Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn.
Chương 238: Cô Không Muốn Cái Gì Hết
Hoa Sáng Rực.
21/11/2021
____________________________
Convert+ editor: Mã Mã
"Có chuyện gì sao?" Tư Đồ Dật mở miệng như vừa rồi chưa có chuyện gì xảy ra.
"Đi ăn cơm với em được không?" Tiếng nói ngượng ngùng của Tô Cẩm Vi truyền sang từ đầu máy bên kia, bây giờ cô vẫn đang thực hiện cái quy củ lễ phép mà đã đi theo cô từ bé.
Tư Đồ Dật suy nghĩ một lát, hắn nhìn lên lầu Nhược Nhiên, bình thản từ chối: "Sợ rằng không được! Anh có chuyện rồi."
Lập tức, giọng nói thất vọng của Tô Cẩm Vi truyền ra từ điện thoại: "Vậy cũng được, để lần sau đi."
Tư Đồ Dật đáp một tiếng, cúp điện thoại, không chút phật lòng.
Khóe môi tràn ra ý cười, cầm áo khoác của mình rồi đi ra ngoài, hắn cảm thấy tâm tình thật tốt, muốn đi ra ngoài vui vẻ một chút.
——Ngôn Tình là Thiên Đường——
Đang nhớ lại lúc Tư Đồ Dật rời khỏi phòng mình, Nhược Nhiên hoàn toàn không biết nói gì, chỉ có thể ngây ngốc ngồi ở trong phòng.
Nhược Nhiên quyết định, cô sẽ lên lớp, mình không thể cứ hai ba ngày lại bỏ học thế này được, dù sao, cô cũng muốn học thêm chút kiến thức, sau này tốt rời khỏi Tư Đồ gia, có thể tự mình kiếm sống.
Cô đã quyết định, cô sẽ ném Tư Đồ Dật và Tư Đồ Hiên Nhiên ra đằng sau, không thèm nghĩ cái gì nữa.
Đàn ông của Tư Đồ gia, cô không thích ai hết, cô nghĩ mình nên chăm lo cho cuộc đời mình, đợi một thời gian nữa rồi ra đi.
Thu thập đồ dùng, sau đó bảo tài xế đưa cô lên lớp.
Mỗi một ngày, mỗi người đều làm việc của mình, Nhược Nhiên vẫn theo lịch lên lớp như cũ, sau đó về nhà, ăn cơm và đi ngủ.
Không nhìn thấy Tư Đồ Hiên Nhiên, không nhìn thấy Tư Đồ Dật, cuộc sống như trở về là trước kia.
Cô vẫn vui vẻ giống ngày xưa.
Ba ngày liên tiếp, thỉnh thoảng Tư Đồ Dật và Tư Đồ Hiên Nhiên sẽ trở lại, nhưng cũng không tìm Nhược Nhiên làm phiền.
Ba ngày nay là ba ngày trôi qua yên tĩnh nhất của Nhược Nhiên, không có chuyện gì xảy ra, không ai cãi nhau với ai.
Lại một buổi sáng nữa, lúc này cô còn chưa rời giường, bỗng nhiên có tiếng điện thoại vang lên, cô đưa tay xuống gối, sờ sờ tìm điện thoại.
Convert+ editor: Mã Mã
"Có chuyện gì sao?" Tư Đồ Dật mở miệng như vừa rồi chưa có chuyện gì xảy ra.
"Đi ăn cơm với em được không?" Tiếng nói ngượng ngùng của Tô Cẩm Vi truyền sang từ đầu máy bên kia, bây giờ cô vẫn đang thực hiện cái quy củ lễ phép mà đã đi theo cô từ bé.
Tư Đồ Dật suy nghĩ một lát, hắn nhìn lên lầu Nhược Nhiên, bình thản từ chối: "Sợ rằng không được! Anh có chuyện rồi."
Lập tức, giọng nói thất vọng của Tô Cẩm Vi truyền ra từ điện thoại: "Vậy cũng được, để lần sau đi."
Tư Đồ Dật đáp một tiếng, cúp điện thoại, không chút phật lòng.
Khóe môi tràn ra ý cười, cầm áo khoác của mình rồi đi ra ngoài, hắn cảm thấy tâm tình thật tốt, muốn đi ra ngoài vui vẻ một chút.
——Ngôn Tình là Thiên Đường——
Đang nhớ lại lúc Tư Đồ Dật rời khỏi phòng mình, Nhược Nhiên hoàn toàn không biết nói gì, chỉ có thể ngây ngốc ngồi ở trong phòng.
Nhược Nhiên quyết định, cô sẽ lên lớp, mình không thể cứ hai ba ngày lại bỏ học thế này được, dù sao, cô cũng muốn học thêm chút kiến thức, sau này tốt rời khỏi Tư Đồ gia, có thể tự mình kiếm sống.
Cô đã quyết định, cô sẽ ném Tư Đồ Dật và Tư Đồ Hiên Nhiên ra đằng sau, không thèm nghĩ cái gì nữa.
Đàn ông của Tư Đồ gia, cô không thích ai hết, cô nghĩ mình nên chăm lo cho cuộc đời mình, đợi một thời gian nữa rồi ra đi.
Thu thập đồ dùng, sau đó bảo tài xế đưa cô lên lớp.
Mỗi một ngày, mỗi người đều làm việc của mình, Nhược Nhiên vẫn theo lịch lên lớp như cũ, sau đó về nhà, ăn cơm và đi ngủ.
Không nhìn thấy Tư Đồ Hiên Nhiên, không nhìn thấy Tư Đồ Dật, cuộc sống như trở về là trước kia.
Cô vẫn vui vẻ giống ngày xưa.
Ba ngày liên tiếp, thỉnh thoảng Tư Đồ Dật và Tư Đồ Hiên Nhiên sẽ trở lại, nhưng cũng không tìm Nhược Nhiên làm phiền.
Ba ngày nay là ba ngày trôi qua yên tĩnh nhất của Nhược Nhiên, không có chuyện gì xảy ra, không ai cãi nhau với ai.
Lại một buổi sáng nữa, lúc này cô còn chưa rời giường, bỗng nhiên có tiếng điện thoại vang lên, cô đưa tay xuống gối, sờ sờ tìm điện thoại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.