Bằng Cuốn Kiếm Phổ Hàng Giả, Người Cầm Kiếm Trảm Hết Tiên Nhân Sao?
Chương 15: Lục Mạch
TÂM HUYỀN KHINH ĐẠN
06/11/2024
Kế bên, Tức Mặc Ngọc đang chậm rãi ăn bánh màn thầu, thầm quan sát tay của Tiêu Vô Phong và rồi quyết tâm rằng hôm nay phải mua thêm nhiều thịt ngon để bồi bổ cho thiếu gia.
Sau đó, Tức Mặc Ngọc ra ngoài mua đồ, trong lúc chờ hai tay hồi phục, Tiêu Vô Phong cũng không ngồi yên mà tiếp tục rèn luyện.
Tiêu Vô Phong lấy ra một cuốn du ký, loại sách phổ biến khắp phố phường, rồi bắt đầu đọc. Nhân vật chính của cuốn sách là một tiêu sư, người từng đi khắp bốn phương. Mở đầu, sách nhấn mạnh rằng mọi câu chuyện đều là sự thật, nhằm giúp độc giả khám phá lục địa rộng lớn này từ góc nhìn của một vị tiêu sư.
Vị tiêu sư đi bảo tiêu, thấy thấy, nghe thấy nhiều điều kỳ lạ. Ngoài khơi phía Đông là Liên Minh Thiên Đảo, không ngừng truy tìm ba hòn đảo tiên truyền thuyết với hy vọng tìm được trường sinh bất tử. Phía Nam là vùng Đại Hoang vô tận, nơi bị xem là cấm địa của thần thoại, nhiều cao nhân nhất phẩm ở vào khoảng thời gian cuối đời khi không thể nào đột phá thêm nữa đều cả gan tiến vào sâu trong Đại Hoang. Tương truyền rằng trong vùng sâu của Đại Hoang có một ngọn thần sơn tên là Bất Chu, được xem như xương sống của trời đất bị gãy, và một cây Kiến Mộc, vốn vươn thẳng lên trời cao, từng nối thẳng đến chốn tiên thần.
Tiếc thay, ngọn thần sơn đã bị gãy, Kiến Mộc cũng cùng chung số phận tương tự đã bị phá hủy, và trong tàn tích của đại địa còn sót lại những thi hài khổng lồ của các cổ thần, không ngừng tỏa ra tinh khí và oán khí, làm nảy sinh vô số hoang thú.
Lại nghe nói cực Bắc lạnh giá khắc nghiệt đến nỗi sinh linh bình thường không thể tồn tại. Tại đây, một loại sinh vật kỳ dị sống giữa sự sống và cái chết, gọi là “Nghiệt Quỷ,” đã ra đời. Bên cạnh đó, Yêu tộc bị lưu đày từ hàng ngàn năm trước cũng chiếm cứ một vùng đất ở cực Bắc, lập liên minh với Nghiệt Quỷ, cùng nhau đối kháng với Cự Ma tộc ẩn sâu trong băng giá.
Cõi cực lạc Tây phương ngày xưa giờ đã một nửa hóa thành ma thổ, một nửa trong ba trăm Phật quốc đã bị ma quỷ làm mê hoặc, cuộc tranh đấu giữa Phật và ma quỷ cuốn theo cả trong lẫn ngoài Linh Sơn, còn phúc đức và vận mệnh do Phật Tổ để lại vẫn chưa rõ ai có thể kế thừa trọn vẹn.
Ở vùng núi lớn Tây Nam liên miên bất tận, các thiếu nữ của Man tộc kiều diễm như lửa, còn đàn ông thì khỏe mạnh như voi. Man tộc từ đời này qua đời khác giữ vững ý chí của tổ tiên, phong ấn một vị ma thần sống từ thời thượng cổ đến nay.
Lật đến trang cuối của cuốn sách, Tiêu Vô Phong thở dài, xua tan ngụm khí tù đọng trong lồng ngực: "Một chốn nhân gian như thế, chẳng lẽ không khiến người ta vấn vương không muốn rời xa?"
Nhìn quanh bốn bức tường thấp bao quanh, Tiêu Vô Phong chỉ cảm thấy như mình đang bị nhốt trong một nhà tù, không có sự tự do.
Trong một thế giới nơi tu luyện là hiện thực, mọi tội lỗi suy cho cùng đều bắt nguồn từ hai chữ "yếu đuối."
Nếu bản thân có kiếm thuật đủ để đứng trên vạn vật, thì dù là mười vạn tinh binh trong và ngoài Bạch Ngọc Kinh, cũng có thể bị chém đứt chỉ với một kiếm.
Sau đó, Tức Mặc Ngọc ra ngoài mua đồ, trong lúc chờ hai tay hồi phục, Tiêu Vô Phong cũng không ngồi yên mà tiếp tục rèn luyện.
Tiêu Vô Phong lấy ra một cuốn du ký, loại sách phổ biến khắp phố phường, rồi bắt đầu đọc. Nhân vật chính của cuốn sách là một tiêu sư, người từng đi khắp bốn phương. Mở đầu, sách nhấn mạnh rằng mọi câu chuyện đều là sự thật, nhằm giúp độc giả khám phá lục địa rộng lớn này từ góc nhìn của một vị tiêu sư.
Vị tiêu sư đi bảo tiêu, thấy thấy, nghe thấy nhiều điều kỳ lạ. Ngoài khơi phía Đông là Liên Minh Thiên Đảo, không ngừng truy tìm ba hòn đảo tiên truyền thuyết với hy vọng tìm được trường sinh bất tử. Phía Nam là vùng Đại Hoang vô tận, nơi bị xem là cấm địa của thần thoại, nhiều cao nhân nhất phẩm ở vào khoảng thời gian cuối đời khi không thể nào đột phá thêm nữa đều cả gan tiến vào sâu trong Đại Hoang. Tương truyền rằng trong vùng sâu của Đại Hoang có một ngọn thần sơn tên là Bất Chu, được xem như xương sống của trời đất bị gãy, và một cây Kiến Mộc, vốn vươn thẳng lên trời cao, từng nối thẳng đến chốn tiên thần.
Tiếc thay, ngọn thần sơn đã bị gãy, Kiến Mộc cũng cùng chung số phận tương tự đã bị phá hủy, và trong tàn tích của đại địa còn sót lại những thi hài khổng lồ của các cổ thần, không ngừng tỏa ra tinh khí và oán khí, làm nảy sinh vô số hoang thú.
Lại nghe nói cực Bắc lạnh giá khắc nghiệt đến nỗi sinh linh bình thường không thể tồn tại. Tại đây, một loại sinh vật kỳ dị sống giữa sự sống và cái chết, gọi là “Nghiệt Quỷ,” đã ra đời. Bên cạnh đó, Yêu tộc bị lưu đày từ hàng ngàn năm trước cũng chiếm cứ một vùng đất ở cực Bắc, lập liên minh với Nghiệt Quỷ, cùng nhau đối kháng với Cự Ma tộc ẩn sâu trong băng giá.
Cõi cực lạc Tây phương ngày xưa giờ đã một nửa hóa thành ma thổ, một nửa trong ba trăm Phật quốc đã bị ma quỷ làm mê hoặc, cuộc tranh đấu giữa Phật và ma quỷ cuốn theo cả trong lẫn ngoài Linh Sơn, còn phúc đức và vận mệnh do Phật Tổ để lại vẫn chưa rõ ai có thể kế thừa trọn vẹn.
Ở vùng núi lớn Tây Nam liên miên bất tận, các thiếu nữ của Man tộc kiều diễm như lửa, còn đàn ông thì khỏe mạnh như voi. Man tộc từ đời này qua đời khác giữ vững ý chí của tổ tiên, phong ấn một vị ma thần sống từ thời thượng cổ đến nay.
Lật đến trang cuối của cuốn sách, Tiêu Vô Phong thở dài, xua tan ngụm khí tù đọng trong lồng ngực: "Một chốn nhân gian như thế, chẳng lẽ không khiến người ta vấn vương không muốn rời xa?"
Nhìn quanh bốn bức tường thấp bao quanh, Tiêu Vô Phong chỉ cảm thấy như mình đang bị nhốt trong một nhà tù, không có sự tự do.
Trong một thế giới nơi tu luyện là hiện thực, mọi tội lỗi suy cho cùng đều bắt nguồn từ hai chữ "yếu đuối."
Nếu bản thân có kiếm thuật đủ để đứng trên vạn vật, thì dù là mười vạn tinh binh trong và ngoài Bạch Ngọc Kinh, cũng có thể bị chém đứt chỉ với một kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.