Bảo Bối Của Tôi Là Em

Chương 168: Bị ngăn cản.

PunPun

04/01/2021

\[...\] Trên máy bay.

Bây giờ hiện tại là 9 giờ, từ Đức đến thành phố A cũng khoảng 8\-9 tiếng bởi vì đi với tốc độ trung bình và không đi đường bây quân dụng.

Nhưng chưa ra khỏi địa phận Đức thì họ đã gặp sự cố. Đó chính là có một đám người chặn đường bay của Alice khiến cô phải hạ cánh. Hiện tại Dylan đang ở bên ngoài giải quyết sự việc.

" Xin chào, xin lỗi, hiện tại chúng tôi không cho phép bất kỳ một ai rời khỏi Đức. Mong các vị thông cảm, hoặc là xuất trình giấy tờ cho chúng tôi kiểm tra, hoặc là không được bay qua khỏi nơi này. " Hắc Ninh nói với người đàn ông đứng đàm phán là Dylan.

" Chúng tôi không cho phép? Các người là ai mà không cho phép chứ? Lấy quyền gì mà cấm chúng tôi? Giấy phép thông hành chúng tôi cũng đã có, việc gì phải dừng lại tại đây chứ? " Dylan từ tốn nói, nhìn cái tên đen xì này rất quen mắt nha! Cứ như là đã gặp ở đâu rồi ấy, hay là đã từng quen hồi trước hay sao đấy.

" Thế lực của chúng tôi không phải thứ mà các người có thể biết được đâu. " Hắc Ninh cau mày, để bọn chúng biết đây là người của chủ nhân họ chắc chắn sẽ sợ đến chết!

" Vậy sao? " Alice bước ra, vẻ đẹp của cô đẹp đến nén thở, tuy nhiên vẻ đẹp kiêu sa là thế, khí thế phát ra từ người của cô như muốn bức chết người khác.

" Ha~ Tưởng là ai, hóa ra chính là Hắc Ninh, một trong những thủ hạ đắc lực của thủ lĩnh Thần Tử. " Alice cười nhạt, không ngờ đến vẫn còn có thể gặp lại tên này. Còn nhớ 6 năm trước hắn cùng Quang Vũ đến cứu Hàn Tử Mặc, từ đó cũng gây ấn tượng khá mạnh với cô.

" Sao em lại ra đây rồi? Bỏ Holly ở trong đấy một mình sao? " Dylan bước lại gần Alice, nói nhỏ.

" Không sao, thằng bé ngủ say lắm, sẽ không dễ dàng tỉnh vậy đâu. " Alice trấn an Dylan, vì biết rằng hôm qua giữa Alice cùng Holly đã có một cuộc trò chuyện nên Dylan mới hỏi để phòng hờ.

" Cô biết Thần Tử? Biết cả chúng tôi? " Hắc Ninh ngạc nhiên, trên thế giới này người đã từng nhìn thấy Hắc Ninh chỉ có hai loại người, một là người cùng tổ chức, hai chính là người chết! Tất cả những người nhìn thấy dung mạo của Hắc Ninh khi làm nhiệm vụ đều bị anh tiễn về Tây Thiên cả rồi! Thế thì sao cô gái che mặt bí ẩn này lại biết? Trừ khi thân phận cô ta lớn hơn cả chủ nhân, hoặc cũng có thể Hắc Ninh đã từng gặp cô gái này ở đâu đó rồi chăng? Chỉ là hiện tại cô ta đang đeo một chiếc khăn che mặt, khiến Hắc Ninh không thể khẳng định được điều gì.

" Tuy nhiên tôi chỉ biết Thần Tử, biết các người, còn về thủ lĩnh của các người, tôi vẫn không biết! " Alice mỉm cười, một nụ cười ngay cả cô cũng không thể thấy.

/Ha, cũng chỉ có vậy thôi!/ Hắc Ninh nghĩ, tưởng ghê gớm lắm.

" Được rồi, tôi không thích dây dưa. Đây là giấy thông hành, các người không cản nổi đâu. " Alice đưa ra giấy thông hành, vốn dĩ không cần đến nhưng không ngờ lại gặp phải cớ sự như bây giờ. Quả thật, ở đời thì không lường trước được bất cứ một điều gì sắp xảy đến mà.



Lúc này Hắc Ninh nghĩ, /Tất cả những người này đều là người có thân phận, nếu họ thật sự muốn đi anh cũng không thể cản nổi. Như vậy còn gây nên thù oán giữa hai bên. Hơn nữa mục đích Hắc Ninh chặn đường bay ở đây là để chủ mẫu của họ không chạy mất! Những người này đều không có gì để hoài nghi cả!/

" Được! Các người có thể đi rồi, nhưng phiền để tôi báo lại một chút! " Hắc Ninh nói với Alice cùng Dylan, xong liền vào bên trong một căn nhà nhỏ.

" Alice, em vẫn nên vào trong đi thì hơn, thân phận em đặc thù. Đám này chắc chắn là người của Hàn Tử Mặc! " Dylan nghiến răng, biết vậy lúc trước đã hạ loại độc mạnh nhất để cho hắn 'Tử' luôn đi cho rồi! Sống chỉ tổ thêm phiền phức cho Alice! Hừ, hối hận chết mất!

" Được, đừng quá lo lắng, bọn chúng sẽ không nhận ra em đâu. Dù sao cũng đã năm năm trôi qua rồi, dáng vẻ của em cũng đã khác đi rất nhiều. Nhiều đến mức, chính bản thân em còn không nhận ra mà. " Alice buông lời nhẹ nhàng nhưng thực chất trong từng câu từng chữ của cô, đều thắm đậm một nổi buồn.. Chỉ duy Alice mới hiểu.

" Biết rồi, mau vào trong đi. " Dylan cười để Alice yên tâm.

\[...\] Bên trong căn nhà nhỏ kia.

\- Alo? \(Hắc Ninh\)

\- Ninh bảo bối à? Gọi có việc gì không? Hay là đã tìm thấy chị dâu nhỏ rồi? \(Killian\)

\- Bớt bớt lại, tôi vẫn chưa tìm thấy chủ mẫu. Chỉ là có hai người đang muốn rời khỏi Đức. \(Hắc Ninh\)

\- Không cho đi. \(Killian\)

\- Là người có thân phận, một nam một nữ. Nam trông khá quen mắt, nữ đeo khăn che mặt nên không rõ. Có cả giấy thông hành từ chính phủ, xem ra là không muốn làm lớn chuyện bởi vì nếu thật sự muốn đi, chúng ta thật không thể cản. \(Hắc Ninh\)

\- Xem rõ nhan sắc của nữ, nam xác định lại. Còn nữa Ninh bảo bối à..! \(Killian\)

\- Rõ rồi, cúp đây! \(Hắc Ninh\)

Hắc Ninh vội vã cắt lời Killian vì đã ớn lạnh lắm rồi, không thể nào nghe thêm bất kỳ một tiếng bảo bối nào nữa đâu!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bảo Bối Của Tôi Là Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook