Băng Hỏa Ma Trù

Chương 15: Gia nhập ma pháp sư công hội ( Thượng )

Đường Gia Tam Thiểu

02/04/2013



Thấy nhiều cao cấp ma pháp sư như vậy, chuyện đầu tiên Niệm Băng làm chính là cẩn thận đem băng hỏa đồng nguyên ma pháp lực che dấu đi, nhất là khí tức của hỏa hệ ma pháp lực, nhiều cao cấp ma pháp sư như vậy, đừng nói là chạy thoát, sợ rằng chỉ cần hành động có chút khác thường, thì sớm sẽ chịu công kích vô tình. Nghe được hỏa hệ ma đạo sĩ kia nói chuyện, hắn vội vàng tiến lên, cung kính nói : “ Niệm Băng ra mắt các vị tiền bối “.

Hỏa hệ ma đạo sĩ nói chuyện lúc trước có vẻ rất hào sảng, ha ha cười, nói : “ Nghìn vạn lần đừng gọi làm tiền bối, việc học không có trước sau, đạt giả vi tôn, khi ở niên kỷ của ngươi, ta dường như mới vừa mới tiến vào trung cấp ma pháp sư cảnh giới không lâu, khi đó đã là cực nhanh, hoan nghênh ngươi gia nhập Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội chúng ta “.

Lúc này, ba đại ma pháp sư bởi vì thân phận thấp hơn, lúc này đã lui về một bên, ở trước mặt ma đạo sĩ, đại ma pháp sư chỉ có khuất tòng mà thôi.

Một ma đạo sĩ bên cạnh, tiêu chí trước ngực là kim sắc băng hoa, hiển nhiên là một băng hệ ma đạo sĩ, hắn lại không dễ dãi giống như hỏa hệ ma đạo sĩ, hừ lạnh một tiếng, toàn thân tản ra khí tức âm lãnh.

Lý Đắc đi tới bên cạnh hai ma đạo sĩ, xoay người nhìn Niệm Băng nói : “ Công hội quy định, khi tân nhân viên gia nhập công hội, ít nhất phải có một trưởng lão với cảnh giới ma đạo sĩ cử hành nghi thức, nếu người gia nhập chỉ có thực lực trung cấp ma pháp sư trở xuống, thì chỉ cần có thêm một đại ma pháp sư cũng có thể cử hành nghi thức. Mà thực lực ngươi đã đạt tới đại ma pháp sư cảnh giới, cho nên, hôm nay ta mời hai vị công hội trưởng lão khác đồng thời tới cử hành nghi thức cho ngươi, đáng tiếc hội trưởng đi ra ngoài làm việc, nếu không thì hẳn là người đã vội tới cử hành cho ngươi, như vậy thì chắc chắn sẽ thích hợp hơn. Mời tiến lên, đứng ở trung ương của lục mang tinh “. Lý Đắc chỉ về phía mặt đất.

Niệm Băng đáp ứng một tiếng, đi tới giữa ba ma đạo sĩ , đứng ở trung ương của kim sắc lục mang tinh, Lý Đắc khẽ cười, nói : “ Ta, thủy hệ ma đạo sĩ Lý Đắc. Lấy thân phận Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội trưởng lão, cử hành nghi thức này. Nguyên tố chi thần vĩ đại, dưới sự chứng kiến của người, Niệm Băng sẽ trở thành một đại ma pháp sư của bản công hội, hết thảy đều vì vinh dự và quang huy của công hội mà tự hào, đem lực lượng cả đời phụng hiến cho công hội. Niệm Băng, ta hỏi ngươi, ngươi nguyện ý vì công hội mà nỗ lực hết thảy không ? ".

" Ta nguyện ý “. Niệm Băng không chút do dự hồi đáp, mọi lời đều rất đơn giản, nhưng ước thúc lực lại là rất mạnh, gia nhập ma pháp sư công hội này, không phải tương đương với chui đầu vào một cái rọ thật lớn sao ? Niệm Băng ngoài miệng mặc dù đáp lời, nhưng trong lòng lại bỏ thêm hai chữ, gộp lại chính là : ta nguyện ý cái rắm.

Lý Đắc mỉm cười, nhìn về một đại ma pháp sư khẽ gật đầu, ma pháp bào của tên đại ma pháp sư kia rất kỳ quái, là ngân sắc, hắn tiến lên từng bước, thì thào niệm vài câu chú ngữ, ngân quang chợt lóe, trong tay hắn vốn trống rỗng đột nhiên xuất hiện một bộ kiện ma pháp bào màu lam nhạt, đó là ma pháp bào tượng trưng cho thân phận của băng hệ ma pháp sư, băng hệ cùng thủy hệ mặc dù đồng nguyên, nhưng ma pháp bào của băng hệ thô ( ND : nguyên văn – thiển ) hơn một chút so với thủy hệ. Nhìn thấy ma pháp bào xuất hiện, Niệm Băng trong lòng thầm nghĩ, đây là không gian ma pháp sao ? Trong thế giới ma pháp, lấy thủy, hỏa, thổ, phong bốn nguyên tố ma pháp làm cơ sở, sau đó sinh ra băng, lôi hai loại đặc thù ma pháp, mà không gian ma pháp, quang minh ma pháp và hắc ám ma pháp, đều là những loại ma pháp ít gặp, về phần quang minh và hắc ám, theo truyền thuyết, hai loại ma pháp này tựa hồ đã thất truyền, nhưng khi còn nhỏ, Dung Thiên từng nói cho Niệm Băng, kỳ thật hai loại ma pháp kia cũng không có thất truyền, nhưng chỉ có một số người có thân thể đặc thù mới có thể nắm giữ, từ khía cạnh năng lượng mà nhìn, quang minh cùng hắc ám mặc dù cũng không thể mạnh hơn các ma pháp khác ở điểm nào, nhưng lại có tính chất đặc thù, muốn ứng phó thì khó khăn hơn nhiều. Không gian hệ đại ma pháp sư, sau này có cơ hội sẽ phải tới thỉnh giáo thỉnh giáo nhiều nhiều, nếu mà mình cũng biết không gian hệ ma pháp thật là tốt, nghe nói không gian hệ ma pháp sư đều có thể sử dụng một thứ không gian ma pháp đặc thù, đem để cất giấu đồ vật, phi thường tiện dụng, nếu có ma pháp loại này, trên người mình cũng không mang mang theo nhiều đồ như vậy, thậm chí có thể mua thêm nhiều loại gia vị để mang theo trên người để dùng.

Lý Đắc đương nhiên không biết hiện tại Niệm Băng đang nghĩ ngợi dùng không gian ma pháp để chứa gia vị, tiếp lấy ma pháp bào từ không gian hệ ma pháp sư kia, đi tới trước mặt Niệm Băng, nói : “ Nguyên tố chi thần chúc phúc cho ngươi, hài tử, mặc vào ma pháp bào này vào, ngươi sẽ đem trở thành một phần tử của công hội, chúng ta đều là thân nhân và bằng hữu của ngươi ".

Nhìn ánh mắt tha thiết của Lý Đắc, trong lòng Niệm Băng trong lòng không khỏi cảm thấy ái ngại, bất quá hắn cũng không bối rối lâu, nhận ma pháp bào trong tay Lý Đắc rồi khoác lên mình, cảm thấy rất vừa vặn, hiển nhiên là đã dựa theo vóc người của hắn mà làm. Cầm ma pháp bào trong tay cảm giác phi thường thoải mái, chắc chắn là được chế tác từ tài liệu đặc thù, trên cả kiện ma pháp bào thượng đều tản ra ma pháp khí tức nhè nhẹ, mặc dù cũng không mãnh liệt, nhưng với việc hấp thu băng nguyên tố thì nhất định có chỗ tốt, phần cổ của ma pháp bào thêu một ngân sắc nguyệt lượng phù hiệu, phần đuôi của nguyệt lượng là một băng hoa màu trắng, đó chính là tiêu chí của Băng Nguyệt đế quốc.

Nhìn nhìn băng hoa trên ngực được bao bọc bởi ba vòng ngân tuyến, Niệm Băng trong lòng thầm gọi, ba, mụ mụ, các người có thấy được không ? Nhi tử của các ngươi hiện tại cũng đã là một đại ma pháp sư, song hệ đại ma pháp sư a ! Các ngươi hãy chờ, sẽ không quá lâu, ta nhất định sẽ quay lại Băng Thần tháp.

Lý Đắc nhìn Niệm Băng mặc ma pháp bào của băng hệ đại ma pháp sư, không khỏi thầm khen trong lòng, Niệm Băng vốn anh tuấn, lúc này mặc ma pháp bào hoa lệ lại càng thêm tuấn lãng, tinh mục minh mâu, khiến người ta không khỏi phát sinh hảo cảm. Mỉm cười, nói : “ Quả nhiên là nhân yếu trang, mặc ma pháp bào vào, ngươi đã là một Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư chân chính ".

Niệm Băng cung kính hướng về phía ba ma đạo sĩ hành lễ, " Đa tạ các vị ma đạo sĩ giúp đỡ “.

Lý Đắc lại hướng về phía không gian hệ ma pháp sư nọ gật đầu, ngân quang chợt lóe, lần này xuất hiện là một ma pháp trượng tinh xảo và một ngân sắc huy chương, trên mặt huy chương cũng là Băng Nguyệt đế quốc phù hiệu, ở giữa ngân sắc băng hoa có khảm một viên bảo thạch trong suốt, thoáng tản ra ma pháp ba động, ma pháp trượng chỉ có dài hơn thước, thân trượng màu lam, đầu trượng là một viên nhũ bạch sắc bảo thạch, tản ra một màn sương vụ mờ mờ, mặc dù kém xa Băng Tuyết nữ thần chi thạch, nhưng cũng là một khối thượng phẩm bảo thạch hiếm thấy.

