thời gian ngắt kết nối ban đầu của thiết bị đăng nhập là 11 giờ tối, hiện bị cậu sửa lại thành 1 giờ sáng. Cơ mà thiết lập này chỉ duy trì được một ngày, vừa hết ngày là các thông số của Nhạc Nhạc sẽ tự động điều chỉnh lại.

Nhạc Nhạc uất ức nhìn cậu, lại vậy nữa rồi, hồi trước Túc Mạc cũng lén sửa lại thiết lập của nó trong phòng thí nghiệm. Lúc nào cũng vậy, đến khi tự động điều chỉnh lại thì nó mới phát hiện có gì đó sai sai, lần này thì quá lắm rồi, dám sửa trước mặt nó luôn!

Túc Mạc quen tay bấm xác nhận: “Tôi chỉ chơi 8 tiếng thôi, ban ngày tôi không chơi, chờ đến tối mới chơi.”

“Tôi không có lừa cậu mà.” Túc Mạc sờ quả đầu máy móc của nó: “Cậu xem, một ngày tôi vẫn chơi 8 tiếng, không vượt quá thời gian.”

Nhạc Nhạc: “!!!”

***

Thông báo Trường Săn Cuối Cùng - Núi Võ Khúc được lan truyền, 500 người chơi có quyền đi săn đặc biệt gần như trải rộng khắp các giai tầng trong game. Có người chơi đứng trên bảng xếp hạng với trang bị ưu tú, cũng có người chơi với trang bị bình thường, nhưng tất cả bọn họ, không có ai nằm trong danh sách bạn bè hoặc thành viên trong bang hội của 100 người chơi kia cả, nhằm hạn chế hết mức khả năng gian lận.

Thậm chí, để cổ vũ người chơi có quyền đi săn đặc biệt tích cực đuổi giết, đầu não còn đưa thêm phần thưởng cho bọn họ, người chơi ăn mạng nhiều nhất sẽ nhận được “Bảo rương lấp lánh” x2, được chọn một trong những phần thưởng tiền vàng/thuốc kinh nghiệm/điểm tích lũy yêu ma.

Trường Săn Núi Võ Khúc là một hoạt động có phần thưởng rất phong phú, phần thưởng cơ bản ban đầu vốn đã khiến không ít người chơi tích cực tham dự, huống chi là 100 người chơi tiến vào Trường Săn Cuối Cùng, chắc chắn bọn họ được đảm bảo về mặt phần thưởng. Có thể nói, từ khi mở hoạt động giai thoại đến giờ, phần thưởng của Trường Săn Núi Võ Khúc khiến hầu hết người chơi đều có cơ hội nhận được.

Hiện tại, hoạt động dần tiến vào hồi kết, Trường Săn quy tụ các tay đánh cực đỉnh từ mọi hệ phái sắp bắt đầu.

Còn chưa đến 7 giờ, phòng live đứng từ góc nhìn thứ ba do đầu não mở ra để quan sát trận đấu đã chật kín người, vô số người chơi đã sớm canh me trong đó, thảo luận một cách sôi nổi. Tối qua, danh sách tham dự Trường Săn Cuối Cùng vừa được tung ra thì phải nói là thần tiên đánh nhau, Trở Về Chân Ngã, Không Cùng Một Quẻ, Đạp Bước Trên Mây, Nửa Đêm Chuông Vang, Hải Đường, Đèn Hoa Rực Rỡ... Hầu hết các người chơi top đầu của các hệ phái đều có mặt, xem tiếp thì thấy cũng có những người chơi có tên trong bảng xếp hạng.

Bảng Trường Săn lúc trước là các người chơi trong bảng xếp hạng cạnh tranh với nhau, nào giống bây giờ, để tất cả sếp lớn lao vào đánh nhau, tình huống như này chắc sẽ không xuất hiện trên đấu trường lần nào nữa.

[Lúc trước chẳng phải có người nói Không Cùng Một Quẻ đè đầu sếp Trở Về Chân Ngã à? Giờ đã đến lúc chứng kiến trận quyết đấu này rồi.]

