Chương 132: Đi tắm nước lạnh
Nhật Minh
04/08/2019
Mặc cho lời la mắng của Khánh Tường, bàn tay không yên phận của Minh Hào từ từ vuốt ve bờ vai mảnh khảnh của cô, làn da sáng mịn như đang muốn mời gọi Minh Hào thì phải Anh chàng khẽ cười, sau đó cúi xuống cắn lên vùng xương quai xanh quyến rũ của Khánh Tường khiến cho cô không tự chủ được mà rên nhẹ
- A!
- Anh đói!
Không nhanh không chậm, Minh Hào xoay người Khánh Tường lại, đặt cô ngồi trên đùi của mình, cầm lấy bàn tay thon dài của cô mà đặt vào con quái vật trong quần của mình, sau đó nhướn người hôn lên môi cô
- Đói thì bảo đầu bếp nấu cho ăn
- Nhưng anh muốn ăn em, bà xã
Hai từ bà xã lần đầu tiên thốt ra từ miệng của Minh Hào khiến cho Khánh Tường bất ngờ, hai mắt mở to ra như không tin vào tai mình Cô có thể nhìn thấy được khuôn mặt của Minh Hào ở cự ly gần, ngũ quan tương xứng, nước da hơi rám nắng một chút, toát ra vẻ khỏe mạnh và khắn khỏi
Thần thái này thật khiến nhiều người mê đắm
Như bị thứ gì đó mê hoặc, bàn tay Khánh Tường vô thức vuốt ve cái thứ cộm cộm trong quần của Minh Hào, đầu óc dường như quay cuồng trong nụ hôn ướt át của Minh Hào, anh chàng mạnh mẽ cạy miệng của cô ra, thích thú đùa giỡn cái lưỡi nhỏ nhắn của Khánh Tường, tham lam mút lấy vị ngọt ngọt cũng như đang khuấy động khoang miệng của cô
Đang vuốt ve bờ mông căng tròn của Khánh Tường, bàn tay hư của Minh Hào không kiêng nể gì mà từ từ lần mò lên phía trên, chui tọt vào lớp áo mỏng của cô mà xoa nắn cặp đào tiên mềm mại Bàn tay của Minh Hào rất lạnh, vừa đụng chạm vào đó đã khiến cho cơ thể Khánh Tường run lên nhẹ
- Anh Dừng lại đi, em còn cuộc hẹn nữa
Khánh Tường yếu ớt nói, âm thanh nỉ non bên tai khiến cho Minh Hào không kiềm lòng được nữa, anh chàng lập tức đứng dậy bế bổng Khánh Tường về phía giường ngủ, hoàn toàn không cho cô nàng phản kháng dù là một chút
- Có người nào quan trọng hơn anh sao?
Mạnh mẽ đè Khánh Tường xuống dưới thân, Minh Hào chuẩn bị cởi chiếc đầm vướng víu ra khỏi người Khánh Tường để thực hiện nhiệm vụ cao cả thì cô nàng đã nhanh tay chặn lại, khuôn mặt có hơi bất mãn nhìn anh
- Quan trọng chứ, em đi gặp người yêu của Khánh Duy ấy, đã hẹn người ta rồi không được hủy đâu
- Khánh Duy có người yêu rồi sao?
Bị gương mặt của bà xã làm cho phân tâm, Minh Hào liền bị cuốn vào câu chuyện của cô mà quên mất mình đang làm gì, ừ thì việc của anh vợ cũng nên biết nhiều một chút vậy
Nhân cơ hội Minh Hào sơ hở, Khánh Tường liền nhanh tay vén áo đầm xuống để che đi thứ cần che, khuôn mặt kiều mị nhìn Minh Hào cười cười, sau đó nhướn người lên hôn lên môi Minh Hào coi như là quà đền bù, thân hình nhỏ nhắn len lỏi qua khe hở thoát ra khỏi vòng tay của Minh Hào, cô nhẹ nhàng nói
- Đúng rồi! Bởi vậy em phải đi ngay bây giờ
- Bồi thường tổn thất tinh thần cho anh chỉ bằng một cái hôn? Không đủ, không cho em đi
Minh Hào đen mặt nhìn Khánh Tường, ý muốn nói một cái hôn còn chưa đủ, em đi rồi anh biết làm sao với cái thứ kia đây? Phóng hỏa thì phải biết hạ hỏa chứ
Minh Hào không hài lòng kéo tay Khánh Tường té nhào vào người anh, đôi tay không an phận lần mò vào trong lớp áo mỏng xoa nắn thứ gì đó mềm mềm của cô
Cảm thấy không thể đàm phán nhẹ nhàng với Minh Hào được rồi, Khánh Tường xoay người đè Minh Hào té xuống giường, ban nãy anh đè cô thì bây giờ tới lượt cô phải nằm trên, sau đó hình như vô thức ngồi lên cái thứ hình trụ cưng cứng của Minh Hào nữa chứ
Thôi chết rồi! Không mau là bị ăn thịt thật đấy
Người con gái kiều mị uyển chuyển di chuyển người qua lại, giống như đang khiêu khích sự kiềm chế của Minh Hào thì phải, sau đó nhẹ nhàng nằm đè lên người anh, giọng nói nỉ non quyến rũ của Khánh Tường thì thầm bên tai Minh Hào
- Ông xã, lần sau sẽ bù cho anh sau nhé
Nhân cơ hội Minh Hào vẫn còn ngẩn người vì câu nói vừa rồi của Khánh Tường, đặc biệt là từ "ông xã" phát ra từ cái miệng nhỏ xinh của cô thật sự khiến cho Minh Hào hoang mang
Ông xã? Khánh Tường chịu gọi rồi sao? Giọng nói thật quyến rũ quá đi mất
Đến khi định hình lại chuyện gì đang xảy ra thì Khánh Tường đã cao chạy xa bay mất tiêu rồi, chỉ còn một mình Minh Hào ngồi bơ vơ giữa căn phòng rộng lớn, cúi người nhìn cái thứ đã cương cứng lên trong quần mà không có ai để dập tắt, Minh Hào chỉ biết cười rồi đứng dậy đi về phía phòng tắm
Ôi con mồi tới miệng rồi lại để chạy thoát, bây giờ phải đi tắm nước lạnh để giải quyết Cơ mà đền bù bằng một tiếng "ông xã" cũng không tồi
- -------------
Cầu phiếu cầu like a ~~~~~
- A!
- Anh đói!
Không nhanh không chậm, Minh Hào xoay người Khánh Tường lại, đặt cô ngồi trên đùi của mình, cầm lấy bàn tay thon dài của cô mà đặt vào con quái vật trong quần của mình, sau đó nhướn người hôn lên môi cô
- Đói thì bảo đầu bếp nấu cho ăn
- Nhưng anh muốn ăn em, bà xã
Hai từ bà xã lần đầu tiên thốt ra từ miệng của Minh Hào khiến cho Khánh Tường bất ngờ, hai mắt mở to ra như không tin vào tai mình Cô có thể nhìn thấy được khuôn mặt của Minh Hào ở cự ly gần, ngũ quan tương xứng, nước da hơi rám nắng một chút, toát ra vẻ khỏe mạnh và khắn khỏi
Thần thái này thật khiến nhiều người mê đắm
Như bị thứ gì đó mê hoặc, bàn tay Khánh Tường vô thức vuốt ve cái thứ cộm cộm trong quần của Minh Hào, đầu óc dường như quay cuồng trong nụ hôn ướt át của Minh Hào, anh chàng mạnh mẽ cạy miệng của cô ra, thích thú đùa giỡn cái lưỡi nhỏ nhắn của Khánh Tường, tham lam mút lấy vị ngọt ngọt cũng như đang khuấy động khoang miệng của cô
Đang vuốt ve bờ mông căng tròn của Khánh Tường, bàn tay hư của Minh Hào không kiêng nể gì mà từ từ lần mò lên phía trên, chui tọt vào lớp áo mỏng của cô mà xoa nắn cặp đào tiên mềm mại Bàn tay của Minh Hào rất lạnh, vừa đụng chạm vào đó đã khiến cho cơ thể Khánh Tường run lên nhẹ
- Anh Dừng lại đi, em còn cuộc hẹn nữa
Khánh Tường yếu ớt nói, âm thanh nỉ non bên tai khiến cho Minh Hào không kiềm lòng được nữa, anh chàng lập tức đứng dậy bế bổng Khánh Tường về phía giường ngủ, hoàn toàn không cho cô nàng phản kháng dù là một chút
- Có người nào quan trọng hơn anh sao?
Mạnh mẽ đè Khánh Tường xuống dưới thân, Minh Hào chuẩn bị cởi chiếc đầm vướng víu ra khỏi người Khánh Tường để thực hiện nhiệm vụ cao cả thì cô nàng đã nhanh tay chặn lại, khuôn mặt có hơi bất mãn nhìn anh
- Quan trọng chứ, em đi gặp người yêu của Khánh Duy ấy, đã hẹn người ta rồi không được hủy đâu
- Khánh Duy có người yêu rồi sao?
Bị gương mặt của bà xã làm cho phân tâm, Minh Hào liền bị cuốn vào câu chuyện của cô mà quên mất mình đang làm gì, ừ thì việc của anh vợ cũng nên biết nhiều một chút vậy
Nhân cơ hội Minh Hào sơ hở, Khánh Tường liền nhanh tay vén áo đầm xuống để che đi thứ cần che, khuôn mặt kiều mị nhìn Minh Hào cười cười, sau đó nhướn người lên hôn lên môi Minh Hào coi như là quà đền bù, thân hình nhỏ nhắn len lỏi qua khe hở thoát ra khỏi vòng tay của Minh Hào, cô nhẹ nhàng nói
- Đúng rồi! Bởi vậy em phải đi ngay bây giờ
- Bồi thường tổn thất tinh thần cho anh chỉ bằng một cái hôn? Không đủ, không cho em đi
Minh Hào đen mặt nhìn Khánh Tường, ý muốn nói một cái hôn còn chưa đủ, em đi rồi anh biết làm sao với cái thứ kia đây? Phóng hỏa thì phải biết hạ hỏa chứ
Minh Hào không hài lòng kéo tay Khánh Tường té nhào vào người anh, đôi tay không an phận lần mò vào trong lớp áo mỏng xoa nắn thứ gì đó mềm mềm của cô
Cảm thấy không thể đàm phán nhẹ nhàng với Minh Hào được rồi, Khánh Tường xoay người đè Minh Hào té xuống giường, ban nãy anh đè cô thì bây giờ tới lượt cô phải nằm trên, sau đó hình như vô thức ngồi lên cái thứ hình trụ cưng cứng của Minh Hào nữa chứ
Thôi chết rồi! Không mau là bị ăn thịt thật đấy
Người con gái kiều mị uyển chuyển di chuyển người qua lại, giống như đang khiêu khích sự kiềm chế của Minh Hào thì phải, sau đó nhẹ nhàng nằm đè lên người anh, giọng nói nỉ non quyến rũ của Khánh Tường thì thầm bên tai Minh Hào
- Ông xã, lần sau sẽ bù cho anh sau nhé
Nhân cơ hội Minh Hào vẫn còn ngẩn người vì câu nói vừa rồi của Khánh Tường, đặc biệt là từ "ông xã" phát ra từ cái miệng nhỏ xinh của cô thật sự khiến cho Minh Hào hoang mang
Ông xã? Khánh Tường chịu gọi rồi sao? Giọng nói thật quyến rũ quá đi mất
Đến khi định hình lại chuyện gì đang xảy ra thì Khánh Tường đã cao chạy xa bay mất tiêu rồi, chỉ còn một mình Minh Hào ngồi bơ vơ giữa căn phòng rộng lớn, cúi người nhìn cái thứ đã cương cứng lên trong quần mà không có ai để dập tắt, Minh Hào chỉ biết cười rồi đứng dậy đi về phía phòng tắm
Ôi con mồi tới miệng rồi lại để chạy thoát, bây giờ phải đi tắm nước lạnh để giải quyết Cơ mà đền bù bằng một tiếng "ông xã" cũng không tồi
- -------------
Cầu phiếu cầu like a ~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.