Lý Đắc trước tiên đưa huy chương sáu cạnh đó cho Niệm Băng, " Đây là tượng trưng cho Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư chúng ta, với thân phận đại ma pháp sư của ngươi, tương đương với thiên phu trưởng trong quân đội, với huy chương này, tại bất cứ quân doanh nào ở cửu đại thành thị của Băng Nguyệt đế quốc, ngươi đều có thể điều khiển binh chủng dưới nghìn người tác chiến, đồng thời, với huy chương này, ngươi cũng có thể lĩnh lương tại bất cứ phân hội nào của công hội, lương căn cứ theo cấp bậc khác nhau mà khác nhau, với cấp bậc hiện tại của ngươi, mỗi tháng có thể lĩnh hai mươi tử kim tệ thù lao. Trên huy chương thượng có dấu vết đặc thù của bản công hội, vô pháp giả mạo, cho nên, ngươi nhất định phải giữ cho tốt, nếu mất, lập tức phải báo cho công hội, chúng ta sẽ căn cứ vào số hiệu trên huy chương mà hủy bỏ hiệu dụng của nó đi “.

Hai mươi tử kim tệ, chính là hai trăm kim tệ a ! Hơn nữa huy chương lại còn có cả quyền lợi, tuyệt đối là chí bảo a ! Xem ra, cuộc đời nghĩa vụ tất kèm theo quyền lực, trách không được phụ thân từng nói, gia nhập ma pháp sư công hội là chuyện mà ma pháp sư bình thường đều mơ tưởng, có vật này, sau này chính mình du lịch trên đại lục, sẽ thuận tiện hơn. Cảm tạ Lý Đắc xong, hắn cẩn thận cất huy chương vào trong lòng.

Lúc này, Lý Đắc cầm ma pháp trượng, mỉm cười nói : “ Ma pháp trượng này tên là Băng Lăng, vốn là với tu vi của ngươi, công hội không nên tặng ngươi pháp trượng trân quý như vậy, nhưng ta đã cùng với hội trưởng thương lượng qua, hội trưởng thấy ngươi còn trẻ đã đạt tới cảnh giới đại ma pháp sư, tiền đồ là vô hạn, đã quyết định đem ma pháp trượng vốn trước giờ chỉ cấp cho băng hệ ma đạo sĩ thưởng cho ngươi. Có nó, ngươi có thể giảm thời gian ngâm xướng chú ngữ xuống một phần ba, đồng thời, lúc ngưng tụ ma pháp lực, băng nguyên tố cũng dễ dàng chỉ huy hơn, ngươi hãy nhận lấy, đây chính là ma pháp vật phẩm cấp bậc kim khí “.

" Kim khí ? Lý Đắc ma đạo sĩ, kim khí là có ý tứ gì ? ". Niệm Băng nói ra nghi hoặc trong lòng, hắn cũng không biết cấp bậc của ma pháp vật phẩm phân biệt thế nào.

Lý Đắc mỉm cười, nói : “ Xem ra, thời gian ngươi tiếp xúc ma pháp mặc dù không ngắn, nhưng đối với ma pháp vẫn chưa chân chính hiểu rõ, trong tất cả ma pháp vật phẩm, kim khí là cấp bậc khá cao. Ma pháp vật phẩm chia làm thần khí, thứ thần khí, ám kim khí, kim khí, ngân khí, thanh đồng khí, tổng cộng sáu cấp bậc, mặc dù kim khí chỉ là cấp bậc thứ tư, nhưng phải biết rằng, một kim khí pháp trượng, ở chợ xem qua cũng giá trị hàng nghìn tử kim tệ, mà ám kim khí ma pháp vật phẩm lại cực kỳ hiếm, tối cao thần khí cùng thứ thần khí, là phi thường khó gặp, ngay cả hội trưởng, cũng chỉ có một kiện thứ thần khí cấp bậc pháp trượng mà thôi, chân chính thần khí, nghe nói, chỉ có Băng Thần tháp Băng Tuyết nữ thần tế tự có một, nhưng cụ thể là cái gì cũng không biết, dường như không phải pháp trượng “.



Niệm Băng nhìn Băng Lăng trượng trong tay, trong lòng khẽ động, nếu tính như vậy, Thần Lộ đao của mình dùng thành pháp trượng thì là cấp bậc gì chứ ? Sợ rằng ít nhất cũng hẳn là bảo bối cấp ám kim khí cấp. Dù sao, Băng Tuyết nữ thần chi thạch rõ ràng mạnh hơn nhiều so với Băng Lăng thạch trên pháp trượng này.

" Đa tạ các vị ma đạo sĩ cùng hội trưởng đã tài bồi, ta nhất định sẽ nỗ lực tu luyện, tranh thủ sớm trở thành ma pháp sư cường đại hơn “. Vừa nói mấy câu sáo ngữ, tâm tưởng Niệm Băng lại đã bay đến đồ thư quán của ma pháp sư công hội, hiện tại đã vào được đây, chỉ cần có được băng hệ ma pháp chú ngữ mà mình mong muốn thì cũng là đủ rồi.

Lý Đắc mỉm cười, nói : “ Những nghi thức đã hoàn thành, hiện tại, ta muốn nói cho ngươi vài quy định của công hội, để tránh cho ngươi sau này phạm phải. Ngươi nhất định phải nhớ kỹ. Đầu tiên, là một ma pháp sư của Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội, bất luận lúc nào, đều phải phục tùng vô điều kiện mọi điều khiển của công hội, một khi công hội có nguy cơ, ngươi sẽ trở thành một thành viên của ma pháp sư quân đoàn, về phần chức vị cụ thể, phải xem cấp bậc ma pháp của ngươi lúc ấy mà định, điểm này là phải tuân thủ, nếu không, chẳng những ma pháp cấp bậc bị hủy bỏ, còn có thể bị công hội xử phạt nghiêm khắc “.

Niệm Băng gật đầu, nếu có nhiều quyền lợi như vậy, phải kèm theo nghĩa vụ là điều đương nhiên.

Lý Đắc tiếp tục nói : “ Tiếp theo, khi Băng Nguyệt đế quốc gặp nguy cơ, Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội chúng ta phải có nghĩa vụ trợ giúp Băng Nguyệt đế quốc đối kháng ngoại địch, dưới tình huống loại này, ngươi cũng phải vô điều kiện tiếp nhận chinh điều, trở thành một ma pháp sư trong đế quốc ma pháp sư quân đoàn, đương nhiên, dưới tình huống này, đế quốc sẽ trả thù lao cho nỗ lực của ngươi, mà con số thù lao cũng cực kỳ khả quan, nếu lập công lao, còn có thể được tưởng thưởng “.

Nghe xong những lời này, Niệm Băng trong lòng nghi hoặc đại thăng, nếu là Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội, không nên lấy quyền lợi của đế quốc làm điều đầu tiên sao ? Tại sao trong quy định, điều thứ nhất lại là muốn vô điều kiện tuân theo điều khiển của ma pháp sư công hội, theo cách lý giải này, cảm giác thập phần quái dị, chẳng lẽ ma pháp sư công hội lúc mà ích lợi của chính mình bị xâm hại thì có thể đối nghịch với đế quốc ?

Lý Đắc tiếp tục nói : “ Đệ tam, sau khi trở thành một ma pháp sư của công hội, nếu công hội phái ngươi đảm nhiệm chức vụ gì, ngươi đều phải tuân hành, nghe theo sự phân phó của công hội. Đương nhiên, với tình huống của ngươi hiện tại, công hội sẽ không an bài cho ngươi chức vụ gì, ngươi hiện tại tối trọng yếu chính là nỗ lực đề thăng ma pháp tu vi, tranh thủ sớm đạt tới ma đạo sĩ cảnh giới, một khi thành ma đạo sĩ, tiếng nói của ngươi trong công hội cũng sẽ có trọng lượng hơn, cũng được thụ dư vinh dự trở thành công hội trưởng lão “.

Niệm Băng thu liễm tâm thần, gật đầu, nói : “ Ta nhất định sẽ tuân thủ mệnh lệnh của công hội. Còn có gì khác không ? ".

Lý Đắc bình thản nói : “ Tam điều này là tối trọng yếu, các tiểu điều khoản khác thì không quan trọng lắm. Chờ khi ngươi đạt tới ma đạo sĩ cảnh giới, công hội tự nhiên sẽ cho ngươi càng nhiều quyền lợi, đương nhiên, cũng sẽ cho ngươi biết càng nhiều chuyện vụ. Hiện tại, trên cả đại lục, ngũ đại đế quốc đều có ma pháp sư công hội, mà chúng ta Băng Nguyệt đế quốc bởi vì còn có Băng Thần tháp tồn tại, vẫn được cho là có ma pháp thực lực cường đại nhất ngũ đại đế quốc. Nhưng là, bọn họ lại không biết, chúng ta ma pháp sư công hội cùng tượng trưng của đế quốc Băng Thần tháp lại không phải ma pháp sư cùng lĩnh vực, Băng Thần tháp mặc dù có mấy trăm băng hệ ma pháp sư, nhưng là bọn hắn lại chỉ nghe sự điều khiển của Băng Tuyết nữ thần tế tự, nếu không tính bọn họ, trên ngũ đại đế quốc, phải nói là Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội chúng ta có thực lực yếu nhất. Công hội có tổng cộng một ma đạo sư, tám ma đạo sĩ cấp bậc trưởng lão, đại ma pháp sư nếu tính cả ngươi thì là ba mươi chín, còn lại cấp thấp ma pháp sư tính hết bất quá cũng chỉ hơn nghìn mà thôi. Tổng thể thực lực so với Băng Thần tháp kém rất xa. Mà tứ đại đế quốc kia, đều có ít nhất hai ma đạo sư, nhất là Hoa Dung đế quốc, có tới ba hỏa hệ ma đạo sư, nghe nói, trong đó hỏa hệ ma đạo sư lớn tuổi nhất Hoa Dung đế quốc, Dung Thân vương, thực lực đã gần tiếp cận thần giáng sư cảnh giới. Cho nên, vì Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội chúng ta, ngươi phải nỗ lực tu luyện hơn nữa, thực lực càng cường đại, đối với công hội, đối với đế quốc là điều quan trọng nhất, ngươi minh bạch chứ ? ".

