Chương 3: Đội quần
Mao Cầu Cầu
14/08/2022
Khung cảnh địa cầu cổ xuất hiện trước mắt, viewer tham gia theo chế độ giả lập đều hòa mình trôi nổi giữa bầu trời, có thể chạm cả vào cỏ cây hoa lá, thậm chí còn thông qua hệ thống mã code dữ liệu cảm nhận được nhiệt độ bên trong trò chơi. Với kỹ thuật thời đại tinh tế, viewer xem livestream ai nấy đều được tận hưởng một bữa tiệc thịnh soạn cho mọi giác quan.
Hình Vân đứng giữa ánh sáng trung tâm, lập đội với bạn nhỏ Diệp Tử.
“Diệp Tử cũng tới rồi, hai người vừa khéo đi PvP.”
Bong bóng comment không ngừng nổi lên, sau khi tiến vào trò chơi Hình Vân có thể lựa chọn chế độ ẩn comment, viewer cũng vậy.
“Đi bản đồ nào?”
Diệp Tử nhanh chân tiến tới, hình tượng trong game của họ đều là đấu sĩ mặc đồ đen, không sử dụng dung mạo thật nhưng hình tượng trong game vẫn được tạo nên dựa trên họ ngoài đời, đều rất đẹp trai.
“Tùy thôi.” Hình Vân cầm kiếm ánh sáng, kéo kéo vài cái chọn chế độ 2 vs 2.
Hình Vân là người chơi theo thiên hướng PvP tiêu chuẩn, về cơ bản sẽ không chơi PvE. Hai người được dịch chuyển đến sa mạc, xung quanh cát vàng vùi lấp một nửa kim tự tháp. Môi trường sa mạc khắc nghiệt có debuff đốt máu của tất cả mọi người, vậy nên trận PvP này cần đánh nhanh thắng nhanh.
Hai người rank cao, đương nhiên đối thủ cũng phải tương xứng.
“Ui ui, Bồ Câu Đưa Thư?” Người đối diện Hình Vân vui vẻ, “Thì ra là cậu.”
Chung bậc rank với Bồ Câu Đưa Thư, người nọ cũng không phải hạng xoàng.
“Đang livestream hử?” Cô nhóc chơi support đối diện hỏi, chức nghiệp trong Đồng Cỏ Mênh Mông của cô là y sư mang hình tượng tinh linh nhỏ. Trong truyền thuyết, các tinh linh có khả năng trị liệu, nhà sản xuất đương nhiên muốn nhắm vào đây.
“Tất nhiên rồi.” Mắt thấy thanh máu bắt đầu giảm, Hình Vân không lãng phí thời gian nhấc kiếm ánh sáng lên sử dụng kỹ năng, cậu là người chơi dựa vào kỹ năng nên cực kì thành thạo.
Diệp Tử không quen đánh combo kỹ năng nhưng cũng không phải dạng vừa, máu liều lập tức lao lên. Hình Vân biết thừa Diệp Tử đánh đấm ra sao, kỹ năng khống chế từ xa thì dùng linh ta linh tinh, đánh cận chiến lại cực kì tốt, lao lên đủ đè chết một đống người, chiếm ưu thế tuyệt đối trước những người chơi chơi lối đánh combo chưa đủ thuần thục.
<Cứ tưởng streamer là bé cưng đáng yêu, ai ngờ chơi game lại ác như vậy.>
<Chào mừng đến với kênh của Bồ Câu Đưa Thư, đêm nay cho cưng *beep* *beep* *beep*…>
Đám viewer lại bắt đầu bậy bạ.
<Xịn xò vãi chưởng, thôi thì nán lại xem chút.>
Người qua đường không ngừng bị Bồ Câu Đưa Thư thu hút.
<Diệp Tử là cục cưng streamer nhặt chỗ nào thế, đánh đấm dựa hết vào sát thương cận chiến và vũ khí, chẳng thèm dùng đến skill luôn.>
<Chịu khó lên mấy trang tổng hợp trên mạng tinh tế có video PvP của Bồ Câu Đưa Thư đấy, kỹ năng đánh đấm lẫn mưu lược đều đỉnh của chóp, có thể thắng nhờ lợi dụng địa hình.>
<Không ai để ý à, bé Bồ Câu nhà chúng ta đấu võ mồm cũng đỉnh của chóp.>
Fan trung thành bắt đầu bợ đít idol nhà mình.
<Người qua đường nán lại xem thử, đêm nay không ngủ vì streamer.>
Đỉnh kim tự tháp trong bản đồ PvP bị Hình Vân sử dụng kỹ năng đánh sụp một mảng, tinh linh support trong đội bên kia không cẩn thận bị đá vụn đụng bay màu nửa cây máu. Sau vài giây, Diệp Tử đã đứng trước mặt cô nàng, kiếm trong tay lóe lóe lên, chưa kịp nhìn thấy gì đã cho đối phương một chấm hết.
“Diệp Tử à, dịu dàng với con gái tí xem nào.” Nhân vật của Hình Vân tay cầm kiếm ánh sáng bự tổ chảng, môi nở nụ cười.
Ở nơi cậu không thấy, viewer đang điên cuồng donate rau cải xanh và củ cải, đẩy kênh Bồ Câu Đưa Thư lên trang chủ Hân Hỏa, hấp dẫn vô số người qua đường.
“Tới đây, cười một cái coi, cho mọi người nhìn cậu bị chà đạp nào.” Kiếm ánh sáng trong tay Hình Vân tung bay, kỹ năng bay tứ tung, Diệp Tử cũng áp sát đến chỗ đối phương, “Chẳng cần trị liệu cũng có thể đánh thắng dễ dàng.”
Đối phương hết đường lui, cả Diệp Tử và Hình Vân cùng chĩa kiếm, người chơi nọ hóa thành một luồng sáng, biến mất trước mắt mọi người.
<Xịn vãi, có chơi tiếp không?>
<Đây là 2 vs 2 rank cao nhỉ, sao đánh nhanh thế?>
<Dân thi đấu chuyên nghiệp à? Trình độ này cũng dễ lắm.>
<Rank cao đánh nhanh thắng nhanh là đúng rồi, không mang theo support đánh càng nhanh hơn.>
Người mới tham gia phòng livestream ầm ầm, Hình Vân đánh xong một game mở comment xem thử bị dọa xanh mặt, biểu cảm này lọt hết vào mắt đám viewer, vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu thu hoạch được không biết bao nhiêu tiếng sói tru.
Hình Vân lại không có tinh thần, ngày hôm nay đánh một đường với Diệp Tử không gặp phải trở ngại xứng tầm, phần lớn đều là cậu và Diệp Tử áp đảo hoàn toàn.
Đi hành gà vui thì vui, nhưng kênh stream lại nhạt nhẽo vô cùng.
Hình Vân biết chỉ có một phần nhỏ viewer quan tâm đến kỹ năng chơi game, phần lớn mọi người đều muốn cảm nhận không khí chiến đấu, nói trắng ra là đi hóng hớt trò vui.
Chiến trường PvP lên thông báo Hình Vân thắng liên tiếp, sảnh đấu biến mất, hai người được truyền về chung một bản đồ. Hình Vân và Diệp Tử đứng đó mất một lúc, cảnh tượng hoang tàn xung quanh dần được khôi phục, xung quanh cũng có thêm nhiều người cùng xuất hiện.
Thời gian livestream cũng gần đủ chỉ tiêu, Hình Vân đang tính tắt máy.
“Buổi livestream ngày hôm nay xin phép…”
“…”
Một đám dân PvE nghênh ngang đi qua, kẻ mang theo thanh kiếm lớn suýt thì đẩy ngã Hình Vân. Hình Vân lảo đảo, trực tiếp sấp mặt xuống nền cát nóng. Viewer trực tiếp phẫn nộ thay cậu.
Hình Vân tiến lên một bước, cản người chơi PvE kia lại.
“Làm gì vậy, cút ra coi.” Người dẫn đội vừa thắng lợi trở về nên rất vui vẻ, không thấy id của Hình Vân nên cực kì hống hách, thuận miệng nói, “Đừng có chắn đường, tin bố tiễn mày về chầu ông bà luôn không?”
Đám người chơi PvE này vừa đi qua map Ai Cập cổ đại, tìm được kho báu có một đống tài nguyên, vui vẻ quên đường về nên ai thèm quan tâm có hai người chơi khác cũng đang ở đây chứ.
Chiều cao của Hình Vân trong game giống ngoài đời, đứng trước người chơi PvE kia trông hơi nhỏ nhắn xinh xắn. Hình Vân bị đẩy ngã thì bực mình, xách kiếm ánh sáng trong tay lên bán hành cho tên người chơi PvE thô lỗ.
Dân chơi PvE chủ yếu đi phó bản, sát thương cao nhưng máu giấy, Hình Vân đánh PvP máu trâu bò, sát thương không cao bằng nhưng trang bị của cậu là đồ tốt nhất, kỹ năng đánh đấm thượng thừa, người chơi bình thường không phải đối thủ của cậu. Gã player PvE đáng thương kia không biết mình vừa chọc phải tổ ong vò vẽ, ngậm hành của Hình Vân vài bận thì ngã vật xuống, ai oán nhìn bầu trời.
“Đù má, PvP đánh PvE rồi!”
Một kẻ trong đội nhảy cồ cồ lên.
“Biết mà, cái guild PvP kia khinh dân PvE như chúng ta từ lâu.”
“Đánh đê, đánh đê.”
“Đội trưởng bị đánh, đến để giúp thôi chứ không cần lương.”
Đám đội viên hét lớn.
Do thiết kế lối chơi của Đồng Cỏ Mênh Mông nên mâu thuẫn giữa PvE và PvP rất sâu sắc, bình thường đã đánh nhau chảy máu đầu trên forum, Hình Vân thành công đốt lửa.
Khán giả xem livestream được hòa mình vào một cuộc hỗn chiến.
<Ha ha ha ha, sao lại thành thế này chứ, tôi muốn xem 2 vs 2 thôi, cuối cùng lại được xem đánh nhau tập thể.>
<Chà, đây nào phải PK, đây là bắt nạt đơn phương thì có, đại thần max cấp đi đồ sát thôn tân thủ.>
Livestream chơi PvP thành livestream hỗn chiến, cực kì ác liệt nhưng không sao, sự đã rồi thì thằng nào lên đánh thằng đấy. Hình Vân và Diệp Tử ăn ý phối hợp, đánh cho đám người chơi PvE kia kêu cha gọi mẹ.
“Hôm nay bố không đánh cho chúng mày khóc lóc, bố sẽ đổi tên thành Chim Hòa Bình.” Streamer bé nhỏ vừa thắng chuỗi 2 vs 2 dọa dẫm.
Dám viewer chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn, nhìn thấy thái độ hung hăng của streamer nhà mình còn vui như trẩy hội, quà donate nhảy tưng bừng.
Khi đội PvE kia chỉ còn dư một người, Diệp Tử nhìn đồng hồ: “Muộn rồi, còn có một đứa thôi tự giải quyết nhé, anh yêu Alpha nhà mình sắp về.”
“Ừ ừ, cậu offline đi.” Hình Vân không ngẩng đầu.
Diệp Tử biến mất tại chỗ.
“Sao cứ sai sai.” Hình Vân nhìn người chơi PvE cuối cùng run rẩy chờ ăn hành, chợt nhớ tới lời Diệp Tử vừa nói.
Diệp Tử nói “Alpha nhà mình” đó…
Chậc, lấy chồng sớm làm gì, đến chơi game muộn còn chả được.
Để có thể thức khuya, Hình Vân càng quyết tâm không lấy chồng.
Người không muốn lấy chồng mang tâm trạng vô cùng tốt, muốn từ từ bán hành cho người cuối cùng. Người kia cùng cấp độ với Hình Vân, trên người đeo một đống trang bị nhà giàu chói mù mắt chó, mặc skin mới nhất cũng một màu vàng chói lóa, từ đầu đến chân đều là đồ xịn.
Pay to win.
Đại gia mạnh vì gạo, bạo vì tiền.
Điển hình là đây, chói hơn cả đồ ăn.
Viewer căm thù nhà giàu nở nụ cười biến thái.
“Người cuối cùng.” Hình Vân gánh vác kì vọng của viewer chầm chậm tiến tới, từng bước khiến tâm lý kẻ địch suy sụp.
Người đối diện nói lắp ba lắp bắp: “T-t-t-t-t-tôi là boss thuê đội ngũ kéo thôi, thuê cả đội, họ khiêu khích cậu không liên quan đến tôi, c-c-c-c-c-cậu đừng đánh tôi nhé?”
Làn đạn comment trong phòng livestream nổ như pháo hoa.
<Mẹ tôi ơi, đây là boss thuê đội, boss cũng thấy oan ức há há =))))>
<Chào bé chiếu mới, vừa mới ra môi trường tự nhiên vài ngày đã đụng ngay phải thú dữ đứng đỉnh chuỗi thức ăn trong Đồng Cỏ.>
<Và thế là hết, Đồng Cỏ Bao La mất đi một người chơi lắm tiền.>
<Có khướt Bồ Câu mới bỏ qua, lòng dạ Bồ Câu nhà mình từ xưa đã hẹp hòi, chơi game cũng hung ác thấy mẹ.>
<Thà rằng chết một cách bi tráng còn hơn nhục nhã xin tha, hahahaha mị hold khum kịp òi…”
<+1>
Hình Vân không thấy comment, chỉ nghe được lời người chơi kia, tốt tính giả đò mỉm cười: “Muốn tôi tha cho cậu chứ gì?”
Cậu cười rộ lên cực kì lừa tình, dịu dàng dối trá, người đối diện vừa sợ lại vừa thích đỏ mặt đáp: “Cậu đồng ý nha?”
“Có khướt ấy.”
Hình Vân từ chối kiên quyết.
Đối diện choáng váng.
Kiếm ánh sáng trong tay Hình Vân vung nửa vòng đặt trên cổ đối phương, áo choàng tối màu phần phật tung bay, băng quấn quanh cổ tay phải bung một nửa quấn lấy lưỡi kiếm, nụ cười trong đáy mắt càng đậm hơn, nói ra lời tàn nhẫn trước ánh mắt van xin mong chờ của đối phương.
“Mi mắc tội liên đới.”
Hình Vân đứng giữa ánh sáng trung tâm, lập đội với bạn nhỏ Diệp Tử.
“Diệp Tử cũng tới rồi, hai người vừa khéo đi PvP.”
Bong bóng comment không ngừng nổi lên, sau khi tiến vào trò chơi Hình Vân có thể lựa chọn chế độ ẩn comment, viewer cũng vậy.
“Đi bản đồ nào?”
Diệp Tử nhanh chân tiến tới, hình tượng trong game của họ đều là đấu sĩ mặc đồ đen, không sử dụng dung mạo thật nhưng hình tượng trong game vẫn được tạo nên dựa trên họ ngoài đời, đều rất đẹp trai.
“Tùy thôi.” Hình Vân cầm kiếm ánh sáng, kéo kéo vài cái chọn chế độ 2 vs 2.
Hình Vân là người chơi theo thiên hướng PvP tiêu chuẩn, về cơ bản sẽ không chơi PvE. Hai người được dịch chuyển đến sa mạc, xung quanh cát vàng vùi lấp một nửa kim tự tháp. Môi trường sa mạc khắc nghiệt có debuff đốt máu của tất cả mọi người, vậy nên trận PvP này cần đánh nhanh thắng nhanh.
Hai người rank cao, đương nhiên đối thủ cũng phải tương xứng.
“Ui ui, Bồ Câu Đưa Thư?” Người đối diện Hình Vân vui vẻ, “Thì ra là cậu.”
Chung bậc rank với Bồ Câu Đưa Thư, người nọ cũng không phải hạng xoàng.
“Đang livestream hử?” Cô nhóc chơi support đối diện hỏi, chức nghiệp trong Đồng Cỏ Mênh Mông của cô là y sư mang hình tượng tinh linh nhỏ. Trong truyền thuyết, các tinh linh có khả năng trị liệu, nhà sản xuất đương nhiên muốn nhắm vào đây.
“Tất nhiên rồi.” Mắt thấy thanh máu bắt đầu giảm, Hình Vân không lãng phí thời gian nhấc kiếm ánh sáng lên sử dụng kỹ năng, cậu là người chơi dựa vào kỹ năng nên cực kì thành thạo.
Diệp Tử không quen đánh combo kỹ năng nhưng cũng không phải dạng vừa, máu liều lập tức lao lên. Hình Vân biết thừa Diệp Tử đánh đấm ra sao, kỹ năng khống chế từ xa thì dùng linh ta linh tinh, đánh cận chiến lại cực kì tốt, lao lên đủ đè chết một đống người, chiếm ưu thế tuyệt đối trước những người chơi chơi lối đánh combo chưa đủ thuần thục.
<Cứ tưởng streamer là bé cưng đáng yêu, ai ngờ chơi game lại ác như vậy.>
<Chào mừng đến với kênh của Bồ Câu Đưa Thư, đêm nay cho cưng *beep* *beep* *beep*…>
Đám viewer lại bắt đầu bậy bạ.
<Xịn xò vãi chưởng, thôi thì nán lại xem chút.>
Người qua đường không ngừng bị Bồ Câu Đưa Thư thu hút.
<Diệp Tử là cục cưng streamer nhặt chỗ nào thế, đánh đấm dựa hết vào sát thương cận chiến và vũ khí, chẳng thèm dùng đến skill luôn.>
<Chịu khó lên mấy trang tổng hợp trên mạng tinh tế có video PvP của Bồ Câu Đưa Thư đấy, kỹ năng đánh đấm lẫn mưu lược đều đỉnh của chóp, có thể thắng nhờ lợi dụng địa hình.>
<Không ai để ý à, bé Bồ Câu nhà chúng ta đấu võ mồm cũng đỉnh của chóp.>
Fan trung thành bắt đầu bợ đít idol nhà mình.
<Người qua đường nán lại xem thử, đêm nay không ngủ vì streamer.>
Đỉnh kim tự tháp trong bản đồ PvP bị Hình Vân sử dụng kỹ năng đánh sụp một mảng, tinh linh support trong đội bên kia không cẩn thận bị đá vụn đụng bay màu nửa cây máu. Sau vài giây, Diệp Tử đã đứng trước mặt cô nàng, kiếm trong tay lóe lóe lên, chưa kịp nhìn thấy gì đã cho đối phương một chấm hết.
“Diệp Tử à, dịu dàng với con gái tí xem nào.” Nhân vật của Hình Vân tay cầm kiếm ánh sáng bự tổ chảng, môi nở nụ cười.
Ở nơi cậu không thấy, viewer đang điên cuồng donate rau cải xanh và củ cải, đẩy kênh Bồ Câu Đưa Thư lên trang chủ Hân Hỏa, hấp dẫn vô số người qua đường.
“Tới đây, cười một cái coi, cho mọi người nhìn cậu bị chà đạp nào.” Kiếm ánh sáng trong tay Hình Vân tung bay, kỹ năng bay tứ tung, Diệp Tử cũng áp sát đến chỗ đối phương, “Chẳng cần trị liệu cũng có thể đánh thắng dễ dàng.”
Đối phương hết đường lui, cả Diệp Tử và Hình Vân cùng chĩa kiếm, người chơi nọ hóa thành một luồng sáng, biến mất trước mắt mọi người.
<Xịn vãi, có chơi tiếp không?>
<Đây là 2 vs 2 rank cao nhỉ, sao đánh nhanh thế?>
<Dân thi đấu chuyên nghiệp à? Trình độ này cũng dễ lắm.>
<Rank cao đánh nhanh thắng nhanh là đúng rồi, không mang theo support đánh càng nhanh hơn.>
Người mới tham gia phòng livestream ầm ầm, Hình Vân đánh xong một game mở comment xem thử bị dọa xanh mặt, biểu cảm này lọt hết vào mắt đám viewer, vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu thu hoạch được không biết bao nhiêu tiếng sói tru.
Hình Vân lại không có tinh thần, ngày hôm nay đánh một đường với Diệp Tử không gặp phải trở ngại xứng tầm, phần lớn đều là cậu và Diệp Tử áp đảo hoàn toàn.
Đi hành gà vui thì vui, nhưng kênh stream lại nhạt nhẽo vô cùng.
Hình Vân biết chỉ có một phần nhỏ viewer quan tâm đến kỹ năng chơi game, phần lớn mọi người đều muốn cảm nhận không khí chiến đấu, nói trắng ra là đi hóng hớt trò vui.
Chiến trường PvP lên thông báo Hình Vân thắng liên tiếp, sảnh đấu biến mất, hai người được truyền về chung một bản đồ. Hình Vân và Diệp Tử đứng đó mất một lúc, cảnh tượng hoang tàn xung quanh dần được khôi phục, xung quanh cũng có thêm nhiều người cùng xuất hiện.
Thời gian livestream cũng gần đủ chỉ tiêu, Hình Vân đang tính tắt máy.
“Buổi livestream ngày hôm nay xin phép…”
“…”
Một đám dân PvE nghênh ngang đi qua, kẻ mang theo thanh kiếm lớn suýt thì đẩy ngã Hình Vân. Hình Vân lảo đảo, trực tiếp sấp mặt xuống nền cát nóng. Viewer trực tiếp phẫn nộ thay cậu.
Hình Vân tiến lên một bước, cản người chơi PvE kia lại.
“Làm gì vậy, cút ra coi.” Người dẫn đội vừa thắng lợi trở về nên rất vui vẻ, không thấy id của Hình Vân nên cực kì hống hách, thuận miệng nói, “Đừng có chắn đường, tin bố tiễn mày về chầu ông bà luôn không?”
Đám người chơi PvE này vừa đi qua map Ai Cập cổ đại, tìm được kho báu có một đống tài nguyên, vui vẻ quên đường về nên ai thèm quan tâm có hai người chơi khác cũng đang ở đây chứ.
Chiều cao của Hình Vân trong game giống ngoài đời, đứng trước người chơi PvE kia trông hơi nhỏ nhắn xinh xắn. Hình Vân bị đẩy ngã thì bực mình, xách kiếm ánh sáng trong tay lên bán hành cho tên người chơi PvE thô lỗ.
Dân chơi PvE chủ yếu đi phó bản, sát thương cao nhưng máu giấy, Hình Vân đánh PvP máu trâu bò, sát thương không cao bằng nhưng trang bị của cậu là đồ tốt nhất, kỹ năng đánh đấm thượng thừa, người chơi bình thường không phải đối thủ của cậu. Gã player PvE đáng thương kia không biết mình vừa chọc phải tổ ong vò vẽ, ngậm hành của Hình Vân vài bận thì ngã vật xuống, ai oán nhìn bầu trời.
“Đù má, PvP đánh PvE rồi!”
Một kẻ trong đội nhảy cồ cồ lên.
“Biết mà, cái guild PvP kia khinh dân PvE như chúng ta từ lâu.”
“Đánh đê, đánh đê.”
“Đội trưởng bị đánh, đến để giúp thôi chứ không cần lương.”
Đám đội viên hét lớn.
Do thiết kế lối chơi của Đồng Cỏ Mênh Mông nên mâu thuẫn giữa PvE và PvP rất sâu sắc, bình thường đã đánh nhau chảy máu đầu trên forum, Hình Vân thành công đốt lửa.
Khán giả xem livestream được hòa mình vào một cuộc hỗn chiến.
<Ha ha ha ha, sao lại thành thế này chứ, tôi muốn xem 2 vs 2 thôi, cuối cùng lại được xem đánh nhau tập thể.>
<Chà, đây nào phải PK, đây là bắt nạt đơn phương thì có, đại thần max cấp đi đồ sát thôn tân thủ.>
Livestream chơi PvP thành livestream hỗn chiến, cực kì ác liệt nhưng không sao, sự đã rồi thì thằng nào lên đánh thằng đấy. Hình Vân và Diệp Tử ăn ý phối hợp, đánh cho đám người chơi PvE kia kêu cha gọi mẹ.
“Hôm nay bố không đánh cho chúng mày khóc lóc, bố sẽ đổi tên thành Chim Hòa Bình.” Streamer bé nhỏ vừa thắng chuỗi 2 vs 2 dọa dẫm.
Dám viewer chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn, nhìn thấy thái độ hung hăng của streamer nhà mình còn vui như trẩy hội, quà donate nhảy tưng bừng.
Khi đội PvE kia chỉ còn dư một người, Diệp Tử nhìn đồng hồ: “Muộn rồi, còn có một đứa thôi tự giải quyết nhé, anh yêu Alpha nhà mình sắp về.”
“Ừ ừ, cậu offline đi.” Hình Vân không ngẩng đầu.
Diệp Tử biến mất tại chỗ.
“Sao cứ sai sai.” Hình Vân nhìn người chơi PvE cuối cùng run rẩy chờ ăn hành, chợt nhớ tới lời Diệp Tử vừa nói.
Diệp Tử nói “Alpha nhà mình” đó…
Chậc, lấy chồng sớm làm gì, đến chơi game muộn còn chả được.
Để có thể thức khuya, Hình Vân càng quyết tâm không lấy chồng.
Người không muốn lấy chồng mang tâm trạng vô cùng tốt, muốn từ từ bán hành cho người cuối cùng. Người kia cùng cấp độ với Hình Vân, trên người đeo một đống trang bị nhà giàu chói mù mắt chó, mặc skin mới nhất cũng một màu vàng chói lóa, từ đầu đến chân đều là đồ xịn.
Pay to win.
Đại gia mạnh vì gạo, bạo vì tiền.
Điển hình là đây, chói hơn cả đồ ăn.
Viewer căm thù nhà giàu nở nụ cười biến thái.
“Người cuối cùng.” Hình Vân gánh vác kì vọng của viewer chầm chậm tiến tới, từng bước khiến tâm lý kẻ địch suy sụp.
Người đối diện nói lắp ba lắp bắp: “T-t-t-t-t-tôi là boss thuê đội ngũ kéo thôi, thuê cả đội, họ khiêu khích cậu không liên quan đến tôi, c-c-c-c-c-cậu đừng đánh tôi nhé?”
Làn đạn comment trong phòng livestream nổ như pháo hoa.
<Mẹ tôi ơi, đây là boss thuê đội, boss cũng thấy oan ức há há =))))>
<Chào bé chiếu mới, vừa mới ra môi trường tự nhiên vài ngày đã đụng ngay phải thú dữ đứng đỉnh chuỗi thức ăn trong Đồng Cỏ.>
<Và thế là hết, Đồng Cỏ Bao La mất đi một người chơi lắm tiền.>
<Có khướt Bồ Câu mới bỏ qua, lòng dạ Bồ Câu nhà mình từ xưa đã hẹp hòi, chơi game cũng hung ác thấy mẹ.>
<Thà rằng chết một cách bi tráng còn hơn nhục nhã xin tha, hahahaha mị hold khum kịp òi…”
<+1>
Hình Vân không thấy comment, chỉ nghe được lời người chơi kia, tốt tính giả đò mỉm cười: “Muốn tôi tha cho cậu chứ gì?”
Cậu cười rộ lên cực kì lừa tình, dịu dàng dối trá, người đối diện vừa sợ lại vừa thích đỏ mặt đáp: “Cậu đồng ý nha?”
“Có khướt ấy.”
Hình Vân từ chối kiên quyết.
Đối diện choáng váng.
Kiếm ánh sáng trong tay Hình Vân vung nửa vòng đặt trên cổ đối phương, áo choàng tối màu phần phật tung bay, băng quấn quanh cổ tay phải bung một nửa quấn lấy lưỡi kiếm, nụ cười trong đáy mắt càng đậm hơn, nói ra lời tàn nhẫn trước ánh mắt van xin mong chờ của đối phương.
“Mi mắc tội liên đới.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.