Chương 12
Nguyễn Ngọc Thơ
23/05/2020
Cô dỗ dành con bé 1 lúc thì nó cũng ngủ lạj, nhẹ nhàng đặt nó xuống gjường rồi cô lặng lẽ đj ra,bên ngoài gjờ cũng im như tờ,dường như mọi chuyện đã được kết thúc,bà lan với dì7 thấy cô đi ra thì nhìn cô với ánh mắt thương cảm rồi cũng đi vào phòng,chẳng aj nói với cô lời nào,dường như cô chính thức là người dưng của cáj nhà này rồi
..trời khuya tối đen như mực cô đi lạj chiếc xích đu từ từ ngồi xuống,bỗng chốc nước mắt từ đâu tuôn thành dòng,cô đau đớn,tim cô thắt lạj,cáj hạnh phúc này từ đầu đến cuối chỉ là cô ảo tưởng,chỉ mình cô xem là quan trọng,phong người cô yêu thương tin tưởng phút cuối lạj gjáng cho cô cáj tát mà chính cô cũng ko thể ngờ tới..thà anh đánh đập hành hạ cho cô đau thể xác còn hơn gjờ này ở đây cô chứng kjến cáj chuyện phi lý này,cô là phụ nữ mà aj ko đau,aj ko ghen cơ chứ,cô cũng cần đc an ủj như bao người thôi....suy nghỉ 1 lúc tự dưng cô thiếp đi...
....1người phụ nữ mặc bộ đồ bà ba trắng,đj lạj lay lay người cô,cô gjật mình tỉnh lạj,cô ngước nhìn ng đó,gương mặt cô ấy đẹp lắm,nhưng vẻ đẹp ấy mang nỗj ưu buồn..cô ta nhìn cô ko nói năng gì chỉ nắm tay cô đi thẳng,như có sự vô hình nào đó cô cũng đi theo...đoạn đường này quen lắm,à thì ra là đường ra ngoàj cáj đìa,cô bỗng chốc rung sợ rồi nhưng chân cô ko thể dừng lạj được,gjó lạnh thỗj phà vào người cô càng khiến cô càng rùng mình..đến ngôi mộ cô ta đứng lạj buông tay cô ra,lúc này cô sợ đến mức đôi chân đã mềm nhũng ngồi phụp xuống,cô ấy nhìn cô lắc đầu gjọng nói âm u lạnh lẽo
_Đừng sợ,tôi ko hạj cô? Tôi chỉ muốn cô gjúp tôi 1 chuyện thôi...
_Gjúp cô...mà cô là aj....tạj sao lạj muốn tôj gjúp,tôi....tôi.....
_Tôi là thảo..vợ của phong...chồng hjện tạj của cô..ngôi mộ này là của TÔI...
Chữ TÔI cô ấy nhấn mạnh khjến cô muốn ngã ngữa.nỗj run sợ ko còn nữa mà thay vào đó là sự ngạc nhjên đến cùng cực,cô khó hjểu nhanh chóng hỏi lạj...
__Chị...chị...là...không tôi nghe nói chị bỏ nhà theo traj rồi mà,sao lạj ở đây được...?
__Đó là những lời của những kẻ ác nhân đó nói thôi vì họ muốn che gjấu đj hành vi độc ác của họ...nếu cô muốn bjết rỏ mọi việc thì cô cứ tiếp cận cáj thằng chạy xe ôm ngoàj đầu ngỏ sẽ hjểu..ở trong cáj nhà này cô hãy cẩn thận..thôi cô về đi...
__Cô....cô....
.......
__Út dậy vào phòng ngủ em,sao lạj ngủ ngoàj này,dậy đj út...út...??
Tjếng phong gọj làm cô gjật mình tỉnh lạj,cô nhìn quanh nhìn quất chẳng thấy cô ta đâu nữa,chỉ thấy phong đang đứng bên cạnh,ánh mắt anh lo lắng nhìn cô..thì ra là cô đang mơ thôi nhưng...
hình ảnh trong mơ chân thật lắm,cô mơ thấy thảo,vợ phong đã chết,mà ngôi mộ,ngôi mộ ngoài ruộng là mộ của cô ấy...
chắc chắn có ẩn tình trong chuyện này rồi,cô nhất định phải điều tra cho ra chuyện mới được,né tránh ánh mắt của phong cô đứng dậy đi 1 mạch vào nhà,vào đến phòng cô vừa nằm xuống thì phong cũng vừa vào tới,anh ngồi xuống hỏi cô
__Em hận anh lắm đúng ko út...?
Cô nge phong hỏi thì ngồi bật dậy đối diện với anh,cô nhìn thẳng vào mắt anh trả lời..
__Anh còn hỏi tôi có hận anh ko à.nếu gjết người ko vào tù thì tôi đã gjết anh lâu rồi ko cần đợi đến gjờ anh hỏi đâu phong à?
__Em nge anh gjảj thích được ko?
__Anh còn muốn nói gì nữa,chuyện rành rành ra đó rồi anh tưởng tôj là con ngu à,ko bjết con bích nó có bầu với aj à.hay anh nói nó dụ anh, lột đồ anh ra,rồi tự nó chơi anh?
__Anh bjết anh có nói gì nữa thì e cũng ko tin anh,nhưng nge anh nói trước rồi e muốn nghỉ sao cũng chưa muộn.?
__Được..tôi đang nge,anh cứ nói...?
__5 năm trước.....phong chưa nói hết câu thì ngoài cửa con bích nó nhào vô,nó đj đến trước mặt cô chẳng còn kjên dè nữa,lớn gjọng nói..
__Chị út,chị đừng hạch sách anh phong nữa,chuyện đến nước này tôi cũng muốn nói thẳng ra với chị rằng tôi với anh phong yêu nhau chính đáng,tôi đến trước chị,chỉ là do chị may mắn hơn tôi vì gja cảnh chị gjàu có,chị hơn tôi vì chị có học thức,còn tôi là 1 con ở đợ nên chị đc ruớt về đây đàng hoàng,nhưng người anh ấy yêu là tôi,với lạj tôi đang mang thai con anh ấy,bà cũng đã chấp nhận tôi rồi,chị nên bjết đjều mà rút lui đi....
Cô nge con bích nói xong mà máu nóng cô nỗj lên,cô đi thẳng lạj tát cho nó 1 cáj thật mạnh,làm nó ko kịp phản ứng nên lãnh trọn,trong khi nó còn chưa mở mjệng phản bát lạj thì cô cho nó thêm 1 cáj tát vào má bên kja nữa..con bích thì chỉ kịp lấy tay ôm mặt...cô cười gằn lên từng chữ,lữa hận cũng vì thế mà bùng lên đến đỉnh đjểm..
__Mày nói mày yêu phong vậy sao mày còn để anh ấy cưới tao,hay mày hèn quá,yêu mà ko dám nói..mày đừng có nói học thức,gja cảnh này kja ra mà làm lý do để bjện minh cho cáj hành động mục nát của mày...cáj xã hội này mãj mãj chẳng bao gjờ dung túng cho cáj thứ con gjáp thứ 13 như mày đâu,còn mày bảo tao nhường phong cho mày à,tao cũng từng suy nghỉ tới đó,nhưng bây gjờ,ngay lúc này nhìn thấy cáj bản mặt mày thì tao ko muốn bỏ phong nữa,để coi mày còn thủ đoạn nào để gjành với tao?...chị thảo hjền nên để mày phản chị ấy nhưng còn tao thì ko bao gjờ để mày đắc ý đâu,mày nhớ đó?
...
Con bích nge cô chưởi xong thì nó im bặt,cô bjết lý do mà nó im là do cô nhắc đến thảo,vì chắc nó ko ngờ vjệc nó làm xa xưa với thảo cô cũng đã phát hiện ra,lúc này phong đi lạj lôi bừa nó ra ngoàj mặc cho nó kêu gào,cào cấu anh
_Anh phong ko được,anh thấy chị ta đánh em ko,sao anh ko bênh em chứ,anh nói gì đi...?
_nếu muốn được yên trong nhà thì cô tốt nhất câm họng lạj,ko thì đừng trách tôi?
__anh sao anh đối xử với em như thế,hay anh yêu chị ta rồi...?
_RẦM..... Tiếng cánh cửa phòng đóng lại
Cô ko nghe anh nói gì nửa mặc con bích bên ngoàj gào thét,phong cứ thế khoá cửa lạj,anh đi đến ôm lấy cô,cô gạt đi
__Tôi mệt rồi,ko muốn nói..anh ngủ đi?
........
Sáng hôm sau,khi cô thức dậy thì ko thấy phong trong phòng,bước xuống gjường cô thay đồ định ra ngoài rữa mặt thì trùng hợp bên ngoàj có tjếng gỏ cửa,tjếng dì7 vọng vào
__Mợ2 dậy chưa,bà kêu mợ2 lên nhà trước bà có chuyện bảo?
..trời khuya tối đen như mực cô đi lạj chiếc xích đu từ từ ngồi xuống,bỗng chốc nước mắt từ đâu tuôn thành dòng,cô đau đớn,tim cô thắt lạj,cáj hạnh phúc này từ đầu đến cuối chỉ là cô ảo tưởng,chỉ mình cô xem là quan trọng,phong người cô yêu thương tin tưởng phút cuối lạj gjáng cho cô cáj tát mà chính cô cũng ko thể ngờ tới..thà anh đánh đập hành hạ cho cô đau thể xác còn hơn gjờ này ở đây cô chứng kjến cáj chuyện phi lý này,cô là phụ nữ mà aj ko đau,aj ko ghen cơ chứ,cô cũng cần đc an ủj như bao người thôi....suy nghỉ 1 lúc tự dưng cô thiếp đi...
....1người phụ nữ mặc bộ đồ bà ba trắng,đj lạj lay lay người cô,cô gjật mình tỉnh lạj,cô ngước nhìn ng đó,gương mặt cô ấy đẹp lắm,nhưng vẻ đẹp ấy mang nỗj ưu buồn..cô ta nhìn cô ko nói năng gì chỉ nắm tay cô đi thẳng,như có sự vô hình nào đó cô cũng đi theo...đoạn đường này quen lắm,à thì ra là đường ra ngoàj cáj đìa,cô bỗng chốc rung sợ rồi nhưng chân cô ko thể dừng lạj được,gjó lạnh thỗj phà vào người cô càng khiến cô càng rùng mình..đến ngôi mộ cô ta đứng lạj buông tay cô ra,lúc này cô sợ đến mức đôi chân đã mềm nhũng ngồi phụp xuống,cô ấy nhìn cô lắc đầu gjọng nói âm u lạnh lẽo
_Đừng sợ,tôi ko hạj cô? Tôi chỉ muốn cô gjúp tôi 1 chuyện thôi...
_Gjúp cô...mà cô là aj....tạj sao lạj muốn tôj gjúp,tôi....tôi.....
_Tôi là thảo..vợ của phong...chồng hjện tạj của cô..ngôi mộ này là của TÔI...
Chữ TÔI cô ấy nhấn mạnh khjến cô muốn ngã ngữa.nỗj run sợ ko còn nữa mà thay vào đó là sự ngạc nhjên đến cùng cực,cô khó hjểu nhanh chóng hỏi lạj...
__Chị...chị...là...không tôi nghe nói chị bỏ nhà theo traj rồi mà,sao lạj ở đây được...?
__Đó là những lời của những kẻ ác nhân đó nói thôi vì họ muốn che gjấu đj hành vi độc ác của họ...nếu cô muốn bjết rỏ mọi việc thì cô cứ tiếp cận cáj thằng chạy xe ôm ngoàj đầu ngỏ sẽ hjểu..ở trong cáj nhà này cô hãy cẩn thận..thôi cô về đi...
__Cô....cô....
.......
__Út dậy vào phòng ngủ em,sao lạj ngủ ngoàj này,dậy đj út...út...??
Tjếng phong gọj làm cô gjật mình tỉnh lạj,cô nhìn quanh nhìn quất chẳng thấy cô ta đâu nữa,chỉ thấy phong đang đứng bên cạnh,ánh mắt anh lo lắng nhìn cô..thì ra là cô đang mơ thôi nhưng...
hình ảnh trong mơ chân thật lắm,cô mơ thấy thảo,vợ phong đã chết,mà ngôi mộ,ngôi mộ ngoài ruộng là mộ của cô ấy...
chắc chắn có ẩn tình trong chuyện này rồi,cô nhất định phải điều tra cho ra chuyện mới được,né tránh ánh mắt của phong cô đứng dậy đi 1 mạch vào nhà,vào đến phòng cô vừa nằm xuống thì phong cũng vừa vào tới,anh ngồi xuống hỏi cô
__Em hận anh lắm đúng ko út...?
Cô nge phong hỏi thì ngồi bật dậy đối diện với anh,cô nhìn thẳng vào mắt anh trả lời..