Khi Niệm Băng nghe được Dung Thân Vương ba chữ, cơ nhục trên mặt không khỏi giật giật, hắn sao lại không biết Hoa Dung đế quốc ma pháp sư công hội cường đại thế nào đây ? Gia hương của hắn chính là ở đó a ! Lúc đầu, nếu không phải Dung Thân vương điều động đại lượng ma pháp sư truy sát, hắn cùng phụ thân cũng không phải chạy trốn khắp trên đại lục giống như chó nhà có tang, khiến cho phụ thân cuối cùng phải thống hạ quyết tâm, tới Băng Thần tháp hòng cứu mẫu thân, nhưng phụ thân cũng lại thâm hãm ở đó. Hoa Dung đế quốc, Dung Thân Vương, đây đều là mối thống hận sâu sắc nhất trong lòng Niệm Băng.

" Niệm Băng, ngươi đang suy nghĩ gì ? Ngươi không sao chứ ? “. Lý Đắc hơi bất mãn gọi.

Niệm Băng phục hồi tinh thần lại, chặn lại nói : “ A ! Xin lỗi, ta đang suy nghĩ, nếu có một ngày Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội chúng ta cũng có thể đạt tới trình độ này của Hoa Dung đế quốc ma pháp sư công hội, sợ rằng địa vị ở Băng Nguyệt đế quốc cũng nhất định sẽ không hề kém so với Băng Thần tháp nữa “.

Lý Đắc thở dài một tiếng, đáp : “ Đó chỉ là một nguyện vọng mà thôi, thực hiện há lại dễ dàng sao ? Bồi dưỡng một ma pháp sư vĩ đại phải cần nhiều thời gian, mà chân chính thiên tài lại ít đến đáng thương, hiện tại, kẻ nguyện ý tu luyện ma pháp càng ngày càng ít, vũ kỹ so với ma pháp thì tốt hơn nhiều, ngoại trừ ở tính chất sát thương đại quy mô cùng với công kích khoảng cách xa là không bằng, ngoài ra thì vũ kỹ quả thực không có gì kém cạnh so với ma pháp, ta thật hoài nghi, mấy trăm năm sau này, trên đại lục, phương pháp tu luyện ma pháp từ xưa có còn tồn tại hay không “.

Băng hệ ma đạo sĩ đứng bên nhíu mày, trầm giọng nói : “ Lý Đắc, ngươi nói nhiều quá, nghi thức nếu đã chấm dứt, thì cứ kết thúc đi “.

Lý Đắc lúc này mới tỉnh ngộ, dừng lại : “ A, đúng, ta thật sự là lão hồ đồ. Niệm Băng, nghi thức đến đây là hoàn thành, hai vị, các ngươi có thể đi minh tưởng rồi, Niệm Băng, ta nghe Sư Cửu cùng Linh nhi nói, ngươi hy vọng có thể học tập một ít băng hệ ma pháp chú ngữ, ngươi theo ta đến đây, ta đưa ngươi tới đồ thư quán của công hội, nơi đó có thứ ngươi cần “.

Vừa nghe lời này, Niệm Băng không nhịn được mừng rơn trong lòng, hắn muốn chính là điều này a ! Lập tức đáp ứng một tiếng, đi theo Lý Đắc rời khỏi đại điện cử hành nghi thức. Khi hắn đi qua bên người băng hệ ma đạo sĩ, bên tai đột nhiên vang lên một thanh âm khe khẽ, " Tiểu tử, sau khi mọi việc kết thúc, ngươi tới phòng tìm ta, ta ở phòng gian phía tây của công hội túc xá, nhớ kỹ, nhất định phải tới, hiểu chưa ? ".

Niệm Băng trong lòng khẽ động, lúc này hắn đương nhiên không thể trả lời, chỉ là im lìm gật đầu sau lưng Lý Đắc, rồi bước theo hắn đi ra ngoài. Băng hệ ma đạo sĩ rõ ràng là lần đầu tiên nhìn thấy mình, tại sao muốn một mình gặp mình chứ ? Chẳng lẽ có mục đích gì chăng ? Quên đi, hiện tại mình cũng đã là một thành viên trong Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội, tin rằng hắn không dám làm càn, trước tiên cứ tới đồ thư quán học vài thứ hữu dụng cho chính mình rồi hãy nói.

Lý Đắc đưa Niệm Băng đi qua tòa kiến trúc cao lớn có đại sảnh tổ chức nghi thức trước đó, hướng về phía sau của ma pháp sư công hội đi đến, nơi này quả thực rất lớn, phía sau chẳng khác cảnh động thiên ( ND : động tiên, bồng lai ), một tòa tiếp một tòa kiến trúc cao lớn dày đặc, mặc dù nhìn qua kiến trúc rất hoành vĩ, nhưng không biết tại sao, lại khiến người ta cảm giác được một loại áp lực.

Vừa đi, Lý Đắc vừa nói với Niệm Băng : “ Ta sẽ an bài cho ngươi một gian túc xá, ngươi có thể ở lại chỗ này. Đây là quyền lợi của ma pháp sư có cấp bậc trên đại ma pháp sư “.

Niệm Băng trong lòng trầm xuống, nói : “ Lý Đắc ma đạo sĩ, ta có thể đi ra bên ngoài không ? ".

Lý Đắc mỉm cười, đáp : “ Đương nhiên có thể, ở công hội, trừ phi có đặc thù mệnh lệnh, không ai hạn chế ngươi tự do, ngươi hoàn toàn có thể tự do xuất nhập, cũng có thể đi ra bên ngoài du lịch, phòng gian mà ta nói, là để an bài cho ngươi về lâu dài, ngươi chừng nào thì quay lại, đều có thể đến đây ở. Bất quá, ta đề nghị ngươi, nên phải tu luyện nhiều hơn, đề thăng ma pháp lực của chính mình mới tốt, ta hiện tại rất hi vọng, muốn thấy lúc ngươi có thể đột phá tới ma đạo sĩ cảnh giới đây. Đến đây, đồ thư quán đây rồi “. Hắn đưa Niệm Băng đi vào một tòa tiểu lâu nho nhỏ cạnh đó.



Bên trong tiểu lâu được quét dọn rất sạch sẽ, từ bên ngoài nhìn thì tựa hồ có bốn tầng, chỉ là mỗi tầng đều không cao lắm, cho nên từ bên ngoài nhìn thì cũng cũng chỉ thâm thấp, Lý Đắc mỉm cười, nói : “ Chính là nơi này. Đồ thư quán tổng cộng có bốn tầng, rất nhiều tư liệu bên trong đều là bản độc nhất ở trên đại lục, cho nên, ở chỗ này đọc thì có thể, nhưng tuyệt đối không thể mang tư liệu gì đi, nhất là tầng ba và tầng bốn. Hà, được rồi, ngươi vẫn còn chưa thể vào tầng thứ tư. Ta giới thiệu cho ngươi một chút, ở đồ thư quán, theo cấp bậc ma pháp sư bất đồng, nơi này mỗi tầng cũng có tư liệu bất đồng, như tầng thứ nhất, thì là thích hợp cho ma pháp sư sơ cấp cùng ma pháp sư trung cấp đọc, mà tầng thứ hai thì lại thích hợp cao cấp ma pháp sư cùng đại ma pháp sư đọc, tầng thứ ba thì phải có thực lực ma đạo sĩ mới có thể tiến vào. Về phần tầng cao nhất, nơi đó mặc dù nhỏ nhất, nhưng lại ghi lại rất nhiều cao cấp ma pháp đã thất truyền, chỉ có đạt tới ma đạo sư cảnh giới mới có có thể tiến vào đọc, đồng thời còn cần phải có sự đồng ý của hội trưởng. Hội trưởng mặc dù chưa gặp ngươi, nhưng ấn tượng về ngươi rất sâu đậm, hắn cố ý dặn dò ta, bởi vì ma pháp khống chế lực của ngươi đã tiếp cận ma đạo sĩ cảnh giới, cho nên ngươi có thể tới tầng thứ ba đọc ma pháp thư tịch, như vậy, ngươi có thể học tập được thêm nhiều thứ, cho dù ngươi sau này xuất ngoại lịch lãm, cũng sẽ không vì khuyết thiếu chú ngữ mà ảnh hưởng tới thực lực của mình, được rồi, ngươi tự mình ở chỗ này xem đi. Một lúc nữa, hội trưởng có thể sẽ trở về, khi đó, hắn hẳn là sẽ tìm ngươi nói chuyện. Nếu ở chỗ này đọc có gì không rõ, ngươi cũng có thể thỉnh giáo ta hoặc là vị băng hệ ma đạo sĩ Ngõa Luân kia thỉnh giáo, ma pháp của hắn so với ta còn muốn tinh thâm một chút, hắn là đệ tứ trưởng lão trong công hội trung “.

Niệm Băng nhìn hai bên một loạt bài giá sách, trong lòng không khỏi,nhịn được một trận xúc động, đối với một ma pháp sư mà nói, đây tuyệt đối là một bảo khố, thư tịch nơi này đương nhiên không đơn giản chỉ có ma pháp chú ngữ, mà còn là những ghi chép ma pháp, cùng với những bút ký của các ma pháp sư trước kia lưu lại, chỉ như vậy đã cũng đủ trân quý. " Lý Đắc sư phụ, thật sự cám ơn người, ta có thể xưng hô như vậy với người không ? “.

Lý Đắc mỉm cười, đáp : “ Đương nhiên có thể. Nhìn thanh niên nhân các ngươi từ từ trưởng thành, ta thật sự thấy mình càng ngày càng già, hiện tại ta chỉ hy vọng, khi ta chết, có thể chứng kiến Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội chúng ta trở nên cường đại hơn, mà mọi việc này, đều phải ký thác ở thanh niên các ngươi. Có cơ hội, ngươi có thể cùng Linh nhi trao đổi nhiều hơn, nàng và ngươi giống nhau, cũng là băng hệ đại ma pháp sư, mặc dù ở ma pháp lực và khống chế lực nàng vẫn kém ngươi một chút, nhưng nha đầu này phi thường thông minh, ở ma pháp thường xuyên những kiến giải độc đáo của riêng mình, nếu các ngươi có thể thường xuyên trao đổi, đối với từng người đều là chuyện rất tốt “.

Niệm Băng gật đầu, nói : “ Ta biết rồi. Cảm tạ người, Lý Đắc sư phụ “.

Lý Đắc than nhẹ một tiếng, nói : “ Chuyện mấy ngày nay phong thành ngươi cũng biết, nhưng nguyên nhân là cái gì sợ là ngươi không thể biết. Ta xem, ngươi là một hài tử thành thật, lúc hội trưởng trở về sẽ có mấy câu hỏi cho ngươi, ngươi chỉ cần trả lời theo sự thật là được “.

Niệm Băng trong lòng khẽ động, nói : “ Lý Đắc sư phụ, rốt cuộc là chuyện gì vậy ? Ta quả thực rất kỳ quái, đang bình ổn, tự nhiên lại phong thành, đây quả là điều không hay cho Băng Tuyết thành, thương khách từ xa tới lại vô pháp vào thành chính là đại vấn đề “.

Lý Đắc than nhẹ một tiếng, đáp : “ Cũng là chuyện không có biện pháp, ai bảo người ta có quyền lực lớn như vậy chứ ? ".

Niệm Băng hỏi tới : “ Vậy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, người có thể nói cho ta biết ? ".

Lý Đắc liếc nhìn Niệm Băng, nói: “ Được rồi, vốn chuyện này cũng không phải là thiên đại bí mật gì. Vài ngày trước, sở dĩ phong thành, là bởi vì có một đại nhân vật tới Băng Tuyết thành, nàng là vì truy tra hạ lạc của một kiện vật phẩm mà tới, kiện vật phẩm kia nghe nói phi thường trân quý, là một kiện ma pháp vật phẩm, sợ rằng cũng tiếp cận thần khí cấp bậc pháp lực. Ta nghe hội trưởng nói, dường như gọi là Băng Tuyết nữ thần chi thạch gì đó “.

Cho dù tâm Niệm Băng ổn định trở lại, chợt nghe được Băng Tuyết nữ thần chi thạch sáu chữ, chính là vẫn không khỏi thất kinh, sắc mặt đại biến. May là lúc này hắn ở sau lưng Lý Đắc, Lý Đắc không thể nhìn thấy biểu tình của hắn.

Niệm Băng trống ngực rõ ràng nhanh hơn, hỏi dò : “ Băng Tuyết nữ thần chi thạch ? Nói như vậy, người tới hẳn là từ Băng Thần tháp sao ? Bảo thạch kia, cũng nhất định là vật của Băng Thần tháp ? ".

Lý Đắc xoay người, nhìn về phía Niệm Băng, lúc này Niệm Băng đã khôi phục thần thái, từ trên mặt hắn, ngoại trừ vẻ kinh ngạc giả tạo, cái gì cũng vô pháp nhìn ra, " Đúng vậy, chính là vật của Băng Thần tháp, sở dĩ nói nó trân quý, là vì người vì nó mà đến chính là tượng trưng của Băng Nguyệt đế quốc chúng ta, quốc sư Băng Tuyết nữ thần tế tự đại nhân “.

Niệm Băng trong lòng cuồng chấn, năm ấy hắn mười tuổi từng gặp qua Băng Tuyết nữ thần tế tự một lần, hắn nhớ rất rõ, với ma đạo sĩ thực lực của phụ thân, trước mặt Băng Tuyết nữ thần tế tự tựa như một hài tử, không có chút năng lực phản kháng, nếu không phải lúc ấy mẫu thân liều chết cứu giúp, sợ rằng sau lần công kích đầu tiên của Băng Tuyết nữ thần tế tự, phụ thân đã chết rồi. Lúc này, nghe lại cái tên mà trong lòng mình thống hận sâu sắc nhất, tâm hắn run rẩy, hắn lúc này rốt cục minh bạch, Băng Tuyết thành giới nghiêm dĩ nhiên là do chính mình mà có, nhưng là, Băng Tuyết nữ thần tế tự sao lại phát hiện Băng Tuyết nữ thần chi thạch ở Băng Tuyết thành ? Chẳng lẽ, là khi mình sử dụng Thần Lộ đao mà phóng thích ra khí tức của Băng Tuyết nữ thần chi thạch dẫn dụ nàng tới đây ? Đúng vậy, nhất định là như vậy.

Nghĩ thông suốt điểm này, sau lưng Niệm Băng không khỏi ướt đẫm mồ hôi, nếu ba ngày phong thành, mình không phải đã không hề sử dụng Thần Lộ đao lần nào, sợ rằng lúc này đã rơi vào tay Băng Tuyết nữ thần tế tự kia rồi. Xem ra, mình chính là vẫn còn sơ ý a ! Lúc mà ma pháp chưa đại thành, nhất định không thể để nữ nhân kia phát hiện sự tồn tại của mình.

Lý Đắc nhìn Niệm Băng đang chìm trong suy tư, mỉm cười, nói : “ Hết thảy đều đã trôi qua, ngươi cũng không cần phải suy nghĩ nhiều. Ta nghĩ, với thực lực của Băng Tuyết nữ thần tế tự đại nhân, chỉ cần kiện đồ vật kia vẫn còn tồn tại, việc lấy lại cũng không phải là khó khăn gì, được rồi, ngươi hảo hảo ở chỗ này đọc sách, chờ đợi hội trưởng đi, ta về trước. Niệm Băng, ngươi phải nhớ kỹ, làm một ma pháp sư, chỉ có vô thì vô khắc đều chìm trong minh tưởng, mới có thể đề thăng thực lực của chính mình. Cấm chế trước ba tầng của đồ thư quán ta đều đã mở ra, nghìn vạn lần không nên cố tiến vào tầng thứ tư, nếu không, ma pháp bảo vệ nơi đó có thể dễ dàng cướp đi sinh mệnh của ngươi “.

Lý Đắc đi, trong đồ thư quán rộng lớn chỉ còn lại một mình Niệm Băng. Niệm Băng cũng không nóng lòng đi tìm thứ mình cần có, đứng tại chỗ, hắn không ngừng trầm tư, nỗ lực xóa bỏ sự rối loạn trong đầu, sự xuất hiện của Băng Tuyết nữ thần tế tự khiến lòng đại loạn, hắn hiện tại thầm nghĩ cần làm một chuyện, chính là lập tức rời khỏi Băng Tuyết thành, nếu Băng Tuyết nữ thần tế tự đã chú ý đến nơi đây, nói không chừng nàng có thể quang lâm bất cứ lúc nào, khi đó, mình còn có thể may mắn như lần này không ?

Niệm Băng cũng không sợ, hắn không sợ Băng Tuyết nữ thần tế tự, cho dù chính diện bính đấu, hắn cũng dám đối mặt Băng Tuyết nữ thần tế tự mà ra chiêu, nhưng là, hắn là một người có lý trí, hắn biết, nếu mình làm như vậy, chỉ là hy sinh vô ích mà thôi, cho nên, hắn nói với chính mình, phải thật tỉnh táo. Chỉ có lý trí, mới có thể giúp mình đạt được mộng tưởng trong lòng. Rời khỏi nơi này ? Xem ra đây là lựa chọn tốt nhất, nhưng là, hiện tại Chính Dương đao còn chưa hoàn thành, mình vẫn không thể ra đi, một tháng, còn một tháng, hy vọng rằng trong một tháng này sẽ không có chuyện gì phát sinh.

Giờ phút này, Niệm Băng đã quyết định một tháng sau sẽ rời đi, cẩn thận đem Thần Lộ đao đút sâu trong lòng, hắn quyết định trước khi rời khỏi Băng Tuyết thành, tuyệt không sử dụng thanh đao này, cũng chính là Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức.

Nghĩ thông mọi sự, tâm tình Niệm Băng ổn định hơn nhiều, nếu phong thành đã kết thúc, thì chứng tỏ Băng Tuyết nữ thần tế tự đã rời đi, chỉ cần mình cẩn thận một chút, một tháng này không khó ứng phó. Nghĩ tới đây, trên mặt hắn toát ra một tia tươi cười lãnh lệ. Ngay tầng thứ nhất, bắt đầu tìm kiếm thứ mình cần.

Lúc Niệm Băng bắt đầu học tập ma pháp, đã cùng phụ thân lưu lãng trên đại lục, phụ thân tri thức mặc dù uyên bác, nhưng lúc đó hắn niên kỷ vẫn còn nhỏ, ngoại trừ một vài điều trọng yếu, những thứ có thể nhớ kỹ thật sự có hạn, hắn biết, thứ mình cần nhất hiện tại chính là lý luận tri thức, chỉ có có cơ sở tốt, mới có thể học tập nhanh hơn, trở nên cường đại hơn. Cho nên, hắn cũng không nóng lòng tiến lên tầng thứ ba, mà là từ tầng thứ nhất bắt đầu xem, thứ đầu tiên hắn lấy là một quyển “ Ma pháp lý luận tường giải “.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Băng Hỏa Ma Trù

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook