Chương 87: Hỏa Long Vương đã từng yêu (Thượng)
Đường Gia Tam Thiểu
02/04/2013
Gia Lạp Mạn Địch Tư nhìn có chút hả hê nói:
“ Biết chết thì cũng đã chậm quá, chẵng lẽ ngươi không phát hiện Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười sao? Còn nói như vậy dài hơi thêm vài câu nữa, ngươi ách sẽ gặp nạn đấy, nhưng dù gì thì sớm cũng đã bị trừng phạt rồi.”
Địch Mạn Đặc Đế hừ lạnh một tiếng :
“ Gia Lạp Mạn Địch Tư ngươi cũng giỏi che đậy đó, theo tin tức ta biết, bình tử trong tay ngươi hẵn cũng đã bị đánh cắp rồi phải không. Còn có Thổ Bàn Tử nữa, các ngươi như thế nào hoàn thành sứ mạng Long Thần đại nhân giao phó đây? Nói lại chút tình huống của ngươi đi.”
Gia Lạp Mạn Địch Tư có chút xấu hổ:
“ Cái này, không phải là ta không cẩn thận, mà là địch nhân quá giảo hoạt, bọn chúng dĩ nhiên chuẩn bị trước quyển trục mười cấp không gian ma pháp, thừa dịp ta không để ý, trong nháy mắt đoạt lấy bình tử rồi bỏ chạy, ta trở tay cũng đã thành không kịp. Vài ngày trước ta đột nhiên cảm giác được khí tức hơi thở của bình tử, nhưng đến khi ta truy ra tung tích thì khí tức đó đã lại biến mất, ta nhận được tin truyền của các người nên tụ họp lại đây.”
Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười lạnh:
“ Tốt lắm!!Các ngươi thật sự là càng ngày càng bản lãnh mà, xem ra các người coi chuyện bảy cái bình tử kia là một vấn đề không mấy quan trọng thì phải. Ngươi coi, chúng ta sẽ xử lý sao đây nhỉ.”
Lúc này đến phiên Tạp Áo Địch Lý Tư cười hả hê:
“ Gia Lạp, lần này Tây Tư quát dường như lâu hơn đó, ngươi thảm rồi đây, hắc hắc, chúng ta huynh đệ nếu đồng thời cố gắng liên thủ vị tất đã phải ngậm trái đắng.”
Gia Lạp Mạn Địch Tư cười ngạo nghễ nói:
“ Ai cùng ngươi kết thành huynh đệ chứ, đúng là thấy người gặp nạn liền sung sướng cười,hừ!! Bất quá ta chẵng sợ, Tây Tư, ta tuyệt đối sẽ không cùng tên Tạp Áo xấu xa kia liên thủ đâu, chúng ta một chọi một đôi bên cùng liều mạng xem thử.”
Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư lạnh lùng gật đầu:
“ Có chí khí, ngươi so với hắn mạnh hơn nhiều.”
Địch Mạn Đặc Đế ánh mắt chuyển hướng sang Phong Long Vương Tạp La Địch Lý Tư, hỏi:
“ Tạp La, bình tử của ngươi hiện ở nơi đâu?”
Tạp La Địch Lý Tư nói:
“ Ta không hề bất cẩn như bọn họ. Bình tử bị ta dùng long lực phong ấn trong một địa phương bí mật ở Bạch Nhân thôn. Do bốn gã cường đại Bạch Nhân Vu Sư hộ thủ, bọn họ sở hữu một tinh thần ma pháp thực lực, địch nhân nếu muốn trộm từ tay họ sẽ không có khả năng đâu. Dù phải liều mạng đi nữa, bốn gã Bạch Nhân nọ không phải ai cũng có thể cùng họ đối kháng, hơn nữa, ta cùng với Bạch Nhân trước đây không lâu đã kí khế ước thu phục được một con Kim Bối Địa Long Vương đang sơ kì tiến hóa thành chân long, có nó trợ thủ cho việc bảo vệ, lại càng không có vấn đề gì phát sinh được.”
Địch Mạn Đặc Đế gật đầu:
“ Ngươi luôn luôn tâm tư cẩn thận, điểm này chúng ta rất tin tưởng. Nhưng về sau ta nghĩ, hay là ngươi nên tự mình bảo vệ thì tốt hơn. Từ tình huống trước mắt cho thấy, địch nhân có thể lấy mất ba cái Mặc Áo Đạt Ti phong ấn chi bình hiển nhiên là một tổ chức có dự mưu tính kế, chúng ta hiện chỉ còn lại bốn cái bình tử, cũng chính là đích ngắm của bọn chúng. Chúng ta phải bảo vệ số bình tử còn lại này cho thật tốt, đồng thời còn phải tận lực tìm trở về ba cái bình tử kia, nếu không, Long Thần đại nhân trách tội, chúng ta ai cũng không có khả năng ngóc đầu dậy nổi đâu.”
Phong Long Vương Tạp La Địch Lý Tư nói:
“ Địch Mạn, địch nhân ở trong tối , nếu bọn chúng có thể trộm đi bình tử, tự nhiên cũng có thể có đủ năng lực che dấu khí tức của bình tử. Chẵng lẽ bọn chúng thật sự mơ tưởng có thể mở cửa không gian chi giới, phóng thích Di Thất chủng tộc [Ở đây có sự không thống nhất giữa cách gọi về chủng tộc này, trong đoạn này convert ghi là Di khí chủng tộc nhưng các đoạn về sau thì không có dùng nữa mà thay vào là Di Thất chủng tộc hoặc Di Thất lục địa, Di Thất đế quốc, Di Độ Quốc vì vậy ta dùng thống nhất luôn gọi là Di Thất chủng tộc, nghe thuận tai hơn] quay trở về sao?”
Địch Mạn Đặc Đế gật đầu, nói
“ Trừ bỏ cái mục tiêu này ra, ta thật sự không nghĩ tới một lí do nào khác cả, bây giờ chúng thần đại bộ phận đang ngủ say, một khi Di Thất chủng tộc được qui hồi Ngưỡng Quang Đại Lục. Tất nhiên sẽ mang đến một trận huyết vũ tinh phong (trận mưa huyết nhục thê lương), cho dù chúng thần có thể thức tĩnh kịp lúc, cũng vị tất có thể tránh khỏi hạo kiếp. Nhiều năm như vậy đã qua, ai biết bây giờ Di Thất chủng tộc đã cường đại đến trình độ nào đây? Tính lại, năm đó trong cuộc chiến tranh với chúng thần, bọn họ cũng chỉ bại trong gang tấc mà thôi, hơn nữa còn làm cho chúng thần bị thương rất nặng, nếu chúng thần có đủ lực lượng thì cũng đã sớm tiêu diệt bọn họ rồi”
Không gian Long Vương Tạp Áo Địch Lý Tư không khỏi tức giận nói:
“ Cái gì là thần chứ, cái gì là Di Thất chủng tộc cơ chứ, tất cả đều không phải là loài người bọn họ tự gây lộn với nhau sao, ta thật không rõ, nếu bảy cái bình tử kia thật sự trọng yếu như thế, tại sao chúng thần không tự mình giữ lấy, mà lại để cho chúng ta thủ hộ đây.”
Địch Mạn Đặc Đế hừ lạnh một tiếng, nói:
“ Ngươi đúng là chẵng hiểu chuyện gì, nếu chúng thần có thể tự mình thủ hộ bảy cái bình tử này, bọn họ đã sớm làm như vậy rồi. Bảy cái bình tử này đối với Long tộc chúng ta cũng có ảnh hưởng rất lớn, điểm này hẵn các ngươi cũng rõ ràng mới đúng.”
Tạp Áo Địch Lý Tư nói:
“ Không phải chính là tộc nhân Tây Tư lão đại.. này ….”
Nói tới đây, đột nhiên cảm nhận được Tạp Tiệp Áo Tây Tư ánh mắt sắc lạnh, câu phía sau như thế nào cũng không nói ra được nữa.
Địch Mạn Đặc Đế trong mắt lãnh quang lóe lên như thiểm điện:
“ Ta hi vọng các ngươi hãy rõ ràng, Tây Tư là một thành viên trong chúng ta, mặc dù chàng từng là Vương tử trong Hắc Ám Long tộc , nhưng bây giờ cùng với Hắc Ám Long Tộc đã không liên quan gì với nhau nữa, nếu ai nhắc lại chuyện thương tâm kia, cũng đừng trách ta trở mặt.”
Tạp Áo Địch Lý Tư ngượng ngùng nói:
“ Ta… Ta thật xin lỗi. Nhưng mà này!! Địch Mạn, ngươi chẵng lẽ không thay đổi được tính tình sao, cái tính hay nóng giận đó nếu ngươi truyền lại cho đứa nhỏ của ngươi thật chẳng có chuyện gì tốt lành cả.”
Địch Mạn Đặc Đế không khỏi tức giận nói:
“ Ai cần ngươi lo chứ, đứa nhỏ của ta, nhất định sẽ xuất sắc nhất!!!.”
Gia Lạp Mạn Địch Tư nhìn thật sâu Địch Mạn Đặc Đế rồi liếc mắt nói:
“ Ta cũng muốn xem đứa con do Ám Long Vương cùng Quang Long Vương sinh ra có hình dạng cuối cùng thuộc về cái thuộc tính gì…..
Nếu đã xác định được sự tồn tại của địch nhân, vậy cũng nên bắt đầu hành động. Bây giờ chúng ta trên tay còn bốn cái bình tử cần phải được bảo vệ tốt. Tiếp theo mới là tìm cách thu hồi số bình tử đã mất, Địch Mạn, nàng sắp sinh, đến lúc đó thực lực sẽ yếu đi không ít, mà Tây Tư vì phải chăm lo cho nàng sợ rằng cũng không thể chuyên tâm hết sức cho việc thủ hộ này. Đứa nhỏ của các ngươi còn phải có một đoạn thời gian ấp trứng, cho nên, ta nghĩ phải gọi Thổ Bàn Tử trở về, tên này vẫn cứ thói lười biếng, để cho hắn đi tìm bình tử đi. Sau này nếu ta lôi được hắn về, lập tức sẽ tìm tới các ngươi, khi nàng sinh đứa nhỏ ra chúng ta sẽ làm người thủ hộ cho các người.”
Một tia ôn nhu từ trong mắt Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư hiện ra:
“ Cảm ơn.”
Gia Lạp Mạn Địch Tư lãnh đạm nói:
“ Không cần cảm ơn, ngươi hẵn phải biết, ta làm như vậy không phải vì ngươi, mà là vì Địch Mạn. Ta cũng không muốn nàng xảy ra chuyện gì, ngẫm lại, ta cả đời này nếu có yêu cũng chỉ yêu mỗi nàng ấy, mặc dù nàng đã lựa chọn ngươi, nhưng ở trong lòng ta nàng vĩnh viễn trọng yếu. Tạp Tiệp Áo Tây Tư, ngươi biết sao không, ta từng không ít lần hy vọng ngươi đối với nàng không tốt, như vậy ta còn có tia hy vọng để nàng quay lại với mình.”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư bình tĩnh nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư, dùng ngữ khí dị thường kiên định nói:
“ Trừ phi ta chết đi, nếu không, không ai có thể thương tổn người mà ta yêu quí nhất. Mặc dù ngươi là tình địch của ta, nhưng ta cho tới bây giờ không hề xem ngươi là địch nhân, ngươi có biết vì sao không? “
Gia Lạp Mạn Địch Tư lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn :
“ Hôm nay hình như ngươi hơi nhiều lời rồi đó. Ta không biết, cũng không hề muốn biết, ta muốn đi tìm Thổ Bàn Tử, trước khi ta quay lại, hãy bảo vệ cho Địch Mạn thật tốt. Còn về phần ngươi, Tạp Áo, nhớ kỹ khi Địch Mạn sinh sản thì ở khu vực xung quanh phải bố trí nhiều kết giới một chút.”
Thanh âm nói chuyện cũng đã mất, bộ dạng dưới lốt nhân loại kia chợt phình lớn, biến trở lại thành dáng hình Hỏa Long, đôi cánh rồng trải rộng lượn lờ trong làn mây trắng phiêu diêu bay đi, giống như một ánh sao băng chợt vụt sáng, trong chớp mắt biến mất giữa chừng không.
Tạp Áo Địch Lý Tư nhìn bóng lưng to lớn dần dần biến mất của Gia Lạp Mạn Địch Tư , tò mò nói:
“ Tây Tư lão đại, tại sao ngươi không coi hắn là địch nhân thế? Ta không phải dạng người thích đơm chuyện đặt điều, bất quá, lúc đầu hắn theo đuổi Địch Mạn chẵng khác gì con ruồi bự chảng lươn lờ tìm mật ngọt.”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư khinh thường hừ một tiếng, nhưng không thèm mở miệng , còn Đich Mạn Đặc Đế thì như phảng phất nhớ tới cái gì đó, lạnh nhạt nói:
“ Đó là bởi vì trong mắt Tạp Tiệp Áo Tây Tư của ta, Gia Lạp Mạn Địch Tư mới chính là một trang nam nhi, ít nhất, hắn biết cái dạng gì mới được gọi là chính thức yêu, vì để khiến ta được vui sướng, hắn cuối cùng cũng buông tha việc theo đuổi ta. Lúc đầu, nếu không phải hắn trợ giúp, Long thần đại nhân nhất định sẽ không cho phép ta cùng Tạp Tiệp Áo Tây Tư nên vợ nên chồng, chuyện này có lẽ các ngươi chẵng mấy người biết được, nhưng Gia Lạp Mạn Địch Tư thực chất là một người rất tốt, nếu có kiếp sau mà nói, không chừng ta sẽ gã cho hắn đó.”
“ Không được, cho dù hắn là người tốt đi chăng nữa, dù có kiếp sau, nàng cũng chỉ có thể lấy ta.”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư thanh âm trầm thấp mà hữu lực, tràn ngập khí phách một đời không đổi. Địch Mạn Đặc Đế ánh mắt không dấu nổi vẻ yêu thương nhìn thật lâu, đôi mắt nàng màu vàng không ngừng lan tỏa:
“ Thật là, chàng quả đúng là một kẻ hay ghen tuông, ta chỉ là nói có thể thôi mà. Tạp La, tốt nhất ngươi nên trở về đi, thủ hộ cho tốt cái bình tử của ngươi. Tạp Áo, ngươi theo chúng ta cùng đi”
Bốn đạo thân ảnh, đồng thời bay lên trời, kim, hắc, thanh, ngân bốn màu cự long tại không trung xoay quanh một vòng, phân biệt ra các hướng bất đồng mà đi. Ngọn núi cao lớn một lần nữa khôi phục lại yên tĩnh, chỉ vì sự xuất hiện của Gia Lạp Mạn Địch Tư mà mất đi vài trăm thước độ cao nay nhờ gió tuyết đã có thể phục hồi lại từng chút một đặc thù biến hóa….
*---------------
Sáng sớm, Niệm Băng đứng ở phía trước cửa sổ tắm mình dưới ánh nắng ấm áp rực rỡ của ngày mới, cảm nhận được sức sống đang lan tỏa từ khắp thân thể mình, sau một đêm minh tưởng rồi sảng khoái tận hưởng hơi ấm từ ánh sáng mặt trời là cảm giác hắn thích thú nhất.Hôm nay, Hoa Long trù nghệ đai tái cữ hành vòng quyết tái, sắp đối mặt chính là Mạc Mạc cùng Tiểu Thiên, hắn đối với mình rất có tự tin, nhưng tuyệt sẽ không xem thường đối thủ, Tiểu Thiên tin tưởng vào năng lực bản thân như vậy chắc chắn không thể vô cớ được. Thoải mái tắm rửa, thay đổi một bộ quần áo mới tinh, sờ sờ trên tay không gian chi giới, thân thể để cho Băng Hỏa đồng nguyên lực hài hòa vận chuyển, quá trình lưu chuyển vòng quanh như thế tích tụ lại khiến không khí xung quanh Băng nguyên tố cùng Hỏa nguyên tố không ngừng hướng về thân thể hắn mà ngưng kết, giờ chỉ cần nhấc tay động chân là phảng phất đều có ma lực được hình thành. Cái loại cảm giác này như thế thật tuyệt vời, Niệm Băng biết, ma pháp của bản thân đã tiến một bước dài, mấy ngày nay không hề gián đoạn quá trình khổ tu cũng thật không chút uổng phí.
Nhưng hắn không nghĩ đến chính là, hắn có thể có được thành tựu như hôm nay, cũng là từ lúc ở rừng hoa đào tu luyện hết tám năm trời có mối quan hệ rất lớn. Lúc này Niệm Băng chỉ có cảm giác ma pháp lực của mình đang tiến bộ rất tốt, kỳ thật hắn không hề biết rằng, mỗi ngày bằng vào Băng Tuyết Nữ thần chi thạch cùng Hỏa Thần chi thạch không ngừng tu luyện, hai khối cực phẩm bảo thạch sở hữu hai nguồn năng lương khổng lồ dung nhập vào cơ thể hắn, bất tri bất giác khiến cho thân thể hắn có cảm giác vô cùng dễ chịu. Tám năm không ngừng minh tường, vô ý khiến cho thân thể hắn, trong tiềm chất đã thay đổi rất nhiều, lại trải qua quá trình được Hỏa Long Vương Gia Lạp Mạn Địch Tư giúp đỡ cải tạo khu trừ hết tạp chất trong cơ thể ra ngoài, rốt cục kết quả của tám năm không ngừng rèn luyện đã hiển hiện ra ngoài. Khoảng thời gian ma pháp tiến bộ thần tốc gần đây căn bản có nguyên nhân sâu xa từ quá trình tu luyện gian khó lúc trước, mặc dù, ma pháp tiến bộ cũng cùng với quá trình lĩnh ngộ kinh người của hắn không hề bị phân ra.
Hấp một ngụm không khí, bằng vào tinh thần lực đưa ma pháp xung quanh thân thể mình đang ba động che dấu đi,
dùng hai bàn tay mười ngón vuốt lại mái tóc dài vàng óng, Niệm Băng đẩy cửa ra, trải qua một buổi tối minh tưởng, hắn đột nhiên nghĩ thông suốt một việc, bất luận là ma pháp hay trù nghệ, đối với tự mình mà nói đều không cần phải ẩn dấu nữa.
Băng Tuyết Nữ thần tế tự, được xưng là đại lục đệ nhất ma pháp sư, có người thực sự muốn trêu chọc với bà ta sao?
Không có, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì bà ta đã đủ cường đại, chỉ cần mình đem Băng Hỏa đồng nguyên thực lực biểu hiện trước mắt ngoại nhân, vậy, sau này áp lực lại trở thành động lực lớn nhất thúc đẩy bản thân tiến bộ, cho nên, hắn đã có hai cái mục tiêu trọng yếu nhất trong cuộc đời, mà ngày hôm nay, phải hoàn thành cái đầu tiên, đó chính là mục tiêu thứ nhất mình cần đạt được.
Khoảng thời gian đến thời điểm bắt đầu vòng quyết tái còn có một canh giờ chuẩn bị, Tháp Lỗ quảng trường đã biến thành biển người, lúc trước khi vòng đấu bắt đầu, Hoa Bàn Tử đang tự mình dẫn bọn tiểu nhị của Hoa Long phạn điếm hướng về phía dân chúng đang tụ tập để chuẩn bị xem cuộc thi đấu, phát chút điểm tâm do phạn điếm chế tác, mặc dù số lượng điểm tâm có hạn, chỉ có một bộ phận dân chúng được nhận, nhưng cách làm này của hắn khiến cho đại bộ phận dân chúng trong thành Tháp Lỗ hoan nghênh cỗ vũ như sấm động( tiếng sét đánh), trong lúc nhất thời, Hoa Long phạn điếm uy vọng đột phá tăng lên tới một tầng cao mới. Không thể phủ nhận, Hoa Bàn Tử quả là một thương nhân cực kỳ xuất sắc, tầm nhìn rất sâu xa, khiến cho dân chúng trong Tháp Lỗ thành thích thú đến như vây, tự khắc sinh ý cũng càng phải thu về không ít
Chủ tịch trên đài, Ma soái Hồ Quang ngồi ở vị trí trung tâm, Long Vu sư Hi Lạp Đức ánh mắt bắn hàn quang mãnh liệt ngồi bên cạnh hắn, trong mắt quang mang không ngừng lưu chuyển, tựa hồ từ trong đám người bên dưới tìm kiếm cái gì đó. Miêu Miêu đứng ở sau lưng cha nàng, đồng dạng cũng đang nhìn về đoàn người tấp nập của chúng nhân phía dưới, nàng đối với Niệm Băng tin tưởng mười phần, bây giờ đang ảo tưởng được nhấm nháp mỹ thực do Niệm Băng làm ra trong vòng quyết tái sẽ có hương vị đặc biệt gì đây.
Linh Trù Na Nghiêm thoải mái ngồi ở ghế bên cạnh vị trí chủ tịch, nhàn nhả thoải mái ngắm nhìn thưởng thức khung cảnh náo nhiệt trước mắt. Trong lần trù nghệ đại tái hội ở thành Tháp Lỗ kỳ này, các vị quan chức cao cấp cùng với Hoa Bàn Tử đã cố mời bằng được vị mỹ thực gia lẫy lừng này về làm chủ tọa ban bình phẩm, có thể nói để đạt được vị trí quán quân cuối cùng, lời nhận xét của lão có ảnh hưởng rất lớn.
Thời gian đã trôi qua cũng thật nhanh, khoảng thời gian còn lại chỉ độ nữa canh giờ, lúc này, Hoa Bàn Tử khuôn mặt đầy mồ hôi nhễ nhại đã nhanh như bay thay một bộ đồ mới, hương về vị trí trung tâm lễ đài. Công tác chuẩn bị đã được bố trí rất tốt, các nguyên vật liệu thực phẩm cho các trận đấu đã được mang đến đầy đủ, thịt béo trên mặt Hoa Bàn Tử có chút run rẩy, cầm trong tay ma pháp khếch đại âm khí nói:
“ Các vị, Bàn Tử đã mệt muốn chết rồi, các vị đai gia trước mắt xin hãy an tĩnh một chút, vòng quyết tái trong chốc lác nữa sẽ bắt đầu, Bàn Tử mặc dù hai ngày phải vất vã chạy ngược chạy xuôi mớ thịt béo trên người cũng đã sút đi vài kí, nhưng Bàn Tử tâm tình thủy chung lại rất hưng phấn. Có nhiều vị bằng hữu đã tận tình giúp đỡ để Bàn Tử có thể cử hành Hoa Long trù nghệ đại hội, đó là vịnh hạnh của Bàn Tử, không có công sức của mọi người sẽ không có Hoa Long hôm nay.Tốt lắm, lão mập ta cũng không lắm chuyện nhiều lời nữa, vòng chung kết chính thức được bắt đầu, trước mắt chúng ta xin được nhìn qua mười vị tuyển thủ tham gia vào vòng quyết tái này. Đầu tiên, vị thứ nhất, đó là một nữ trù sư duy nhất trong vòng quyết tái của chúng ta hôm nay, Mạc Mạc tiểu thư.”
Theo sau tiếng hô lớn của Hoa Bàn Tử, một thân hình mặc áo trù sư màu trắng, Mạc Mạc từ một phương chậm rãi bước lên lễ đài, bước đi nhẹ nhàng, mỗi một động tác nhìn qua đều tạo ấn tượng nhu hòa, mặc dù nàng tính ra không phải là một mỹ nữ, nhưng dù sao trong lần Hoa Long trù nghệ đại tái hội vòng quyết tái này chỉ duy nhất nàng là phận nữ nhi, nhất thời kéo đến từ dưới đài một trận vỗ tay hoan hô nhiệt liệt.
Hoa Bàn Tử mĩm cười nói:
“ Mạc Mạc tiểu thư trù nghệ tinh thâm, thu được lời khen ngợi rất tốt của toàn thể ban bình phẩm, hy vọng trong lần quyết tái này tài năng của nàng một lần nữa thăng hoa, Mạc Mạc tiểu thư, người có gì cần nói với chúng đại gia bên dưới không?
Mạc Mạc mĩm cười lắc đầu, đi tới một bên cái trù án mà đứng, Hoa Bàn Tử mĩm cười nói:
“ Nữ hài tử mà, tự nhiên có chút thẹn thùng!!! Tốt thôi, tiếp theo chúng ta xin được mời một vị trù sư nữa tham gia vòng thi này,……. Tiểu Thiên!!!……….”
Tại tràng âm thanh vang dài, Tiểu Thiên nhảy lên không rồi xoay tròn một vòng đáp xuống bục đài, hôm nay hắn dĩ nhiên mặc một thân võ phục, đồng dạng màu trắng, ngực nở eo gọn, hơn nữa diện mạo anh tuấn lại thản nhiên toát ra ngạo khí, nhất thời dẫn lên môt tràng hoan hô nhiệt liệt từ các cô gái ở bên dưới lễ đài.
Không đợi Hoa Bàn Tử mở miệng, hắn đã tiếp nhận ma pháp khuếch đại âm khí:
“ Rất vinh dự may mắn được tiến vào trận đấu vòng quyết tái này, mặc dù ta đã sớm đoán trước kết quả này, trận quyết tái hôm nay ta nói chỉ có một kết quả khiến bản thân hài lòng, đó chính là chức quán quân, đệ nhị danh đối với ta không có ý nghĩa gì, ta sẽ dẫn xuất toàn bộ kỹ nghệ thể hiện hết ra.”
Tiếng hoan hô từ dân chúng bên dưới có vẽ không nhiệt liệt như lúc trước Mạc Mạc lên đài, dù sao, ngạo khí lăng nhân của vị trù sư này cũng không khiến cho chúng nhân thích thú, Tiểu Thiên tựa như Niệm Băng ngày hôm qua, làm cho không ít dân chúng thốt lên sự khinh thường, Hoa Bàn Tử cũng không vì biểu hiện của Tiểu Thiên mà có gì bất mãn, đối với hắn mà nói, các vị trù sư có trù nghệ tinh trạm thì bản thân đều có cá tính, như vậy trù nghệ mới không giống những kẻ bình thường. Kế tiếp, Hoa Bàn Tử lần lượt giới thiệu một loạt tên bảy vị trù sư khác, đều là từ các trận đấu tinh tuyển ra tinh anh trong trù nghệ giới. Nhìn khí độ từ bọn họ mà xem xét, so với các trù sư tham dự vòng phục tái đã không giống nhau, chín người đứng xoay tròn quanh bục lễ đài trên mặt phảng phất vẽ tự tin rất lớn vào tài nghệ bản thân, khí thế không ai chịu kém ai.
Hoa Bàn Tử ho khan một tiếng:
“ Tốt lắm, sau cùng chúng ta cho mời một vị cuối cùng tiến vào vòng quyết tái lần này, tuyển thủ Niệm Băng, ngày hôm qua hắn đã gây cho ta một sự kinh ngạc rất lớn. Với món ăn thần kì Lục Ti xoay quanh tiêu mà ta đã cho quí vị nhìn qua. Hy vọng hôm nay tài năng của hắn sẽ đem đến cho chúng ta thêm một chút thần kỳ trù kỹ nữa. Cho mời Niệm Băng trù sư.”
Thanh âm chấm dứt, tất cả mọi người đang chờ sự xuất hiện của Niệm Băng, nhưng tại lối vào lễ đài không hề có thân ảnh nào, Hoa Bàn Tử trên mặt toát ra một tia xấu hổ, lại nói:
“ Cho mời Niệm Băng trù sư lên đài.”
Sau tiếng la lớn vang lên thân ảnh Niệm Băng vẫn như trước không hề thấy. Hoa Bàn Tử nhíu mày, cao giọng nói:
“Niệm Băng trù sư có tới không? Nếu một lần nữa không đáp trả tức chứng minh ngươi đã bỏ cuộc, không có tư cách tham gia vòng quyết tái này nữa”
Khi trong quá trình lão giới thiệu chín tên trù sư trước, đã hao phí không ít thời gian, bây giờ khoảng cách với thời gian bắt đầu trận đấu đã không sai biệt lắm. Đang lúc này, từ hướng Tây của Tháp Lỗ quảng trường đột nhiên xuất hiện một mảnh hỏa hồng. Chủ tịch trên đài Ma Soái Hồ Quang đứng lên, một tầng quang mang màu bạc đậm thoáng hiện, ánh mắt hướng về phía quang mang màu đỏ phát ra mà nhìn.
.. Long….. !!! Thanh âm một khắc vang lên chấn động khắp nơi, dẫn mọi ánh mắt chú ý của dân chúng hướng về cái phương hướng kia mà nhìn, nhất thời khiến cho một mảng tao loạn, bởi vì không ai biết phía bên kia xảy ra chuyện gì. Ngay lúc này, một đoàn hồng quang yên nhiên bay lựợn giữa không trung, hồng quang biểu hiện hình thái, dĩ nhiên do ngọn lửa tạo thành hình cự long, cự long thân dài đến hơn mười thước, mặc dù do ngọn lửa hình thành, nhưng đầu, thân, móng vuốt của nó đều có vẽ dị thường rõ ràng, cả tiếng long thanh cũng từ miệng nó phát ra, cảnh tượng hoa lệ đột nhiên xuất hiện nhất thời chấn nhiếp toàn trường, Ma Soái Hồ Quang trong lòng cả kinh, chẳng lẽ loạn đản nổi dậy sao?
Nhìn thấy bộ dạng của Hỏa Long, hẵn đây ít nhất cũng là ngoài tám cấp ma pháp tạo ra sao, tất nhiên đây là do một gã Ma đạo sĩ, quảng trường đang tụ tâp đông người, cái loại ma pháp cao cấp uy lưc kinh người này một khi bộc phát, chắc chắn sẽ tạo ra vô số chết chóc. Làm thống suất của Đông Bắc tập đoàn quân, Hồ Quang không dám có chút chậm trễ, nếu quảng trường Tháp Lỗ sẽ ra chuyện gì cho dù hắn cũng không đỡ nổi hậu quả. Đan lúc hắn tích tụ đấu khí chuẩn bị hủy diệt con Hỏa Long kia, thì Hi Lạp Đức đè bả vai hắn lại:
“ Đừng nóng vôi, đây không phải địch nhân đâu, hẵn tên tiểu tử Niệm Băng tới đó. Ngươi xem ở trên long đầu kìa.”
Nghe xong Hi Lạp Đức nói, Hồ Quang lúc này mới chú ý tới, trên đầu con cự long dài hơn mười trượng kia đang có một người đứng, mặc bộ áo vải thô loại bình thường, mái tóc dài màu vàng, diện mạo anh tuấn, đúng là người ngày hôm qua với Lục Ti xoay quanh tiêu tiến vào Hoa Long Trù Nghệ đại quyết tái, Niệm Băng
Chứng kiện việc này, Hồ Quang không khỏi giật mình, nói:
“ Hắn không phải là một gã trù sư đó sao? Như thế nào lại biến thành một tên Ma pháp sư?”
Hi Lạp Đức lạnh nhạt nói:
“ Lần trước ta thấy hắn thì hắn còn đang là một gã Đại Ma pháp sư, bất quá, mặc dù hắn ma pháp tiến bộ rất lớn, cũng không thể nhanh như vậy đã đạt tới Ma đạo sĩ cảnh giới, con Hỏa Long nhìn có vẽ hoa lệ, nhưng chỉ bất quá là đang do ma pháp không chế có phần khá thông minh mà tạo thành, chánh thức chỉ mới có sáu cấp ma pháp mà thôi, nữa năm không thấy, tiểu tử này hoa chiêu so với trước nhiều hơn không ít.”
Miêu Miêu đôi mắt xinh đẹp mở to không giấu nổi sự ngạc nhiên:
“ Oa!! Niệm Băng ca ca xuất hiện thật tốt a!!Cái ma pháp bay lượn này.., ba ba, Tiểu Kết Ba của con lúc nào có thể sử dụng đây.!! Con cũng phải có một con rồng.”
Hi Lạp Đức mỉm cười, nói :
“ Con nha đầu nhà ngươi kìa, bây giờ bình thường thì không chịu cố gắng làm sao đòi cho được thứ tốt chứ, ngươi tưởng tự mình có được một con rồng là dễ lắm sao, ngươi phải đạt đến một thực lục cực mạnh, cũng không phải cứ nói xuông là được đâu, ngươi rõ ràng chưa? Trừ phi tinh thần lực của ngươi đạt trên sáu thành, nếu không, ta sẽ không cho ngươi thử khống chế Tiểu Kết Ba…. Đường đường là một long đầu thật là không nghĩ ra làm sao lại bị ngươi đổi tên thành như vậy!!.”
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Niệm Băng từ trên con Hỏa Long hộ tống đã đi tới sân khấu, Niệm Băng hai tay chắp sau lưng đứng trên đầu rồng, hướng Hoa Bàn Tử gật đầu nói:
“ Nếu không phải ở bên ngoài có quá nhiều người chen chúc, ta cũng không cần phải sử dụng đến loại phương pháp này mà đến đâu.”
Hoa Bàn Tử dù sao cũng từng trải sự đời, trải qua một khắc ngăn ngủi kinh ngạc, lập tức lộ ra khuôn mặt tươi cười, nói:
“ Nguyên lai ngươi chẵng những là môt trù sư, càng lại là một vị cường đại Ma pháp sư, ta là lần đầu tiên chứng kiến cái tổ hợp nghề nghiệp kì quái này, nếu đã tới, vậy ngươi cũng nên chuẩn bị tham gia thi đấu đi.”
Hỏa Long dưới sự không chế của tinh thần lực hạ cái đầu to cúi xuống, đưa hắn trực tiếp đứng lên bục lễ đài, khí lưu nóng rực khi Niệm Băng bước xuống chỉ trong một khắc đã biến mất, Hỏa Long hóa thành một mảng hỏa tinh theo gió tan biến, Niệm Băng một đầu tóc vàng không nói thêm cái gì nữa, trực tiếp đi tới xếp vào vị trí cuối cùng trên trù án lúc này.
Cả hiện trường nơi diễn ra vòng quyết ta bởi vì sự xuất hiện của Niệm Băng càng thêm phần nhiệt liệt. Hỏa, tại Hoa Dung đế quốc là nguyên tố ma pháp được sùng kính nhất, Hỏa Long hoa mỹ đã đốt lên một tràng hào khí, các loại tiếng hoan hô lại được vang lên không ngớt.
Có thể như Hi Lạp Đức nhìn rõ Hỏa Long kia bề ngoài thì mạnh nhưng thực chất thì yếu có được mấy người đây? Niệm Băng không có năng lực sử dụng chính thức Hỏa Long sao? Đương nhiên không phải, đạt tới Ma Đạo sĩ cảnh giới, hắn dĩ nhiên có thể giá ngự Hỏa Long ma pháp tam cấp như vậy, chỉ bất quá, hắn dụng Hỏa Long chỉ dùng để tự đưa thân mình lên đài cao, cũng không phải đánh nhau đến sống chết, với lý trí của hắn dĩ nhiên dùng khống chế ma pháp lực là chính, nếu có thể đạt tới đồng dạng hiệu quả, cần gì phải tiêu hao cho nhiều ma pháp?
Vốn đoạt được sự cổ vũ hoan hô nhiều nhất, Tiểu Thiên cùng Mạc Mạc tại khí thế lúc trước cũng đã bị Niệm Băng hoàn toàn đè ép xuống. Nói đến thật khéo thay, Niệm Băng đứng lấp vào vị trí còn trống lại vừa lúc nằm chính giữa Mạc Mạc và Tiểu Thiên. Mạc Mạc thì hướng Niệm Băng có chút thiện cảm mĩm cười vuốt cằm, mà Tiểu Thiên thì trong mắt tràn ngập ngọn lửa khiêu chiến.
Niệm Băng nhìn Tiểu Thiên, cười đùa nói:
“ Bây giờ ngươi còn cảm giác có thể chiến thắng ta sao”
Tiểu Thiên lãnh đạm nói:
“ Tại sao không nào? Mặc dù ngươi có thể đem hỏa hệ ma pháp đối với việc phanh nhẫm của ngươi có chổ tốt rất lớn, nhưng cái này cũng không đại biểu trù nghệ của ngươi có thể trên được ta. Hãy để hành động phán quyết tất cả đi, bây giờ có nói thêm điều gì cũng đều không có ý nghĩa.”
Niệm Băng mỉm cười nói:
“ Ngươi cho rằng chỉ như vậy thôi sao? Tốt lắm, ta cũng rất muốn biết, ngươi rốt cục thì dựa vào cái gì để có thể chiến thắng. Xem thử liệu ngươi cho ta nhiều kinh ngạc một chút. Hay là ta gây cho ngươi nhiều điều ngạc nhiên hơn.”
Trận đấu chưa bắt đầu,sàn diễn xoay tròn trên đài thi đấu đã tràn ngập thuốc súng, Hoa Bàn Tử cười hắc hắc, xem Niệm Băng lại nhìn Tiểu Thiên thêm lần nữa. Ở trong lòng lão, đại biểu Hoa Long phạn điếm, vị trù sư cường giả nhất được cử tham gia tái hội lần này chính là Mạc Mạc. Hoa Bàn Tử vốn hy vọng Mạc Mạc có thể giành lấy danh đệ nhất để vi chấn oai phong cho Hoa Long, bất quá, bây giờ lão đã có định hướng khác tốt hơn, đem Niệm Băng cùng Tiểu Thiên với chân tài thực học siêu việt thuộc hàng nhất lưu trù sư này, chỉ cần thu được một trong số họ, đều so với chút hư danh ban đầu lợi hơn không ít.
Ho khan một tiếng, Hoa Bàn Tử thông qua ma pháp khuếch đại âm khí lớn tiếng nói:
“ Tốt lắm, thời gian đã không sai biệt lắm nữa, quy tắc trước kia ta đã tuyên bố qua, vòng quyết tái được chia làm ba cấp đoạn, buổi sáng tiến hành tỷ thí đệ nhất cấp đoạn, xế chiều tiến hành đệ nhị cấp đoạn, còn cấp đoạn cuối cùng thì được tiến hành vào buổi tối. Nếu chúng đại gia đói bụng, Hoa Long phạn điếm sẽ biếu cho mỗi người một ít thức ăn đơn giản và nước uống, chỉ lấy lại chút vốn ban đầu, không hề ăn hơn tiền của chúng đại gia, ta Hoa Bàn Tử tuyệt sẽ không phải loại người trám muội tâm tiễn (loại người lời nói ra nhưng tâm lại làm khác,chuyên dùng thủ đoạn ám muội, lừa gạt).”
Lời này vừa nói ra, dưới đài nhất thời một trận hoan hô truyền đến, cho dù là thức ăn bình thường, Hoa Long phạn điếm làm ra cũng tuyệt đối ngon hơn rất nhiều so với những nơi khác. Niệm Băng nhìn Hoa Bàn Tử, trong lòng thầm nghĩ, người này thật sự là đúng là thiên tài đối ngoại, không đi làm nhà ngoại giao cũng thật là lãng phí.
Cười vui vẽ, Hoa Bàn Tử nói: “ Chúng đại gia không cần khách khí, đây là điều ta phải làm. Đệ nhất cấp đoạn trận đấu, thì do ban bình phẩm quyết định chủ tài liệu, do mười trù sư vòng quyết tái cùng tiến hành cắt gọt chế biến, sau đây ta tuyên bố chủ tài liệu chính là …..”
Nói tới đây, lão dừng lại một chút, mới tiếp tục nói:
“ Tây qua (dưa hấu)”
Tây qua hai chữ phát ra, khiến không gian phía dưới dân chúng rung động, ngay cả trên mặt các vị trù sư tham gia thi đấu đều không dấu nổi nét kinh ngạc, ai cũng không nghĩ tới ban bình phẩm lần này dĩ nhiên lại xuất ra một đề thi với chủ tài liệu kì quái như thế.
Tây qua (dưa hấu) bên trong chứa một lượng nước lớn, bình thường quả có hình tròn, thân mình vị mát nhiều hạt, mùi nhẹ dịu, có công hiệu khu nhiệt giải nóng, bất quá, dùng dưa hấu để nấu ăn, tựa hồ cũng không phải dễ dàng. Trong lúc các vị trù sư thi đấu đang trong quá trình suy nghĩ, thì các công tác viên phục vụ trận đấu đã đem các chủ tài liệu mang đến, cũng thật khó cho Hoa Bàn Tử, để tìm ra mười quả dưa hấu lớn nhỏ dĩ nhiên cơ hồ rất giống nhau, nhìn không thể phân biệt được. Niệm Băng cúi đầu liếc mắt nhìn về đám dưa hấu, lại nhìn về phía Hoa Bàn Tử, hắn biết, lũ dưa hấu này lớn nhỏ đều giống hệt nhau, sợ rằng ngay cả độ chín tới, đều cũng như đúc, chỉ có vậy, mới có thể chứng tỏ tính công bằng của trận đấu.
Tiểu Thiên đã chọn ra cho mình một quả dưa hấu trong tay, không ngừng xoa nắn kiểm tra, ánh mắt lại lạc trên người Niệm Băng, có chút hả hê nói:
“ Ma pháp sư thì đã sao, ta đang nghĩ xem ngươi làm cách nào mà dùng hỏa hệ ma pháp để hữu ích trong việc đốt quả dưa hấu này đây.”
Niệm Băng nhìn quả dưa hấu , lấy tay xoa đều đều trên mặt võ lộ ra lớp hoa văn, lạnh nhạt nói:
“ Hai tai không nghe chuyện ngoài cửa sổ, tâm nên đặt vào việc chính làm trọng , ngươi tốt nhất là quản chuyện của mình đi đã.”
Sậc!!! Một tiếng, các trù sư cùng cấp đã tương tự như nhau, bổ quả dưa hấu ra làm hai nửa, Niệm Băng ánh mắt đảo qua, chỉ thấy quả dưa hấu bị bổ ra bên trong độ chín đã rất tốt, sắc hồng tươi rói, xuất ra một cổ hương khí trong veo, quả nhiên là dưa hấu tốt. Vòng quyết tái nếu được phân ra ba cấp đoạn, rất hiển nhiên, tổng hòa thành tích của ba cấp mới có thể quyết định vị trí quán quân cuối cùng, đây là trận đầu, bản thân mình bất luận thế nào cũng phải giành lấy tiên cơ, đã như vây, sẽ không cần bảo lưu thực lực nữa.
Nghĩ tới đây, Niệm Băng cẩn thận tương quả dưa hấu đặt ở trước mặt mình, chậm rãi nhắm con mắt lại. Ở thời khắc này, chung quanh hết thảy hoàn toàn bị tinh thần lực của hắn loại bỏ, mọi tạp âm nhiễu loạn đã không thể ảnh hưởng đến tâm tình của hắn lúc này.
Hoa Bàn Tử ở gần Niệm Băng và Tiểu Thiên xem xét một lúc rồi cũng quay về ghế chủ tịch mà bước đi, bây giờ trên đài thi đấu chỉ còn lại có mười trù sư trong vòng quyết tái. Trong mười vị trù sư đứng đầu này thì đã có bảy người bắt đầu hành động, hoặc cắt quả hoặc bỏ hạt, hoặc điêu khắc, trong lúc nhất thời sàn đấu xoay tròn trên đài bắt đầu chuyển động, còn ba người chưa hề động đậy gì chính là Niệm Băng, Tiểu Thiên cùng Mạc Mạc.
Tiểu Thiên cùng Mạc Mạc đều rất cẩn thận nhìn nhắm quả dưa hấu của mình, đâu là trận đầu tỷ thí với chủ tài liệu, trước khi tiến hành phanh nhẫm (cắt gọt), bọn họ đều lựa chọn thông minh nhất là cẩn thận quan sát. Chỉ có Niệm Băng bộ dạng kỳ quái nhất, hai tay nhẹ nhàng đặt ở hai bên quả dưa hấu, mắt nhắm lại cũng không biết đang làm cái gì? Tinh thần lực, tựa như một con mắt bao trùm cả quả dưa hấu, trong lúc nhất thời, Niệm Băng tinh thần như tràn ngập màu đỏ, đó là màu đỏ của quả dưa, dưới tác dụng của tinh thần lực, trừ bỏ quả dưa hấu ra, hắn đã không còn nghe thấy bất kì âm thanh gì nữa. Chỉ chậm rãi xoay tròn quả dưa hấu ở trong tay, bằng vào tinh thần lực cẩn thận thăm dò.
Hắn lúc này chính là phải hiểu rõ, hiểu rõ mỗi một chút những gì mình cần phải làm, bởi vì, hắn sắp thi triển trù nghệ tuyệt đỉnh nên tại sự khống chế không thể có chút sai sót nào. Vì yêu cầu cao như thế, hắn chẵng những sẽ phải rõ ràng toàn bộ hoa văn mặt ngoài võ của quả dưa hấu, đồng thời, ngay cả phía trong quả dưa cũng phải nhìn thấu suốt. Đối với người bình thường mà nói , cái này tự nhiên là không có khả năng, nhưng là, Niệm Băng tinh thần lực mạnh mẽ, so ra siêu việt hơn hẵn Ma đạo sĩ bình thường, đối với hắn việc làm này không phải việc quá khó khăn, tuy nhiên muốn lấy tinh ích cầu tinh (lấy một việc tỉ mĩ để cầu đến cái hoàn mỹ), sẽ không thể có một tia lỗ mãn.
Mạc Mạc là người động thủ đầu tiên trong ba người bọn họ, một thanh đao mềm dẽo được tinh chế dùng để điêu khắc xuất hiện trên đôi tay linh xảo của nàng, Bạch Tuyết Phiêu Linh Thiên Linh thủ dụng trong việc điêu khắc tạo nên cảnh tượng thần kỳ, hoa văn phức tạp tại nàng không ngừng xoay tròn quanh quả dưa hấu mà từ từ hiện ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.