Bánh Bao Mai Mối: Papa Tổng Tài Theo Đuổi Lại Mami!
Chương 39: Đi Ăn
BooMew
13/11/2019
#BooMew
Bốn cục thịt nhấn xong, tám mắt khó chịu liền nhìn về Khổng Bắc Trình, như kiểu đợi mà xem ' Chú Chết Chắc Rồi. '
Khổng Bắc Trình lắc nhẹ đầu, thầm nói ' bốn cục thịt được dạy dỗ rất tốt, có khi nào tiểu bảo bối cũng đang ở đây để đầu tư hạng mục trung tâm thương mại đấy không? '
" Cả bốn đói bụng chưa? " Anh nhìn bốn cục thịt đang hung hăng kia trong lòng xót không thôi.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa và Đỗ Đức Nhân đồng thanh đáp.
" Không. "
Đỗ Đức Xuân Nghiêng thì im lặng nhưng bụng bé lại kêu lên.
" Rột rột rột. . . "
Mặt bé đỏ lên xấu hổ, ba cục thịt hai mắt trừng to đau lòng nhìn em gái khẽ nói.
" Em ăn bánh quy mẹ có chuẩn bị đi có được không? "
Đỗ Đức Xuân Nghiêng gật nhẹ đầu.
Khổng Bắc Trình không nhanh không chậm nói.
" Thôi, chúng ta đi ăn thôi. "
Nói xong, anh cúi xuống ôm lấy Đỗ Đức Xuân Nghiêng theo. Đỗ Đức Xuân Nghiêng nhìn nhìn mặt Khổng Bắc Trình một cái im lặng.
Bé so với các anh chậm một chút, nhưng bé rất khó chịu khi bị ôm, nhưng chẳng hiểu sao. . . lúc mà Khổng Bắc Trình ôm, bé chẳng có một chút gì gọi là khó chịu.
Ba cục thịt nhìn thấy em gái bị ôm đi, biết rõ bản thân không làm gì khác ngoài việc lẻo đẻo đi theo sau.
----
Nhà Hàng tầng 300.
Vì để phục vụ cho Khổng Bắc Trình, nên bên tầng 300 có đầy đủ hết mọi thứ.
Vừa nhìn thấy Khổng Bắc Trình, nhân viên ở đó há hốc mồm ra, lại nhìn thấy một cục thịt được Khổng Bắc Trình ôm cùng với ba cục thịt đi theo sau.
Ai nấy đều bất ngờ trong lòng thầm nói. . . không lẽ Chủ Tịch đã có bốn đứa con.
Cũng không dám chậm trễ, các nhân viên liền lấy bốn cái ghế dành cho con nít để cùng một cái bàn mà Khổng Bắc Trình quanh năm suốt tháng ngồi.
Khổng Bắc Trình cố ý đi thật chậm để đợi ba cục thịt.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa và Đỗ Đức Nhân mày nhíu chặt lại đi theo phía sau, ba bé thật sự rất khó chịu.
Nếu không phải cái ' chú ' kia ôm em gái cưng của ba bé đi thì còn lâu ba bé mới đi theo sau như vậy.
Đến bên cái bàn anh hay ngồi quen thuộc, Khổng Bắc Trình cẩn thận đặt Đỗ Dương Xuân Hy xuống ngồi trên ghế, xong anh mới cúi xuống nhìn chằm chằm ba cục thịt đang nhăn mặt nhăn mày ở dưới.
Khổng Bắc Trình thở hắc một hơi cúi xuống ôm từng đứa một lên ghế.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa và Đỗ Đức Nhân mày nhíu chặt hơn, mặc dù không muốn nhưng với chiều cao của ba bé, thì không thể tự mình leo lên ghế.
Bốn cục thịt nhấn xong, tám mắt khó chịu liền nhìn về Khổng Bắc Trình, như kiểu đợi mà xem ' Chú Chết Chắc Rồi. '
Khổng Bắc Trình lắc nhẹ đầu, thầm nói ' bốn cục thịt được dạy dỗ rất tốt, có khi nào tiểu bảo bối cũng đang ở đây để đầu tư hạng mục trung tâm thương mại đấy không? '
" Cả bốn đói bụng chưa? " Anh nhìn bốn cục thịt đang hung hăng kia trong lòng xót không thôi.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa và Đỗ Đức Nhân đồng thanh đáp.
" Không. "
Đỗ Đức Xuân Nghiêng thì im lặng nhưng bụng bé lại kêu lên.
" Rột rột rột. . . "
Mặt bé đỏ lên xấu hổ, ba cục thịt hai mắt trừng to đau lòng nhìn em gái khẽ nói.
" Em ăn bánh quy mẹ có chuẩn bị đi có được không? "
Đỗ Đức Xuân Nghiêng gật nhẹ đầu.
Khổng Bắc Trình không nhanh không chậm nói.
" Thôi, chúng ta đi ăn thôi. "
Nói xong, anh cúi xuống ôm lấy Đỗ Đức Xuân Nghiêng theo. Đỗ Đức Xuân Nghiêng nhìn nhìn mặt Khổng Bắc Trình một cái im lặng.
Bé so với các anh chậm một chút, nhưng bé rất khó chịu khi bị ôm, nhưng chẳng hiểu sao. . . lúc mà Khổng Bắc Trình ôm, bé chẳng có một chút gì gọi là khó chịu.
Ba cục thịt nhìn thấy em gái bị ôm đi, biết rõ bản thân không làm gì khác ngoài việc lẻo đẻo đi theo sau.
----
Nhà Hàng tầng 300.
Vì để phục vụ cho Khổng Bắc Trình, nên bên tầng 300 có đầy đủ hết mọi thứ.
Vừa nhìn thấy Khổng Bắc Trình, nhân viên ở đó há hốc mồm ra, lại nhìn thấy một cục thịt được Khổng Bắc Trình ôm cùng với ba cục thịt đi theo sau.
Ai nấy đều bất ngờ trong lòng thầm nói. . . không lẽ Chủ Tịch đã có bốn đứa con.
Cũng không dám chậm trễ, các nhân viên liền lấy bốn cái ghế dành cho con nít để cùng một cái bàn mà Khổng Bắc Trình quanh năm suốt tháng ngồi.
Khổng Bắc Trình cố ý đi thật chậm để đợi ba cục thịt.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa và Đỗ Đức Nhân mày nhíu chặt lại đi theo phía sau, ba bé thật sự rất khó chịu.
Nếu không phải cái ' chú ' kia ôm em gái cưng của ba bé đi thì còn lâu ba bé mới đi theo sau như vậy.
Đến bên cái bàn anh hay ngồi quen thuộc, Khổng Bắc Trình cẩn thận đặt Đỗ Dương Xuân Hy xuống ngồi trên ghế, xong anh mới cúi xuống nhìn chằm chằm ba cục thịt đang nhăn mặt nhăn mày ở dưới.
Khổng Bắc Trình thở hắc một hơi cúi xuống ôm từng đứa một lên ghế.
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa và Đỗ Đức Nhân mày nhíu chặt hơn, mặc dù không muốn nhưng với chiều cao của ba bé, thì không thể tự mình leo lên ghế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.