[Tao cười chết, trận đấu giữa các thần tiên gần nhất kể từ khi trò chơi ra mắt lại được livestream trên toàn mạng.]



[Tui ngồi xổm nửa tiếng rồi, đầu não không tinh ý gì cả, mở quan sát trận đấu rồi sao lại không làm mấy trận mở màn khởi động gì đó chớ?]

Thời gian nhanh chóng điểm 7 giờ rưỡi tối, đây cũng là lúc các người chơi dự thi tiến vào trận đấu.

Túc Mạc đúng giờ online, không kịp chào hỏi nhóm Quả Sơn Tra thì giao diện tiến vào Trường Săn lập tức hiện lên. Cậu vừa bấm xác nhận thì bỗng nhìn thấy hệ thống bạn bè chợt lóe lên thông báo tin nhắn, ID người gửi hình như là Trở Về Chân Ngã.

Cậu chưa kịp click mở tin nhắn thì Trường Săn đã thông báo đếm ngược. Giọng của đầu não tối cao xuất hiện bên tai người chơi, âm thanh nghiêm túc thông báo tiến độ.

“Toàn bộ người chơi đã vào trận, không có ai bỏ quyền, đang tải Trường Săn Cuối Cùng - Núi Võ Khúc, các người chơi hãy chuẩn bị sẵn sàng.”

“Đếm ngược...”

“3, 2, 1...”

“Đã tải xong, chúc bạn đánh đâu thắng đó.”

[Chào mừng người chơi tiến vào Trường Săn Cuối Cùng - Núi Võ Khúc.]

[Người chơi trong Trường Săn 100/100, NPC người chơi đi săn đặc biệt 500/500, thời gian đi săn đặc biệt bắt đầu đếm ngược: 00:49:12.]

Đập vào mắt là núi rừng xum xuê của Núi Võ Khúc, trời vẫn còn giông tố, gió thổi rừng cây lay động, mang theo bầu không khí chẳng lành. Lúc này, trong rừng vang lên tiếng kiếm xé toạc không khí, xẹt qua cánh tay Túc Mạc, ngay sau đó là một loạt đòn tấn công hung hãn.

Viễn Trình Kiếm Quyết, là kiếm pháp thuật!

Vừa vào trận, trận đấu lập tức bùng nổ!

Túc Mạc vội vàng lùi lại mấy bước, nấp ở sau rừng cây, mắt quan sát bản đồ thu nhỏ, sau đó cậu phát hiện bản đồ bị cấm dùng, chỉ có thể dựa vào mắt thường của người chơi mà phán đoán vị trí.

Các đòn tấn công của kiếm pháp thuật lại không định buông tha Túc Mạc, lúc cậu lắc mình tránh chiêu thì đối phương nhanh chóng lao lên, thay đổi vị trí hòng tìm góc tấn công khác. Túc Mạc vừa tránh đòn xong thì gọi một con thú triệu hoán ra, Kiếm Quyết của kiếm pháp thuật đánh úp lại một cách mãnh liệt ngay khoảnh khắc đó.

Ở Thiên Hoàn có rất nhiều hệ phái pháp thuật, trong đó, kiếm pháp thuật được xưng là pháo đài di động. Hệ phái này lấy Viễn Trình Kiếm Quyết làm đòn tấn công chính, phạm vi chiêu thức chỉ xếp sau xạ thủ, uy lực của skill cao, thời gian thi triển dài, nhưng một khi bị kéo giãn khoảng cách thì đối phương sẽ có ưu thế cực lớn để tung đòn Kiếm Quyết.

Túc Mạc vội vàng tránh đòn, trong lúc tránh né, cậu tranh thủ thời gian tìm hiểu địa hình của Trường Săn, giữa chừng không xuất hiện thông báo có quy tắc đặc thù nào, điều này có nghĩa là quy tắc đồng nhất như trong sổ tay.

Môi trường của bản đồ này khó hơn Trường Săn bình thường không chỉ một chút thôi đâu, tạp âm của tiếng mưa rơi, tiếng gió thổi trở nên lớn hơn, tầm nhìn trong rừng cũng thu hẹp lại, mặt đất lầy lội khiến tốc độ di chuyển bị hạn chế, tăng độ khó khi nhảy lên...

Lúc này, Túc Mạc gọi ba con thú triệu hoán ra, còn kiếm pháp thuật thì tìm được vị trí tung đòn tốt nhất. Đối phương tấn công càng thêm dữ dội, Túc Mạc chỉ có thể phán đoán sơ lược, tập trung tinh thần, thận trọng đón đầu đối thủ của mình.

Qua mấy đợt tấn công, Kiếm Quyết của kiếm pháp thuật gần như trùng khớp với vị trí di chuyển của Túc Mạc, mỗi một chiêu của đối phương đều đoán được khoảng cách di chuyển của cậu. Nếu không phải tốc độ của Túc Mạc cực nhanh, hơn nữa, ánh sáng ở Trường Săn tù mù thì chỉ sợ cậu đã sớm bị kiếm pháp thuật tung combo chiêu chết ngắt rồi.

Đối thủ này của cậu, rất mạnh.

Ở bên ngoài, từ khi bà chủ trở về Quán Trọ Hoang Mạc, ngoại trừ kinh doanh bằng cách treo thưởng ra thì việc buôn bán rượu cũng không tồi xíu nào. Đến trận Trường Săn Cuối Cùng, quán trọ chật kín chỗ, nhóm Quả Sơn Tra, Gió Mát và Chấm Dứt Đao Thương bằng quyền lợi cao quý của VIP đã sớm tìm được chỗ ngồi ưng ý ở đó.

Trận đấu vừa bắt đầu, Quả Sơn Tra vẫn còn đang loay hoa loay hoay, lực chú ý không đặt lên cuộc tranh tài ở Trường Săn. Gió Mát ở góc nhìn thứ ba đang tìm kiếm vị trí của Momo, góc nhìn quan sát trận đấu này cần tự mình điều chỉnh, trong game đã ẩn ID, nhưng bên ngoài thì không, cho nên bọn họ có thể tìm được mục tiêu quan sát dựa trên ID: “Cả buổi trời cậu làm gì thế, mau hỗ trợ tìm vị trí của đại ca coi.”

Quả Sơn Tra bấm xác nhận: “Cậu không hiểu, lúc này nên kiếm bộn mới được, trên diễn đàn mở sòng rồi, giờ không kiếm thì chẳng phải lỗ to sao?”

Gió Mát nghe vậy bèn nói: “Đầu tư hết vào đại ca là được rồi mà? Thắng sẽ kiếm được tiền thôi, lẹ lẹ đi cha.”

“Uầy, tới liền, kiếm tiền là chuyện hệ trọng, sao cứ hối miết thế?” Quả Sơn Tra trưng ra vẻ mặt cao thâm khó dò, nhìn Chấm Dứt Đao Thương: “Gái Chấm Dứt Đao Thương có cược chưa dạ? Nếu chưa thì tui giúp cô tham mưu.”

Chấm Dứt Đao Thương đang tìm ID từ góc nhìn quan sát trận đấu, lúc thấy ID nào đó thì hơi giật mình: “Tìm được rồi.”

Gió Mát thò đầu qua: “Đâu! Cho tôi xem với.”

“Đuma, sao đại ca tui còn có 90% vậy?”

“Không phải mới vô trận hả? Là thằng nào đánh đại ca tao.”

Ở góc nhìn quan sát trận đấu, tại rừng cây Núi Võ Khúc tối tăm, Momo đang đứng sau thân cây, máu chỉ còn 90%. Ba người hồi hộp nhìn, trên một cái cây cao cách Momo không xa có một kiếm sĩ mặc áo bào hình mây mạ vàng, xung quanh đối phương lơ lửng mấy thanh kiếm, rõ là hệ phái pháp thuật kiếm của Ly Sơn Kiếm Pháp, chuyên tu pháp thuật.

Kiếm pháp thuật đó còn là người đứng đầu bảng xếp hạng hệ phái ở Thiên Hoàn.

ID: Đệ Nhất Thiên Hạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook