Chương 126: Kêu gọi đến Long thần nơi phương xa.
Đường Gia Tam Thiểu
02/04/2013
“Krét, krét…”
Miệng của Niệm Băng lần nữa mở ra phát lên thanh âm mà Địch Mạn Đặc Đế rất quen thuộc.
Hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư miệng há to nói:
“Thế này là thế nào? Sao lại còn có thanh âm phát ra?”
Đột nhiên hắn nghĩ tới một khả năng. Thê tử Địch Mạn Đặc Đế của hắn cũng nghĩ như vậy. Hai người như đồng thời cùng quay lại nhìn nhau, cả người khẽ run lên.
Gia Lạp Mạn Địch Tư phát hiện ra hai vợ chồng có điều khác lạ vội hỏi: “Các ngươi sao vậy? Không lẽ Niệm Băng có biến hóa gì sao?”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười khổ nói:
“Vừa rồi tiếng kêu đó ngươi cũng nghe qua, đó chính là từ miệng Niệm Băng phát ra”
Gia Lạp Mạn Địch Tư ngẩn người. Hắn vốn chỉ quan tâm tới sinh tử của Niệm Băng chứ không hề chú ý tới thanh âm đó là cái gì. Lúc này dưới sự đề tỉnh của Hắc ám long vương mới suy nghĩ một chút rồi thất kinh trợn trừng mắt:
“Ngươi, ý của ngươi muốn nói là hài tử của các ngươi chưa chết. Hơn nữa nó còn dung hợp với thân thể của Niệm Băng?”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười khổ nói:
“Chỉ sợ sự thật là như vậy. Chỉ là hiện tại ta cũng không dám khẳng định. Nhưng để giải thích vì sao miệng của Niệm Băng phát ra tiếng kêu như thế thì chỉ có khả năng đó mà thôi. Bây giờ nghĩ lại thì khi tà quang xuyên qua thân thể của Niệm Băng đã bị suy yếu đi rất nhiều. ta thậm chí lúc đó còn nghe thấy tiếng thứ gì đó bị phá vỡ. tiếp theo đó, đạo tà quang kia đánh vào long đản của bọn ta. Nhưng khi đó uy lực của tà quang đã giảm đi rất nhiều, bằng không với thực lực của vu yêu thì hài tử của bọn ta chỉ sợ dưới tác dụng của tà quang đã sớm hóa thành tro bụi. Từ mảnh vỡ của vỏ trứng mà thấy tà quang không có năng lực hoàn toàn hủy diệt nó. Chúng ta to gan thử giả thiết là hài tử của ta và Địch Mạn Đặc Đế có một năng lượng cực kỳ quái dị. Cũng bởi vì năng lượng đó mà ngay chúng ta toàn lực ấp nó cũng xém chút là bị hủy diệt. Khi tà quang phá đi nhục thể của nó nhưng năng lượng lại không hề mất đi. Đúng lúc đó, Niệm Băng bị trong thương tiếp xúc với năng lượng kia. Năng lượng con bọn ta liền theo thân thể Niệm Băng mà tiến nhập vào. Còn vì sao có thể dung hợp thì cái này ta cũng không thể giải thích.”
Gia Lạp Mạn Địch Tư nôn nóng nói:
“Vậy bây giờ các ngươi tính thế nào? Nếu như con các ngươi thật chiếm lấy thân thể Niệm Băng, vậy.....”
Nước mắt Địch Mạn Đặc Đế lại chảy ra:
“Gia Lạp Mạn Địch Tư, đừng nói là con chúng ta không còn tồn tại mà dù cho nó còn tồn tại trong cơ thể Niệm Băng thì bọn ta cũng không thể đối với Niệm Băng như vậy. Bởi vì nếu con của bọn ta còn sống thì sinh mệnh của nó cũng là do Niệm Băng mang lại. Nếu như không phải Niệm Băng phát hiện ra đặc điểm năng lượng của nó thì mẫu tử bọn ta chỉ sợ sớm đã xong rồi. Hơn nữa thân thể con bọn ta đã bị tà quang hủy diệt thì dù nó còn tồn tại cũng chỉ là một cỗ năng lượng mà thôi. Nếu như không phải thân thể Niệm Băng cùng cỗ năng lượng đó dung hợp thì chúng ta căn bản không thể nghe thấy hắn phát ra tiếng kêu. Hiện tại ta cái gì cũng không muốn nghĩ. Nếu như thân thể Niệm Băng thật sự cùng hài tử dung hợp, đồng thời hắn không chết thì ta nhất định sẽ đối xử với hắn như con của mình. Chỉ là hắn có thể tỉnh lại hay không sợ rằng xác suất rất thấp”
Bàn tử nhíu mày nói:
“Không lẽ một chút cơ hội cũng không có? Thân thể cùng sinh mệnh lực đều khôi phục, khẳng định phải có cơ hội để tỉnh lại. Hơn nữa các ngươi đừng quên là thiên nhãn huyệt của Niệm Băng đã được mở ra. Như vậy chưa chắc đã không có kỳ tích.”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư gật đầu nói:
“Tình huống Niệm Băng hiện tại đã là một kỳ tích. Vì vậy ta hy vọng kỳ tích có thể lần nữa xảy ra. Nếu như thân thể hắn hoàn toàn chuyển biến tốt thì chúng ta cần phải thử hoán tỉnh tinh thần lực của hắn. Theo như ta nhớ thì hoàn tỉnh tinh thần lực là một việc rất khó khăn, tựa hồ như trong lịch sử chưa có ai từng thành công. Có lẽ chúng ta cần vì hắn mà làm cái gì đó”
Phong long vương Tạp La Địch Lý Tư hai mắt bừng sáng nói:
“Ý của ngươi là chúng ta nên kêu gọi Long thần đại nhân?”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư gật đầu nói:
“Cho dù là vì Niệm Băng hay là vì bảy cái Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình, bọn ta đều phải liên lạc với long thần đại nhân, để cho ngài quyết định sau này chúng ta cần phải làm cái gì. Mọi việc đã xảy ra, chúng ta cần phải hướng về ngài mà xưng tội. Ngưỡng Quang đại lục bây giờ đã không còn do bọn ta khống chế. Với thực lực của vu yêu, nếu như hắn một mực trốn tránh thì dù thực lực chúng ta cường đại muốn tìm ra hắn cũng không phải việc dễ dàng”
Các long vương đều gật đầu tán thành lời Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói. Tâm tình bọn họ vì biến hóa kỳ lạ trên người Niệm Băng mà trở nên tốt hơn. Nhưng việc làm mất bảy cái Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình thật làm họ rất phiền muộn. Dù sao nhiệm vụ cả vạn năm bị thất bại, thân là cường giả của long tộc, có thể nói đây là việc sỉ nhục lớn nhất trong đời của họ.
Thất long vương thay đổi phương vị, bảy đầu cự long cùng hợp lại một chỗ. Bọn họ xếp thành vòng tròn vây quanh lấy Quang long vương Địch Mạn Đặc Đế làm trung tâm. Đưa mắt nhìn lẫn nhau, mặc dù không muốn nhưng tất cả đều đưa tay của mình lên.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cắn lấy ngón tay của mình bắn ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
“Ta, Hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư, lấy tiên huyết làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong hắc ám, hãy thức tỉnh đi”
Tiên huyết bay dật dờ trong không trung mà không rớt xuống. Một tầng hắc sắc khí lưu bao lấy thân thể hắn. Trên thân thể nhân loại của hắn xuất hiện một tầng hắc sắc lân phiến. Lân phiến không ngưng lan tỏa ra, trong nháy mắt đã bao trùm hết thân thể. Từ bên ngoài nhìn vào thì hắn đã trở thành một người mang theo lân phiến toàn thân.
Gia Lạp Mạn Địch Tư cắn đầu ngón tay bắn ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
“Ta, Hỏa long vương Gia Lạp Mạn Địch Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong hỏa diễm, hãy thức tỉnh đi!”
Một tầng hồng sắc lân phiến sáng rực xuất hiện trên người hắn. Lúc này Gia Lạp Mạn Địch Tư toàn thân như một đóa hỏa diễm cháy bừng lên.
Tát Tát Lý Tư cắn lấy đầu ngón tay bắn ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
“Ta, Băng long vương Tát Tát Lý Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong hàn băng, hãy thức tỉnh đi”
Lân phiến băng lam sắc như từng khối băng tinh xuất hiện trên thân thể trắng nõn của nàng. Y phục trên người Tát Tát Lý Tư biến mất để lộ ra thân hình diễm lệ. Chỉ là lúc này không ai còn tâm tình hưởng thụ cảnh sắc tuyệt mỹ trước mặt. Trong nháy mắt khắp người nàng đã được bao trùm lam sắc lân phiến, cả người như một khối băng điêu đứng yên tại chỗ.
Bàn Tử cũng cắn ngón tay, bắn ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
“Ta, Thổ long vương Mạt Mạt Lưu Tạp Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong đại địa, hãy thức tỉnh đi”
Một vầng hoàng sắc quang mang từ từ nhưng kết lại trên người Bàn tử thành từng phiến hình lục lăng.
Tạp La Địch Lý Tư cắn ngón tay, bắn ra một giọt tiên huyết, miệng cũng phát ra long ngâm:
“Ta, Phong long vương Tạp La Địch Lý Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, long lực có trong gió a! Hãy thức tỉnh đi”
Lân phiến của hắn nhìn rất đặc biệt, thanh sắc lân phiến hình bán nguyệt, nhìn như từng đạo phong nhận cùng giao nhau tại một chỗ.
Tạp Ngạo Địch Lý Tư cắn ngón tay phát ra một giọt tiên huyết, miệng phát ra long ngâm:
“Ta, Không gian long vương Tạp Ngạo Địch Lý Tư, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, hỡi long lực tồn tại trong không gian, hãy thức tỉnh đi”
Ngân sắc lân phiến sáu cạnh từ từ xuất hiện trên người hình. Nhìn bề ngoài thì thấy cực kỳ tráng lệ.
Cuối cùng, Địch Mạn Đặc Đế cắn ngòn tay, bắn ra một giọt tiên huyết, miệng đồng thời phát ra long ngâm:
“Ta, Quang minh long vương Địch Mạn Đặc Đế, lấy tiên huyết của ta làm dẫn, long lực tồn tại trong quang minh, hãy thức tỉnh đi”
Lân phiến của nàng là hình tròn. Kim sắc lân phiến từng lớp từng lớp chồng lên nhau bao trùm hết toàn thân của nàng.
Thất sắc quang mang đồng thời bùng phát. Lúc này, thực lực đề thăng của thất long vương không phải là thực lực của chính mình mà chính là toàn bộ long lực của bọn họ.
Bảy giọt long huyết dưới tác dụng của long lực cùng ngưng tụ lại một chỗ. Trên người thất long vương lúc này mỗi người đều phát ra ánh sáng của một hệ. Bọn họ đồng thời cùng niệm long ngữ. Huyết dịch ngưng tụ trong không trung từ từ có sự biến hóa. Địch Mạn Đặc Đế ngâm dài một tiếng, bạch sắc quang mang tức thì bao trùm lấy huyết dịch. Huyết dịch dung hợp dưới sự bao phủ của quang mang từ từ sanh trưởng. Diện tích hồng sắc tức thì tỏa ra tạo thành một cái tiểu lục mang tinh hồng sắc. Vị trí của thất long vương không ngừng chuyển đổi vị trí cho nhau. Khi Địch Mạn Đặc Đế bay ra thì giữa thất long vương lúc này đã tràn ngập huyết sắc quang mang. Thanh âm ngâm xướng của thất long vương cũng cao lên, long lực bành trướng phong tỏa khắp cả hang động. Một khí tức quái dị tỏa ra, thánh khiết quang mình, hắc ám âm trầm, không gian quỷ dị, thổ vững chắc, tiếng kêu nhẹ của phong, tiếng gầm thét của hỏa, tiếng thở dài của băng. Bảy khí tức của bảy loại ma pháp cùng xuất hiện trong lục mang tinh do long huyết tạo thành.
Thất long vương đồng thời quỳ xuống cất giọng kêu lên:
“Lấy long lực của chúng ta làm vật dẫn, Long thần đại nhân cao quý! Xin hãy nghe lời kêu gọi của chúng ta, hãy hàng lâm đi”
Lục mang tinh huyết hồng sắc nhất thời sáng rực, trong năng lượng bạo phát đó, lục mang tinh từ từ hạxuống. Khi quang mang vừa chạm mặt đất thì trong nháy mắt, một luồng bạch sắc quang mang nhu hòa vụt phóng lên. Ánh sáng bạch sắc này nhìn y như băng vụ. Thân thể của thất long vương dưới ảnh hưởng của quang mang cùng đồng thời bay lên rồi bay dạt ra phía xa. Quang mang trong nháy mắt đã chiếu sáng khắp chu vi năm trượng. Khi quang mang dần dần mờ đi thì áp lực cũng theo đó mà càng lúc càng nặng thêm. Áp lực này tuyệt không phải một lúc mà tăng lên cực hạn mà từ từ gia tăng. Quang mang bao bọc thất long vương do Hắc ám long vương dẫn đầu càng lúc càng rạng rỡ như chống lại cái áp lực ngày càng mạnh kia. Cái này chính là bọn họ lấy hợp lực của thất long vương, dùng huyết mạch của thất long vương làm vật dẫn để hoán tỉnh vị thống trị giả tối cao của long tộc ở tận nơi xa xăm Thần chi đại lục – Long thần.
Một tiếng thở dài nặng nề từ bạch sắc quang mang vang ra. Trong quang mang từ từ xuất hiện một thân ảnh, tựa như là một người nào đó. Khắp thân thể người này phát ra hồng sắc quang mang. Nếu nhìn cẩn thận thì sẽ phát hiện lẫn trong hồng sắc quang mang kia có ẩn chứa một luồng khí tức kim sắc. Mặc dù chỉ là huyễn ảnh nhưng áp lực do người này mang tới so với thất long vương còn mạnh hơn rất nhiều.
Thất long vương lại quỳ xuống, cung kính nói:
“Tham kiến long thần đại nhân”
Bọn họ ai nấy đều cúi đầu. Bảy cái Mặc áo Đạt Tư phong ấn chi bình mất đi, bọn họ ai nấy cũng đều rất xấu hổ.
“Nhiều năm không gặp, các hài tử của ta, các ngươi vẫn khỏe chứ?”
Một hồng sắc thân ảnh mơ hồ xuất hiện, thanh âm nghe có vẻ như già cả nhưng vẫn tràn ngập hiền lành.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cười khổ nói:
“Long thần đại nhân tôn kính, nếu như chúng ta mọi chuyện đều tốt thì cũng không làm quấy động tới sự tu luyện của ngài, hô hoàn lấy thần thức của ngài. Hiện tại, chúng ta có hai việc khẩn cấp muốn xin chỉ ý của ngài”
Long thần trầm mặc một lúc rồi nói:
“Ta nghĩ ít nhất một việc có liên quan tới Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình. Các ngươi có phát hiện gì mới sao?”
Bảy long vương đưa mắt nhìn nhau, Gia Lạp Mạn Địch Tư cướp lời:
“Long thần đại nhân, là thế này. Chúng ta, chúng ta....”
Thanh âm của Long thần chợt trở nên nghiêm khắc:
“Úp úp mở mở, Gia Lạp Mạn Địch Tư, đã bao nhiêu năm qua mà ngươi chẳng có tiến bộ gì cả. Tạp Tiệp Áo Tây Tư, ngươi nói.”
Gia Lạp Mạn Địch Tư bất lực im lặng. Hắc ám long vương liếc mắt nhìn hắn rồi nói:
“Long thần đại nhân, là thế này. Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình đã bị cướp mất”
Sau đó, hắn mang mọi việc kể lại rõ ràng một lần nữa, bao gồm cả viêc của Niệm Băng và tiểu long vương, không hề có chút giấu diếm. Long thần mặc dù cường đại nhưng giữa Ngưỡng quang đại lục cùng Thần chi đại lục có cấm chế rất lợi hại. Dù cho ông ta thần thông quảng đại nhưng cũng không thể ở Thần chi đại lục mà biết hết mọi việc. Chỉ là hiện tại thất long vương dùng một phương pháp đặc biệt gọi ông ta nên thần thức của ông ta mới có thể hàng lâm xuống đây.
Nghe Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói xong, thanh âm của Long thần trở nên lạnh lùng:
“Vì sao không hồi báo cho ta biết sớm. Không lẽ các ngươi không biết Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình quan trọng như thế nào sao?”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư cúi đầu nói:
“Xin lỗi Long thần đại nhân. Bọn ta vốn nghĩ muốn bằng thực lực của mình đoạt lại cái bình bị mất. Chỉ là lúc đó lại là lúc Địch Mạn Đặc Đế sanh nở, vì vậy mới bị địch nhân thừa cơ hội. Việc này hoàn toàn là lỗi của ta, ta nguyện ý chịu mọi trách nhiệm. Xin ngài cứ xử trí ta”
Gia Lạp Mạn Địch Tư vội nói:
“Long thần đại nhân, việc này cũng là sơ xuất của ta, không thể trách Tạp Tiệp Áo Tây Tư. Dù sao hắn cùng Địch Mạn Đặc Đế đã phải trả giá bằng chính hài tử của mình. Đều là do ta không tốt, không bảo vệ bọn họ được tốt. Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế vừa mới trải qua nỗi đau mất con, xin ngài đừng trach phạt bọn họ. ta nguyên chịu hết mọi trách nhiệm.”
“Gánh chịu? Ngươi có thể gánh được sao? Vạn năm nhàn nhã đã khiến cho các ngươi nghĩ cái gì cũng đơn giản đi rồi. Khi xưa tuyển chọn các ngươi lưu lại trên phiến đại lục này là vì cái gì? Bởi vì tập hợp lực lượng bảy người các ngươi hoàn toàn có thể thực hiện mọi chuyện nhưng các ngươi thì sao? Các ngươi đã làm những gì? Sai lầm lần này là do Gia Lạp Mạn Địch Tư chịu trách nhiệm đầu tiên. Cái bình của ngươi là mất đầu tiên nhưng khi đó tất cả các ngươi đều không ai chú ý. Các ngươi tất cả đều có tội”
“Nhưng hiên tại dù ta có trách tội các ngươi thì có tác dụng gì? Không lẽ các ngươi không biết bên trong Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình phong ấn cái gì sao? Hiện tại tất cả đều đã mất hết, các ngươi nói ta làm sao giải thích với đám chủ thần trên Thần chi đại lục đây? Một khi phong ấn bị mở ra, đại chiến vạn năm trước tái hiện lần nữa. Tới lúc đó không chỉ có Ngưỡng quang đại lục gặp nạn mà Thần chi đại lục cũng phải chịu liên quan rất lớn. Một khi di thất quốc độ trở về thì việc đầu tiên của bọn họ muốn làm chính là báo thù Thần chi đại lục. Vạn năm thời gian trôi qua, ai mà biết bọn họ đã thay đổi như thế nào. Hơn nữa, thân là long tộc cao quý mà các ngươi lại để cho một nhân loại bảo vệ mới qua được nguy hiểm. Mặt mũi của long tộc thật bị các ngươi làm mất hết cả rồi”
Thất long vương tất cả đều quỳ xuống, không ai dám nói câu nào. Bọn họ sớm đã tiên liệu trước được tình huống này nên ai nấy cũng đều cúi đầu lắng nghe Long thần la mắng.
“Tạp Tiệp Áo Tây Tư, Địch Mạn Đặc Đế, hai ngươi đứng dậy trước đi.”
Thanh âm Long thần chợt trở nên nhu hòa đi. Hắc ám, Quang minh long vương đưa mắt nhìn nhau, bọn họ không dám trái lệnh Long thần, cả hai đều lập tức đứng dậy.
Long thần thở dài một tiếng nói:
“Khi xưa ta lựa chọn đưa bảy cái Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình cho bảy người các ngươi bảo hộ tuyệt không phải bởi vì các ngươi là long vương mà nguyên nhân quan trọng nhất là bởi vì hai người các ngươi. Năm người bọn họ ai nấy cũng đều có khuyết điểm. Gia Lạp Mạn Địch Tư nguyên bổn thiên phú rất tốt nhưng hắn lại quá ham nhàn nhã. Khuyết điểm của Tạp Ngạo Địch Lý Tư chính là nói nhiều mà lại lười. Có lẽ thực lực của hắn không bằng các ngươi nhưng về mặt tri thức thì hắn là tốt nhất. Nhưng cũng bởi vì cái nguyên nhân kia mà hắn thật khó có thể thành một long tộc cường giả. Tạp La Địch Lý Tư vốn không kém, các phương diện cũng đều khá ưu tú, lại biết nỗ lực, tâm tính bình đạm, theo đúng lý là nhân tuyển tốt nhất. Chỉ đáng tiếc hắn thiên phú có hạn, muốn thành tựu cao hơn thì so với các ngươi phải nỗ lực hơn rất nhiều. Khuyết điểm của Tát Tát Lý Tư chính là quá cao ngạo. Bản thân long tộc chúng ta vốn đã là cao ngạo nhưng chữ ngạo đó của chúng ta là ở trong lòng chứ không có biểu hiện ra bên ngoài mặt. Chính cái kiêu ngạo đó đã hạn chế sự phát triển của nàng ta rất nhiều. Còn Mạt Mạt Lư Tạp Tư (Bàn tử), khuyết điểm của hắn thì ta không cần phải nói. Tất cả các ngươi ai cũng biết, ham ăn lười làm, khó thành đại sự. Nếu chỉ có năm người bọn họ thì ta tuyệt đối không ở trước mặt đám chủ thần đưa ra đề nghị để bọn ngươi trấn giữ Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình. Cuối cùng lựa chọn các ngươi, nguyên nhân chủ yếu là vì có Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế. Hai người các ngươi cũng đều có vấn đề nhưng hai ngươi lại bổ sung cho nhau rất hoàn hảo. Đúng ra trong long tộc chúng ta không cho phép Quang minh cùng Hắc ám kết hôn. Bởi vì ta biết hai ngươi không phải là Quang minh và Hắc ám bình thường. Các ngươi có thể loại bỏ được sự tương khắc mà kết hợp chúng lại một chỗ. Chính vì lý do đó, Gia Lạp Mạn Địch Tư có lẽ rất hận ta nhưng ta biết hai ngươi thật sự mới là một đôi hoàn hảo. Ta thân lãnh trách nhiệm Long thần nên nhất định phải điều chỉnh quan hệ trong long tộc. Từ ý nghĩa đó mà nói thì dù ta có lẽ không phải là một phụ thân tốt, ta không để cho con của mình đạt được cái mà nó mong muốn nhất nhưng từ trước tới giờ ta chưa bao giờ hối hận.”
Ánh mắt của chúng long vương đều nhìn về Gia Lạp Mạn Địch Tư. Gia Lạp Mạn Địch Tư cúi đầu, trong ánh mắt biểu lộ những tâm tình phức tạp. Không sai, Long thần hiện tại chính là phụ thân hắn, cũng chính là tối cường giả trong long tộc. Khi xưa hắn thật không hiểu vì sao phụ thân hắn lại kết hợp Tạp Tiệp Áo Tây Tư với Địch Mạn Đặc Đế mà không thành toàn cho mình. Gia Lạp Mạn Địch Tư có thể trở thành một Hỏa long vương như hiện này không hề có chút dựa dẫm gì vào phụ thân. Hắn kế thừa từ Long thần một thân thể cực tốt nhưng từ nhỏ đã rất lười biếng, không hề muốn tu luyện. Chỉ có điều Long thần từ trước tới giờ vẫn không hề ép hắn mà cứ để cho hắn phát triển. Cho đến khi Địch Mạn Đặc Đế được gả cho Tạp Tiệp Áo Tây Tư, chấp niệm trong lòng Gia Lạp Mạn Địch Tư mới giác tỉnh. Bắt đầu từ đó hắn không ngừng nỗ lực tu luyện, bằng vào thực lực bản thân đánh bại tất cả các đối thủ, kế nhiệm vị trí Hỏa long vương. Nhưng cũng bắt đầu từ đó hắn không hề gọi Long thần một tiếng phụ thân. Từ trước tới giờ hắn không hề trách vì sao Long thần không giúp hắn đề thăng lực lượng nhưng khi Địch Mạn Đặc Đế vĩnh viễn trở thành một giấc mộng thì hắn đã nỗ lực không ngừng. Mục đích quan trọng nhất là hắn muốn chứng minh mình mạnh hơn Tạp Tiệp Áo Tây Tư. Hắn luôn luôn nghĩ nếu thực lực mình khi xưa mạnh hơn Tạp Tiệp Áo Tây Tư thì có lẽ Địch Mạn Đặc Đế đã không chọn Hắc ám long vương mà là hắn. Trong nỗi hối hận đó, thực lực của Gia Lạp Mạn Địch Tư tăng tiến thần tốc để rồi trong cuộc chiến vạn năm trước cuối cùng cũng trở thành cường giả trong thất long vương. Cho tới hiện tại hắn tin thực lực của mình cũng không hơn kém gì Tạp Tiệp Áo Tây Tư bao nhiêu. Nhưng hắn cũng đồng thời phát hiện Địch Mạn Đặc Đế vĩnh viễn cũng sẽ không thuộc về hắn.
Giọng nói của Long thần vẫn rất bình đạm, phảng phất như không pải đang nói chuyện trong nhà, tiếp tục lên tiếng:
“Tạp Tiệp Áo Tây Tư, ngươi biết cái sai của ngươi ở đâu không? Ngươi sai chính là khi Địch Mạn Đặc Đế mang thai, ngươi lại không hề thông báo cho ta biết. Thân là hắc ám long vương, là tối cường giả trong thất long vương, không lẽ ngươi không biết thể chất hắc ám của ngươi cùng thể chất quang minh của Địch Mạn Đặc Đế là tương khắc nhau sao? Dù cho thân thể các ngươi có mạnh mẽ đến đâu chăng nữa nhưng các ngươi đừng quên, sinh mệnh các ngươi sinh ra cũng sẽ kế thừa sức mạnh đó từ các ngươi. Nếu như trước đó ngươi chịu thông báo cho ta biết việc Địch Mạn Đặc Đế có con thì ta nhất định sẽ cố hết sức xử lý việc này, mang Địch Mạn Đặc Đế về Thần chi đại lục sanh nở. Khi đó những việc sau này đều sẽ không xảy ra. Có lẽ ngươi nghĩ là không muốn làm phiền bọn họ vì muốn gọi ta nhất định phải có sự hợp lực của mọi người. Nhưng ngươi sai rồi, một bước sai đã dẫn tới sai lầm cực lớn như thế này. Tạp Tiệp Áo Tây Tư, bây giờ ngươi đã hiểu chưa? Đáng tiếc, thật đáng tiếc, nếu như đứa con của ngươi và Địch Mạn Đặc Đế có thể bình an sinh ra thì có lẽ nó sẽ trở thành hy vọng của cả long tộc, có thể sẽ trở thành một cự long rất mạnh, có lẽ vị trí của ta tương lai sẽ do nó kế thừa.”
Tạp Tiệp Áo Tây Tư ảm đạm nói:
“Long thần đại nhân, ta sai rồi, ta đã khiến cho ngài thất vọng. Thật ra ta lúc nào cũng muốn thông báo cho ngài biết việc của Địch Mạn Đặc Đế. Nhưng ta......”
Địch Mạn Đặc Đế đứng bên cạnh ngắt lời hắn:
“Long thần đại nhân, ngài đừng trách Tạp Tiệp Áo Tây Tư, là ta không cho hắn nói với ngài. Ta không muốn mang thêm phiền toái tới cho ngài nữa”
Long thần thở dài nói:
“Hài tử ngốc, hai người các ngươi là hai đứa ngốc, lại dám đem hạnh phúc tương lai của mình ra đánh cuộc! Gia Lạp Mạn địch Tư, ngươi hiểu chưa? Bọn họ làm tất cả đều vì ngươi đó!”
Cả người Gia Lạp Mạn Địch Tư chợt run lên, như tỉnh hẳn lại ngẩng đầu nhìn Địch Mạn Đặc Đế. Một người có cả vạn năm trí tuệ như hắn tức khắc hiểu ngay được ý của Long thần. Không sai, Hắc ám long vương cùng Quang minh long vương có hài tử không hề thông báo cho Long thần là bởi vì hắn. Khi xưa, cũng bởi vì sự kết hợp của Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế mà đã dẫn tới bất hòa giữa cha con Long thần. Nếu như khi Địch Mạn Đặc Đế mang thai lập tức báo cho Long thần thì dương nhiên Gia Lạp Mạn Địch Tư cũng sẽ biết việc này. Long thần công chánh vô tư nhưng cái công chánh đó sẽ phải trả giá bằng khoảng cách ngày càng xa với con của mình.
Khuôn mặt hiện nụ cười khổ, Gia Lạp Mạn Địch Tư nhìn Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói:
“Các ngươi sao phải khổ như vậy? Thật ra ta từ ba ngàn năm trước đã thấu hiểu mọi chuyện rồi. Là ta không nên xen vào tình cảm hai ngươi, làm ảnh hưởng tới hai ngươi. Sự kết hợp giữa các ngươi không sai, việc giữa ta cùng Long thần đại nhân không liên quan tới các ngươi. Ta cũng không còn là một tiểu hài tử nữa, có nhiều việc ta đã hiểu ra rồi”
Địch Mạn Đặc Đế đưa mắt nhìn Gia Lạp Mạn Địch Tư:
“Ngươi thật có thể hiểu sao? Nếu nói như vậy thì ngươi đúng ra không nên trách Long thần đại nhân nữa mới đúng. Đối với công chánh của Long thần đại nhân mà nói thì quyền lợi và trách nhiệm phải tương đương nhau. Mọi thứ mà ông ấy làm đều là suy nghĩ cho cả long tộc. Gia Lạp Mạn Địch Tư, nếu như ngươi hiểu rõ thì ngươi nên biết mình phải làm cái gì”
Gia Lạp Mạn Địch Tư nhíu mày, ánh mắt lộ ra vẻ cố chấp:
“Hiện tại không phải là lúc bàn tới việc này. Long thần đại nhân không thể ở lại đây lâu, chúng ta cần phải giải quyết việc ở trước mắt. Long thần đại nhân, chúng ta đã nói hai việc, ngài đều đã biết rõ. Đó là việc về Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình cùng việc Niệm Băng và tiểu long vương dung hợp thân thể, nay phải giải quyết như thế nào? Đầu tiên địch nhân so với chúng ta tưởng tượng mạnh hơn rất nhiều. Nếu như bọn chúng lựa chọn lẩn trốn thì dù bảy người bọn ta tận lực tìm kiếm cũng không có cách nào tìm ra bọn chúng. Thứ nữa là tình huống của Niệm Băng hiện tại thật rất quái dị. Khi xưa cũng bởi do ta nên hắn mới liên quan tới việc này. Hắn vì bọn ta mà hy sinh bản thân, dù như thế nào ta cũng phải giúp hắn khội phục lại. Hắn có thể tỉnh lại được không? Chỉ cần hắn có thể sống lại thì dù ta có phải mất mạng cũng không sao cả”
Long thần lạnh nhạt nói:
“Việ này ta cũng đã sớm biết. Gia Lạp Mạn Địch Tư, có việc ta muốn nhắc nhở ngươi. Thân là long vương, sinh mệnh của ngươi sớm đã không còn thuộc về chính bản thân ngươi nữa rồi mà thuộc về long tộc. Vì vậy ngươi không có quyền nói hy sinh gì cả. Sự việc Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình, ta đã dùng tốc độ nhanh nhất để xử lý, các ngươi cũng không cần ra ngoài tìm làm gì. Đúng như ngươi nói, nếu bọn chúng lựa chọn lẩn trốn thì với thực lực của vu yêu, các ngươi căn bản không thể tìm ra bọn chúng. Các ngươi cần phải đợi. Mặc Áo Đạt Tư phong ấn chi bình mặc dù đã mất nhưng trên bảy cái bình đó đều có thần cấm rất lợi hại. Muốn mở nó thì phải cần có đủ loại yếu tố về thiên thời, địa lợi, nhân hòa, lại còn cần có phương pháp giải trừ cấm chú thì mới có thể mở được phong ấn. Hiện tại các ngươi cần làm chính là mau chóng tính ra thời gian gần nhất của ngày chí âm chí nhật rồi sau đó tìm ra phương hướng của nơi chí âm trên đại lục. Chỉ có ở đó vào ngày chí âm chí nhật thì thần cấm trên Mặc Áo đạt Tư phong ấn chi bình mới có thể bị giải phá. Vào thời điểm đó thì nó sẽ tỏa ra một năng lượng cực lớn. Với thực lực của các ngươi hoàn toàn có thể cảm ứng được. Còn làm cái gì thì ta có lẽ không cần phải dạy các ngươi. Còn tình huống tên nhân loại trước mắt thì ta cũng lần đầu thấy qua. Các ngươi đỡ hắn lại đây, ta muốn dùng thần thức kiểm tra thân thể hắn thì mới có thể phán đoán được tình huống cụ thể như thế nào”
Gia Lạp Mạn Địch Tư vội tiến lên, cẩn thận dùng năng lượng đỡ thân thể Niệm Băng rồi mang vào luồng bạch quang. Thần thức của Long thần ngưng kết thành quang mang bao trùm lấy toàn bộ thân thể Niệm Băng.
Ánh sắc của bạch quang càng lúc càng mãnh liệt. Thất long vương ai nấy cũng đều khẩn trương ngưng thần nhìn bạch quang. Đó không chỉ liên quan tới việc Niệm Băng có thể sống lại hay không mà nó còn liên quan tới việc hài tử của Tạp Tiệp Áo Tây Tư và Địch Mạn Đặc Đế có thể trọng sanh hay không. Như vậy thì hỏi sao bọn họ không khẩn trương cho được?
Bạch sắc quang mang từ từ tan đi. Long thần thở dài nói:
“Quái, thật là quái lạ, không lẽ với thực lực các ngươi cũng nhìn không ra tình huống hiện tại sao?”
Gia Lạp Mạn Địch Tư nôn nóng hỏi:
“Tình huống hiện tại của hắn thế nào? Theo như tình huống bây giờ thì hắn có thể hồi sinh hay không?”
Long thần im lặng một chút rồi nói:
“Khó nói lắm, chỉ có khoảng năm mươi phần trăm mà thôi. Theo như tình huống mà khi nãy các ngươi nói thì khi hắn đỡ lấy đòn tấn công của vu yêu không hề dùng tới một phương pháp bảo vệ nào. Chính vì vậy, một chút sanh khí kia đã bị khí tức tà ác xuyên qua. Với người bình thường mà nói thì thì ý thức của hắn lúc này giống như người bình thường đã chết, hoàn toàn ngưng tụ tại đại não. Thành ra dưới tình huống này dù cho hắn còn một hơi thở nhưng hắn cũng đã chết rồi. Nhưng tình huống con của Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế thì lại hoàn toàn trái ngược với hắn. Các ngươi đều biết long tộc chúng ta là một chủng tộc cường đại, nhục thể của chúng ta mạnh mẽ hơn các sinh vật khác rất nhiều. Tinh thần của chúng ta hoàn toàn không bị ảnh hưởng của tinh thần ma pháp. Vì vậy dưới tình huống này, quang mang tà ác bị suy yếu kia chỉ có thể đem thân thể hài tử các ngươi hủy diệt nhưng năng lượng cường đại quỷ dị cùng long phách của nó vẫn còn tồn tại. Có thể nói mặc dù thân thể của nó bị hủy đi nhưng tinh thần cùng long phách của nó vẫn còn. Dưới mối quan hệ kỳ diệu đó, giữa bọn họ nảy sinh ra tình huống dung hợp nhau. Cái tên nhân loại tên Niệm Băng kia đã từng dùng năng lượng của hắn giúp Địch Mạn Đặc Đế sinh nở. Vì vậy trong quá trình dung hợp, đứacon của Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế không hề bài xích thân thể của hắn. Thành ra mới tạo ra tình huống kỳ lạ này. Từ bên ngoài thì chúng ta có thể nói tên nhân loại tên Niệm Băng này tinh thần đã chết rồi. Nhưng thân thể của hắn dưới tác dụng của long phách nên đã có được khả năng khôi phục siêu cấp của long tộc chúng ta. Hơn nữa, đứa con của các ngươi sinh ra năng lượng rất nhanh. Vì vậy long phách của nó mang theo năng lực khôi phục so với các ngươi còn mạnh hơn rất nhiều. Có thể nói thân thể của tên nhân loại này không cần nhiều thời gian thì có thể hoàn toàn khôi phục. Bằng vào sinh mệnh lực siêu cường của long tộc chúng ta thì sinh mệnh lực của hắn vốn đã bị trớ chú lấy hết đi sẽ được sinh mệnh lực của long tộc bổ sung lại. Vì vậy có thể nói thân thể sau khi dung hợp này không còn là người nữa. Từ một mặt nào đó thì có thể cho rằng hắn đã có được thể xác của một cự long. Chỉ là bề ngoài thì vẫn là nhân loại. Khi thân thể này khôi phục hoàn toàn, cùng với long phách hoàn toàn dung hợp thì con của hai ngươi sẽ tỉnh lại, hơn nữa còn khống chế lấy thân thể này. Ta nói hắn quái dị là bởi vì người này bây giờ là nửa người nửa rồng. Bề ngoài là con người nhưng linh hồn là rồng cùng dung hợp một chỗ. Tạp Tiệp Áo Tây Tư, Địch Mạn Đặc Đế, các ngươi hoàn toàn có thể coi nó là con của mình.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.