Chương 13: Giải Thưởng
Mai
17/04/2024
Lần đầu Lạc Minh Tuyền được trải nghiệm cảm giác làm anh khó lắm phải đâu chuyện đùa. Kỷ Tú Hiên nhỏ con mà khỏe thật, suýt nữa thì anh bị đánh nằm ra đất. Cuối cùng cũng đưa được cậu em này lên xe, về nhà.
Sau khi tiếp xúc đơn giản rồi mới biết Kỷ Tú Hiên yêu bà của mình rất nhiều, cậu làm công một ngày có bao nhiêu đều cầm đi xây lại nhà, mua đồ ăn dinh dưỡng cho bà nội, người dân trong xóm đối với cậu như con cháu trong nhà, ai cũng quý. Anh đã từng gặp qua một vai diễn thế này, một đứa trẻ mặc ngoài gai góc hung hăn, gặp ai cũng đề phòng cảnh giác không dám thân cận, đứa nhỏ đó đang cảm thấy bất an, sợ hãi với sự thay đổi đột ngột.
Kỷ Tú Hiên không thể nào biết trước được chuyện cậu là con ruột Lạc gia, cũng không cần giả điên để đuổi anh. Cậu em trai này hơi bị lậm phim ra, những cái khác đều rất tốt, lễ phép.
Ngồi trên xe, đưa mắt nhìn qua em trai an tĩnh ngồi xem hoạt hình, thấy thế nào đều điềm đạm, đáng yêu, anh lại rối rắm.
Vậy Lạc Minh Vũ tính thế nào bây giờ?
Nếu Lạc Tú Hiên tiếp nhận thân phận thiếu gia út nhà họ Lạc, vậy chẳng phải làm Lạc Minh Vũ xấu hổ?Ở chung 16 năm, thân còn hơn ruột, anh không dám nghĩ đến tình huống xấu nhất sẽ làm hai đứa nhỏ bị tổn thương.
Nhưng quyết định cuối cùng vẫn thuộc về ba anh.
Kỷ Tú Hiên bị nhìn đến cả người không thoải mái, nổi nóng: “Anh nhìn cái gì? Có gì hay ho để mà nhìn? Thu lại ánh mắt khi quân phạm thượng của mình đi, tru di cửu tộc anh bây giờ!”
Trong xe có bốn người: “...”
Lạc Minh Tuyền đáng thương quay đầu: “...Anh chỉ cảm thấy em rất quen, có phải chúng ta từng gặp nhau trước đây?” Nhìn em mình một miếng mà nó cũng không cho.
Kỷ Tú Hiên im lặng một lúc, ngẩng đầu nhìn nóc xe, ánh mắt sâu xa nói: “Ai biết...có lẽ là kiếp trước chăng?...Anh là Ngưu Bò, còn tôi là Chức Nữ.”
Lạc Minh Tuyền cứng người: “...” Có cách nào chữa bệnh hoang tưởng cho em trai không? Tốn bao nhiêu anh cũng trả!
_________
Về Lạc gia lại một phen gà bay chó sủa, công lực gây rắc rối của Kỷ Tú Hiên phải gọi là thượng thừa. Ba Lạc cất hết đồ sứ quý giá, bình phong thủy vào trong kho, mẹ Lạc cũng không dám trưng hoa đắt trong bình nữa, Lạc Minh Huyền cũng sưng vù một bên mặt.
So sánh em trai với thỏ, không bằng nói là tôm tích.
Từ ngày Kỷ Tú Hiên dọn đến sống chung cả nhà, ngày nào anh cũng bị mắng, từ ba mắng đến anh cả mắng. Anh ủy khuất, cảm thấy bản thân nhỏ bé đáng thương bất lực, lúc này Khương Viễn gọi đến thông báo tin mừng.
Vai diễn của anh trong bộ phim mới cđược xuất sắc đề cử giải thưởng Hoàng Ảnh, có cơ hội nhận được cúp ảnh đế danh giá.
Thông tin này làm cho Lạc Minh Tuyền từ hoa héo chuyển thành hoa mặt trời, hứng thú bừng bừng chọn lễ phục đi tham dự. Cả nhà họ Lạc biết tin ai ai cũng vui vẻ chúc mừng anh. Biết được con trai mình rất tài giỏi, hằng tháng đều kiếm tiền tỷ, giới thượng lưu đều khen nhà họ Lạc khéo sinh, ba Lạc hài lòng đắc ý. Làm diễn viên thì làm đi, không làm ra chuyện gì mất mặt xấu hổ là được.
Ngoài vườn.
Lạc Minh Tuyền cầm tiền tiêu vặt đến tìm em trai út, khoe khoang: “Tú Tú, anh của em có thể sẽ trở thành ảnh đế đó nha! Em muốn xin chữ ký thì cứ việc.”
Người ta cho thì mình nhận, Kỷ Tú Hiên bỏ vào túi quần, vươn tay nhỏ điêu luyện hái hoa hồng: “Có thể là sao? Bộ hiện tại anh chưa phải ảnh đế?”
Hai mắt anh sáng lên: “Oa, em tin tưởng anh sẽ nhận được cúp lần này á? Hì hì, em xem trọng anh như vậy, chắc chắn lần này anh sẽ lấy cúp về cho mà xem! Anh của em không gì là không làm được!”
Kỷ Tú Hiên xách giỏ hoa đứng lên: “Thần kinh.“. truyen bac chien
“...” Câu mắng này nghe rất quen.
Lạc Minh Tuyền lúc này mới để ý em trai đang làm gì, há hốc: “Ơ, đây là hoa mẹ trồng mà? Sao em hái trụi lủi vậy?”
Cậu em trai rất thản nhiên trả lời: “Ta nghe đồn tắm nước hoa bỉ ngạn có thể trường sinh bất tử. Uzumaki Lạc, lần sau gặp lại, ta sẽ có giáp hồi sinh!”
“??” Nói gì vậy?
Lạc Minh Tuyền đầu óc quay cuồng, hoang mang: “...Là hoa hồng mà?”
....
Hội trường lễ trao giải.
Sau một loạt lưu trình đi thảm đỏ, kí tên, phỏng vấn, Lạc Minh Tuyền cuối cùng cũng vào được hội trường.
Anh vừa mới bước vào, không cần biết là diễn viên hot hay không hot, già hay trẻ, đều đồng loạt đến thân thiện chào hỏi anh. Không ai không biết, diễn viên Lạc Minh Tuyền mấy năm hoạt động ở nước ngoài nhưng độ hot trong nước không giảm mà phản tăng, mấy chục triệu fans. Trong những diễn viên nhỏ hiện tại cũng có phần lớn người là fans của anh.
Lễ phục chỉnh chu, là hàng thủ công được cắt may riêng, mái tóc hơi dài dùng ruy băng màu vàng buộc lại, vóc dáng cân đối, ai nhìn vào cũng tán thưởng một câu mỹ nhân phương Đông.
Vừa ngồi xuống hàng ghế phía trước, Lạc Minh Tuyền chưa gì đã cảm thấy xui xẻo.
Bên trái của anh là Minh Thiếu Triết, cậu ta cũng được đề cử giải ảnh đế lần này. Vì lãnh giải thưởng mà cậu ta hi sinh thân thể, quay phim nghệ thuật có yếu tố người lớn.
Anh làm như không quen mà xoay đầu qua phải, đối diện với ánh mắt sắc bén của người đàn ông. Hắn ta ăn mặc một cây đen, đơn giản nhưng nổi bật, gương mặt cũng điển trai không kém diễn viên nào.
Đợi chút, người này trông quen lắm!
Sau khi tiếp xúc đơn giản rồi mới biết Kỷ Tú Hiên yêu bà của mình rất nhiều, cậu làm công một ngày có bao nhiêu đều cầm đi xây lại nhà, mua đồ ăn dinh dưỡng cho bà nội, người dân trong xóm đối với cậu như con cháu trong nhà, ai cũng quý. Anh đã từng gặp qua một vai diễn thế này, một đứa trẻ mặc ngoài gai góc hung hăn, gặp ai cũng đề phòng cảnh giác không dám thân cận, đứa nhỏ đó đang cảm thấy bất an, sợ hãi với sự thay đổi đột ngột.
Kỷ Tú Hiên không thể nào biết trước được chuyện cậu là con ruột Lạc gia, cũng không cần giả điên để đuổi anh. Cậu em trai này hơi bị lậm phim ra, những cái khác đều rất tốt, lễ phép.
Ngồi trên xe, đưa mắt nhìn qua em trai an tĩnh ngồi xem hoạt hình, thấy thế nào đều điềm đạm, đáng yêu, anh lại rối rắm.
Vậy Lạc Minh Vũ tính thế nào bây giờ?
Nếu Lạc Tú Hiên tiếp nhận thân phận thiếu gia út nhà họ Lạc, vậy chẳng phải làm Lạc Minh Vũ xấu hổ?Ở chung 16 năm, thân còn hơn ruột, anh không dám nghĩ đến tình huống xấu nhất sẽ làm hai đứa nhỏ bị tổn thương.
Nhưng quyết định cuối cùng vẫn thuộc về ba anh.
Kỷ Tú Hiên bị nhìn đến cả người không thoải mái, nổi nóng: “Anh nhìn cái gì? Có gì hay ho để mà nhìn? Thu lại ánh mắt khi quân phạm thượng của mình đi, tru di cửu tộc anh bây giờ!”
Trong xe có bốn người: “...”
Lạc Minh Tuyền đáng thương quay đầu: “...Anh chỉ cảm thấy em rất quen, có phải chúng ta từng gặp nhau trước đây?” Nhìn em mình một miếng mà nó cũng không cho.
Kỷ Tú Hiên im lặng một lúc, ngẩng đầu nhìn nóc xe, ánh mắt sâu xa nói: “Ai biết...có lẽ là kiếp trước chăng?...Anh là Ngưu Bò, còn tôi là Chức Nữ.”
Lạc Minh Tuyền cứng người: “...” Có cách nào chữa bệnh hoang tưởng cho em trai không? Tốn bao nhiêu anh cũng trả!
_________
Về Lạc gia lại một phen gà bay chó sủa, công lực gây rắc rối của Kỷ Tú Hiên phải gọi là thượng thừa. Ba Lạc cất hết đồ sứ quý giá, bình phong thủy vào trong kho, mẹ Lạc cũng không dám trưng hoa đắt trong bình nữa, Lạc Minh Huyền cũng sưng vù một bên mặt.
So sánh em trai với thỏ, không bằng nói là tôm tích.
Từ ngày Kỷ Tú Hiên dọn đến sống chung cả nhà, ngày nào anh cũng bị mắng, từ ba mắng đến anh cả mắng. Anh ủy khuất, cảm thấy bản thân nhỏ bé đáng thương bất lực, lúc này Khương Viễn gọi đến thông báo tin mừng.
Vai diễn của anh trong bộ phim mới cđược xuất sắc đề cử giải thưởng Hoàng Ảnh, có cơ hội nhận được cúp ảnh đế danh giá.
Thông tin này làm cho Lạc Minh Tuyền từ hoa héo chuyển thành hoa mặt trời, hứng thú bừng bừng chọn lễ phục đi tham dự. Cả nhà họ Lạc biết tin ai ai cũng vui vẻ chúc mừng anh. Biết được con trai mình rất tài giỏi, hằng tháng đều kiếm tiền tỷ, giới thượng lưu đều khen nhà họ Lạc khéo sinh, ba Lạc hài lòng đắc ý. Làm diễn viên thì làm đi, không làm ra chuyện gì mất mặt xấu hổ là được.
Ngoài vườn.
Lạc Minh Tuyền cầm tiền tiêu vặt đến tìm em trai út, khoe khoang: “Tú Tú, anh của em có thể sẽ trở thành ảnh đế đó nha! Em muốn xin chữ ký thì cứ việc.”
Người ta cho thì mình nhận, Kỷ Tú Hiên bỏ vào túi quần, vươn tay nhỏ điêu luyện hái hoa hồng: “Có thể là sao? Bộ hiện tại anh chưa phải ảnh đế?”
Hai mắt anh sáng lên: “Oa, em tin tưởng anh sẽ nhận được cúp lần này á? Hì hì, em xem trọng anh như vậy, chắc chắn lần này anh sẽ lấy cúp về cho mà xem! Anh của em không gì là không làm được!”
Kỷ Tú Hiên xách giỏ hoa đứng lên: “Thần kinh.“. truyen bac chien
“...” Câu mắng này nghe rất quen.
Lạc Minh Tuyền lúc này mới để ý em trai đang làm gì, há hốc: “Ơ, đây là hoa mẹ trồng mà? Sao em hái trụi lủi vậy?”
Cậu em trai rất thản nhiên trả lời: “Ta nghe đồn tắm nước hoa bỉ ngạn có thể trường sinh bất tử. Uzumaki Lạc, lần sau gặp lại, ta sẽ có giáp hồi sinh!”
“??” Nói gì vậy?
Lạc Minh Tuyền đầu óc quay cuồng, hoang mang: “...Là hoa hồng mà?”
....
Hội trường lễ trao giải.
Sau một loạt lưu trình đi thảm đỏ, kí tên, phỏng vấn, Lạc Minh Tuyền cuối cùng cũng vào được hội trường.
Anh vừa mới bước vào, không cần biết là diễn viên hot hay không hot, già hay trẻ, đều đồng loạt đến thân thiện chào hỏi anh. Không ai không biết, diễn viên Lạc Minh Tuyền mấy năm hoạt động ở nước ngoài nhưng độ hot trong nước không giảm mà phản tăng, mấy chục triệu fans. Trong những diễn viên nhỏ hiện tại cũng có phần lớn người là fans của anh.
Lễ phục chỉnh chu, là hàng thủ công được cắt may riêng, mái tóc hơi dài dùng ruy băng màu vàng buộc lại, vóc dáng cân đối, ai nhìn vào cũng tán thưởng một câu mỹ nhân phương Đông.
Vừa ngồi xuống hàng ghế phía trước, Lạc Minh Tuyền chưa gì đã cảm thấy xui xẻo.
Bên trái của anh là Minh Thiếu Triết, cậu ta cũng được đề cử giải ảnh đế lần này. Vì lãnh giải thưởng mà cậu ta hi sinh thân thể, quay phim nghệ thuật có yếu tố người lớn.
Anh làm như không quen mà xoay đầu qua phải, đối diện với ánh mắt sắc bén của người đàn ông. Hắn ta ăn mặc một cây đen, đơn giản nhưng nổi bật, gương mặt cũng điển trai không kém diễn viên nào.
Đợi chút, người này trông quen lắm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.