Chương 91
Ngoc Mi Tran
20/11/2024
Trong gian đoạn nước rút căng thẳng này, mọi bước đi đều phải tính toán thật kĩ lưỡng. Sau khi họp xong Ám Nguyệt liền chìm vào giấc ngủ, cô phải dưỡng sức thật tốt để bắt đầu những ngày ngập tràn sóng gió.
Buổi huấn luyện trong trận giả hôm trước bị lùi lại hẳn một ngày nên hôm nay Tiết Tử Minh sắp xếp cho cô cùng nhóm Đại Ngưu luyện sức bền và tốc độ. Đoạn đường 100m được lắp đặt rất nhiều bẫy và chướng ngại vật. Thời gian quy định 12 giây, hết 12 giây mũi tên từ hai bên sẽ được bắn ra như mưa. Đầu mũi tên đều đã được mài không nhọn nhưng trúng vào da thịt cũng rất đau. Tất cả đều vào vị trí khởi động chuẩn bị sẵn sàng, năm người một lượt.
"Bắt đầu." Tiết Tử Minh đứng một bên quan sát bấm thời gian.
Lượt đầu tiên, kết thúc sau mười giây.
Lượt thứ hai, hoàn thành sau chín giây.
Lượt thứ ba cũng không ai chạm mốc 13 giây, mũi tên không có cơ hội được xuất hiện.
Cho đến lượt Ám Nguyệt, Tiết Tử Minh cố tình để cô một mình.
"Bắt đầu."
Ám Nguyệt đã vào thế chuẩn bị, ổn định nhịp thở bắt đầu chạy.
Dáng người nhỏ nhắn luồn lách qua những chướng ngại vật, tốc độ cũng rất nhanh, xuất sắc hoàn thành với thời gian mười giây tám mươi ba tích tắc.
Vòng huấn luyện tiếp theo, chướng ngại vật được thu lại thay vào đó là những mũi tên được bắn ra bất ngờ. Thời gian tối đa là 12 giây. Từng người một bắt đầu, cho tới lượt Ám Nguyệt đã là mười phút sau.
Vòng này so với vòng trước dễ hơn vì chỉ cần chạy thẳng nhưng đòi hỏi trực giác, thị giác, thính giác nhạy bến kết hợp lại với nhau bởi những mũi tên sẽ lao ra một cách bất ngờ.
Chín giây bảy lăm tích tắc, Ám Nguyệt vượt qua vòng này một cách dễ dàng. Còn nhanh hơn so với vòng đầu.
Vòng thứ ba độ khó nhân đôi kết hợp cả chướng ngại vật và mũi tên. Thời gian tối đa mười lăm giây.
Ám Nguyệt quan sát rất kĩ những người huấn luyện trước, dường như đã nắm được quy luật khoé môi cô khẽ nhếch lên.
"Đến lượt cô rồi, còn ngây ra đó làm gì?"
Ám Nguyệt thu lại ý cười, bắt vào vị trí, bởi vì đã nắm được quy luật khi mũi tên bay ra nên vòng này đối với cô không có gì là khó.
Kết thúc buổi tập cũng đã đến giờ ăn trưa, Tiết Tử Minh phổ biến qua lịch huấn luyện buổi chiều rồi rời đi.
Ám Nguyệt đang ngồi kiên nhẫn nhặt bỏ hành lá từ khay đồ ăn của mình qua một bên, chợt cảm nhận được gì đó liền ngẩng mặt lên.
"Nhìn tôi làm gì?" Ba cặp mắt phía đối diện và hai cặp mắt bên cạnh đang nhìn cô chằm chằm.
"Cô càng ngày càng lợi hại hơn 1 chút."
"Tôi bắt đầu nghi ngờ cô chỉ đang che giấu năng lực, nếu không thì sao có thể tiến bộ nhanh vậy được?"
"Thực ra tôi.." Ám Nguyệt buông đũa tỏ ra thần bí nhìn quét qua mỗi người bọn họ một lượt. Thấy ai cũng căng thẳng chờ đợi câu trả lời, cô bật cười: "Tiết Tử Minh tên khốn đó ngày nào cũng bắt tôi chạy năm vòng sân buổi sáng nguyên cả tháng lại cộng thêm việc dáng người tôi nhỏ nhắn hơn so với các anh. Nên đương nhiên có thể qua vòng rồi, với lại tôi sợ đau."Xung quanh cười xuỳ một tiếng rồi chuyển chủ đề. Tất nhiên bọn họ không ngốc, cô hết lần này đến lần khác phủ nhận
nếu còn tiếp tục đi sâu sẽ gây mất hoà khí.
Còn chưa hết thời gian nghỉ trưa, tiếng còi báo động đã vang lên.
"Có chuyện gì vậy?"
"Tôi cũng không rõ."
Năm phút sau tất cả người có mặt tại căn cứ đều tập hợp xếp hàng nghiêm chỉnh.
Từ Triết đích thân ra lệnh hai người khống chế bắt cô lại: "Đưa cô ta lên đây.
"Tôi?"
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, hết thảy làm cho đám Đại Ngưu ngơ ngác.
Ám Nguyệt bị hai kẻ kia thô bạo ném xuống trước chân Từ Triết và Tiết Tử Minh.
"Đêm qua khu phòng an ninh có kẻ đột nhập gây ra nhiễm sóng khiến thông tin mật bị rò rỉ. Hình ảnh cuối cùng thu lại được chính là cô ta."
"Nói đi cô có âm mưu gì?"
"Tôi? Tôi không có"
Từ Triết tức giận đạp vào bả vai cô một cái khiến cô ngã lăn vài vòng.
Đại Ngưu và Cửu Trạch nhìn nhau: "Chuyện này là sao?"
"Đưa cô ta đến phòng thẩm vấn"
Ám Nguyệt chật vật đứng dậy ôm bả vai, tay lập tức bị hai tên to con khống chế đưa đi.
"Bắt đầu từ nay tăng cường canh gác nghiêm ngặt."
"Rõ."
Ám Nguyệt vừa bị áp giải vào phòng thẩm vấn được một lát thì Từ Triết và Tiết Tử Minh cũng đến.Anh ta cho lui hết thuộc hạ rồi khoá cửa, nhấn nút khởi động cách âm và vô hiệu hoá các thiết bị ghi hình, ghi âm.
"Thành thật xin lỗi ban nãy chỉ là vạn bất đắc dĩ. Cô không sao chứ?" Từ Triết cúi người xin lỗi cô, ban nãy vì để diễn cho thật nên lực chân cũng không hề nhẹ.
"Không sao, tốt lắm."
Chuyện bị rò rỉ tin mật chỉ là phóng đại nhưng có kẻ đột nhập vô phòng an ninh là thật.
"Từ ca, chuyện này..." Tiết Tử Minh không hay biết gì, bị xoay vòng vòng đến chóng mặt.
Vì kế hoạch này cần sự hợp tác của Tiết Tử Minh nên cô cũng không muốn che giấu thân phận của mình với hắn, dù sao sớm muộn gì hắn cũng biết.
"Vị này là Ám Nguyệt người bên cạnh lão đại." Từ Triết dùng vài câu nói vắn tắt mọi chuyện cho Tiết Tử Minh.
Anh ta nghe xong thì ngây người sau đó mở to mắt: "Thì ra là vậy" Những khúc mắc trong lòng anh ta cuối cùng cũng được giải đáp.
Buổi huấn luyện trong trận giả hôm trước bị lùi lại hẳn một ngày nên hôm nay Tiết Tử Minh sắp xếp cho cô cùng nhóm Đại Ngưu luyện sức bền và tốc độ. Đoạn đường 100m được lắp đặt rất nhiều bẫy và chướng ngại vật. Thời gian quy định 12 giây, hết 12 giây mũi tên từ hai bên sẽ được bắn ra như mưa. Đầu mũi tên đều đã được mài không nhọn nhưng trúng vào da thịt cũng rất đau. Tất cả đều vào vị trí khởi động chuẩn bị sẵn sàng, năm người một lượt.
"Bắt đầu." Tiết Tử Minh đứng một bên quan sát bấm thời gian.
Lượt đầu tiên, kết thúc sau mười giây.
Lượt thứ hai, hoàn thành sau chín giây.
Lượt thứ ba cũng không ai chạm mốc 13 giây, mũi tên không có cơ hội được xuất hiện.
Cho đến lượt Ám Nguyệt, Tiết Tử Minh cố tình để cô một mình.
"Bắt đầu."
Ám Nguyệt đã vào thế chuẩn bị, ổn định nhịp thở bắt đầu chạy.
Dáng người nhỏ nhắn luồn lách qua những chướng ngại vật, tốc độ cũng rất nhanh, xuất sắc hoàn thành với thời gian mười giây tám mươi ba tích tắc.
Vòng huấn luyện tiếp theo, chướng ngại vật được thu lại thay vào đó là những mũi tên được bắn ra bất ngờ. Thời gian tối đa là 12 giây. Từng người một bắt đầu, cho tới lượt Ám Nguyệt đã là mười phút sau.
Vòng này so với vòng trước dễ hơn vì chỉ cần chạy thẳng nhưng đòi hỏi trực giác, thị giác, thính giác nhạy bến kết hợp lại với nhau bởi những mũi tên sẽ lao ra một cách bất ngờ.
Chín giây bảy lăm tích tắc, Ám Nguyệt vượt qua vòng này một cách dễ dàng. Còn nhanh hơn so với vòng đầu.
Vòng thứ ba độ khó nhân đôi kết hợp cả chướng ngại vật và mũi tên. Thời gian tối đa mười lăm giây.
Ám Nguyệt quan sát rất kĩ những người huấn luyện trước, dường như đã nắm được quy luật khoé môi cô khẽ nhếch lên.
"Đến lượt cô rồi, còn ngây ra đó làm gì?"
Ám Nguyệt thu lại ý cười, bắt vào vị trí, bởi vì đã nắm được quy luật khi mũi tên bay ra nên vòng này đối với cô không có gì là khó.
Kết thúc buổi tập cũng đã đến giờ ăn trưa, Tiết Tử Minh phổ biến qua lịch huấn luyện buổi chiều rồi rời đi.
Ám Nguyệt đang ngồi kiên nhẫn nhặt bỏ hành lá từ khay đồ ăn của mình qua một bên, chợt cảm nhận được gì đó liền ngẩng mặt lên.
"Nhìn tôi làm gì?" Ba cặp mắt phía đối diện và hai cặp mắt bên cạnh đang nhìn cô chằm chằm.
"Cô càng ngày càng lợi hại hơn 1 chút."
"Tôi bắt đầu nghi ngờ cô chỉ đang che giấu năng lực, nếu không thì sao có thể tiến bộ nhanh vậy được?"
"Thực ra tôi.." Ám Nguyệt buông đũa tỏ ra thần bí nhìn quét qua mỗi người bọn họ một lượt. Thấy ai cũng căng thẳng chờ đợi câu trả lời, cô bật cười: "Tiết Tử Minh tên khốn đó ngày nào cũng bắt tôi chạy năm vòng sân buổi sáng nguyên cả tháng lại cộng thêm việc dáng người tôi nhỏ nhắn hơn so với các anh. Nên đương nhiên có thể qua vòng rồi, với lại tôi sợ đau."Xung quanh cười xuỳ một tiếng rồi chuyển chủ đề. Tất nhiên bọn họ không ngốc, cô hết lần này đến lần khác phủ nhận
nếu còn tiếp tục đi sâu sẽ gây mất hoà khí.
Còn chưa hết thời gian nghỉ trưa, tiếng còi báo động đã vang lên.
"Có chuyện gì vậy?"
"Tôi cũng không rõ."
Năm phút sau tất cả người có mặt tại căn cứ đều tập hợp xếp hàng nghiêm chỉnh.
Từ Triết đích thân ra lệnh hai người khống chế bắt cô lại: "Đưa cô ta lên đây.
"Tôi?"
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, hết thảy làm cho đám Đại Ngưu ngơ ngác.
Ám Nguyệt bị hai kẻ kia thô bạo ném xuống trước chân Từ Triết và Tiết Tử Minh.
"Đêm qua khu phòng an ninh có kẻ đột nhập gây ra nhiễm sóng khiến thông tin mật bị rò rỉ. Hình ảnh cuối cùng thu lại được chính là cô ta."
"Nói đi cô có âm mưu gì?"
"Tôi? Tôi không có"
Từ Triết tức giận đạp vào bả vai cô một cái khiến cô ngã lăn vài vòng.
Đại Ngưu và Cửu Trạch nhìn nhau: "Chuyện này là sao?"
"Đưa cô ta đến phòng thẩm vấn"
Ám Nguyệt chật vật đứng dậy ôm bả vai, tay lập tức bị hai tên to con khống chế đưa đi.
"Bắt đầu từ nay tăng cường canh gác nghiêm ngặt."
"Rõ."
Ám Nguyệt vừa bị áp giải vào phòng thẩm vấn được một lát thì Từ Triết và Tiết Tử Minh cũng đến.Anh ta cho lui hết thuộc hạ rồi khoá cửa, nhấn nút khởi động cách âm và vô hiệu hoá các thiết bị ghi hình, ghi âm.
"Thành thật xin lỗi ban nãy chỉ là vạn bất đắc dĩ. Cô không sao chứ?" Từ Triết cúi người xin lỗi cô, ban nãy vì để diễn cho thật nên lực chân cũng không hề nhẹ.
"Không sao, tốt lắm."
Chuyện bị rò rỉ tin mật chỉ là phóng đại nhưng có kẻ đột nhập vô phòng an ninh là thật.
"Từ ca, chuyện này..." Tiết Tử Minh không hay biết gì, bị xoay vòng vòng đến chóng mặt.
Vì kế hoạch này cần sự hợp tác của Tiết Tử Minh nên cô cũng không muốn che giấu thân phận của mình với hắn, dù sao sớm muộn gì hắn cũng biết.
"Vị này là Ám Nguyệt người bên cạnh lão đại." Từ Triết dùng vài câu nói vắn tắt mọi chuyện cho Tiết Tử Minh.
Anh ta nghe xong thì ngây người sau đó mở to mắt: "Thì ra là vậy" Những khúc mắc trong lòng anh ta cuối cùng cũng được giải đáp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.