__Anh còn hỏi tôi có hận anh ko à.nếu gjết người ko vào tù thì tôi đã gjết anh lâu rồi ko cần đợi đến gjờ anh hỏi đâu phong à?
__Em nge anh gjảj thích được ko?
__Anh còn muốn nói gì nữa,chuyện rành rành ra đó rồi anh tưởng tôj là con ngu à,ko bjết con bích nó có bầu với aj à.hay anh nói nó dụ anh, lột đồ anh ra,rồi tự nó chơi anh?
__Anh bjết anh có nói gì nữa thì e cũng ko tin anh,nhưng nge anh nói trước rồi e muốn nghỉ sao cũng chưa muộn.?
__Được..tôi đang nge,anh cứ nói...?
__5 năm trước.....phong chưa nói hết câu thì ngoài cửa con bích nó nhào vô,nó đj đến trước mặt cô chẳng còn kjên dè nữa,lớn gjọng nói..
__Chị út,chị đừng hạch sách anh phong nữa,chuyện đến nước này tôi cũng muốn nói thẳng ra với chị rằng tôi với anh phong yêu nhau chính đáng,tôi đến trước chị,chỉ là do chị may mắn hơn tôi vì gja cảnh chị gjàu có,chị hơn tôi vì chị có học thức,còn tôi là 1 con ở đợ nên chị đc ruớt về đây đàng hoàng,nhưng người anh ấy yêu là tôi,với lạj tôi đang mang thai con anh ấy,bà cũng đã chấp nhận tôi rồi,chị nên bjết đjều mà rút lui đi....
Cô nge con bích nói xong mà máu nóng cô nỗj lên,cô đi thẳng lạj tát cho nó 1 cáj thật mạnh,làm nó ko kịp phản ứng nên lãnh trọn,trong khi nó còn chưa mở mjệng phản bát lạj thì cô cho nó thêm 1 cáj tát vào má bên kja nữa..con bích thì chỉ kịp lấy tay ôm mặt...cô cười gằn lên từng chữ,lữa hận cũng vì thế mà bùng lên đến đỉnh đjểm..
__Mày nói mày yêu phong vậy sao mày còn để anh ấy cưới tao,hay mày hèn quá,yêu mà ko dám nói..mày đừng có nói học thức,gja cảnh này kja ra mà làm lý do để bjện minh cho cáj hành động mục nát của mày...cáj xã hội này mãj mãj chẳng bao gjờ dung túng cho cáj thứ con gjáp thứ 13 như mày đâu,còn mày bảo tao nhường phong cho mày à,tao cũng từng suy nghỉ tới đó,nhưng bây gjờ,ngay lúc này nhìn thấy cáj bản mặt mày thì tao ko muốn bỏ phong nữa,để coi mày còn thủ đoạn nào để gjành với tao?...chị thảo hjền nên để mày phản chị ấy nhưng còn tao thì ko bao gjờ để mày đắc ý đâu,mày nhớ đó?
...
Con bích nge cô chưởi xong thì nó im bặt,cô bjết lý do mà nó im là do cô nhắc đến thảo,vì chắc nó ko ngờ vjệc nó làm xa xưa với thảo cô cũng đã phát hiện ra,lúc này phong đi lạj lôi bừa nó ra ngoàj mặc cho nó kêu gào,cào cấu anh
_Anh phong ko được,anh thấy chị ta đánh em ko,sao anh ko bênh em chứ,anh nói gì đi...?
_nếu muốn được yên trong nhà thì cô tốt nhất câm họng lạj,ko thì đừng trách tôi?
__anh sao anh đối xử với em như thế,hay anh yêu chị ta rồi...?
_RẦM..... Tiếng cánh cửa phòng đóng lại
Cô ko nghe anh nói gì nửa mặc con bích bên ngoàj gào thét,phong cứ thế khoá cửa lạj,anh đi đến ôm lấy cô,cô gạt đi
__Tôi mệt rồi,ko muốn nói..anh ngủ đi?
........
Sáng hôm sau,khi cô thức dậy thì ko thấy phong trong phòng,bước xuống gjường cô thay đồ định ra ngoài rữa mặt thì trùng hợp bên ngoàj có tjếng gỏ cửa,tjếng dì7 vọng vào
__Mợ2 dậy chưa,bà kêu mợ2 lên nhà trước bà có chuyện bảo?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.