Chương 59: Tiểu bảo bối
Tiểu Cát
11/07/2018
"Nghe cho rõ đây, nếu anh dám làm gì cô ấy thì đừng có trách tôi"- cậu túm cổ áo hắn
"Cậu cũng chẳng phải là người yêu cô ấy, tôi làm gì thì cậu có quyền xen vào sao?"- hắn
"Này này hai người.."- anh
"Nhưng người cô ấy yêu là tôi, và tôi cũng như vậy"- cậu
"Nếu cô ấy yêu cậu thì sao hai người không trở thành người yêu đi?"
"Cô ấy cần thời gian suy nghĩ"
"Còn suy nghĩ gì nữa?! Rõ ràng là cậu chỉ đang tự lừa dối bản thân thôi"
"Im miệng"- cậu quát
"Sao thế? Bị nói trúng tim đen hay sao?"
"Tôi bảo anh im miệng"- cậu vung tay lên đấm hắn một cái khiến hắn ngã nhào xuống đất
"Thần Vũ đủ rồi"- anh giữ cậu lại
"Buông tao ra"- cậu vùng vẫy
"Vũ, anh bình tĩnh đi"- Thần Phong
"Hừ, tôi cảnh cáo anh nếu anh còn nói nhăng nói cuội thì đừng trách tại sao tôi không khách khí"- cậu bỏ đi
"Chị về phòng với anh ấy đi"- Quỳnh Chi nói với Hà Trang
"Mọi người có thể về phòng được rồi đấy"- nhỏ
"Chúng ta đi thôi"- anh
_Sau khi mọi người đi khỏi cô mới bước ra từ phòng tắm thì thấy hắn ngồi gục đầu ở dưới đất
"Anh không sao chứ?"- cô ngồi xuống trước mặt hắn
"Em thử bị đấm như tôi xem liệu có đau không?"- hắn
"Xìiiiiii, tôi chỉ hỏi thôi"- cô định đứng dậy thì bị hắn kéo ngã vào lòng mình
"Em là đang quan tâm tôi hay sao?"
"Kh...không thèm. Dù anh có bị đánh chết tôi cũng không thèm quan tâm"
"Thật chứ?! Em biết là mình nói dối tệ lắm không?"
"Ai thèm nói dối anh chứ?"
"Em đấy chứ ai?"
"Tôi mới không thèm nói dối"- cô đỏ mặt
"Vậy sao em lại đỏ mặt?"
"C..có sao?"
"Ngốc ạ, dù em có như thế nào thì em chỉ cần hỏi một câu như vậy là tôi vui rồi"- hắn buông cô ra đứng dậy đi vào phòng tắm
(Lúc nào cũng chọc tôi cái tên đáng ghét nhà anh)- cô mỉm cười
_Trong khi hắn tắm cũng chưa ai gọi đi ăn thế là cô nhảy lên giường cầm điện thoại nghịch. Bỗng nhiên điện thoại hắn rung lên, lúc đầu cô mặc kệ nhưng hai, ba lần sau nó vẫn rung, không kìm được sự bực mình cô cầm lấy điện thoại hắn định trực tiếp ngắt đi thì thấy cái tên "Tiểu Bảo Bối
"Cậu cũng chẳng phải là người yêu cô ấy, tôi làm gì thì cậu có quyền xen vào sao?"- hắn
"Này này hai người.."- anh
"Nhưng người cô ấy yêu là tôi, và tôi cũng như vậy"- cậu
"Nếu cô ấy yêu cậu thì sao hai người không trở thành người yêu đi?"
"Cô ấy cần thời gian suy nghĩ"
"Còn suy nghĩ gì nữa?! Rõ ràng là cậu chỉ đang tự lừa dối bản thân thôi"
"Im miệng"- cậu quát
"Sao thế? Bị nói trúng tim đen hay sao?"
"Tôi bảo anh im miệng"- cậu vung tay lên đấm hắn một cái khiến hắn ngã nhào xuống đất
"Thần Vũ đủ rồi"- anh giữ cậu lại
"Buông tao ra"- cậu vùng vẫy
"Vũ, anh bình tĩnh đi"- Thần Phong
"Hừ, tôi cảnh cáo anh nếu anh còn nói nhăng nói cuội thì đừng trách tại sao tôi không khách khí"- cậu bỏ đi
"Chị về phòng với anh ấy đi"- Quỳnh Chi nói với Hà Trang
"Mọi người có thể về phòng được rồi đấy"- nhỏ
"Chúng ta đi thôi"- anh
_Sau khi mọi người đi khỏi cô mới bước ra từ phòng tắm thì thấy hắn ngồi gục đầu ở dưới đất
"Anh không sao chứ?"- cô ngồi xuống trước mặt hắn
"Em thử bị đấm như tôi xem liệu có đau không?"- hắn
"Xìiiiiii, tôi chỉ hỏi thôi"- cô định đứng dậy thì bị hắn kéo ngã vào lòng mình
"Em là đang quan tâm tôi hay sao?"
"Kh...không thèm. Dù anh có bị đánh chết tôi cũng không thèm quan tâm"
"Thật chứ?! Em biết là mình nói dối tệ lắm không?"
"Ai thèm nói dối anh chứ?"
"Em đấy chứ ai?"
"Tôi mới không thèm nói dối"- cô đỏ mặt
"Vậy sao em lại đỏ mặt?"
"C..có sao?"
"Ngốc ạ, dù em có như thế nào thì em chỉ cần hỏi một câu như vậy là tôi vui rồi"- hắn buông cô ra đứng dậy đi vào phòng tắm
(Lúc nào cũng chọc tôi cái tên đáng ghét nhà anh)- cô mỉm cười
_Trong khi hắn tắm cũng chưa ai gọi đi ăn thế là cô nhảy lên giường cầm điện thoại nghịch. Bỗng nhiên điện thoại hắn rung lên, lúc đầu cô mặc kệ nhưng hai, ba lần sau nó vẫn rung, không kìm được sự bực mình cô cầm lấy điện thoại hắn định trực tiếp ngắt đi thì thấy cái tên "Tiểu Bảo Bối
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.