Chương 100: Ám sát.
PunPun
04/01/2021
Rất nhanh sau đó cả hai đều dùng xong bữa sáng. Huyền Thiên Băng thanh toán tất cả chi phí bữa ăn xong thì họ lại đi chơi, đi mua sắm đủ thứ. Tóm lại suốt cả một ngày hôm nay họ không ăn thì chính là chơi, không chơi thì chính là mua sắm đi dạo phố các thứ.
Những ngày sau lại cứ thế trôi qua, một ngày với vòng tuần hoàn ngủ \- ăn \- chơi lặp lại. Vì hiện tại Huyền Thiên Băng cũng Lãnh Vân Hiên rất rảnh và hoàn toàn không có việc gì để làm nên mới có vụ ăn chơi không kể giờ giấc như thế. Lãnh Vân Hiên rất hiếm khi được thảnh thơi như này nên cũng rất hưởng lợi.
Những ngày kế trôi qua thì không có gì đặc biệt, cũng chỉ là đi quanh quẩn xong lại ăn chơi các kiểu thôi. Nhưng đến hôm nay, trên đường Huyền Thiên Băng rất không may mắn gặp phải một vài sát thủ.
“ Bà chị già, có phát hiện ra là bao nhiêu người không? ” Lãnh Vân Hiên hỏi nói, họ đang mua sắm trong trung tâm thương mại thì đã phát giác được có người theo dõi liền tương kế tựu kế vào một nơi hẻo lánh cho họ lộ diện xem sao. Dù sao cũng đang ngứa tay ngứa chân vì lâu này không vận động mà.
“ Trên dưới không quá năm người. ” Huyền Thiên Băng quan sát một chút rồi trả lời, nhìn bọn người này chỉ tầm sát thủ đánh thuê thôi chứ cũng chẳng phải sát thủ chuyên nghiệp nữa.
“ Ra đây đi! Tôi đã thấy nơi các người núp rồi. ” Lãnh Vân Hiên hét to, không hề có chút gì là cẩn thận hay kiêng dè. Chắc chắn vì Lãnh Vân Hiên biết trình độ của những tên lính đánh thuê này nó ở một cái tầm khá thấp nên cũng chẳng phải lo lắng gì, đối kháng trực tiếp cũng không sao.
Đám lính đánh thuê nghe xong liền có chút hốt hoảng, quả nhiên là không hề có phong thái của sát thủ chuyên mà! Mặc dù Lãnh Vân Hiên đã chủ động gây chiến nhưng đám lính đấy vẫn một mực không ra.
“ Núp như vậy thì có gì vui? ” Lãnh Vân Hiên thật không hiểu nổi, đi giết người mà núp núp rồi lại bị người ta phát hiện xong rồi lại trốn luôn không ra là như nào? Nếu thế thì sao không ở nhà luôn đi! Còn bày đặt đi giết người, không biết xấu hổ! Đã không có chuyên môn lại không có thực lực, thật là làm mất mặt giới lính đánh thuê, sát thủ mà!
“ Nhanh lên, tôi muốn về nhà rồi. ” Huyền Thiên Băng vội vã nói, cô chuẩn bị ra tay thì đã bị Lãnh Vân Hiên cản lại.
“ Chờ đã, chị không được đánh! Để tôi xử lý đám người này. Chị cứ ngồi im xem kịch là được. Lùi ra 2,5m đi. ” Lãnh Vân Hiên nở nụ cười gian manh, đây là muốn làm việc xấu rồi! Cậu lấy ra 3 viên thuốc màu trắng quăng đến chỗ họ đang núp thì rất nhanh sau đó một làng khói trắng lan ra khắp nơi.
“ Gì vậy? Thứ này là..? Của Quỷ Y sao? ” Huyền Thiên Băng vừa quan sát vừa nói, những cái viên tròn tròn nhỏ nhỏ này cảm thấy thật quá quen mắt đi, chỉ có Quỷ Y mới điều chế ra cái thứ này thôi.
“ Đúng rồi mấy viên này đều của Quỷ Y cả. Anh ấy bảo mang theo phòng hờ chị có việc gì thì lấy ra sử dụng. Chị nhìn xem kết quả đi, độc này Quỷ Y chế cũng đủ ác thật! ” Lãnh Vân Hiên nhìn tất cả, nếu không chết trên mái nhà thì cũng sẽ chết từ trên bay xuống và quan trọng là có 2 người chỉ còn mỗi bộ xương thôi.
“ Chậc.. Thật là hả dạ! ” Lãnh Vân Hiên tiếp tục nói, cậu cảm thấy rất hài lòng với kết quả này chứ hoàn toàn không một chút gì bày tỏ lòng sự tội nghiệp hoặc ít nhất là lòng thương hại nhưng không, bởi cậu biết nếu địch không có kết quả cay đắng này thì chắc chắn người có kết quả này là chính chúng ta! Nhân từ với kẻ thù chính là tàn nhẫn với bản thân! Chính vì thế Lãnh Vân Hiên cậu sẽ khác bao giờ thương hại kẻ thù, và cũng sẽ không áp dụng định lý ‘ kẻ thù của kẻ thù là bạn ’ đâu. Vì khi nào họ lật lọng thì chắc chắn chúng ta không thể biết được!
“ Đi về. ” Huyền Thiên Băng nghiệm thu kết quả xong cũng chẳng nói lời nào, cô chỉ nói hai từ ‘ đi về ’ để Lãnh Vân Hiên biết mà đi theo thôi.
“ Được được, tới liền đây! ” Lãnh Vân Hiên chạy theo sau. Hai người họ chỉ đi dạo một chút sau bữa ăn nhưng lại gặp phải một số người ngu ngốc thì thật là..! Xui xẻo chăng?
\[…\] Biệt thự.
Về đến biệt thự chưa được bao lâu thì đã có tiếng chuông điện thoại reo lên.
\* Reng.. \* Huyền Thiên Băng nhìn một lúc rồi nghe máy.
\- Alo? \(Băng\)
\- Dạ tỷ? Có việc khẩn! Hai ngày sau chị tuyệt đối đừng ra ngoài! \(Zack\)
\- Việc gì? \(Băng\)
Huyền Thiên Băng vừa nghe Zack nói cô liền bật loa ngoài lên cho Lãnh Vân Hiên nghe cùng, không khéo lại hỏi thì cô chẳng nói lại đâu.
\- Có một người vẫn luôn thuê sát thủ đến ám sát chị, người đấy đã thuê những người có máu mặt trong bảng xếp hạng sát thủ của một số bang lớn. Đơn giết chị cũng đã được gửi đến tổng bộ của Dạ Thiên Đế Quốc chúng ta rồi! Yêu cầu phải giết chị bằng cách thức tàn nhẫn nhất! Tóm lại hai hôm này chị đừng ra ngoài có được không? Em sẽ giải quyết sạch sẽ mấy đơn thuê giết chị. \(Zack\)
\- Có điều tra ra ai làm không? \(Băng\)
\- Là một người tên..! \(Zack\)
Những ngày sau lại cứ thế trôi qua, một ngày với vòng tuần hoàn ngủ \- ăn \- chơi lặp lại. Vì hiện tại Huyền Thiên Băng cũng Lãnh Vân Hiên rất rảnh và hoàn toàn không có việc gì để làm nên mới có vụ ăn chơi không kể giờ giấc như thế. Lãnh Vân Hiên rất hiếm khi được thảnh thơi như này nên cũng rất hưởng lợi.
Những ngày kế trôi qua thì không có gì đặc biệt, cũng chỉ là đi quanh quẩn xong lại ăn chơi các kiểu thôi. Nhưng đến hôm nay, trên đường Huyền Thiên Băng rất không may mắn gặp phải một vài sát thủ.
“ Bà chị già, có phát hiện ra là bao nhiêu người không? ” Lãnh Vân Hiên hỏi nói, họ đang mua sắm trong trung tâm thương mại thì đã phát giác được có người theo dõi liền tương kế tựu kế vào một nơi hẻo lánh cho họ lộ diện xem sao. Dù sao cũng đang ngứa tay ngứa chân vì lâu này không vận động mà.
“ Trên dưới không quá năm người. ” Huyền Thiên Băng quan sát một chút rồi trả lời, nhìn bọn người này chỉ tầm sát thủ đánh thuê thôi chứ cũng chẳng phải sát thủ chuyên nghiệp nữa.
“ Ra đây đi! Tôi đã thấy nơi các người núp rồi. ” Lãnh Vân Hiên hét to, không hề có chút gì là cẩn thận hay kiêng dè. Chắc chắn vì Lãnh Vân Hiên biết trình độ của những tên lính đánh thuê này nó ở một cái tầm khá thấp nên cũng chẳng phải lo lắng gì, đối kháng trực tiếp cũng không sao.
Đám lính đánh thuê nghe xong liền có chút hốt hoảng, quả nhiên là không hề có phong thái của sát thủ chuyên mà! Mặc dù Lãnh Vân Hiên đã chủ động gây chiến nhưng đám lính đấy vẫn một mực không ra.
“ Núp như vậy thì có gì vui? ” Lãnh Vân Hiên thật không hiểu nổi, đi giết người mà núp núp rồi lại bị người ta phát hiện xong rồi lại trốn luôn không ra là như nào? Nếu thế thì sao không ở nhà luôn đi! Còn bày đặt đi giết người, không biết xấu hổ! Đã không có chuyên môn lại không có thực lực, thật là làm mất mặt giới lính đánh thuê, sát thủ mà!
“ Nhanh lên, tôi muốn về nhà rồi. ” Huyền Thiên Băng vội vã nói, cô chuẩn bị ra tay thì đã bị Lãnh Vân Hiên cản lại.
“ Chờ đã, chị không được đánh! Để tôi xử lý đám người này. Chị cứ ngồi im xem kịch là được. Lùi ra 2,5m đi. ” Lãnh Vân Hiên nở nụ cười gian manh, đây là muốn làm việc xấu rồi! Cậu lấy ra 3 viên thuốc màu trắng quăng đến chỗ họ đang núp thì rất nhanh sau đó một làng khói trắng lan ra khắp nơi.
“ Gì vậy? Thứ này là..? Của Quỷ Y sao? ” Huyền Thiên Băng vừa quan sát vừa nói, những cái viên tròn tròn nhỏ nhỏ này cảm thấy thật quá quen mắt đi, chỉ có Quỷ Y mới điều chế ra cái thứ này thôi.
“ Đúng rồi mấy viên này đều của Quỷ Y cả. Anh ấy bảo mang theo phòng hờ chị có việc gì thì lấy ra sử dụng. Chị nhìn xem kết quả đi, độc này Quỷ Y chế cũng đủ ác thật! ” Lãnh Vân Hiên nhìn tất cả, nếu không chết trên mái nhà thì cũng sẽ chết từ trên bay xuống và quan trọng là có 2 người chỉ còn mỗi bộ xương thôi.
“ Chậc.. Thật là hả dạ! ” Lãnh Vân Hiên tiếp tục nói, cậu cảm thấy rất hài lòng với kết quả này chứ hoàn toàn không một chút gì bày tỏ lòng sự tội nghiệp hoặc ít nhất là lòng thương hại nhưng không, bởi cậu biết nếu địch không có kết quả cay đắng này thì chắc chắn người có kết quả này là chính chúng ta! Nhân từ với kẻ thù chính là tàn nhẫn với bản thân! Chính vì thế Lãnh Vân Hiên cậu sẽ khác bao giờ thương hại kẻ thù, và cũng sẽ không áp dụng định lý ‘ kẻ thù của kẻ thù là bạn ’ đâu. Vì khi nào họ lật lọng thì chắc chắn chúng ta không thể biết được!
“ Đi về. ” Huyền Thiên Băng nghiệm thu kết quả xong cũng chẳng nói lời nào, cô chỉ nói hai từ ‘ đi về ’ để Lãnh Vân Hiên biết mà đi theo thôi.
“ Được được, tới liền đây! ” Lãnh Vân Hiên chạy theo sau. Hai người họ chỉ đi dạo một chút sau bữa ăn nhưng lại gặp phải một số người ngu ngốc thì thật là..! Xui xẻo chăng?
\[…\] Biệt thự.
Về đến biệt thự chưa được bao lâu thì đã có tiếng chuông điện thoại reo lên.
\* Reng.. \* Huyền Thiên Băng nhìn một lúc rồi nghe máy.
\- Alo? \(Băng\)
\- Dạ tỷ? Có việc khẩn! Hai ngày sau chị tuyệt đối đừng ra ngoài! \(Zack\)
\- Việc gì? \(Băng\)
Huyền Thiên Băng vừa nghe Zack nói cô liền bật loa ngoài lên cho Lãnh Vân Hiên nghe cùng, không khéo lại hỏi thì cô chẳng nói lại đâu.
\- Có một người vẫn luôn thuê sát thủ đến ám sát chị, người đấy đã thuê những người có máu mặt trong bảng xếp hạng sát thủ của một số bang lớn. Đơn giết chị cũng đã được gửi đến tổng bộ của Dạ Thiên Đế Quốc chúng ta rồi! Yêu cầu phải giết chị bằng cách thức tàn nhẫn nhất! Tóm lại hai hôm này chị đừng ra ngoài có được không? Em sẽ giải quyết sạch sẽ mấy đơn thuê giết chị. \(Zack\)
\- Có điều tra ra ai làm không? \(Băng\)
\- Là một người tên..! \(Zack\)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.