Chương 58: Hàn Tử Mặc mất tích rồi.
PunPun
04/01/2021
“ Ặc.. ” Huyền Thiên Băng tặc lưỡi, cô quên mất Quỷ Y chính là một cái tên không hề có tiền, nhưng không phải là nghèo mà là vì Quỷ Y có rất nhìu kim cương nha! Quỷ Y có tận 10 mỏ kim cương lớn phân bố khắp nơi trên thế giới. Vì vậy nếu hỏi anh ta có tiền không thì câu trả lời chính là không có, một xu cũng không có luôn. Nếu như bạn đang mở quán ăn nhưng thiếu thốn về tiền bạc thì chỉ cần bạn gặp Quỷ Y đến ăn thôi, anh ta chắc chắn sẽ trả cho bạn một cục kim cương siêu to khổng lồ đủ để bạn sống qua hết cuộc đời này!
“ Ầy.. Không cần đến tiệm vàng đổi đâu.. Em vẫn còn một tấm thẻ. ” Huyền Thiên Băng lười biếng nói, một tấm thẻ nữa là của Hoàng Thiên Nhi đưa cô nhưng vẫn chưa có cơ hội sử dụng bây giờ lấy ra xài là hợp lý nhất rồi.
“ Cũng được, đi. ” Quỷ Y ngẫm ra một chút rồi nói.
“ Quỷ Y, sao em cứ thấy cái áo của anh nó sáng sáng hệt như kim cương ấy. Hay em bị hoa mắt rồi? ” Huyền Thiên Băng hỏi, không chỉ cái áo sáng không mà cô thấy cái gì trên người Quỷ Y cũng sáng hết nha! Chỉ là không tiện hỏi hết thôi.
“ Không hoa mắt đâu, chiếc áo này được tạo nên từ kim cương mà. Tất nhiên cái quần này cũng thế, có nhiều kim cương cũng biết để làm gì. Vì nhiều quá nên anh từng lấy kim cương xay nhuyễn thành bột để làm thuốc nhuộm tóc nhưng tiếc là không được thế là anh mang đi làm quần áo luôn. ” Quỷ Y ngang nhiên nói.
“ Xay nhuyễn? Thuốc nhuộm tóc từ kim cương? ” Huyền Thiên Băng lắc đầu ngao ngán, chắc trên đời này chỉ có mỗi Quỷ Y mới có thể nghĩ ra mấy cái thứ làm người ta không thể ngờ này quá, tính cách kì quái là có nguyên nhân a!
“ Đi ăn. ” Quỷ Y nắm lấy tay Huyền Thiên Băng kéo đi.
“ Xe của em ở bên kia. ” Huyền Thiên Băng chỉ tay về hướng chiếc xe cô đã đậu ở gần đây.
“ … ” Quỷ Y kéo cô lên xe, khởi động và lái nhanh đến một nhà hàng cách đó không xa.
\[…\] Nhà hàng QI
“ Anh ăn gì thì cứ gọi đi. ” Huyền Thiên Băng cùng với Quỷ Y đã ngồi vào bàn, cô nói.
“ … ” Quỷ Y cũng không buồn trả lời anh cứ cầm menus gọi hết món này đến món nọ. Trông chốc lát bàn ăn đã ngập tràn những đĩa thức ăn, tráng miệng, đồ uống.
Riêng Huyền Thiên Băng thì lại để yên cho Quỷ Y gọi vì cô biết Quỷ Y hoàn toàn có thể ăn hết. Sau khi cô cùng Quỷ Y dùng bữa xong Quỷ Y mới cất giọng: “ Đã tra ra nơi Lãnh Vân Hiên bị bắt rồi. ”
“ Ở đâu? ” Huyền Thiên Băng nói.
“ Thần Tử. ” Quỷ Y vừa lấy khăn lau tay vừa nói.
“ Thần Tử? Không phải chứ, chúng ta vốn dĩ không hề có mối quan hệ gì với bọn chúng thì chắc chắn cũng không có bất kỳ mối thù hằn gì, hơn nữa cũng chưa từng đụng chạm nhau trên thương trường hay hắc đạo thì lí do quái gì dẫn đến họ bắt người của chúng ta? ” Huyền Thiên Băng khó chịu nói, dám bắt người của cô? Này là chán sống hay muốn khơi nguồn chiến tranh đây?
“ Không biết. ” Quỷ Y vô tư trả lời.
“ Chậc.. Chúng ta đi cướp người. ” Huyền Thiên Băng nói.
“ Không vội. ” Quỷ Y trả lời rất vô tư.
“ Không vội? Thế nào là không vội? ” Huyền Thiên Băng nhíu mày hỏi.
“ Hai ngày sau. ”
“ Được. ” Huyền Thiên Băng cũng không nói nhiều, Quỷ Y đã nói hai ngày sau thì chính là hai ngày sau, nhiệm vụ thì chỉ có quyết định và chấp nhận chứ không có hỏi.
“ Ừ. ” Quỷ Y nói.
“ Vậy.. 4 năm nay anh đã đi đâu? Không phiền thì có thể kể cho em nghe không? ” Huyền Thiên Băng chuyển chủ đề.
“ Phiền. ” Quỷ Y trả lời rất không nhân nhượng nha.
“ … ” Rồi Huyền Thiên Băng cùng với Quỷ Y nói mãi đến 20 giờ đúng luôn, cô đã tính tiền xong định rời khỏi..
\* Ring ... Ring \* Đột nhiên tiếng chuông điện thoại của Huyền Thiên Băng vang lên, cô vuốt nghe.
\- Alo, ai? \(Băng\)
\- Chị dâu, là em đây. Em là Killian, Tử Mặc bị ám sát rồi. \(Killian\)
\- Cái gì? Nói rõ chút đi. \(Băng\)
\- Cụ thể Tử Mặc bị tấn công ở đường X và phía dưới cái đường này là một khu rừng. Rất có khả năng xe cậu ấy đã mất lái và rơi xuống khu rừng kia. \(Killian\)
\- Đã cho người tìm chưa? \(Băng\)
\- Đã cho người tìm rồi nhưng trời quá tối nên vẫn chưa có tin tức gì. \(Killian\)
\- Có biết ai tấn công không? \(Băng\)
\- Bang Hách Sơn. \(Killian\)
\- Biết rồi, tiếp tục cho người tìm. \(Băng\)
\- Chị dâu nhỏ, em gọi chị là để chị mau về biệt thự đi, sợ rằng bọn chúng cũng sẽ ám sát chị. \(Killian\)
\- Không cần lo cho tôi. \(Băng\)
\* Tút.. Tút \* Ngắt điện thoại.
\* Rầm \* Huyền Thiên Băng đập mạnh vào bàn, sắc mặt cô phải nói là rất rất xấu luôn.
“ Việc gì? Ai chọc em? ” Quỷ Y cau mày hỏi, rất hiếm khi thấy cô với vẻ tức giận như thế đến Quỷ Y cũng phải ngỡ ngàng.
“ … ” Huyền Thiên Băng im lặng không trả lời.
Ở với nhau cũng gần 8 năm, Quỷ Y tất nhiên biết sự im lặng của cô biểu hiện cho việc gì, liền cất giọng: “ Được rồi, muốn làm gì? ”
“ Gió lộng là ngày phóng hỏa. Trăng đen là đêm giết người. ” Huyền Thiên Băng đứng dậy rời khỏi nhà hàng, Quỷ Y theo sau.
“ Ầy.. Không cần đến tiệm vàng đổi đâu.. Em vẫn còn một tấm thẻ. ” Huyền Thiên Băng lười biếng nói, một tấm thẻ nữa là của Hoàng Thiên Nhi đưa cô nhưng vẫn chưa có cơ hội sử dụng bây giờ lấy ra xài là hợp lý nhất rồi.
“ Cũng được, đi. ” Quỷ Y ngẫm ra một chút rồi nói.
“ Quỷ Y, sao em cứ thấy cái áo của anh nó sáng sáng hệt như kim cương ấy. Hay em bị hoa mắt rồi? ” Huyền Thiên Băng hỏi, không chỉ cái áo sáng không mà cô thấy cái gì trên người Quỷ Y cũng sáng hết nha! Chỉ là không tiện hỏi hết thôi.
“ Không hoa mắt đâu, chiếc áo này được tạo nên từ kim cương mà. Tất nhiên cái quần này cũng thế, có nhiều kim cương cũng biết để làm gì. Vì nhiều quá nên anh từng lấy kim cương xay nhuyễn thành bột để làm thuốc nhuộm tóc nhưng tiếc là không được thế là anh mang đi làm quần áo luôn. ” Quỷ Y ngang nhiên nói.
“ Xay nhuyễn? Thuốc nhuộm tóc từ kim cương? ” Huyền Thiên Băng lắc đầu ngao ngán, chắc trên đời này chỉ có mỗi Quỷ Y mới có thể nghĩ ra mấy cái thứ làm người ta không thể ngờ này quá, tính cách kì quái là có nguyên nhân a!
“ Đi ăn. ” Quỷ Y nắm lấy tay Huyền Thiên Băng kéo đi.
“ Xe của em ở bên kia. ” Huyền Thiên Băng chỉ tay về hướng chiếc xe cô đã đậu ở gần đây.
“ … ” Quỷ Y kéo cô lên xe, khởi động và lái nhanh đến một nhà hàng cách đó không xa.
\[…\] Nhà hàng QI
“ Anh ăn gì thì cứ gọi đi. ” Huyền Thiên Băng cùng với Quỷ Y đã ngồi vào bàn, cô nói.
“ … ” Quỷ Y cũng không buồn trả lời anh cứ cầm menus gọi hết món này đến món nọ. Trông chốc lát bàn ăn đã ngập tràn những đĩa thức ăn, tráng miệng, đồ uống.
Riêng Huyền Thiên Băng thì lại để yên cho Quỷ Y gọi vì cô biết Quỷ Y hoàn toàn có thể ăn hết. Sau khi cô cùng Quỷ Y dùng bữa xong Quỷ Y mới cất giọng: “ Đã tra ra nơi Lãnh Vân Hiên bị bắt rồi. ”
“ Ở đâu? ” Huyền Thiên Băng nói.
“ Thần Tử. ” Quỷ Y vừa lấy khăn lau tay vừa nói.
“ Thần Tử? Không phải chứ, chúng ta vốn dĩ không hề có mối quan hệ gì với bọn chúng thì chắc chắn cũng không có bất kỳ mối thù hằn gì, hơn nữa cũng chưa từng đụng chạm nhau trên thương trường hay hắc đạo thì lí do quái gì dẫn đến họ bắt người của chúng ta? ” Huyền Thiên Băng khó chịu nói, dám bắt người của cô? Này là chán sống hay muốn khơi nguồn chiến tranh đây?
“ Không biết. ” Quỷ Y vô tư trả lời.
“ Chậc.. Chúng ta đi cướp người. ” Huyền Thiên Băng nói.
“ Không vội. ” Quỷ Y trả lời rất vô tư.
“ Không vội? Thế nào là không vội? ” Huyền Thiên Băng nhíu mày hỏi.
“ Hai ngày sau. ”
“ Được. ” Huyền Thiên Băng cũng không nói nhiều, Quỷ Y đã nói hai ngày sau thì chính là hai ngày sau, nhiệm vụ thì chỉ có quyết định và chấp nhận chứ không có hỏi.
“ Ừ. ” Quỷ Y nói.
“ Vậy.. 4 năm nay anh đã đi đâu? Không phiền thì có thể kể cho em nghe không? ” Huyền Thiên Băng chuyển chủ đề.
“ Phiền. ” Quỷ Y trả lời rất không nhân nhượng nha.
“ … ” Rồi Huyền Thiên Băng cùng với Quỷ Y nói mãi đến 20 giờ đúng luôn, cô đã tính tiền xong định rời khỏi..
\* Ring ... Ring \* Đột nhiên tiếng chuông điện thoại của Huyền Thiên Băng vang lên, cô vuốt nghe.
\- Alo, ai? \(Băng\)
\- Chị dâu, là em đây. Em là Killian, Tử Mặc bị ám sát rồi. \(Killian\)
\- Cái gì? Nói rõ chút đi. \(Băng\)
\- Cụ thể Tử Mặc bị tấn công ở đường X và phía dưới cái đường này là một khu rừng. Rất có khả năng xe cậu ấy đã mất lái và rơi xuống khu rừng kia. \(Killian\)
\- Đã cho người tìm chưa? \(Băng\)
\- Đã cho người tìm rồi nhưng trời quá tối nên vẫn chưa có tin tức gì. \(Killian\)
\- Có biết ai tấn công không? \(Băng\)
\- Bang Hách Sơn. \(Killian\)
\- Biết rồi, tiếp tục cho người tìm. \(Băng\)
\- Chị dâu nhỏ, em gọi chị là để chị mau về biệt thự đi, sợ rằng bọn chúng cũng sẽ ám sát chị. \(Killian\)
\- Không cần lo cho tôi. \(Băng\)
\* Tút.. Tút \* Ngắt điện thoại.
\* Rầm \* Huyền Thiên Băng đập mạnh vào bàn, sắc mặt cô phải nói là rất rất xấu luôn.
“ Việc gì? Ai chọc em? ” Quỷ Y cau mày hỏi, rất hiếm khi thấy cô với vẻ tức giận như thế đến Quỷ Y cũng phải ngỡ ngàng.
“ … ” Huyền Thiên Băng im lặng không trả lời.
Ở với nhau cũng gần 8 năm, Quỷ Y tất nhiên biết sự im lặng của cô biểu hiện cho việc gì, liền cất giọng: “ Được rồi, muốn làm gì? ”
“ Gió lộng là ngày phóng hỏa. Trăng đen là đêm giết người. ” Huyền Thiên Băng đứng dậy rời khỏi nhà hàng, Quỷ Y theo sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.