Bánh Đúc Có Xương

Chương 4

Nguyễn Ngọc Thơ

23/05/2020

...Bà lan vừa về thấy con Nhím bị té thì

chạy vội đến xô ngã cô sang 1bên ôm

chầm lấy con bé,con bé bị té đau quá với

do đang hoảng nên khóc dữ lắm,dì 7

cũng vừa chạy đến nắm tay nắm chân rồi

xoay xoay người nó xem có bị thương ở

đâu ko? Cũng may là ko sao nên mặt dì7

cũng gjản ra,bà lan thì thở phào

..Cô bị đẩy bất ngờ nên té xuống đâu

điếng nhưng cũng ko dám mở mjệng

trách mẹ ck cô được,trong tình huống

này cô chỉ lo sợ bà lan hjểu lầm rồi trách

cô thôi.cô vội chóng tay đứng dậy trong

lòng rung sợ lẩm bẩm

_Mẹ...mẹ...con...con..ko...cố...ý!!!

Bà lan đang ôm con nhím nghe nói thì

quay sang cô lộ vẻ chán ghét nhưng lời

nói lại ôn tồn

_Mẹ ko trách con nên con khỏi phải xjn

với xỏ..Dì7.sao để con nhím nó chạy ra

đây? Chẳng fảj tôj đã dặn dò dì là phảj

canh chừng nó cẩn thận sao hả?

,...Dì7 nghe xong run rẩy quỳ phụp xuống

__Thưa bà,tạj tôi đang dỡ tay dọn đồ,bé

nhím đi ra tôi ko để ý kịp mong bà....tha tội....

Bà lan tức tối hét lên

_Có lỗi là phải bị phạt để làm gương cho

kẻ khác,ngày nay dì ko được ăn

cơm,tháng này trừ lương,nếu còn ko lo

cho con bé tốt thì lần sau dì đừng có trách...

_Dì7 lúc này đang sợ nên nge xog chỉ

dám cúi đầu cảm ơn mẹ chồng cô rối rít

rồi ẩm con bé vô nhà,lúc đi qua cô ánh

mắt bà trừng lên liếc cô làm cô hơi bất

ngờ..dì7 là ý gì,hay nghỉ do cô làm con bé

tét hại dì bị phạt nên ghét cô luôn..

Cô còn đang mãi suy ngỉ thì mẹ chồng cô bước lại lên tiếng

_Con vào phòng đi,chút thằng phong nó

về,còn chuyện này mẹ bỏ qua,nhưng sau



này con ko được lại gần con nhím nữa..

Nói xong bà lan bước vào trước,cô cũng

theo vào nhưng vừa đi vừa suy nghỉ,tại

sao bà ko mắng chưởi cô mà lại trừng

phạt dì7,đúng là dì7 sai khi ko gjữ con

nhím tốt nhưng con nhím té fảj hay ko

cũng là lỗj của cô mà...khó hjểu thiệt...

...Đến khuya phong về,cô lúc này đã

ngủ,người anh gjờ nực nồng mùi rựu do

khi nảy có ghét quán nhậu với đám

bạn,đang định nằm xuống thì anh phát

hiện ra cô đang nằm kế bên,người cô

đang mặc bộ đồ ngủ màu hồng 2 dây lộ

ra bộ ngực căng tròn lấp ló làm thú tính

trong ngườii anh nỗi dậy,anh vội đẩy cô

ngữa ra lột phăn bộ đồ cô đang mặc

nhah nhất có thể,2tay bóp chặt bộ ngực

nhào nặn bên dưới đưa cự long mạnh

bạo đâm vào..cô đau wa gjật mình tỉnh

dậy đẩy người phong ra nhưng phong gjờ

như con thú hoang làm sao cô chóng cự

cô đành hét lên

...Á....đau...a...anh...phong...dừng lại

_Cô càng la hét vùng vẩy phong càng

thích thú dùng hết sức đẩy mạnh vào.bà

lan bên này nghe tiếng cô,bà bực mình nói vọng ra...

__Có sướng wá cũng câm cái mỏ lại cho

ngta ngủ,thứ con gáj mất nết,cha mẹ

mày có bjết dạy mày ko?

Cô nghe biết mẹ chồng chưởi mình,đang

đau nhưng xấu hổ quá cũng im lại,chỉ lấy

tay đánh lên người phong,sau 1hồi lên

đến đỉnh đjểm phong gầm rú nhướn

người lên ôm xiết người cô lại bên dưới ào ào phóng ra....

Xong xui anh xoay người qua bên kia ngủ

luôn,bỏ cô vừa đau đớn,vừa tủi thân

khóc ấm ức...chưa bao gjờ cô hình dung

ra đên tân hôn của cô lạj kinh hoàng đến

vậy,người cô yêu thương,đánh đỗj mọj

thứ gjờ đây thấy cô khóc cũng chẳng



buồn quan tâm,cô sai sai thật rồi....

Suốt 1đêm cô thức trắng vừa đau lại vừa

suy nghỉ nên ko chợp mắt được,phong

sau 1 đêm kích tình thì cũng dậy nhưng

chưa gì hết là vội lật chăn gối ra tìm kiếm

thứ gì đó,cô ngạc nhjên định hỏi thì anh

gjá tay lên táng cho cô 1 cái bạc tay in

hằn5 ngón lên mặt,anh ko gjữ được bình

tỉnh lớn gjọng hét lên,

__Đồ con đỉ,tao nghỉ mày còn trong trắng

nên mới lấy mày về,vậy mà

mày,nói....mày ở với mấy thằng rồi...nói cho tao bjết...

Cô hoảng hốt chẳng biết anh đang nói gì? Lạj tự dưng bị đánh đau quá cô lấy tay bịnh mặt lại cô khóc

_Anh nói gì vậy? Em chỉ quen và cưới mình anh thôj,em ko có,ko có quen aj nữa hết...

Nghe xong phong càng tức tốj cho rằng cô đang nguy biện bèn thẳng chân đạp mạnh cô xuống gjường.

__Vậy thì máu trinh của mày đâu,mày đừng có gjả vờ gjả vịt,con khốn bữa nay tao đánh cho mày chết,dám lừa thằng này,mà tưởng tao ngu à?

Cô tét xuống đất đầu đập vào tường chảy máu nhưng cô vẩn ráng thanh minh cho mình

__Em ko có,đây là lần đầu của em,em ko bjết,em ko có anh ơj...

Cô càng khóc phong càng đjên ném tất cả đồ đạc trong phòng xuống đất vỡ tanh bành,đang định nhào đến đập cô tiếp thì bà Lan xông vào,thấy cô ngồi co rúm lạj bà nghiêm gjọng

_Tụj bây có chuyện gì? Mớj sáng ko để cáj nhà này yên hả,còn con út sao mày bị nó đánh?

Cô đang uất ức ko mở mjệng nói được gì.đành cuối xxuống nất lên..phong thấy cô im tưởng cô nhận lỗj có chút hài lòng nhìn mẹ mình nói..

_mẹ về phòng đi để đây con gjải quyết?

Bà lan nge xong bực dọc nhưng ko muốn xen vô nữa đành đi ra rồi nhìn cô nói

_Xong rồi thì xuống nhà dọn dẹp vs con Bích,đừng vjện lí do rồi trốn viện...thằng phong có gì cũng từ từ ko thì hạj cái thân đó con...

Bà đi ra phong đi lại đóng mạnh cửa lại khoá chặt rồi ngồi xuống bên cạnh cô 1tay bóp chặt cằm cô lạj hắn gjọng

_Cô gjỏi lắm,tỏ vẻ yếu đuối để được ngkhc thương nhưng tâm hồn thì nhơ bẩn..từ nay về sau tôi cho cô biết thằng này sẽ làm cho cô sướng hơn những thằng khác gấp nhjều lần,,gjờ thì bjến ra ngoàj.... lẹ....

...út nghe phong nói cũng lật đật đi ra ngoài sau,vừa đi vừa khóc,con bích đang nhóm lữa nấu nước thấy cô đi xuống mắt đỏ hoe nó quan tâm hỏi?

_Cô2 cô bị câu phong đánh phảj ko??

Út thấy ánh mắt lo lắng của nó nhìn cô thì cô gật đầu,

Nói vừa thỗi lữa vừa nhìn xung quanh xong nói nhỏ

_Con nói này,cô đừng nói con nhjều chuyện mà tới tay cậu là chết con luôn đó,cô 2 biết sao vợ trước cậu 2 bỏ đi ko cô..?

Út lắc đầu tò mò lắng tay nghe nó nói tiếp

_Con nghe kể lạj rằng cậu 2 ghê lắm,kiểu bạo hành tình dục á cô,cậu mua nhjều đồ chơi về để chơi lúc quan hệ lắm,cô thảo chju rjết ko nỗj nên mới đi đó,lúc cô thảo đi bé nhím mới 1tuỗi thôi,nghe đâu do mới sinh bị cậu hành chịu ko nỗj xong trầm cảm,vàj tháng thì lúc đó con về quê lúc lên đã ko thấy cô thảo chỉ nghe nói cô thảo và cậu 2 li dị rồi

..Út nghe xong rùng mình,ko nghỉ phong là người bệnh hoạn như vậy,càng nghỉ cô càng sợ,ko bjết bản thân cô rồi đây phảj thế nào? Sống sao với bà mẹ chồng độc ác,1người chồng tàn nhẩn lạj vừa thú tính như thế?

...Cô bần thần 1 lúc cũng cầm cây chỗi ra quét sân,sáng dậy con bích quét nhà trước rồi...cái sân nhà chồng cô rộng lắm,sau nhà có cây bàng to ơi là to lá rụng nhìu nên ngày nào cũng phải quét..cô quét từ sân nhà trước xuống sân nhà sau rồi vòng lạj phía cây bàng gom lá rụng lại...xong bỏ vào túi rác cô hỏi con bích:

_Bích ơj nhà mình bỏ rác ở đâu vậy e?

Con bích trong nhà nói với ra?

Cô đi thẳng ra đường ruộng có cái đìa ak cô bỏ ở đó đi cô...

...Tôi nhìn ra thì thấy cái bờ nhỏ đi thẳng ra cái đìa..2 bên bờ là ruộng lúa,còn quanh cái đìa thì cây cốj nhjều lắm toàn là cây trâm bầu(aj ko bjết lên google) mà cây đó có gai nhọn lắm,sáng sớm ngoàj đây hơj lạnh,tôi gjục bịch rác ở đó,định đi về thì phát hiện bên trái có ngôi mộ nhỏ,mộ cũng còn hơi mớj,ko có tên,ko có hình chỉ có đám dây leo mọc um tùm lên thôi...tuy là hơi tò mò nhưng cũng sợ nên tôj chạy 1 mạch vô nhà,vừa chạy vừa thở..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bánh Đúc Có Xương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook