Bảo Bảo Ngang Ngược: Con Muốn Người Cha Này
Chương 248: Hung thủ dần lộ diện 2
Thiển Mạc Mặc
19/10/2021
Xe lăn. . .
Sau khi Ngô Viễn An nhắc tới chuyện như vậy, Tiểu Ngư ngừng một lát, lập tức nhớ ra.
Đúng vậy, xe lăn.
Lúc cô gặp Lâm Mặc ở căn hộ số 13, quả thật giáo sư Lâm ngồi trên xe lăn!
Có thể ngày đó lúc giáo sư Lâm đi lại vẫn bình thường, chẳng lẽ tật ở chân, sẽ có trường hợp đi ngược với y học lúc tốt lúc xấu như vậy?
"Ngày đó là ngày không trăng", Ngô Viễn An tựa như nhớ tới cái gì nói, "Tôi nhớ hôm tôi đưa anh cả đi trị liệu có một trận mưa rơi xuống. . ."
Tiểu Ngư bận rộn lấy điện thoại ra, điều tra thời tiết hôm người đàn ông xuất hiện trong video giám sát, quả nhiên, hôm đó suốt đêm đều là một trận mưa bão vô cùng lớn.
Tiểu Ngư nắm chặt tay, chịu đựng bất an trong ngực nhảy lên, tiếp tục hỏi, "Như vậy liên quan tới người đưa đoạn ghi âm cho cảnh sát, Ngô tiên sinh có đầu mối gì hay không?"
Sắc mặt Ngô Viễn An căng thẳng, mặt mũi phức tạp biến biến đổi mấy giây, sau đó giống như đã đưa ra quyết định "Là Tiêu Nhã và Jack. Lúc tôi gặp Tiêu Nhã ở phòng dưới lầu, cô ấy nói với tôi, cảnh sát tìm cô ấy nói chuyện, đã hoài nghi lên người cô ấy, cho nên trong đoạn ghi âm tôi mới nói những lời đó để an ủi. Cô ấy đang mang thai đứa trẻ của tôi, máy bay cũng là tôi đặt để cô ấy đi dưỡng thai, nếu như tôi muốn chạy trốn thì bây giờ tôi nên ngồi trên máy bay rồi, đúng không? Chỉ là tôi không ngờ Tiêu Nhã ghi âm lại, còn cấu kết với Jack, cắt ghép đoạn ghi âm để biến thành tang vật gài bẫy tôi! Đến mục đích của bọn họ, tôi cũng không biết, nhưng tôi nghĩ, Jack nhất định không thoát khỏi liên quan với cái chết của anh cả tôi!"
"Cắt ghép?"
Tiểu Ngư theo lời nói của Ngô Viễn An, cố tỏ ra nghi ngờ hỏi ngược lại một tiếng, tiếp, ánh mắt cô lóe lên, làm bộ vừa phải gọi điện thoại, "Này, đúng, vẫn còn ở thành phố F, kết quả kiểm tra cấp độ hai đã có rồi à? Đúng là đã trải qua xử lý tần số và cắt ghép sao? Tốt, đã biết, chứng cớ thu thập xong, ngày mai lập tức trở về đơn vị."
Sau khi Nhan tiểu thư nói xong, liền nhanh chóng cúp điện thoại, đi lên trước, bắt tay với Ngô Viễn An, nói: "Lần này cảm ơn sự phối hợp của Ngô tiên sinh, làm phiền anh rồi, đã chắc chắn đoạn ghi âm này đã trải qua xử lý tần số, chuyện này vô cùng có lợi với tiến triển của vụ án, chúng tôi sẽ lập tức liên lạc bên phía nước Pháp để đón Tiêu tiểu thư về, tìm ra vị Jack tiên sinh và giáo sư Lâm, tiến hành đi sâu vào điều tra."
Ngô Viễn An cầm tay Tiểu Ngư, khó khăn nuốt nước miếng, nói: "Lúc tìm được Nhã. . . Tiêu Nhã, xin cảnh sát các người kịp thời thông báo với tôi, tôi muốn gặp mặt cô ấy một lần."
" Được."
Sau khi Tiểu Ngư nhận lời, Ngô Viễn An cũng không có ở lâu, liền đi ra khỏi phòng, một mình rời đi.
"Tiêu Nhã, Ngô Viễn Thâm là con riêng dùng tên giả là Jack, hằng năm lệ thuộc vào loại thuốc nào đó. . ."
Tiểu Ngư tổng kết thu hoạch hôm nay rồi lấy tấm hình ra, thấp giọng lẩm bẩm, "Còn có vị Lâm Mặc này. . . Giá họa cho Duy An. . . Chuyện này, cách chân tướng không còn xa."
*******
Tiểu Ngư gọi điện thoại cho Lâm Thư Dĩ, hỏi chuyện liên quan tới việc ban đầu Lâm Thư Dĩ nói đồng ý dẫn Duy An đi gặp Lâm Mặc.
"Có một vấn đề tôi muốn biết", Tiểu Ngư cố gắng bình tĩnh hỏi, "Liên quan tới chuyện của Duy An, anh có từng đề cập với cha nuôi của anh hay không?"
Lâm Thư Dĩ yên lặng, hồi tưởng trong chốc lát, đáp, "Ngược lại là chưa từng nói qua, bất quá chỉ có một lần tôi cầm một bài luận văn của Duy An về nhà, đã từng bị cha nuôi của tôi xem qua, hơn nữa hời hợt khen Duy An viết cũng không tệ lắm. Còn lại không còn gì cả."
"Bên trong phần luận văn kia, có thông tin gì liên quan tới Duy An hay không?"
"Tôi nhớ, trừ tên trường học và tên của người thực hiện ra, hẳn là không còn thông tin gì. . ."
"Được rồi. . ." Tiểu Ngư hơi có vẻ thất vọng, "Nếu là như vậy thì bài luận văn đó vẫn còn ở chỗ anh sao? Ngày mai tôi đến trường học tìm anh, hy vọng anh có thể đưa cho tôi nhìn một chút. . ."
"Chờ một chút!" Lâm Thư Dĩ đột nhiên cắt đứt lời cô nói, "Có dãy số! Có dãy số của chiếc điện thoại mà Duy An nhặt được!"
Dãy số!
Tiểu Ngư trợn to mắt, "Anh chắc chắn?"
Sau khi Ngô Viễn An nhắc tới chuyện như vậy, Tiểu Ngư ngừng một lát, lập tức nhớ ra.
Đúng vậy, xe lăn.
Lúc cô gặp Lâm Mặc ở căn hộ số 13, quả thật giáo sư Lâm ngồi trên xe lăn!
Có thể ngày đó lúc giáo sư Lâm đi lại vẫn bình thường, chẳng lẽ tật ở chân, sẽ có trường hợp đi ngược với y học lúc tốt lúc xấu như vậy?
"Ngày đó là ngày không trăng", Ngô Viễn An tựa như nhớ tới cái gì nói, "Tôi nhớ hôm tôi đưa anh cả đi trị liệu có một trận mưa rơi xuống. . ."
Tiểu Ngư bận rộn lấy điện thoại ra, điều tra thời tiết hôm người đàn ông xuất hiện trong video giám sát, quả nhiên, hôm đó suốt đêm đều là một trận mưa bão vô cùng lớn.
Tiểu Ngư nắm chặt tay, chịu đựng bất an trong ngực nhảy lên, tiếp tục hỏi, "Như vậy liên quan tới người đưa đoạn ghi âm cho cảnh sát, Ngô tiên sinh có đầu mối gì hay không?"
Sắc mặt Ngô Viễn An căng thẳng, mặt mũi phức tạp biến biến đổi mấy giây, sau đó giống như đã đưa ra quyết định "Là Tiêu Nhã và Jack. Lúc tôi gặp Tiêu Nhã ở phòng dưới lầu, cô ấy nói với tôi, cảnh sát tìm cô ấy nói chuyện, đã hoài nghi lên người cô ấy, cho nên trong đoạn ghi âm tôi mới nói những lời đó để an ủi. Cô ấy đang mang thai đứa trẻ của tôi, máy bay cũng là tôi đặt để cô ấy đi dưỡng thai, nếu như tôi muốn chạy trốn thì bây giờ tôi nên ngồi trên máy bay rồi, đúng không? Chỉ là tôi không ngờ Tiêu Nhã ghi âm lại, còn cấu kết với Jack, cắt ghép đoạn ghi âm để biến thành tang vật gài bẫy tôi! Đến mục đích của bọn họ, tôi cũng không biết, nhưng tôi nghĩ, Jack nhất định không thoát khỏi liên quan với cái chết của anh cả tôi!"
"Cắt ghép?"
Tiểu Ngư theo lời nói của Ngô Viễn An, cố tỏ ra nghi ngờ hỏi ngược lại một tiếng, tiếp, ánh mắt cô lóe lên, làm bộ vừa phải gọi điện thoại, "Này, đúng, vẫn còn ở thành phố F, kết quả kiểm tra cấp độ hai đã có rồi à? Đúng là đã trải qua xử lý tần số và cắt ghép sao? Tốt, đã biết, chứng cớ thu thập xong, ngày mai lập tức trở về đơn vị."
Sau khi Nhan tiểu thư nói xong, liền nhanh chóng cúp điện thoại, đi lên trước, bắt tay với Ngô Viễn An, nói: "Lần này cảm ơn sự phối hợp của Ngô tiên sinh, làm phiền anh rồi, đã chắc chắn đoạn ghi âm này đã trải qua xử lý tần số, chuyện này vô cùng có lợi với tiến triển của vụ án, chúng tôi sẽ lập tức liên lạc bên phía nước Pháp để đón Tiêu tiểu thư về, tìm ra vị Jack tiên sinh và giáo sư Lâm, tiến hành đi sâu vào điều tra."
Ngô Viễn An cầm tay Tiểu Ngư, khó khăn nuốt nước miếng, nói: "Lúc tìm được Nhã. . . Tiêu Nhã, xin cảnh sát các người kịp thời thông báo với tôi, tôi muốn gặp mặt cô ấy một lần."
" Được."
Sau khi Tiểu Ngư nhận lời, Ngô Viễn An cũng không có ở lâu, liền đi ra khỏi phòng, một mình rời đi.
"Tiêu Nhã, Ngô Viễn Thâm là con riêng dùng tên giả là Jack, hằng năm lệ thuộc vào loại thuốc nào đó. . ."
Tiểu Ngư tổng kết thu hoạch hôm nay rồi lấy tấm hình ra, thấp giọng lẩm bẩm, "Còn có vị Lâm Mặc này. . . Giá họa cho Duy An. . . Chuyện này, cách chân tướng không còn xa."
*******
Tiểu Ngư gọi điện thoại cho Lâm Thư Dĩ, hỏi chuyện liên quan tới việc ban đầu Lâm Thư Dĩ nói đồng ý dẫn Duy An đi gặp Lâm Mặc.
"Có một vấn đề tôi muốn biết", Tiểu Ngư cố gắng bình tĩnh hỏi, "Liên quan tới chuyện của Duy An, anh có từng đề cập với cha nuôi của anh hay không?"
Lâm Thư Dĩ yên lặng, hồi tưởng trong chốc lát, đáp, "Ngược lại là chưa từng nói qua, bất quá chỉ có một lần tôi cầm một bài luận văn của Duy An về nhà, đã từng bị cha nuôi của tôi xem qua, hơn nữa hời hợt khen Duy An viết cũng không tệ lắm. Còn lại không còn gì cả."
"Bên trong phần luận văn kia, có thông tin gì liên quan tới Duy An hay không?"
"Tôi nhớ, trừ tên trường học và tên của người thực hiện ra, hẳn là không còn thông tin gì. . ."
"Được rồi. . ." Tiểu Ngư hơi có vẻ thất vọng, "Nếu là như vậy thì bài luận văn đó vẫn còn ở chỗ anh sao? Ngày mai tôi đến trường học tìm anh, hy vọng anh có thể đưa cho tôi nhìn một chút. . ."
"Chờ một chút!" Lâm Thư Dĩ đột nhiên cắt đứt lời cô nói, "Có dãy số! Có dãy số của chiếc điện thoại mà Duy An nhặt được!"
Dãy số!
Tiểu Ngư trợn to mắt, "Anh chắc chắn?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.