Bảo Bảo Ngang Ngược: Con Muốn Người Cha Này
Chương 242: Tự mình tới thăm 2
Thiển Mạc Mặc
19/10/2021
Lúc Nam Cung Thấu rót nước trà, sau đó thả túi lọc trà vào ly, bốn phía tỏa ra mùi trà nhàn nhạt.
Cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa chậm rãi, hai tiếng cốc cốc hết sức chần chừ.
"Có khách đến", mi mắt Thấu thiếu gia không thèm nhướng lên, bình thản phân phó, "Mở cửa đi."
Tiểu Ngư vô cùng nghi ngờ, nhưng vẫn là được một tiếng, đứng dậy đi mở cửa.
Một khắc cửa mở ra, cô hơi sững sốt một chút.
Mà người trước cửa, hiển nhiên cũng đầy vẻ không hiểu.
Chính là một trong những nam chính bọn họ mới vừa nghe trộm, Ngô Viễn An.
"Xin lỗi. . ." Ngô Viễn An nhíu mày, "Xin hỏi cô là. . . Giang đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố D sao?"
"Hả?" Tiểu Ngư sững sờ lần hai.
Giang đại ca? Ngô Viễn An sao lại đến đây tìm Giang đại ca?
"Cảnh sát Nhan, đừng để cho người ta chờ lâu, còn không mau mời Ngô tiên sinh vào."
Bên trong truyền tới một giọng nam thúc giục, hoàn toàn bất đồng với giọng nói lạnh lùng bình thường, thậm chí còn mang theo mấy phần ôn hòa làm người ta tháo gỡ đề phòng trong lòng, cẩn thận nghe còn mang theo mấy phần chính trực nghiêm nghị.
Tiểu Ngư còn chưa lên tiếng đã thấy Ngô Viễn An với gương mặt u ám đi tới, đi vào phía trong phòng chất vấn với Nam Cung Thấu, "Rốt cuộc các người muốn làm gì?"
"Đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố D, Giang Phàm." Thấu thiếu gia lấy ra chứng nhận cảnh sát, vẻ mặt vô cùng bình thản.
Tiểu Ngư nhìn chứng nhận cảnh sát được ngụy tạo kia, không nói gì nhưng khóe miệng mãnh liệt co rút ——— Này! Thiếu gia hắc đạo, anh giả mạo thật tự nhiên nha!
"Đây là cách đội cảnh sát hình sự thành phố D các người làm việc sao?" Ngô Viễn An hết sức không vui, "Nếu như đã chắc chắn người tình nghi như vậy thì các người có thể đến trực tiếp công ty tôi để tra hỏi và lấy khẩu cung. Tại sao lại đến chỗ này tìm tôi, hơn nữa còn điều tra can thiệp vào cuộc sống riêng của tôi?"
"Ngô tiên sinh, không nên hiểu lầm", giọng Thấu thiếu gia bình thường, rất bình tĩnh giả mạo đội trưởng Giang, "Chúng tôi không có can thiệp vào cuộc sống riêng của Ngô tiên sinh. Chỉ là khoảng tám giờ tối ngày hôm qua, chúng tôi nhận được một cuộc điện thoại mật báo, nói là bảy giờ tối nay ở bên trong căn phòng của khách sạn này ở thành phố F sẽ nhận được chứng cứ có lợi đối với vụ án, vì đề phòng vạn nhất nên tôi mang người trong đội tới kiểm chứng."
"Làm cái gì!" Giọng Ngô Viễn An không thân thiện, "Vụ án đã sắp xác định, bây giờ lại tới hoài nghi tôi sao?"
Cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa chậm rãi, hai tiếng cốc cốc hết sức chần chừ.
"Có khách đến", mi mắt Thấu thiếu gia không thèm nhướng lên, bình thản phân phó, "Mở cửa đi."
Tiểu Ngư vô cùng nghi ngờ, nhưng vẫn là được một tiếng, đứng dậy đi mở cửa.
Một khắc cửa mở ra, cô hơi sững sốt một chút.
Mà người trước cửa, hiển nhiên cũng đầy vẻ không hiểu.
Chính là một trong những nam chính bọn họ mới vừa nghe trộm, Ngô Viễn An.
"Xin lỗi. . ." Ngô Viễn An nhíu mày, "Xin hỏi cô là. . . Giang đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố D sao?"
"Hả?" Tiểu Ngư sững sờ lần hai.
Giang đại ca? Ngô Viễn An sao lại đến đây tìm Giang đại ca?
"Cảnh sát Nhan, đừng để cho người ta chờ lâu, còn không mau mời Ngô tiên sinh vào."
Bên trong truyền tới một giọng nam thúc giục, hoàn toàn bất đồng với giọng nói lạnh lùng bình thường, thậm chí còn mang theo mấy phần ôn hòa làm người ta tháo gỡ đề phòng trong lòng, cẩn thận nghe còn mang theo mấy phần chính trực nghiêm nghị.
Tiểu Ngư còn chưa lên tiếng đã thấy Ngô Viễn An với gương mặt u ám đi tới, đi vào phía trong phòng chất vấn với Nam Cung Thấu, "Rốt cuộc các người muốn làm gì?"
"Đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố D, Giang Phàm." Thấu thiếu gia lấy ra chứng nhận cảnh sát, vẻ mặt vô cùng bình thản.
Tiểu Ngư nhìn chứng nhận cảnh sát được ngụy tạo kia, không nói gì nhưng khóe miệng mãnh liệt co rút ——— Này! Thiếu gia hắc đạo, anh giả mạo thật tự nhiên nha!
"Đây là cách đội cảnh sát hình sự thành phố D các người làm việc sao?" Ngô Viễn An hết sức không vui, "Nếu như đã chắc chắn người tình nghi như vậy thì các người có thể đến trực tiếp công ty tôi để tra hỏi và lấy khẩu cung. Tại sao lại đến chỗ này tìm tôi, hơn nữa còn điều tra can thiệp vào cuộc sống riêng của tôi?"
"Ngô tiên sinh, không nên hiểu lầm", giọng Thấu thiếu gia bình thường, rất bình tĩnh giả mạo đội trưởng Giang, "Chúng tôi không có can thiệp vào cuộc sống riêng của Ngô tiên sinh. Chỉ là khoảng tám giờ tối ngày hôm qua, chúng tôi nhận được một cuộc điện thoại mật báo, nói là bảy giờ tối nay ở bên trong căn phòng của khách sạn này ở thành phố F sẽ nhận được chứng cứ có lợi đối với vụ án, vì đề phòng vạn nhất nên tôi mang người trong đội tới kiểm chứng."
"Làm cái gì!" Giọng Ngô Viễn An không thân thiện, "Vụ án đã sắp xác định, bây giờ lại tới hoài nghi tôi sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.