Chương 6: Gặp lại (1)
PunPun
04/01/2021
“ Sau đây tôi xin mời một người đặc biệt lên phát thưởng cho em Huyền Thiên Băng học sinh năm 2. ”
“ Vâng mời ngài ạ. ”
/ Người đặc biệt? Chẳng phải là các thầy cô giáo trong trường hay sao? Chẳng có gì đặc biệt cả! Thật nhàm chán. Muốn kết thúc cái lễ chết tiệt này nhanh một chút! / Huyền Thiên Băng suy nghĩ một chút..
Phía dưới sảnh trước có người đàn ông bước lên. Người đàn ông dáng vẻ to lớn sang trọng như vậy ai mà nghĩ hắn là một giáo viên chứ? Hắn bước tới chỗ cô rất gần, gần tới mức cô có thể thấy rõ toàn bộ ngũ quan của hắn một cách tỉ mỉ nhất!
“ Cầm lấy! Huyền Thiên Băng! ”
Nghe tiếng gọi cô lập tức hoàn hồn! Do đắm chìm vào suy nghĩ cùng với những ngũ quan đẹp mắt đó khiến cô khó cầm lòng mà ngắm thật kĩ!
“ À.. Ừ .. Vâng. cảm ơn. Tôi nên gọi anh là gì nhỉ? Thầy? Lần đầu tôi thấy anh trong trường. Anh là thầy giáo mới à? ”
“ Bạn học Huyền em không nên xưng tôi như vậy! ” hiệu trưởng lên tiếng.
“ Thưa thầy tôi chả biết anh ta là gì trong trường này cả? Thế tôi nên xưng là gì chứ! ”
/ Sao mình có cảm giác như đã quen anh ta nhỉ? Anh ta là ai không quan trọng! Mình chỉ biết mình không thích hiệu trưởng của cái trường này! /
“ Em! Em! ”
“ Được rồi hiệu trưởng 'ngài' nên đứng sang một bên và im miệng lại được chứ? ”
“ Em không nhớ tôi? ” Hàn Tử Mặc tiến sát lại thì thầm vào tai Huyền Thiên Băng.
“ Tôi chưa gặp anh bao giờ! Cút ra. ” cô cố đẩy Hàn Tử Mặc ra.
“ Vậy.. Bỏ qua vấn đề đó! Em không biết tôi? ”
“ Tất nhiên! ”
“ Không thể nào! ”
“ Tại sao lại không thể? ”
“ Tất cả mọi người ở đây đều biết tôi! Em lại không biết? Em là người ngoài hành tinh à? ”
“ Gì!? ”
/ Quả thật từ lúc anh ta bước vào thì cảm giác không khí một lúc một trầm đi. Lúc đầu ai cũng nhao nhao lúc sau lại im phăng phắc không dám hó hé gì cả? Ngay cả hiệu trưởng cũng e dè hắn. Tên này thân phận không tầm thường. Nhưng tốt nhất không nên chọc vào mấy người quyền lực này phiền chết! Mình đang muốn làm một người bình thường chính hiệu nên không thể dây dưa với mấy tên quyền quý này nha! /
“ Anh nói ai cũng biết anh à! Vậy chứng minh xem. ”
“ Tôi không chứng minh. Em tự hỏi đi. ”
“ Vậy... Kỳ Liên học trưởng! Cho em hỏi anh ta là ai vậy? ” Huyền Thiên Băng bước tới Kỳ Liên Ngạo Vân hỏi.
“ Băng Băng em không biết anh ta à? Anh ta rất nổi tiếng đó hầu như thế giới không ai không biết anh ta! ”
“ Có cần nói quá vậy không? ”
“ Anh đã cố không tân bốc anh ta rồi! Anh ta tên là Hàn Tử Mặc là CEO của tập đoàn lớn nhất nhì thế giới nổi tiếng độc ác và tàn bạo. Là một tay chơi không thua kém bất kỳ ai. ”
“ Hàn Tử Mặc? Hình như em không biết anh ta là ai cả! Mà em cũng không quan tâm. ”
“ Ùm anh biết rồi! ”
“ Nè! Em với hắn nói chuyện vui vẻ quá nhỉ? ”
“ Liên quan gì tới anh? ”
“ Tất nhiên là liên quan rồi! ”
“ Liên quan gì? ”
“ Gì cũng liên quan! ”
“ Anh trả lời như không trả lời! ”
“ Ha. Em hỏi nhưng tôi không có nhiệm vụ phải trả lời! ”
“ Woww! Ra đây là cô gái Superman nhảy lầu từ tầng mười hai cậu nói hả! Tôi công nhận rất đẹp luôn nhưng nhóc nè đừng để tên này lừa em nha~.
Đi theo anh Ken đi nè. ” Ken bước tới xen chân vào.
“ Ken! ”
“ Anh mặt trắng này là ai vậy? Là tiểu thụ của anh hả? ”
“ Gì cơ! Tiểu\_thụ? ” Hàn Tử Mặc và Ken tức giận đồng thanh.
“ Ừ! Mặc dù tôi không biết anh là ai nhưng tên anh quen lắm. Lúc trước tôi từng đọc một bài báo nói Hàn Tử Mặc và Ken trợ lí là một cặp! Mà còn nghe nói anh là gay nữa mà. ” Huyền Thiên Băng ngước lên suy nghĩ rồi nói.
“ Gay? Hàn Tử Mặc tôi mà gay? ”
“ À tại vì anh không cho phụ nữ lại gần nè rồi còn là trai tân blabla. ”
“ Ken! Cậu nên đi điều tra cho tôi chuyện này như thế nào! ”
Không chỉ trên sân khấu xôn xao mà ngay cả dưới sân cũng ồn ào, bàn tán.
“ Hình như là Hàn tổng tài kìa. ”
“ Ừ còn cả tình nhân trợ lí kìa. ”
“ Tại sao người cao cao tại thượng như vậy lại ở đây nhỉ? ”
“ Ai biết được. Mà hình như hoa khôi mới chạm vào Hàn tổng đó. Tôi thấy cô ấy đâu bị gì đâu? ”
“ Đúng là chuyện lạ. ”
“ Tôi nghĩ là hoa khôi thất tình, muốn từ gà lên làm phượng hoàng rồi! ”
Blablablaa
/ ‘ TÌNH NHÂN TRỢ LÝ? ’ 4 từ này là dành cho mình hả? Ken đẹp trai đào hoa như mình thể loại nào lại là tiểu thụ? Wtf chuyện gì vậy? Tức chết mất đúng là cái lũ chó săn nhiều chuyện! Cái gì cũng đăng được. Toàn là tin bắp cải mà lũ người này ai cũng tin. /
“ Cậu khỏi nói. Bổn thiếu gia mà là tình nhân của cậu á! Thật muốn hack tất cả các tin xàm xí đó! Tức chết mất! Chuyện này tôi sẽ điều tra ngọn ngành gốc rễ mới được đánh chết bọn phóng viên đăng tin này! Cho hả dạ! ”
“ Rồi đủ chưa? Đang làm lễ chứ không phải là chỗ diễn cho 2 người! ”
“ Em không nói, cũng không ai dám hó hé đâu! ”
“ Anh! ”
“ Làm sao? À mà tôi không phải là trai tân! ”
“ Ờ anh cứ xạo đi. ”
“ Chẳng phải đêm qua em đã cướp mất lần đầu của tôi sao? ”
“ Tôi không có! Anh bị điên à? Anh ăn ốc rồi bắt tôi đổ vỏ à? ”
“ Hừ! Một con nhóc như em dám mắng tôi? Tôi sẽ bắt em trả giá! ”
“ Vâng mời ngài ạ. ”
/ Người đặc biệt? Chẳng phải là các thầy cô giáo trong trường hay sao? Chẳng có gì đặc biệt cả! Thật nhàm chán. Muốn kết thúc cái lễ chết tiệt này nhanh một chút! / Huyền Thiên Băng suy nghĩ một chút..
Phía dưới sảnh trước có người đàn ông bước lên. Người đàn ông dáng vẻ to lớn sang trọng như vậy ai mà nghĩ hắn là một giáo viên chứ? Hắn bước tới chỗ cô rất gần, gần tới mức cô có thể thấy rõ toàn bộ ngũ quan của hắn một cách tỉ mỉ nhất!
“ Cầm lấy! Huyền Thiên Băng! ”
Nghe tiếng gọi cô lập tức hoàn hồn! Do đắm chìm vào suy nghĩ cùng với những ngũ quan đẹp mắt đó khiến cô khó cầm lòng mà ngắm thật kĩ!
“ À.. Ừ .. Vâng. cảm ơn. Tôi nên gọi anh là gì nhỉ? Thầy? Lần đầu tôi thấy anh trong trường. Anh là thầy giáo mới à? ”
“ Bạn học Huyền em không nên xưng tôi như vậy! ” hiệu trưởng lên tiếng.
“ Thưa thầy tôi chả biết anh ta là gì trong trường này cả? Thế tôi nên xưng là gì chứ! ”
/ Sao mình có cảm giác như đã quen anh ta nhỉ? Anh ta là ai không quan trọng! Mình chỉ biết mình không thích hiệu trưởng của cái trường này! /
“ Em! Em! ”
“ Được rồi hiệu trưởng 'ngài' nên đứng sang một bên và im miệng lại được chứ? ”
“ Em không nhớ tôi? ” Hàn Tử Mặc tiến sát lại thì thầm vào tai Huyền Thiên Băng.
“ Tôi chưa gặp anh bao giờ! Cút ra. ” cô cố đẩy Hàn Tử Mặc ra.
“ Vậy.. Bỏ qua vấn đề đó! Em không biết tôi? ”
“ Tất nhiên! ”
“ Không thể nào! ”
“ Tại sao lại không thể? ”
“ Tất cả mọi người ở đây đều biết tôi! Em lại không biết? Em là người ngoài hành tinh à? ”
“ Gì!? ”
/ Quả thật từ lúc anh ta bước vào thì cảm giác không khí một lúc một trầm đi. Lúc đầu ai cũng nhao nhao lúc sau lại im phăng phắc không dám hó hé gì cả? Ngay cả hiệu trưởng cũng e dè hắn. Tên này thân phận không tầm thường. Nhưng tốt nhất không nên chọc vào mấy người quyền lực này phiền chết! Mình đang muốn làm một người bình thường chính hiệu nên không thể dây dưa với mấy tên quyền quý này nha! /
“ Anh nói ai cũng biết anh à! Vậy chứng minh xem. ”
“ Tôi không chứng minh. Em tự hỏi đi. ”
“ Vậy... Kỳ Liên học trưởng! Cho em hỏi anh ta là ai vậy? ” Huyền Thiên Băng bước tới Kỳ Liên Ngạo Vân hỏi.
“ Băng Băng em không biết anh ta à? Anh ta rất nổi tiếng đó hầu như thế giới không ai không biết anh ta! ”
“ Có cần nói quá vậy không? ”
“ Anh đã cố không tân bốc anh ta rồi! Anh ta tên là Hàn Tử Mặc là CEO của tập đoàn lớn nhất nhì thế giới nổi tiếng độc ác và tàn bạo. Là một tay chơi không thua kém bất kỳ ai. ”
“ Hàn Tử Mặc? Hình như em không biết anh ta là ai cả! Mà em cũng không quan tâm. ”
“ Ùm anh biết rồi! ”
“ Nè! Em với hắn nói chuyện vui vẻ quá nhỉ? ”
“ Liên quan gì tới anh? ”
“ Tất nhiên là liên quan rồi! ”
“ Liên quan gì? ”
“ Gì cũng liên quan! ”
“ Anh trả lời như không trả lời! ”
“ Ha. Em hỏi nhưng tôi không có nhiệm vụ phải trả lời! ”
“ Woww! Ra đây là cô gái Superman nhảy lầu từ tầng mười hai cậu nói hả! Tôi công nhận rất đẹp luôn nhưng nhóc nè đừng để tên này lừa em nha~.
Đi theo anh Ken đi nè. ” Ken bước tới xen chân vào.
“ Ken! ”
“ Anh mặt trắng này là ai vậy? Là tiểu thụ của anh hả? ”
“ Gì cơ! Tiểu\_thụ? ” Hàn Tử Mặc và Ken tức giận đồng thanh.
“ Ừ! Mặc dù tôi không biết anh là ai nhưng tên anh quen lắm. Lúc trước tôi từng đọc một bài báo nói Hàn Tử Mặc và Ken trợ lí là một cặp! Mà còn nghe nói anh là gay nữa mà. ” Huyền Thiên Băng ngước lên suy nghĩ rồi nói.
“ Gay? Hàn Tử Mặc tôi mà gay? ”
“ À tại vì anh không cho phụ nữ lại gần nè rồi còn là trai tân blabla. ”
“ Ken! Cậu nên đi điều tra cho tôi chuyện này như thế nào! ”
Không chỉ trên sân khấu xôn xao mà ngay cả dưới sân cũng ồn ào, bàn tán.
“ Hình như là Hàn tổng tài kìa. ”
“ Ừ còn cả tình nhân trợ lí kìa. ”
“ Tại sao người cao cao tại thượng như vậy lại ở đây nhỉ? ”
“ Ai biết được. Mà hình như hoa khôi mới chạm vào Hàn tổng đó. Tôi thấy cô ấy đâu bị gì đâu? ”
“ Đúng là chuyện lạ. ”
“ Tôi nghĩ là hoa khôi thất tình, muốn từ gà lên làm phượng hoàng rồi! ”
Blablablaa
/ ‘ TÌNH NHÂN TRỢ LÝ? ’ 4 từ này là dành cho mình hả? Ken đẹp trai đào hoa như mình thể loại nào lại là tiểu thụ? Wtf chuyện gì vậy? Tức chết mất đúng là cái lũ chó săn nhiều chuyện! Cái gì cũng đăng được. Toàn là tin bắp cải mà lũ người này ai cũng tin. /
“ Cậu khỏi nói. Bổn thiếu gia mà là tình nhân của cậu á! Thật muốn hack tất cả các tin xàm xí đó! Tức chết mất! Chuyện này tôi sẽ điều tra ngọn ngành gốc rễ mới được đánh chết bọn phóng viên đăng tin này! Cho hả dạ! ”
“ Rồi đủ chưa? Đang làm lễ chứ không phải là chỗ diễn cho 2 người! ”
“ Em không nói, cũng không ai dám hó hé đâu! ”
“ Anh! ”
“ Làm sao? À mà tôi không phải là trai tân! ”
“ Ờ anh cứ xạo đi. ”
“ Chẳng phải đêm qua em đã cướp mất lần đầu của tôi sao? ”
“ Tôi không có! Anh bị điên à? Anh ăn ốc rồi bắt tôi đổ vỏ à? ”
“ Hừ! Một con nhóc như em dám mắng tôi? Tôi sẽ bắt em trả giá! ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.