Bảo Bảo Ngang Ngược: Con Muốn Người Cha Này
Chương 254: Chương 171-2
Thiển Mạc Mặc
19/10/2021
Bạch Miêu chỉ mới mở miệng, chưa kịp nói gì.
Thấu thiếu gia ở bên cạnh đã nhả ra ba chữ: “Mẹ của tôi!”
Đùng đùng -----! Sét đánh ngang tai1
Nhan tiểu thư lại một lần nữa bị sét đánh rơi vào không gian thần tiên nào luôn rồi!
“Tra xét thế nào rồi?” Hạ Lãng Lãng coi như quan tâm em gái mà dẫn đầu chuyển đề tài: “Tiểu Ngư muội muội có thể thoát khỏi nghi ngờ không?”
“Boss chúng ta ra tay thì làm gì có đạo lý thất thủ chứ!” Bạch Miêu cười: “Lãng Lãng, bây giờ chúng ta thảo luận một vấn đề khác đi.”
“Vấn đề khác?” Lãng Lãng không hiểu.
“Là cái này sao?” Đường Táp chỉ tya vào bao con nhộng, nghiêng đầu hỏi: “ Điều tra coi Tiêu Nhã uống thuốc gì đúng không?”
“Không sai.” Ánh mắt Hôi Miêu chắc chắn: “Biết Tiêu Nhã lên máy bya chỉ có Ngô Viễn An và Ngô Viễn Thâm, nhưng Ngô Viễn An rất tin tưởng Tiêu Nhã, cho nên dù có phát hiện được gì rồi, muốn gϊếŧ cô ta cũng sẽ không dùng phương thức mang tính rêu rao như vậy. Ngô Viễn Thâm mặc dù có quan hệ hơp tác lâu dài với Tiêu Nhã, cũng là người có khả năng sát hại cô ta nhất, nhưng mà, nếu như Ngô Viễn Thâm trước khi lên máy bay đã quyết định diệt trừ Tiêu Nhã, thì đâu cần phái người đưa thuốc đến Long Hoa làm gì, chẳng những bại lộ thân phận, hơn nữa còn gia tăng hiềm nghi lên người mình!”
“Đầu tiên là đưa Tiêu Nhã vào chỗ chết, lợi dụng nhân viên của tổ chức khủng bố” Nam Cung Thấu chỉ vào hình Thương Ưng mang đến, nói: “Máy bay chiến đấu này là hệ Black-60.”
“Black-60.” Thần sắc Bạch Miêu khẽ động, giải thích: “Năm năm trước, cái này chỉ được một nhóm người Nga sản xuất duy nhất, sau đó lại vì bức xạ nghiêm trọng mà chưa từng được tổ chức thẩm định thông qua, nhóm đã báo hỏng, chưa từng được sử dụng. Vào ba năm trước, do tư nhân quân thương đầu cơ trục lợi, chuyển đến tay một nhóm quân thương của Đức, chỉ ba ngày sau đó đã phát hiện một nhóm quân thương chết oan uổng ở một vùng hoang vu nước Đức. Bởi vì nhóm người này có thân phận hiển hách, cho nên vụ này rất chấn động, các tờ báo quốc tế lớn đều đăng tin.”
“Hệ Black sau khi biến mất, trên thế giới liền xuất hiện một tổ chức khủng bố thần bí, lúc đầu họ sử dụng nhiều máy bay Black làm máy bay chiến đấu mà xuất chiến, tạo ra tai nạn trên không, khủng hoảng, cướp bóc, gϊếŧ người đã sớm là chuyện thường như cơm bữa, tổ chức này xuất quỷ nhập tần, các quốc gia liên hiệp thành lậop nhiều tổ chức chống khủng bố tìm kiếm trụ sở của bọn họ, nhưng đáng tiếc là đến giờ vẫn không có thu hoạch gì, ngay đến danh hiệu của tổ chức khủng bố này cũng không biết, quốc tế chống khủng bố đặt danh hiệu dựa vào màu đen đại diện cho tổ chức, gọi tắt là Hắc Chỉ.”
Hôi Miêu đón lời, sắc mặt cũng ngày càng trầm xuống: “Tiêu Nhã chết, lại còn liên quan đến Hắc Chỉ, có thể thấy được, hung thủ sau màn nhất định có quan hệ với tổ chức khủng bố này!”
“Dùng tên giả vì Jack Ngô Viễn Tham không có bất kỳ kiến thức y học gì, cũng không có tiền án buôn lậu ma túy, trước khi vào Ngô thị thì hai bàn tay trắng, thậm chí chỉ là một đứa con riêng bị vứt bỏ. Đối với loại người này mà nói, không có khả năng giữ loại thuốc có tính nghiện như vậy được!”
Đường Táp cầm hộp thuốc kia đặt lên lòng bàn tay, đôi mắt nheo lại.
Thấu thiếu gia ở bên cạnh đã nhả ra ba chữ: “Mẹ của tôi!”
Đùng đùng -----! Sét đánh ngang tai1
Nhan tiểu thư lại một lần nữa bị sét đánh rơi vào không gian thần tiên nào luôn rồi!
“Tra xét thế nào rồi?” Hạ Lãng Lãng coi như quan tâm em gái mà dẫn đầu chuyển đề tài: “Tiểu Ngư muội muội có thể thoát khỏi nghi ngờ không?”
“Boss chúng ta ra tay thì làm gì có đạo lý thất thủ chứ!” Bạch Miêu cười: “Lãng Lãng, bây giờ chúng ta thảo luận một vấn đề khác đi.”
“Vấn đề khác?” Lãng Lãng không hiểu.
“Là cái này sao?” Đường Táp chỉ tya vào bao con nhộng, nghiêng đầu hỏi: “ Điều tra coi Tiêu Nhã uống thuốc gì đúng không?”
“Không sai.” Ánh mắt Hôi Miêu chắc chắn: “Biết Tiêu Nhã lên máy bya chỉ có Ngô Viễn An và Ngô Viễn Thâm, nhưng Ngô Viễn An rất tin tưởng Tiêu Nhã, cho nên dù có phát hiện được gì rồi, muốn gϊếŧ cô ta cũng sẽ không dùng phương thức mang tính rêu rao như vậy. Ngô Viễn Thâm mặc dù có quan hệ hơp tác lâu dài với Tiêu Nhã, cũng là người có khả năng sát hại cô ta nhất, nhưng mà, nếu như Ngô Viễn Thâm trước khi lên máy bay đã quyết định diệt trừ Tiêu Nhã, thì đâu cần phái người đưa thuốc đến Long Hoa làm gì, chẳng những bại lộ thân phận, hơn nữa còn gia tăng hiềm nghi lên người mình!”
“Đầu tiên là đưa Tiêu Nhã vào chỗ chết, lợi dụng nhân viên của tổ chức khủng bố” Nam Cung Thấu chỉ vào hình Thương Ưng mang đến, nói: “Máy bay chiến đấu này là hệ Black-60.”
“Black-60.” Thần sắc Bạch Miêu khẽ động, giải thích: “Năm năm trước, cái này chỉ được một nhóm người Nga sản xuất duy nhất, sau đó lại vì bức xạ nghiêm trọng mà chưa từng được tổ chức thẩm định thông qua, nhóm đã báo hỏng, chưa từng được sử dụng. Vào ba năm trước, do tư nhân quân thương đầu cơ trục lợi, chuyển đến tay một nhóm quân thương của Đức, chỉ ba ngày sau đó đã phát hiện một nhóm quân thương chết oan uổng ở một vùng hoang vu nước Đức. Bởi vì nhóm người này có thân phận hiển hách, cho nên vụ này rất chấn động, các tờ báo quốc tế lớn đều đăng tin.”
“Hệ Black sau khi biến mất, trên thế giới liền xuất hiện một tổ chức khủng bố thần bí, lúc đầu họ sử dụng nhiều máy bay Black làm máy bay chiến đấu mà xuất chiến, tạo ra tai nạn trên không, khủng hoảng, cướp bóc, gϊếŧ người đã sớm là chuyện thường như cơm bữa, tổ chức này xuất quỷ nhập tần, các quốc gia liên hiệp thành lậop nhiều tổ chức chống khủng bố tìm kiếm trụ sở của bọn họ, nhưng đáng tiếc là đến giờ vẫn không có thu hoạch gì, ngay đến danh hiệu của tổ chức khủng bố này cũng không biết, quốc tế chống khủng bố đặt danh hiệu dựa vào màu đen đại diện cho tổ chức, gọi tắt là Hắc Chỉ.”
Hôi Miêu đón lời, sắc mặt cũng ngày càng trầm xuống: “Tiêu Nhã chết, lại còn liên quan đến Hắc Chỉ, có thể thấy được, hung thủ sau màn nhất định có quan hệ với tổ chức khủng bố này!”
“Dùng tên giả vì Jack Ngô Viễn Tham không có bất kỳ kiến thức y học gì, cũng không có tiền án buôn lậu ma túy, trước khi vào Ngô thị thì hai bàn tay trắng, thậm chí chỉ là một đứa con riêng bị vứt bỏ. Đối với loại người này mà nói, không có khả năng giữ loại thuốc có tính nghiện như vậy được!”
Đường Táp cầm hộp thuốc kia đặt lên lòng bàn tay, đôi mắt nheo lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.