Chương 15: Gây Sự
Mai
17/04/2024
Lạc Minh Tuyền bị thiếu ngủ do hai tuần trước phải đi gấp rút đóng phim, mỗi ngày chỉ ngủ được 5 tiếng, vì thiếu ngủ nên tính tình cũng cộc cằn đanh đá.
“...Em xem đi, anh về. Anh nhớ ra chưa cho heo ăn, tạm biệt.”
Khương Viễn đến gửi hợp đồng tham gia chương trình trải nghiệm cho Lạc Minh Tuyền, anh đã mời Lạc Minh Vũ cùng mình tham gia game show.
Anh cũng rất muốn mời Kỷ Tú Hiên tham gia cùng nhưng lại sợ Lạc Minh Vũ nghĩ quẩn, sẽ làm cậu ta cảm thấy bản thân bị bỏ rơi, cho nên anh đắn đo mãi, chọn Lạc Minh Vũ.
Anh cũng áy náy, muốn làm chút gì đó bồi thường cho em trai ruột.
Lạc Minh Huyền vì chuyện anh nhận được cúp vàng, muốn chúc mừng một phen, chỉ anh em bọn họ đi ăn với nhau. Cặp song sinh mới về nhà được vài ngày lại bay lắc chốn nào, nhưng có gửi thiệp chúc mừng và quà cho anh. Lạc Minh Huyên trực tiếp tặng cho anh một bộ kịch mà hắn tự tay viết.
Kết quả chỉ có anh, Lạc Minh Huyền và Lạc Minh Vũ đi. Kỷ Tú Hiên từ lúc sáng sớm ra khỏi nhà đã không thấy bóng dáng đâu.
______
Đến tối.
Nhà hàng.
Lạc Minh Huyền còn có việc ở công ty nên ăn mừng tổ chức vào buổi tối.
Ba người đã đặt sẵn một phòng, phục vụ dẫn ba người vào trong, hứa hẹn sẽ nhanh chóng mang đồ ăn đến.
Lạc Minh Tuyền cố gắng liên lạc với Kỷ Tú Hiên, kết quả bị cho vào danh sách đen lần nữa, khóc không ra nước mắt: “Tú Tú cho em vào sổ đen rồi, anh đừng ăn nữa, liên hệ với em ấy đi. Lỡ như Tú Tú xảy ra chuyện...”
Lạc Minh Huyền ăn mà cũng không được yên, phóng khí lạnh: “Cậu ta thì có thể xảy ra chuyện gì? Ba ngày không quản là leo lên nóc nhà lật ngói. Em còn bao che giúp, người ta có mang ơn đâu.”
Lạc Minh Tuyền phản bác,: “Em ấy là em của chúng ta, cưng chiều không được sao? Tóm lại là anh có liên lạc được với Tú Tú hay không?”
Lạc Minh Huyền lạnh mặt: “Không, cậu ta cho anh vào danh sách đen rồi.”
Lạc Minh Tuyền dẩu miệng: “Thì từ đầu nói như vậy đi, còn sĩ diện. Để em liên lạc cho Minh Huyên hỏi xem.”
“...”
Lạc Minh Vũ nuốt không trôi cơm, buông đũa nói: “Em đi vệ sinh một lát.” Sao cứ nhắc về Kỷ Tú Hiên mãi vậy, cậu ta còn đang ngồi lù lù ở đây mà.
Lạc Minh Huyền gật đầu: “Ừ, không biết đường thì gọi phục vụ hỏi.” Kỷ Tú Hiên ngoan được một nửa của Lạc Minh Vũ thì hắn ta cũng không tới mức ghét bỏ.
Lạc Minh Vũ ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ.”
Nói về Lạc Minh Vũ, tuy không có quan hệ huyết thống với anh em nhà họ Lạc nhưng ngoại hình cũng không kém. Trời sinh có một gương mặt thân thiện ngây thơ trong sáng, biết mình là ai có địa vị như thế nào nhưng đối với ai cũng đầy mặt tươi cười. Người nhà họ Lạc cưng chiều cậu ta vì cậu ta nịnh rất giỏi, cũng tâm lý, là con nhà người ta trong miệng quần chúng.
So sánh Lạc Minh Vũ với Kỷ Tú Hiên, người ta thường dùng từ “Không cùng đẳng cấp” để nói. Kỷ Tú Hiên cái gì đều không tốt, bạn học cũng ngại giao tiếp. Là thiếu gia nhưng không có một chút dáng vẻ của thiếu gia nên có, khùng khùng điên điên. Chỉ có Lạc Minh Tuyền kì lạ mới thấy dễ thương.
Lạc Minh Huyền nhắc nhở nhìn anh: “Trước mặt của Minh Vũ, em bớt nhắc đến Tú Hiên đi. Đừng làm cho em ấy lạc lõng. Anh không muốn nhà ta lại xảy ra những chuyện phiền phức tiếp nữa.”
