Băng Hỏa Ma Trù

Chương 164: Phong cuồn ma pháp truyện tống trận trung đích tu luyện

Đường Gia Tam Thiểu

02/04/2013



Trong sự kinh hãi, tinh thần lực của hắn từ từ tỉnh táo một chút, kéo theo bên trong Thiên Nhãn huyệt tinh thần thể ngưng tụ . Quang mang bùng lên dữ dội, hắn tuyệt không thể làm cho không gian chi giới tan vỡ, bởi vì khỏa diện kia chứa bảy cây ma pháp đao tối trọng yếu với hắn. Không có ma pháp lực, tinh thần lực của Niệm Băng vẫn có thể tiến vào đến bên trong không gian chi giới. Dựa vào tinh thần lực, hắn ở trong không gian chi giới tạo thành một bức bình phong kiên cố, ngăn cản sự xâm nhập của không gian năng lựơng. Nhưng ngay lúc này, trong tâm Niệm Băng đã xuất hiện một loại cảm giác kỳ dị, bởi vì hắn trong không gian chi giới cảm nhận được một cỗ năng lượng thân thiết, một cỗ năng lựợng khiến hắn ngạc nhiên và vui mừng .

Tinh thần lực của Niệm Băng vốn đã đạt tới trạng thái quá tải, lại phân lực cứu trợ không gian chi giới, nhất thời khiến cho hắn tiến vào giai đoạn tan vỡ. Thần thức của Long Thần luôn chú ý tới tình huống của Niệm Băng, nên vừa phát hiện tinh thần lực Niệm Băng sắp tan vỡ, Long Thần lập tức chuẩn bị lấy thần thức của mình bảo vệ thân thể của Niệm Băng. Ngay lúc này, một khối hình tròn hào quang màu bạc chói lọi xuất hiện ở trong tay trái Niệm Băng, lưỡi đao hình dạng lục tinh (sao sáu cánh) kì dị tản mát ra ánh sáng chói mắt. Niệm Băng trong mắt ngân quang đại phóng, một thân ảnh hoàn toàn giống hắn và hắn dung hợp lại với nhau. Một tầng ánh sáng màu bạc đưa hắn vào bên trong bảo hộ, hoàn toàn không có kháng cự với không gian năng lựơng ba động chung quanh, ngược lại kéo theo thân thể hắn cùng không gian năng lượng ba động xung quanh dung hợp lẫn nhau. Thân mình hắn tựa hồ biến thành một đám không gian năng lượng, lại không bị sự xâm nhập của không gian năng lượng xung quanh.

Long Thần trong bóng tối hoàn toàn kinh ngạc. Sau hồi lâu, hắn mới bắt đầu quan sát cây đao trong tay Niệm Băng. Thân đao màu bạc, ngân sắc bảo thạch kỳ dị tán phát một vòng hào quang, tựa hồ áp đảo cả không gian xung quanh. Đây là cái gì hắn cũng không biết. Niệm Băng trong lòng tràn ngập hưng phấn, thứ hắn cầm trong tay chính là Thần Ky Bách Biến đích lục mang- Tuyền Ki đao.

Niệm Băng nhẹ nhàng thở ra từng hơi. Sau khi ý thức của hắn tiến vào không gian chi giới, lập tức liền cảm giác được Tuyền Ki đao dao động mãnh liệt. Dưới loại ba động này, hắn lập tức liên tưởng đến không gian năng lượng xung quanh. Trước khi sắp tan vỡ, hắn đem tinh thần lực tăng lên đến cực hạn, miễn cưỡng tạo cho mình một không gian nhỏ hẹp, mạnh mẽ . Thông qua tinh thần lực đem Tuyền Ki đao trong không gian chi giới lấy ra cầm trong tay. Trong tích tắc đó, hắn cảm giác rõ ràng được không gian hệ ảnh khôi lỗi do tiên thiên chi khí của mình hình thành đã xuất hiện.

Mặc dù đã không còn ma pháp, nhưng mấy ảnh khôi lỗi này đều chịu tinh thần hắn không chế. Tùy tiện liền cùng không gian ảnh khôi lỗi tiến hành dung hợp. Một không gian ảnh khôi lỗi tự nhiên không đủ làm cho Niệm Băng thoát ly khổ ải. Nhưng mà sau khi cùng không gian ảnh khôi lỗi dung hợp, Niệm Băng liền thúc đẩy năng lực của không gian thần nhận Tuyền Ki đao. Đây là không gian hệ cao nhất thần nhận, mới vừa xuất hiện ở trong phạm vi không gian này. Niệm Băng cảm giác rõ ràng đựoc không gian hệ ma pháp nguyên tố đang xâm nhập cơ thể mình điên cuồng, hướng về phía ngân sắc bảo thạch trên Tuyền Ki đao. Toàn thân hắn nhẹ nhõm , tinh thần lực sắp tan vỡ nhất thời đã khôi phục bình thường. Cảm giác dễ chịu truyền khắp toàn thân, đồng thời sự giải thoát tinh thần lực mang đến cho hắn cảm giác giống như sắp hư thoát vậy.

Niệm Băng thở hổn hển từng hơi, tinh thần lực tụ lại dày đặc từ dưới trạng thái cực kỳ suy yếu nhanh chóng khôi phục. Tuyền Ki đao theo sự chú nhập của không gian ma pháp nguyên tố xung quanh tự động tán phát ra một vòng ngân sắc quang mang, đem Niệm Băng bao phủ ở bên trong, khiến cho hắn rốt cuộc không phải chịu đựng áp lực xung quanh.

“Hảo… Một thanh không gian thần nhận, thần nhận có thể làm cho không gian lay động rất là hiếm thấy. Thanh đao này ta xem ra có chút quen mắt, ngươi đã từ bọc kia có đựơc ư?” Thanh âm của Long Thần tại trong ý thức Niệm Băng lại vang lên một lần nữa.

Niệm Băng phát hiện tinh thần lực của mình khôi phục rất nhanh. Chỉ trong nháy mắt công phu , tinh thần lực lúc trước trong Thiên Nhãn huyệt sắp tan vỡ đã ổn định lại. Tất cả vết nứt vừa mới xuất hiện hoàn toàn biến bất, cảm giác hư nhược cũng từ từ mất dần.

Niệm Băng nói: “Thanh Tuyền Ki đao này là Gia Lạp Mạn Địch Tư đại ca đưa cho ta. Bởi vì ta tu luyện chính là toàn hệ ma pháp, chỉ có thể dùng hình thức của mô phỏng mới có thể thực hiện. Lúc ấy ma pháp lực của ta không đủ, tinh thần lực cũng vô pháp khống chế các quy luật giữa các loại nguyên tố, mà chỉ có dựa vào mấy cái ma pháp thần nhận này chống đỡ mới có thể thực hiện đuợc.”

“Hèn chi ta nhìn quen mắt như thế, nguyên lại là hắn đưa cho ngươi. Quả nhiên là Tuyền Ki đao ! Lai lịch của thanh Tuyền Ki đao này rất thần kì, bản thân nó là vật phẩm thuộc về Thần Chi đại lục. Trong truyền thuyết thì nó là do một vị chủ thần so với ta còn sớm hơn một đời luyện chế ra. Nghe nói thanh đao này sau khi luyện chế thành công đã xuất hiện qua một trường hạo kiếp, cả vị chủ thần kia cũng bị liên lụy. Về sau nhân duyên xảo hợp , nó hạ lạc vào trong tay Long tộc ta, không nghĩ tới cuối cùng lại thụôc về ngươi. Niệm Băng, ngươi nghĩ chúng ta tiếp xúc quãng không gian lữ trình đã được bao lâu rồi?”.

Niệm Băng cân nhắc một chút, rồi nói: “Đại khái ngoài mười canh giờ .”

Long Thần nói: “Ngươi sai rồi, kỳ thật tổng cộng chỉ qua thời gian ba lượt hít thở mà thôi.”

Niệm Băng thất thanh: “Cái gì? Không có khả năng đó, ta có cảm giác đã trải qua thời gian rất lâu. Ô, ta đã hiểu rồi, nguyên nhân là do ở trong cái truyền tống không gian này, thời gian đã bị bẻ cong, cho nên không thể theo lẽ thường phán đóan”.

Long Thần tán thành nói: “Chính xác, ngươi thật thông minh, nhanh như vậy liền hiểu được vấn đề. Đúng là bởi vì sự bóp méo của thời gian, khiến cho thời gian trong không gian này so với thế giới bên ngoài chậm hơn nhiều. Ở trong đó trên một trăm ngày, bên ngoài chỉ có trôi qua vài canh giờ mà thôi. Chúng ta còn phải ở lại trong không gian này một thời gian rất dài nữa, nếu như dùng thời gian bên ngoài tiến hành tính toán mà nói, tổng cộng cũng cần khoảng chừng sáu mươi ngày. Ta hy vọng ngươi có thể trong sáu mươi ngày cố gắng tu luyện tận lực, không cần dựa vào sự trợ giúp của Tuyền Kì đao.”

“Tu luyện? Ý của ngài là để cho ta tu luyện tinh thần lực sao?” Niệm Băng có chút nghi hoặc nói.

Long thần mỉm cười: “Cùng ngươi nói chuyện quả thực là rất tiện lợi. Không sai, ta đúng là muốn ngươi tu luyện tinh thần lực. Lấy trình độ tinh thần lực của ngươi bây giờ, đừng nói là tại Ngưỡng Quang đại lục, cho dù là đến Thần Chi đại lục cũng có rất ít ngươi có thể sánh với ngươi. Có một điểm ngươi phải hiểu, nếu muốn trở nên mạnh hơn so với người khác, thì ngươi cần có một điểm cực mạnh, tựa như Hoàng Cực huyệt mà nhân loại các ngươi có thể có vậy. Không thể nghi ngờ là tinh thần lực của ngươi bây giờ cực mạnh, nếu ngươi có thể đem tinh thần lực tu luyện đến một cấp độ mới. Vậy thì bất luận là đối với tu luyện sau này hay là đối với thực lực của ngươi, đều sẽ có rất nhiều điều tốt.”

Niệm Băng suy nghĩ, rồi nói: “Ta hiểu được ý của ngài. Ngài muốn nói là ở trong không gian này, do tinh thần lực của ta vì chống cự xâm nhập của năng lượng ngoại giới nên rất dễ dàng tiêu hao nhiều. Nên có thể tạo được tác dụng rèn luyện rất tốt, ở dứơi áp lực không ngừng tăng cường.”

“Không sai, áp lực là động lực tốt nhất. Hơn nữa ở trong cái siêu cấp không gian truyện tống ma pháp cao tốc thập tứ giai này, không chỉ tinh thần lực của ngươi tăng lên mà ngươi còn sẽ trở nên chăm chỉ luyện tập. Có chuyện ta bây giờ muốn nói cho ngươi biết, cho dù tới Thần Chi đại lục, ta cũng không nắm chắc khiến ngươi thật sự hồi sinh. Bởi vì thứ ngươi phải đối mặt là một thứ khảo nghiệm mà cả ta cũng không thể đoán trước. Chỉ có thông qua khảo nghiệm, ngươi mới có thể tìm được sự trợ giúp của vị tiền bối kia. Mà lấy tình huống của ngươi bây giờ, thân thể mặc dù trải qua sự cường hóa của Long Phách hợp thể và Cương Thi thuật trở nên phi thường cường hãn, nhưng mà năng lực ngươi có thể sử dụng lại quá ít . Trước kia ngưoi cũng không tu luyện vũ kỹ nên cái này trở nên càng khó, cho nên ngươi phải cần cố gắng bảo vệ chính mình. Bây giờ ngươi cũng chỉ có tinh thần lực có thể thông qua tu luyện tăng lên. Ta ở Thần Chi đại lục nhiều năm, mặc dù cũng từng thấy qua nhân loại mở được Thiên Nhãn huyệt, nhưng mà chưa ai có thể đưa Thiên Nhãn huyệt tu luyện đến cảnh giới cuối cùng. Ta hy vọng có thể thấy được trên người ngươi phát sinh kỳ tích này.”

Niệm Băng nói: “Sự tiến hóa của Thiên Nhãn huyệt tựa hồ cùng với tinh thần lực và Tiên thiên chi khí có quan hệ. Ta bây giờ chỉ là đề thăng tinh thần lực, có lẽ rất khó khiến cho nó tiến hóa tiếp. Hơn nữa ta có cảm giác muốn cho một Khiếu huyệt tiến hóa thì phải cần năng lượng to lớn vô cùng. Thiên Nhãn huỵêt của ta tiến hóa đến trung kỳ đã là may mắn rồi, muốn tăng lên thì phải cần năng lượng rất khủng bố. Bất luận là tinh thần lực hay là Tiên thiên chi khí, có lẽ đều cần con số năng lượng rất lớn”.

Long Thần nói: “Phán đoán của ngươi thực chính xác, bất luận đề thăng một Khiếu huyệt nào đều phải cần năng lượng rất khổng lồ. Với lại nhân thể bảy Khiếu huyệt đều cùng Tiên thiên chi khí gắn bó chặt chẽ , không có Tiên thiên chi khí thì không có khả năng đạt được tiến hóa. Ý của ta là nếu ngươi có thể đem tinh thần lực của bản thân đề thăng tới Thiên Nhãn huyệt , thì cũng đủ năng lực tiến hóa đến giai đoạn cuối cùng. Như vậy một khi ngươi khôi phục sinh mạng lực và năng lực hấp thu Tiên thiên chi khí, thì thực lực của ngươi chắc chắn sẽ sinh ra sự tăng tiến vượt bậc.

Cuối cùng của Thiên Nhãn huyệt là dạng gì không ai thấy qua, nhưng trải qua nhiều năm nghiên cứu, ta nghĩ Thiên Nhãn huỵêt kỳ thật mới là cái trọng yếu nhất trong bảy đại Khiếu huyệt. Thần nhân trên Thần Chi đại lục và bọn người tự xưng là thần đều rất mê tín, cho nên phương hướng mà bọn họ cố gắng tu luyện đều là Hoàng Cực huyệt. Bây giờ mỗi vị tự xưng là thần nhân thì gần như đều có một Hoàng Cực huỵêt trên người. Những người này lấy Hoàng Cực huỵêt tu luyện đến cùng cực, càng đạt tới thì càng tiếp cận tới thực lực của cấp bậc chủ thần. Ta hy vọng ngươi có thể bắt đầu từ Thiên Nhãn huyệt mở ra một đường tu luyện mới. Một khi thành công, có tình huống gì phát sinh thì ta mặc dù không thể đoán trước, nhưng đối với ngươi tuỵêt đối sẽ là chuyện rất tốt.”



Niệm Băng mỉm cười: “Ta nguyện ý thử nghiệm. Dù sao ta bây giờ cũng không có gì có thể tu luyện. Cám ơn sự chỉ điểm của ngài, Long Thần đại nhân à. Nhưng mà đã đến Thần Chi đại lục, ngài không thể không giải thích cho ta sự việc trên đó; để sau khi tới đó, ta cũng dễ dàng thích ứng một chút.”

Long Thần trầm mặc trong chốc lát mới nói: “Không, ta bây giờ không thể nói cho ngươi mấy cái này. Bởi vì sau khi tới Thần Chi đại lục, ngươi cũng sẽ không có cơ hội tùy tiện hành tẩu. Phải biết rằng mang ngươi trở lại Thần Chi đại lục là đã phạm vào điều kiêng kị, cho nên ta không thể để cho thần nhân của Thần Chi đại lục biết ngươi đến. Cho nên ngươi ở Thần Chi đại lục chỉ có một phạm vi họat động cố định. Một khi đã khôi phục sinh mệnh lực, hoặc là quả thật không thể khôi phục, ta đều lập tức đem ngươi trở về Ngưỡng Quang đại lục. Hy vọng ngươi có thể hiểu được sự khó xử của ta.”

Niệm Băng sửng sốt một chút, nói: “Nguyên lai là như vậy, thật sự là phiền toái đến ngài.”

Long Thần thở dài một tiếng, nói: “Kỳ thật, Thần Chi đại lục không có một chút tốt đẹp như người ta nghĩ. Ngưỡng Quang đại lục so với Thần Chi đại lục quả thực đúng là thiên đường. Thần Chi đại lục kỳ thật được xưng là địa ngục thì thỏa đáng hơn, không có hoàn cảnh ác liệt đó thì cũng bồi dưỡng không được Thần nhân cường đại đó.

Đặc điểm lớn nhất của Thần Chi đại lục đúng là hoàn cảnh ác liệt, tại nơi đó ngươi hầu như nhìn không đựơc cái gì giống như thực vật và sinh vật của Ngưỡng Quang đại lục. Bởi vì nơi đó qua mỗi một hai ngày lại xuất hiện một lần ma pháp phong bạo (cơn lốc ma pháp). Không một người nào biết loại phong bạo này hình thành như thế nào, nhưng mà nếu là Thần nhân phổ thông, ở trong loại phong bạo này sẽ không có khả năng còn sống. Cho nên mỗi người để có thể sinh tồn được đều liều mạng khổ luyện , chỉ có không ngừng tăng cường thực lực bản thân mới có thể sống sót. Thần Chi đại lục nơi nơi đều tràn ngập nguy cơ, tùy tiện một loại ma thú cũng cường đại hơn nhiều so với thành viên phổ thông trong Long tộc chúng ta. Năng lực của một vài ma thú cấp cao thì ngay cả ta cũng không thể đánh giá, ta chỉ có thể đoán được chúng nó ít nhất đã có thực lực của cấp bậc chủ thần.”

Niệm Băng hít sâu một hơi, trong lòng thầm nghĩ Băng Tuyết nữ thần tế tự khắc khổ tu luyện tựa hồ chính là vì muốn đến Thần Chi đại lục . Nhưng nghe Long Thần thì Thần Chi đại lục căn bản không phải là thiên đường. Ngược lại lại là địa ngục, đến chỗ đó có thể có cái gì tốt?”

Long Thần dừng một chút, rồi tiếp tục nói: “Thần Chi đại lục cũng có chỗ tốt của nó. Tại đại lục của phiến diện tích không lớn kia có các loại quáng tàng phong phú, mấy cái quáng vật đó đều là quáng thạch cực kỳ trân quý và hiếm có. Bảo thạch của Tuyền Kì đao trong tay ngươi đúng là cực phẩm trong đó. Tại Thần Chi đại lục ngươi có biết thứ gì trân quý nhất không?”.

Niệm Băng lắc lắc đầu, sự tình không rõ ràng nên hắn cũng không tùy tiện đoán.

“Là thực vật.” Trong Thanh âm của Long Thần vài phân bất đắc dĩ, “Trước khi xảy ra Thần Di chi chiến, Thần Chi đại lục cũng không thiếu thực vật. Vốn chỉ là địa phương có một ít cường giả lịch lãm, dần dần hình thành một đám thực lực cường đại, tự xưng là Thần đích nhân. Theo sự chấm dứt của Thần

Di đại lục, Di Vong vương quốc mặc dù bị tống vào thế giới kia nhưng mà Thần Chi đại lục đã chặt đứt mọi nguồn thực vật. Không có sự duy trì của Vong Di đại lục, các thần nhân chỉ có thể đi săn giết ma thú cường đại cho no bụng. Hơn nữa điều kiện ác liệt nên thực lực của thần nhân so với trước kia mạnh hơn nhiều, nhưng số lượng lại ít hơn một nửa. Sinh mạng mới ở trong hoàn cảnh này căn bản không có khả năng sinh tồn.”

Niệm Băng có chút nghi hoặc nói: “Lấy năng lực của thần nhân trên Thần Chi đại lục này mà nói thì bọn họ có năng lực đi tới Ngưỡng Quang đại lục. Ngưỡng Quang đại lục có rất nhiều thực vật mà bọn họ cần mà !”.

Long Thần thở dài một tiếng nói: “Nào có đơn giản như vậy đâu. Lúc trước vì phát động cái siêu cấp cấm chú cao tới thập thất giai, các chủ thần thỉnh cầu sự xuất sơn của vài vị Chân thần. Nếu không cho dù các chủ thần nguyện ý hi sinh cũng không có khả năng phóng xuất ra thực lực cường hãn như vậy. Giống như ta đây là cấp bậc chủ thần, phóng thích ra thập tứ giai cấm chú cũng là cực hạn rồi. Mà từ thập nhị giai về sau, một lần tăng lên một bậc năng lượng, cường độ đều là tính tăng thêm cấp bội. Cho dù tất cả chủ thần chúng ta hợp lực, nhiều nhất cũng chỉ có thể phóng thích năng lượng của thập ngũ giai mà thôi.”

“Chân Thần? Cái gì là Chân Thần?” Niệm Băng tò mò hỏi.

Long Thần do dự một chút rồi nói: “Chuyện này vốn không nên nói cho ngươi nghe, nhưng ngươi đối với chúng ta Long tộc có đại ân. Ta cũng tin tưởng nhân phẩm của ngươi sẽ không tùy tiện nói lung tung. Ngươi phải nhớ lấy, bất luận tại địa phương nào cũng không được tùy tiện nói ra sự tình hôm nay ta nói với ngươi. Cái gọi là Chân Thần nguyên là nhân loại sinh sống trên Thần Chi đại lục. Đương nhiên ta cũng không có thể khẳng định bọn họ đúng là nhân loại. Thần trên Thần Chi đại lục hiện tại kỳ thật đều là cường giả trước đây của Di Vong quốc, bọn họ bằng vào cường đại thần lực cùng nhân loại đời sau kết hợp sinh sôi nảy nở. Trước khi nhân loại tiến nhập Thần Chi đại lục, trên Thần Chi đại lục cũng tồn tại một vài chủng tộc, ma thú thì không cần nhắc đến. Trong vài chủng tộc này thì Chân Thần chính là cường đại nhất.

Theo ta được biết, Chân Thần của Thần Chi đại lục tổng cộng có bốn vị, bọn họ đều có thần lực cường đại đọat thiên địa tạo hoá. Ta thậm chí hòai nghi là khí hậu ác liệt trên Thần Chi đại lục chính là bốn người bọn họ tạo thành. Thực lực của bốn vị Chân Thần này chỉ có thể dùng sự kinh khủng để hình dung.Ta từng tự mình nhìn thấy qua một vị Chân Thần tùy tiện có thể phóng thích ra một siêu cấp cấm chú cường độ đạt tới thập ngũ giai. Thần Di chi chiến lúc trước, thất bại vốn là chúng thần của Thần Di đại lục. Nhưng bọn họ lấy lý do Thần Chi đại lục sắp bị Di Vong quốc chiếm đọat, nên tất cả các Chủ Thần cùng thỉnh mời bốn vị Chân Thần xuất sơn tương trợ. Cuối cùng, do lợi dụng một chút mê thích đặc biệt của bốn vị Chân Thần, ba vị trong đó cuối cùng đã đồng ý xuất thủ . Cái cấm chú thập thất giai kia, đại bộ phận pháp lực đều là của bọn họ phát ra, mà các chủ thần này chỉ là phần dạo đầu của cấm chú mà thôi.

Từ đó về sau, bốn vị Chân Thần không có xuất hiện nữa nhưng thực lực cường đại của bọn họ đã khiến cho mỗi thần nhân đều lưu lại ấn tượng sâu sắc. Nhân tiện cả phong ấn của trên Thất Chi Mặc Áo Đạt Tư Phong Ấn Chi Bình cũng là đến từ bọn họ. Sau khi Thần Di đại chiến kết thúc, bốn vị Chân Thần đồng thời phát xuất cảnh báo, không cho phép bất cứ người nào trên Thần Chi đại lục tiến sang Ngưỡng Quang đại lục. Cảnh cáo của bọn họ tại Thần Chi đại lục đúng là thần ý tuỵêt đối, không có bất kì người nào dám làm trái. Cho nên có vì thiếu thực vật mà chết đói thì cũng sẽ không có người dám đến Ngưỡng Quang đại lục. Chỉ có bảy vị Long Vương lúc trước lưu lại trấn thủ lấy Mặc Áo Đạt Tư Phong Ấn Chi Bình. Bởi vậy Ngưỡng Quang đại lục mới có thể luôn luôn giữ được sự yên ổn đến bây giờ.”

Niệm Băng gật đầu nói: “Nguyên lại là như vậy. Nói như vậy thì bốn vị Chân Thần này còn có tầm nhìn xa trông rộng.”

Long Thần nói: “Không ai biết bốn vị Chân Thần nghĩ gì, bọn họ quan hệ cũng không mật thiết với nhau. Nhưng từ tình huống không phát sinh nội chiến, ít nhất từ bề ngoài mà thấy thì bọn họ đều là người tính cách cực kỳ lạnh lùng, căn bản không để ý việc của thế gian. Lúc này ta muốn dẫn ngươi đi tìm chính là một trong bốn vị Chân Thần. Cũng chỉ có lực lượng của Chân Thần mới có thể khiến cho ngươi một lần nữa giành được sự sống.”

Nói tới đây, trong thanh âm của Long Thần lại có một tia khí tức sợ hãi, hiển nhiên hắn cũng không hề nguyện ý gặp vị Chân Thần này.

Niệm Băng “a” nhẹ một tiếng, nói: “Ngài không phải vừa nói là bốn vị Chân Thần đều đã mất tung tích rồi sao?".

Long Thần nói: “Từ rất nhiều năm trước, khi ta vừa mới kế nhiệm Long Thần chi vị, từng cùng một vị Chân thần giao đạo. Tính tình của hắn rất cổ quái. Bởi vì ta trong lúc vô tình đã giúp đỡ hắn một chút, cho nên hắn đã cho ta một phương pháp tìm gặp, nói có việc có thể đi tìm hắn. Nhưng hắn không nhất định sẽ giúp ta, còn phải xem mức độ khó khăn của sự việc. Nhưng trên ngàn năm nay, phương pháp này ta lại chưa bao giờ dùng qua. Ngươi đối với Long tộc chúng ta có đại ân, nếu không có ngươi có lẽ Long tộc sẽ không có người nối nghiệp. Cho nên ta mới quyết định dùng phương pháp này giúp ngươi, nhưng có thể thành công thì ta một chút nắm chắc đều không có. Khảo nghiệm của vị Chân thần kia có bao nhiêu khó khăn, ta cũng vô pháp tưởng tượng. Cho nên bây giờ ngươi chỉ có tận lực đề thăng năng lực của mình, tại thời điểm đối mặt khảo nghiệm mới có cơ hội, ngươi hiểu được ý của ta chứ?”.

Niệm Băng ngưng trọng gật đầu : “Cám ơn ngài Long Thần đại nhân, ta sẽ cố gắng.”



Nghe xong Long Thần nói, Niệm Băng đối với Thần Chi đại lục đã có nhận thức mới, “Chân Thần, vị đại Chân Thần rốt cuộc là có bộ dáng gì đây?” . Tại Ngữơng Quang đại lục, Băng Tuyết nữ thần tế tự bằng vào có thể phát động Thần hàng thuật thập nhị giai liền trở thành đệ nhất nhân trong nhân loại. Thập thất giai siêu cấp cấm chút kia có thể làm cho một mảnh đại lục thật lớn hoàn toàn biến mất, đó là dạng năng lượng gì ? Có cơ hội sẽ nhìn thấy Chân Thần, nhưng cũng là chuyện không dễ dàng gì.

Niệm Băng trong lòng không có sợ hãi. Hắn vốn đúng là người chết thì còn có cái gì đáng sợ? Niệm Băng đối với Chân Thần theo lời của Long Thần kể sinh ra không ít hứng thú. hắn vừa tự hỏi về Long Thần , vừa rất nhanh khôi phục tinh thần lực.

Có Thần kị bách biến đích lục mang – Tuyền ki đao hỗ trợ, Niệm Băng có thể yên tâm khôi phục tinh thần lực. Hơn nữa có sự chỉ dẫn của Long Thần, hắn không sợ tại đường hầm không gian này bị lạc phương hướng. Khi tình thần lực của hắn vừa khôi phục đến trạng thái hoàn toàn, hắn liền không do dự thu hồi Tuyền Ki đao, bắt đầu quá trình rèn luyện tinh thần lực.

Năng lượng của không gian như cũ vẫn cuồng bạo . Nhưng Niệm Băng lại có cảm giác được tinh thần lực của mình có sự tăng trưởng rõ ràng. Thất sắc quang mang của Thiên nhãn huyệt trong tinh thần thể càng trở nên chói mắt. Mỗi lần lóe ra đều hóa giải sự tiến công của không gian năng lượng, cứ như thế khôi phục. Niệm Băng duy trì lần thứ hai này so với lần đầu dài hơn ba lần.

Ở dưới ma luyện thống khổ, tâm trí Niệm Băng vốn chán nản càng trở nên kiên định. Ý niệm của sự kiên định khiến cho hắn đối với sự khống chế tinh thần lực càng ngày càng tinh tế, có thể sử dụng tối thiểu tinh thần lực đạt tới hiệu quả cao nhất. Do tinh thần lực không ngừng tiến bộ và ngưng luyện, nên thời gian từ lúc sắp tan vỡ đến hoàn toàn khôi phục trở nên ngày càng dài, thời gian chống đỡ năng lượng thác loạn trong không gian đường hầm cũng vậy. Dưới sự biến hóa này, tinh thần lực của Niệm Băng vô hình tăng trưởng lên, tinh thần thể rất nhỏ đã dần dần phát triển, tràn ngập mi tâm khiếu huyệt của hắn.

Theo sự tăng cường của thực lực, Niệm Băng thông qua Thiên Nhãn huyệt phát sinh một sự tình rất kỳ diệu. Hắn phát hiện thời điểm mình thông qua Thiên Nhãn huỵêt nhìn ngoại giới, thì có thể phân biệt rỏ ràng sự bóp méo của không gian này trong mỗi lần biến hóa của năng lượng nguyên tố. Từ lúc bắt đầu chỉ có thể phán đoán từng đoạn xuất biến hóa lớn , đến cuối cùng có thể nhìn ra tất cả chi tiết. Tinh thần lực của hắn đã tăng lên tới cảnh giới khác. Càng khiến Niệm Băng kinh hỉ chính là hắn phát hiện ra thân thần thể của mi tâm mình biến thành bảy sắc. Không phải bởi vì tinh thần lực biến dị, mà là bởi vì sau khi khiến mình mất đi sinh mệnh lực, ma pháp lực theo linh hồn đồng thời tiến vào trong tinh thần lĩnh vực, cùng tinh thần thể trong Thiên nhãn huyệt họp làm một.

Mặc dù mấy cái ma pháp lực này không hữu ích , nhưng lại tại thời điểm rèn luyện tinh thần thể, chúng nó cũng đang tăng trưởng không ngừng. Nhất thời làm cho Niệm Băng trong lòng hy vọng tăng nhiều. Mặc dù hắn không biết sau khi mình khôi phục lại sinh mệnh lực , có thể nắm giữ mấy cái ma pháp lực này làm cho bọn chúng trở lại vào trong bụng hay không . Nhưng hắn lại ẩn cảm giác được rằng mấy cái ma pháp lực này cũng không vứt bỏ hắn. Một khi sinh mệnh lực khôi phục, cho dù ma pháp lực không thể hồi phục đến nguyên vị , cũng có thể bằng vào tình huống bây giờ, sử dụng mấy cái ma pháp lực phát động.

Thời gian trong khi tu luyện thường là trôi qua rất nhanh, khiến Niệm Băng cuối cùng khôi phục lại tinh thần lực bị tan vỡ . Không gian truyện tống ma pháp thập tứ giai đã không đủ để uy hiếp tới thân thể hắn nữa. Tinh thần lực tựa như Thiên Nhãn lĩnh vực bảo vệ thân thể hắn. Bất luận không gian năng lựơng chung quanh như thế nào hướng hắn phát động trùng kích, Niệm Băng đều có thể sớm từng bước có phản ứng. Bằng vào sự trùng kích của tinh thần lực, làm cho bộ phận yếu nhất trong không gian loạn lưu phá sạch, khiến cho khi trùng kích thì đã suy yếu. Mặc dù như vậy sẽ làm suy yếu tinh thần lực của Niệm Băng, nhưng tốc độ suy yếu cũng đã chậm lại rất nhiều. Duới tình huống này, thời gian hắn có thể chống đỡ ngày càng lâu hơn.

“Không nghĩ sự tiến bộ của ngưoi lại nhanh như thế. Xem ra ngươi mặc dù chỉ có hai mươi tuổi, nhưng trong 20 năm này của ngươi, tu luyện cũng phi thường khắc khổ. Hơn nữa còn gặp một ít kỳ ngộ và hưởng thụ tư chất bẩm sinh, mới có thành tựu như bây giờ.” Thanh âm của Long Thần lại một lần nữa vang lên.

Niệm Băng có thể cảm giác được ý đồ trong tâm thức của mình. Đã quen thuộc không gian truyền tống ma pháp, hắn bây giời đã có thể biết tinh tường phương hướng mà cái ma pháp này đưa tới. Cho dù không có sự chỉ dẫn của Long Thần, hắn cũng biết mình nên theo hướng kia đi tới.

“Long Thần tiền bối, chúng ta còn có bao nhiêu thời gian để đến Thần Chi đại lục vậy?”

Long Thần nói: “Lập tức phải đi. Ngươi chuẩn bị sẵn sang, đem Tuyền Ki đao lấy ra, khi năng lượng của ma pháp trận thông qua Thần Chi đại lục thủ hộ kết giới, do phát sinh thay đổi kịch liệt, khi đó không gian năng lượng biến dị. Chỉ sợ là ngươi không thể chịu đựng được. Chuẩn bị sẵn sàng đi, năng lượng trùng kích sắp tới đó.”

Niệm Băng đáp ứng một tiếng, nhưng hắn không lập tức lấy Tuyền Ki đao ra. Tu luyện từ mấy ngày này tới giờ, tinh thần lực tiến bộ cơ hồ có thể rõ ràng cảm giác đựơc. Hắn đã tự lĩnh ngộ phương pháp , bằng vào tinh thần lực công kích, cho dù là tinh thần ma pháp của bạch nhân tộc chân chính cũng sẽ không mạnh hơn so với mình .

Tin tưởng đầy đủ khiến cho hắn càng hy vọng có thể tìm đựơc cách rèn luyện ngày càng mạnh. Bởi vì sự tăng lên của tinh thần lực, năng lượng không gian truyền tống ma pháp trận này đã không đủ để cấu thành uy hiếp. Thậm chí bởi vì sự chăm chỉ luyện tập tinh thần , bây giờ cả cảm giác đau đớn cũng không hề sinh ra, điều này khiến cho đầu óc hắn gan dạ. Bằng vào tinh thần lực của chính mình, trong không gian năng lượng sắp bộc pháp tìm được sự rèn luyện ngày càng tốt.

Trong mắt quang mang đại phóng, Niệm Băng cẩn thận đem tinh thần lực thu lại chung quanh thân thể mình. Tinh thần lực của mi tâm từ bên trong Thiên Nhãn huyệt run rẩy kịch liệt. Mỗi một lần run rẩy đều phóng thích ra lượng lớn tinh thần lực. Nhưng mấy cái tinh thần lực này lại không thoát đi, dưới sự khống chế thuần thục của Niệm Băng, chờ đợi trước khi bộc phát một khắc.

Tại thời điểm Niệm Băng vừa mới chuẩn bị sẵn sàng, dị biến đã xảy ra. Cả không gian phảng phất trong nháy mắt như đã sụp đổ. Vốn không gian màu bạc vô cùng vô tận đột nhiên nhỏ đi, biến thành một hành lang hình tròn. Áp lực cực lớn khiến cho không gian năng lượng vốn điên cuồng chuyển động cuốn lên, mỗi lần đụng tới thân thể Niệm Băng, đều cũng khiến cho hắn cảm giác được tinh thần lực của mình phảng phất bị năng lượng khổng lồ khi núi lửa phun ra đụng phải. Thân thể hắn trong năng lượng vô cùng khổng lồ này tựa như một chiếc lá nhỏ không ngừng phất phới .

Sự thống khổ so với lúc vừa mới tiến nhập vào không gian truyền tống ma pháp trận càng mạnh mẽ , xâm nhâp đến tinh thần cùng linh hồn của Niệm Băng. Nhưng hắn lại không bỏ mặc, toàn thân bắn ra hào quang bảy màu. Mỗi lần phát ra, đều là quá trình toàn lực phát ra tinh thần lực. Hoàn toàn bằng vào tinh thần lực kiên cường lay động không gian năng lượng trùng kích mình. Linh hồn và thân thể dứơi sự trùng kích của không gian năng lượng không khỏi tránh phải kịch lịêt run rẩy. Cùng với vết thương dày nhỏ rải rác khắp nơi trên da. Niệm Băng cảm giác được chính mình tựa hồ tùy thời đều có thể bị không gian này hủy dịêt.

Tinh thần lực bắt đầu tại giờ khắc này có tác dụng quyết định. Niệm Băng mỗi lần bộc phát đều khiến cho tiểu nhân trong Thiên nhãn huyệt quang mang ảm đạm vài phân .Nhưng mà hắn cũng không dám đình chỉ sự chống cự của mình, dứơi áp lực cực lớn của bên ngoài, cho dù hắn ngay lúc đó muốn lấy ra Tuyền Ki đao cũng vô pháp làm đựơc. Một khi tinh thần lực phân tán, sẽ hủy diệt thân thể hắn trước tiên.

Hành lang không gian màu bạc bùng nổ từng đợt trong không gian, dần dần tản mát ra một tầng hào quang màu đỏ. Thân thể Niệm Băng trong tích tắc hoàn toàn ngưng lại, lỗ chân lông toàn thân bộc phát ra một tầng khí tức màu xám. Dứơi tình huống kích thích của ngoại giới, tử khí ẩn hàm trong cơ thể hắn tự động bạo phát. Niệm Băng chỉ cảm thấy thân thể tựa hồ bị bóp méo, tinh thần thể trong nháy mắt bị áp chế thành một quang cầu bảy màu, thể tích so với lúc trước nhỏ hơn hai lần. Sự đau đớn gia tăng kịch liệt, Thiên nhãn huyệt không ngừng run rẩy, mỗi lần co rút lại và thả ra đều bắn ra một tầng tinh thần lực mênh mông.

Long Thần tự nhiên thấy được tình huống của Niệm Băng. Hắn đương nhiên không nghĩ đến Niêm Băng chưa kịp lấy ra Tuyền Ki đao. Long Thần trong lòng thầm thở dài “lá gan tiểu tử này cũng quá lớn”. Nhưng mà thần thức của hắn bây giờ hoàn toàn dùng cho không gian truyền tống ma pháp trận cùng kết giới của Thần Chi đại lục đối kháng, thật sự không thể phân năng lượng ra đến trợ giúp Niệm Băng vựơt qua cửa ải khó khăn.

Thanh âm vỡ nát trong đầu Niệm Băng vang lên rõ ràng. Đại não hoàn toàn lâm vào trống rống. Trong tích tắc này, hắn không hề cảm giác được thống khổ mãnh lịêt, sự bóp méo của thân thể đã đình chỉ, tinh thần lực bên trong Thiên nhãn huỵêt dưới áp lực kích thích khổng lồ của không gian năng lượng bên ngoài rốt cụôc đã tan vỡ. Tinh thần lực ngưng tụ giống như thủy triều tán phát ra bốn phía, năng lượng khổng lồ của không gian bóp méo xé rách kia mạnh mẽ tạo ra một phạm vi ba trượng.

Thân thể Niệm Băng từ lúc đầu màu đỏ, chuyển qua lam, thanh, hoàng, ngân, bạch hắc, tổng cộng bảy màu hào quang lấp lánh. Mỗi lần nhấp nháy, Niệm Băng đều có thể rõ ràng cảm giác đựơc sự tồn tại của ma pháp nguyên tố. Tinh thần lực sau khi hoàn toàn bể nát , trong nháy mắt cùng ma pháp lực dung hợp, cảm giác kỳ dị truyền khắp toàn thân. Đang lúc này, không gian chung quang đột nhiên yên ổn trở lại, hết thảy cuồng bạo đều tiêu biến hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Băng Hỏa Ma Trù

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook