Bảo Bảo, Yêu Anh Chưa?

Chương 260: Quá nhanh quá nguy hiểm

Nhật Minh

08/10/2019

Giật mình choàng tỉnh giấc sau cơn ngủ mê. Khánh Tường mau chóng ngồi bật dậy, một tay ôm lấy đầu, hai mắt nhắm tịt lại vì khó chịu.

Chết tiệt, lại gặp ác mộng nữa rồi.

Vương Nhã từ bên ngoài đi vào. Nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi của Khánh Tường thì lòng có hơi nhói lên một chút. Gương mặt vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng khó gần vốn có. Cô gái này nhẹ nhàng đi tới rồi ngồi xuống bên cạnh. Ánh mắt mê muội nhìn Khánh Tường như bảo bối rồi nói.

- Khó chịu chỗ nào nói chị nghe, chị sẽ kiếm cách giúp em.

Khánh Tường chẳng nói gì cả, chỉ cầm lấy tay của Vương Nhã, đặt nó vào nơi lồng ngực đang đập phập phồng từ nhịp.

Ánh mắt Khánh Tường vô hồn đến lạ, giọng nói cũng lạnh lẽo đi vài phần, cô nói.

- Đau ở đây này, chị có thể giúp em được sao?

Vương Nhã đột nhiên khựng lại trong giây lát khi nghe tới câu nói phảng phất ý thách thức của Khánh Tường. Trong đầu cô ấy đang có một suy nghĩ khá ư là táo bạo.

Trong khi Khánh Tường còn đang chìm đắm trong nỗi mơ hồ của chính mình thì Vương Nhã đã nhanh tay hơn. Cô ấy mau chóng xoay người đè Khánh Tường ngã ngửa về phía sau. Ánh mắt mê muội thích thú nhìn người con gái đang nằm phía dưới.

Vương Nhã nhanh chóng cúi đầu xuống, thì thầm to nhỏ vào tai Khánh Tường vài điều. Cô ấy nói.

- Nếu em thích thì chị chiều.



Mặt đối mặt, khoảng cách dường như thu hẹp lại chỉ trong một nốt nhạc, hành động của Vương Nhã quá nhanh quá nguy hiểm khiến cho Khánh Tường không kịp trở tay. Chỉ biết nằm yên tròn mắt nhìn Vương Nhã khoan thai nằm đè lên người mình.

Bốn cặp mắt chăm chăm nhìn nhau, thời gian dường nhưng đọng lại vậy.

Mãi tới khi Vương Nhã chuẩn bị hôn Khánh Tường thì cô mới sực tỉnh giấc, mau chóng dùng hết sức bình sinh để đẩy Vương Nhã ra khỏi người mình. Nhưng mà sức lực của Khánh Tường dạo này xuống cấp hẳn luôn, cho nên mãi mới có thể khiến cô gái kia xê dịch một chút.

Vương Nhã không nói gì, khóe môi chỉ hơi cong lên, lộ ra nụ cười khá thích thú. Sau đó cũng tự giác rời khỏi người Khánh Tường, không để cho cô phải mất sức quá nhiều.

Nhưng mà, Vương Nhã cũng chẳng rời đi đâu xa mà còn ngồi lại bên cạnh Khánh Tường, bàn tay thon dài mềm mại nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của Khánh Tường, tiếp tục nói.

- Không cần phải hoảng sợ như thế, chỉ là thấy dạo này tâm trạng của em không thoải mái nên muốn chọc cho em vui một chút mà thôi.

Nói xong câu nói giả tạo này, Vương Nhã khẽ hừ lạnh một cái trong bụng.

Không ngờ, có một ngày Vương Nhã phải tìm ra một lý do hết sức ngớ ngẩn này để phủ nhận tình cảm mà mình dành cho người con gái này. Vì cô ấy biết, nếu có thổ lộ bây giờ thì chắc gì Khánh Tường đã chấp nhận? Không khéo lại tạo ra khoảng cách giữa mối quan hệ này mất.

Thời gian chưa thích hợp, chỉ có thể biết chờ đợi thời cơ mà thôi.

Sẽ có một ngày, người con gái này sẽ thuộc về cô, chỉ là của riêng Vương Nhã mà thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bảo Bảo, Yêu Anh Chưa?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook