Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn.
Chương 10: Hắn Dây Dưa Với Người Đàn Bà Yêu Mị Hết Một Đêm.
Hoa Sáng Rực.
29/05/2021
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Phong
Bàn ăn bên kia, Tư Đồ Hiên Nhiên không ngẩng đầu, lật xem tạp chí trong tay.
Hắn vẫn mặc tây trang thẳng, tinh thần sảng khoái, hoàn toàn không nhìn ra tối hôm qua hắn đã dây dưa với một người đàn bà cả một đêm.
Điển trai giống như một thiên thần, vẻ mặt bình thản không chút biểu cảm.
Mỗi một lần Nhược Nhiên thấy Tư Đồ Hiên Nhiên thì trong lòng đều sửng sốt, quả thật người đàn ông này được trời xanh ưu ái.
Gia thế và địa vị hiển hách, con lai phương tây làm cho khuôn mặt đẹp như một vị thần, giống như tất cả những gì đẹp nhất đều cho cô nhìn.
Nhược Nhiên đi tới, ngồi xuống bên cạnh hắn, nhìn bánh kem, bánh mì trên bàn.
"Yến hội đêm nay, tôi sẽ tới đón cô sớm, nhớ chuẩn bị quần áo thật tốt!"
Hắn nói với cô như kiểu nói chuyện bàn công việc, giọng nói không hề thay đổi.
"Dạ" Nhược Nhiên đáp, tiếng nói hơi khàn khàn.
Tư Đồ Hiên Nhiên ngẩng đầu, ngước mắt nhìn về phía Nhược Nhiên.
"Mắt sao vậy!" Khi Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn đôi mắt sưng đỏ của Nhược Nhiên thì sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi.
"Cô định để tôi mang người đi như thế này sao, sau đó để cho kí giả viết tinh thần thiếu phu nhân của Tư Đồ gia không tốt nên khóc sưng mắt sao!" Giọng nói của Tư Đồ Hiên Nhiên bỗng nhiên thay đổi thành lạnh.
Nhược Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía vẻ mặt tức giận của Tư Đồ Hiên Nhiên.
"Tôi sẽ xử lý thật tốt khi đi tiệc rượu!" Thấy hắn như vậy, Nhược Nhiên bất mãn cau mi lại.
"Trầm Nhược Nhiên, tốt nhất là cô nên làm vậy!" Tư Đồ Hiên Nhiên đột nhiên khép lại quyển tạp chí.
Nhược Nhiên nhìn hắn một cái, sau đó không nhanh không chậm từ từ ăn bữa sáng của mình.
Thấy vẻ mặt bình tĩnh của cô lại khiến cho Tư Đồ Hiên Nhiên tức giận.
Không biết chuyện gì xảy ra, hắn luôn thấy cô bình tĩnh thản nhiên đối mặt với mình.
Cầm lấy bánh kem trên bàn, hắn bất mãn cắn một miếng, mắt chăm chú nhìn chằm chằm Nhược Nhiên.
Ăn xong bữa sáng, Tư Đồ Hiên Nhiên vội vã đến công ty, Nhược Nhiên nhìn biệt thự trống trải không người, đột nhiên cô cảm thấy buồn chán.
Mình thật giống một con chim hoàng yến được nuôi trong lồng vàng của Tư Đồ gia.
Cô không thể đi ra ngoài, bởi nó liên quan đến danh dự của Tư Đồ gia. Vì vậy, Tư Đồ Hiên Nhiên không cho Nhược Nhiên đi ra ngoài.
Editor: Phong
Bàn ăn bên kia, Tư Đồ Hiên Nhiên không ngẩng đầu, lật xem tạp chí trong tay.
Hắn vẫn mặc tây trang thẳng, tinh thần sảng khoái, hoàn toàn không nhìn ra tối hôm qua hắn đã dây dưa với một người đàn bà cả một đêm.
Điển trai giống như một thiên thần, vẻ mặt bình thản không chút biểu cảm.
Mỗi một lần Nhược Nhiên thấy Tư Đồ Hiên Nhiên thì trong lòng đều sửng sốt, quả thật người đàn ông này được trời xanh ưu ái.
Gia thế và địa vị hiển hách, con lai phương tây làm cho khuôn mặt đẹp như một vị thần, giống như tất cả những gì đẹp nhất đều cho cô nhìn.
Nhược Nhiên đi tới, ngồi xuống bên cạnh hắn, nhìn bánh kem, bánh mì trên bàn.
"Yến hội đêm nay, tôi sẽ tới đón cô sớm, nhớ chuẩn bị quần áo thật tốt!"
Hắn nói với cô như kiểu nói chuyện bàn công việc, giọng nói không hề thay đổi.
"Dạ" Nhược Nhiên đáp, tiếng nói hơi khàn khàn.
Tư Đồ Hiên Nhiên ngẩng đầu, ngước mắt nhìn về phía Nhược Nhiên.
"Mắt sao vậy!" Khi Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn đôi mắt sưng đỏ của Nhược Nhiên thì sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi.
"Cô định để tôi mang người đi như thế này sao, sau đó để cho kí giả viết tinh thần thiếu phu nhân của Tư Đồ gia không tốt nên khóc sưng mắt sao!" Giọng nói của Tư Đồ Hiên Nhiên bỗng nhiên thay đổi thành lạnh.
Nhược Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía vẻ mặt tức giận của Tư Đồ Hiên Nhiên.
"Tôi sẽ xử lý thật tốt khi đi tiệc rượu!" Thấy hắn như vậy, Nhược Nhiên bất mãn cau mi lại.
"Trầm Nhược Nhiên, tốt nhất là cô nên làm vậy!" Tư Đồ Hiên Nhiên đột nhiên khép lại quyển tạp chí.
Nhược Nhiên nhìn hắn một cái, sau đó không nhanh không chậm từ từ ăn bữa sáng của mình.
Thấy vẻ mặt bình tĩnh của cô lại khiến cho Tư Đồ Hiên Nhiên tức giận.
Không biết chuyện gì xảy ra, hắn luôn thấy cô bình tĩnh thản nhiên đối mặt với mình.
Cầm lấy bánh kem trên bàn, hắn bất mãn cắn một miếng, mắt chăm chú nhìn chằm chằm Nhược Nhiên.
Ăn xong bữa sáng, Tư Đồ Hiên Nhiên vội vã đến công ty, Nhược Nhiên nhìn biệt thự trống trải không người, đột nhiên cô cảm thấy buồn chán.
Mình thật giống một con chim hoàng yến được nuôi trong lồng vàng của Tư Đồ gia.
Cô không thể đi ra ngoài, bởi nó liên quan đến danh dự của Tư Đồ gia. Vì vậy, Tư Đồ Hiên Nhiên không cho Nhược Nhiên đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.