Lạc Minh Tuyền không vui, đúng là hai trai mình nghiêm túc gia trưởng, nhưng có một số chuyện nhìn nhận không thỏa đáng: “Em nào mà không phải là em của chúng ta, anh già rồi nên đầu óc lú lẫn à? Anh có nghĩ đến cảm nhận của Tú Hiên không? Là anh không đúng, đừng có lý do lý trấu.”
“...”
Lạc Minh Huyền gác đũa, không có tâm trạng ăn nữa: “Em ăn đi, anh đi vệ sinh lát.”
Anh cũng không muốn ăn: “Đi đi, em cũng đang mắc.”
“...”
Rõ ràng là bữa cơm chúc mừng cho anh, nhưng anh lại ăn không vui nổi.
________
Nhà vệ sinh bị người vây xung quanh, Lạc Minh Tuyền buồn bực khó hiểu, chẳng lẽ thức ăn có độc, làm cho đám người này bị tiêu chảy?
Lạc Minh Huyền dựa vào chiều cao, mắt tốt của mình, chậm chạp nhận ra có đánh nhau.
Mà người đang đánh người khác là Kỷ Tú Hiên.
“Lạc Tú Hiên! Dừng tay!” Hắn lập tức lớn tiếng gọi, cũng chen vào bên trong. Thói hay không học lại đi học đánh nhau, còn nhớ thân phận của mình là thiếu gia không vậy?
Lạc Minh Tuyền cũng vội vàng theo sau, lo lắng không thôi: “Tú Tú!” Nghe nói hai người đánh nhau đến đổ máu, anh sợ Kỷ Tú Hiên bị thương.
Lạc Minh Vũ cũng có mặt ở đó, lông tóc không rơi một cọng nhưng biểu tình nức nở khóc chít chít, giống như cậu ta mới là người bị đánh.
Lạc Minh Huyền chỉ nhìn thấy cái trước mắt, Kỷ Tú Hiên đánh người ta nằm sấp, bản thân thì đạp đầu gã, buông lời hung ác, kết luận rằng em trai mình lại gây sự. Người bị đánh hắn cũng quen, là thiếu gia Thẩm thị Thẩm Hải.
Kỷ Tú Hiên cũng không vừa, bị Lạc Minh Huyền dạy đời nghe tai phải ra tay trái, khiêu khích mà đánh Thẩm Hải ác hơn, đấm đến mặt đều là máu, rụng vài cái răng.
Hai anh em ruột nhìn nhau không vừa mắt, không khí căng như dây đàn.
“...Em xem đi, anh về. Anh nhớ ra chưa cho heo ăn, tạm biệt.”
Khương Viễn đến gửi hợp đồng tham gia chương trình trải nghiệm cho Lạc Minh Tuyền, anh đã mời Lạc Minh Vũ cùng mình tham gia game show.
Anh cũng rất muốn mời Kỷ Tú Hiên tham gia cùng nhưng lại sợ Lạc Minh Vũ nghĩ quẩn, sẽ làm cậu ta cảm thấy bản thân bị bỏ rơi, cho nên anh đắn đo mãi, chọn Lạc Minh Vũ.
Anh cũng áy náy, muốn làm chút gì đó bồi thường cho em trai ruột.
Lạc Minh Huyền vì chuyện anh nhận được cúp vàng, muốn chúc mừng một phen, chỉ anh em bọn họ đi ăn với nhau. Cặp song sinh mới về nhà được vài ngày lại bay lắc chốn nào, nhưng có gửi thiệp chúc mừng và quà cho anh. Lạc Minh Huyên trực tiếp tặng cho anh một bộ kịch mà hắn tự tay viết.
Kết quả chỉ có anh, Lạc Minh Huyền và Lạc Minh Vũ đi. Kỷ Tú Hiên từ lúc sáng sớm ra khỏi nhà đã không thấy bóng dáng đâu.
______
Đến tối.
Nhà hàng.
Lạc Minh Huyền còn có việc ở công ty nên ăn mừng tổ chức vào buổi tối.
Ba người đã đặt sẵn một phòng, phục vụ dẫn ba người vào trong, hứa hẹn sẽ nhanh chóng mang đồ ăn đến.
Lạc Minh Tuyền cố gắng liên lạc với Kỷ Tú Hiên, kết quả bị cho vào danh sách đen lần nữa, khóc không ra nước mắt: “Tú Tú cho em vào sổ đen rồi, anh đừng ăn nữa, liên hệ với em ấy đi. Lỡ như Tú Tú xảy ra chuyện...”
Lạc Minh Huyền ăn mà cũng không được yên, phóng khí lạnh: “Cậu ta thì có thể xảy ra chuyện gì? Ba ngày không quản là leo lên nóc nhà lật ngói. Em còn bao che giúp, người ta có mang ơn đâu.”
Lạc Minh Tuyền phản bác,: “Em ấy là em của chúng ta, cưng chiều không được sao? Tóm lại là anh có liên lạc được với Tú Tú hay không?”
Lạc Minh Huyền lạnh mặt: “Không, cậu ta cho anh vào danh sách đen rồi.”
Lạc Minh Tuyền dẩu miệng: “Thì từ đầu nói như vậy đi, còn sĩ diện. Để em liên lạc cho Minh Huyên hỏi xem.”
“...”
Lạc Minh Vũ nuốt không trôi cơm, buông đũa nói: “Em đi vệ sinh một lát.” Sao cứ nhắc về Kỷ Tú Hiên mãi vậy, cậu ta còn đang ngồi lù lù ở đây mà.
Lạc Minh Huyền gật đầu: “Ừ, không biết đường thì gọi phục vụ hỏi.” Kỷ Tú Hiên ngoan được một nửa của Lạc Minh Vũ thì hắn ta cũng không tới mức ghét bỏ.
Lạc Minh Vũ ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ.”
Nói về Lạc Minh Vũ, tuy không có quan hệ huyết thống với anh em nhà họ Lạc nhưng ngoại hình cũng không kém. Trời sinh có một gương mặt thân thiện ngây thơ trong sáng, biết mình là ai có địa vị như thế nào nhưng đối với ai cũng đầy mặt tươi cười. Người nhà họ Lạc cưng chiều cậu ta vì cậu ta nịnh rất giỏi, cũng tâm lý, là con nhà người ta trong miệng quần chúng.
So sánh Lạc Minh Vũ với Kỷ Tú Hiên, người ta thường dùng từ “Không cùng đẳng cấp” để nói. Kỷ Tú Hiên cái gì đều không tốt, bạn học cũng ngại giao tiếp. Là thiếu gia nhưng không có một chút dáng vẻ của thiếu gia nên có, khùng khùng điên điên. Chỉ có Lạc Minh Tuyền kì lạ mới thấy dễ thương.
Lạc Minh Huyền nhắc nhở nhìn anh: “Trước mặt của Minh Vũ, em bớt nhắc đến Tú Hiên đi. Đừng làm cho em ấy lạc lõng. Anh không muốn nhà ta lại xảy ra những chuyện phiền phức tiếp nữa.”
Lạc Minh Tuyền không vui, đúng là hai trai mình nghiêm túc gia trưởng, nhưng có một số chuyện nhìn nhận không thỏa đáng: “Em nào mà không phải là em của chúng ta, anh già rồi nên đầu óc lú lẫn à? Anh có nghĩ đến cảm nhận của Tú Hiên không? Là anh không đúng, đừng có lý do lý trấu.”
“...”
Lạc Minh Huyền gác đũa, không có tâm trạng ăn nữa: “Em ăn đi, anh đi vệ sinh lát.”
Anh cũng không muốn ăn: “Đi đi, em cũng đang mắc.”
“...”
Rõ ràng là bữa cơm chúc mừng cho anh, nhưng anh lại ăn không vui nổi.
________
Nhà vệ sinh bị người vây xung quanh, Lạc Minh Tuyền buồn bực khó hiểu, chẳng lẽ thức ăn có độc, làm cho đám người này bị tiêu chảy?
Lạc Minh Huyền dựa vào chiều cao, mắt tốt của mình, chậm chạp nhận ra có đánh nhau.
Mà người đang đánh người khác là Kỷ Tú Hiên.
“Lạc Tú Hiên! Dừng tay!” Hắn lập tức lớn tiếng gọi, cũng chen vào bên trong. Thói hay không học lại đi học đánh nhau, còn nhớ thân phận của mình là thiếu gia không vậy?
Lạc Minh Tuyền cũng vội vàng theo sau, lo lắng không thôi: “Tú Tú!” Nghe nói hai người đánh nhau đến đổ máu, anh sợ Kỷ Tú Hiên bị thương.
Lạc Minh Vũ cũng có mặt ở đó, lông tóc không rơi một cọng nhưng biểu tình nức nở khóc chít chít, giống như cậu ta mới là người bị đánh.
Lạc Minh Huyền chỉ nhìn thấy cái trước mắt, Kỷ Tú Hiên đánh người ta nằm sấp, bản thân thì đạp đầu gã, buông lời hung ác, kết luận rằng em trai mình lại gây sự. Người bị đánh hắn cũng quen, là thiếu gia Thẩm thị Thẩm Hải.
Kỷ Tú Hiên cũng không vừa, bị Lạc Minh Huyền dạy đời nghe tai phải ra tay trái, khiêu khích mà đánh Thẩm Hải ác hơn, đấm đến mặt đều là máu, rụng vài cái răng.
Hai anh em ruột nhìn nhau không vừa mắt, không khí căng như dây đàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.