Chương 227: Hiến máu.
PunPun
04/01/2021
Lúc này bên trong phòng phẫu thuật, không khí vô cùng căng thẳng, Killian đã phải giải phẫu hàng giờ đồng hồ. Ngay cả Quách Kiến bác sĩ giỏi nhất ở đây tay cũng sắp run rồi. Tất cả mọi người dường như đều đã kiệt sức, chỉ có Killian là gắng gượng, vùng lên, cố gắng thay đổi cái gọi là *số mệnh*. Ví như tử thần gọi ngươi canh ba, ngươi không thể sống đến canh năm.
Nhịp tim của Hàn Tử Mặc vẫn là một biến số vậy, nó cứ thay đổi không ngừng, mỗi một lúc lại càng tệ hơn.
“ Máy kích tim! ” Killian gọi, lập tức có người chuẩn bị.
“ Không thể dùng nữa! Vết thương trên ngực lại hở thì làm sao! ” Quách Kiến nói, nếu kích tim, tim đập lại thì vẫn sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Người này rốt cuộc là làm gì mà lại có nhiều vết thương như vậy chứ.
“ Nhưng đang có tình trạng ngưng tim! Tim không đập, cậu ta sẽ không thở nữa! ” Killian bộ dạng gấp rút, biết rõ sẽ có hậu quả thế nào nhưng vẫn kiên trì.
“ Không thể. Vết thương trên ngực chỉ mới được khâu lại thôi, nếu cậu thật sự động đến nó một lần nữa... Tôi cam đoan sẽ có chuyện xấu nhất xảy đến. ” Quách Kiến cầm tay Killian ngăn cản.
“ ... ”
“ Mạo hiểm một lần đi, giải quyết tất cả vết thương còn lại trên cơ thể cậu ta. Nếu thật sự xảy ra *ngoài ý muốn* thì cũng là chúng ta đã cố gắng hết sức. ” Quách Kiến nói xong là bắt tay vào làm, không có thời gian chờ đợi, chỉ có làm với không làm mà thôi.
Killian cũng chuẩn bị dao, trên người Hàn Tử Mặc quả thật còn quá nhiều vết thương, anh cảm nhận được đã bốn năm giờ đồng hồ trôi qua rồi nhưng cũng chỉ mới giải quyết được vết thương ngay tim. Còn có nơi bị đạn bắn, dao đâm thì thế nào? Hàn Tử Mặc đã mất rất nhiều máu rồi, ngay cả máu dự trữ của một quốc gia cũng sắp bị Hàn Tử Mặc dùng hết rồi.. Liều một lần vậy!
\[…\] Bên ngoài.
Huyền Thiên Băng vẫn rất lo lắng, Ken thì không đề cập đến vấn đề vụ ám sát. Chỉ là Ken biết, Huyền Thiên Băng là ngu người đứng sau thu dọn tàn cuộc.
“ Có thuốc lá không? ” Huyền Thiên Băng nhẹ giọng.
“ Có.. ” Ken lấy ra, đưa cả bật lửa cho cô.
Huyền Thiên Băng vừa cầm lên đã bị một giọng nói làm cho rớt cả điếu thuốc.
“ Mamy, bệnh viện cấm hút thuốc! No smoking! ” Holly bước đến với một nụ cười không mấy thân thiện.
“ Chị dâu đây là...? ” Ken tờ mờ hỏi, biết rõ câu trả lời rồi mà sao vẫn có chút hoài nghi.. Đây thật là mẹ con sao..? Cả nhà này đúng là quái vật mà!
“ Chào chú, tên của cháu là Holly MirandaK, người thừa kế duy nhất của vương Alice Smith Morgana. ” Holly mỉm cười, không cúi đầu nhưng lại giữ đúng khuôn phép vô cùng lịch sự.
“ Đây... Đây không phải con của chị dâu sao..? ” Ken ngơ ngác, gì mà Alice Smith Morgana, đó không phải là vị *vương* quyền lực bậc nhất của vương quốc Anh sao?
“ Oh? ” Holly nhìn sang mẹ mình, xem ra người đàn ông này vẫn chưa biết thân phận của mẹ. Bỏ đi, vẫn là để mamy tự nói.
Huyền Thiên Băng híp mắt nhìn Holly, không biết cậu nhóc sẽ trả lời thế nào.
“ ... ” Holly lựa chọn không đáp, Huyền Thiên Băng cũng im lặng, Ken ăn bơ một cục!
“ Không ổn không ổn! ” một vị bác sĩ bước ra.
“ Chuyện gì?! ” Huyền Thiên Băng gấp rút.
“ Thiếu máu! Thiếu rất nhiều máu! ”
“ Tôi lập tức cho người đi tìm! ” Ken rời đi, máu của lão đại là AB Rh- .
“ Không kịp! Cần ngay bây giờ nhưng bệnh viện đã không còn. Vì đây là máu hiếm, tất cả bịch máu AB Rh- đều đã được truyền vào cậu ấy rồi. ” Vị bác sĩ hấp tấp, sắp không kịp rồi...
“ Vậy phải làm sao? ” Ken cơ hồ còn gấp hơn.
Lúc Huyền Thiên Băng đang hoang mang, Holly lại như một thiên sứ níu nhẹ áo cô.
“ Con có thể giúp mẹ, nhưng, con có một điều kiện.. Sau này sẽ bàn với mẹ sau, mẹ có đồng ý không? ”
Huyền Thiên Băng nhìn Holly, thằng nhóc này lại bàn điều kiện với cô rồi? Chịu thôi, thời gian gấp rút chỉ có thể thỏa hiệp, đi bước nào hay bước nấy vậy.
“ Được. ”
Đáp xong với Holly, cô quay sang nói Ken: “ Cậu cho người đi tìm trước đi, càng nhanh càng tốt! ”
“ Được. ” Ken lập tức rời đi.
“ Vậy..? ” Vị bác sĩ ngơ ngác, máu đâu?
“ Thằng nhóc này tình nguyện hiến máu. ” Huyền Thiên Băng chỉ tay vào Holly, vị bác sĩ có vẻ khó xử.
“ Nhưng.. Nhìn thế nào nó cũng chỉ mới 7,8 tuổi... Chỉ 18 tuổi trở lên mới được tham gia hiến... ” Còn một chữ cuối bác sĩ lại không dám nói ra, ánh mắt của người này quá đáng sợ rồi.
“ Tôi chịu trách nhiệm cho tất cả, tiến hành đi. ”
“ Vậy.. Được. ”
Vị bác sĩ dẫn hai người đến phòng hiến máu, Huyền Thiên Băng hỏi: “ Cần bao nhiêu? ”
“ Khoảng.. Khoảng 1000cc, nhưng cậu bé có cùng nhóm máu không? AB Rh- thật sự rất hiếm. ”
“ Hai người họ là cha con, anh nói xem có cùng nhóm máu không? ”
“ Tôi, tôi lập tức chuẩn bị! ” Bác sĩ gấp rút chuẩn bị, bỏ qua các bước tư vấn mà bắt đầu truyền máu.
“ 250cc thôi. ” Huyền Thiên Băng dặn dò.
“ Được. ” Vị bác sĩ vừa dứt lời Holly liền lên tiếng.
“ Không sao, cứ lấy 1000cc. ”
“ Holly! Đừng cậy mạnh! Người trưởng thành còn không chịu nổi con làm sao chịu được chứ? ”
Nhịp tim của Hàn Tử Mặc vẫn là một biến số vậy, nó cứ thay đổi không ngừng, mỗi một lúc lại càng tệ hơn.
“ Máy kích tim! ” Killian gọi, lập tức có người chuẩn bị.
“ Không thể dùng nữa! Vết thương trên ngực lại hở thì làm sao! ” Quách Kiến nói, nếu kích tim, tim đập lại thì vẫn sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Người này rốt cuộc là làm gì mà lại có nhiều vết thương như vậy chứ.
“ Nhưng đang có tình trạng ngưng tim! Tim không đập, cậu ta sẽ không thở nữa! ” Killian bộ dạng gấp rút, biết rõ sẽ có hậu quả thế nào nhưng vẫn kiên trì.
“ Không thể. Vết thương trên ngực chỉ mới được khâu lại thôi, nếu cậu thật sự động đến nó một lần nữa... Tôi cam đoan sẽ có chuyện xấu nhất xảy đến. ” Quách Kiến cầm tay Killian ngăn cản.
“ ... ”
“ Mạo hiểm một lần đi, giải quyết tất cả vết thương còn lại trên cơ thể cậu ta. Nếu thật sự xảy ra *ngoài ý muốn* thì cũng là chúng ta đã cố gắng hết sức. ” Quách Kiến nói xong là bắt tay vào làm, không có thời gian chờ đợi, chỉ có làm với không làm mà thôi.
Killian cũng chuẩn bị dao, trên người Hàn Tử Mặc quả thật còn quá nhiều vết thương, anh cảm nhận được đã bốn năm giờ đồng hồ trôi qua rồi nhưng cũng chỉ mới giải quyết được vết thương ngay tim. Còn có nơi bị đạn bắn, dao đâm thì thế nào? Hàn Tử Mặc đã mất rất nhiều máu rồi, ngay cả máu dự trữ của một quốc gia cũng sắp bị Hàn Tử Mặc dùng hết rồi.. Liều một lần vậy!
\[…\] Bên ngoài.
Huyền Thiên Băng vẫn rất lo lắng, Ken thì không đề cập đến vấn đề vụ ám sát. Chỉ là Ken biết, Huyền Thiên Băng là ngu người đứng sau thu dọn tàn cuộc.
“ Có thuốc lá không? ” Huyền Thiên Băng nhẹ giọng.
“ Có.. ” Ken lấy ra, đưa cả bật lửa cho cô.
Huyền Thiên Băng vừa cầm lên đã bị một giọng nói làm cho rớt cả điếu thuốc.
“ Mamy, bệnh viện cấm hút thuốc! No smoking! ” Holly bước đến với một nụ cười không mấy thân thiện.
“ Chị dâu đây là...? ” Ken tờ mờ hỏi, biết rõ câu trả lời rồi mà sao vẫn có chút hoài nghi.. Đây thật là mẹ con sao..? Cả nhà này đúng là quái vật mà!
“ Chào chú, tên của cháu là Holly MirandaK, người thừa kế duy nhất của vương Alice Smith Morgana. ” Holly mỉm cười, không cúi đầu nhưng lại giữ đúng khuôn phép vô cùng lịch sự.
“ Đây... Đây không phải con của chị dâu sao..? ” Ken ngơ ngác, gì mà Alice Smith Morgana, đó không phải là vị *vương* quyền lực bậc nhất của vương quốc Anh sao?
“ Oh? ” Holly nhìn sang mẹ mình, xem ra người đàn ông này vẫn chưa biết thân phận của mẹ. Bỏ đi, vẫn là để mamy tự nói.
Huyền Thiên Băng híp mắt nhìn Holly, không biết cậu nhóc sẽ trả lời thế nào.
“ ... ” Holly lựa chọn không đáp, Huyền Thiên Băng cũng im lặng, Ken ăn bơ một cục!
“ Không ổn không ổn! ” một vị bác sĩ bước ra.
“ Chuyện gì?! ” Huyền Thiên Băng gấp rút.
“ Thiếu máu! Thiếu rất nhiều máu! ”
“ Tôi lập tức cho người đi tìm! ” Ken rời đi, máu của lão đại là AB Rh- .
“ Không kịp! Cần ngay bây giờ nhưng bệnh viện đã không còn. Vì đây là máu hiếm, tất cả bịch máu AB Rh- đều đã được truyền vào cậu ấy rồi. ” Vị bác sĩ hấp tấp, sắp không kịp rồi...
“ Vậy phải làm sao? ” Ken cơ hồ còn gấp hơn.
Lúc Huyền Thiên Băng đang hoang mang, Holly lại như một thiên sứ níu nhẹ áo cô.
“ Con có thể giúp mẹ, nhưng, con có một điều kiện.. Sau này sẽ bàn với mẹ sau, mẹ có đồng ý không? ”
Huyền Thiên Băng nhìn Holly, thằng nhóc này lại bàn điều kiện với cô rồi? Chịu thôi, thời gian gấp rút chỉ có thể thỏa hiệp, đi bước nào hay bước nấy vậy.
“ Được. ”
Đáp xong với Holly, cô quay sang nói Ken: “ Cậu cho người đi tìm trước đi, càng nhanh càng tốt! ”
“ Được. ” Ken lập tức rời đi.
“ Vậy..? ” Vị bác sĩ ngơ ngác, máu đâu?
“ Thằng nhóc này tình nguyện hiến máu. ” Huyền Thiên Băng chỉ tay vào Holly, vị bác sĩ có vẻ khó xử.
“ Nhưng.. Nhìn thế nào nó cũng chỉ mới 7,8 tuổi... Chỉ 18 tuổi trở lên mới được tham gia hiến... ” Còn một chữ cuối bác sĩ lại không dám nói ra, ánh mắt của người này quá đáng sợ rồi.
“ Tôi chịu trách nhiệm cho tất cả, tiến hành đi. ”
“ Vậy.. Được. ”
Vị bác sĩ dẫn hai người đến phòng hiến máu, Huyền Thiên Băng hỏi: “ Cần bao nhiêu? ”
“ Khoảng.. Khoảng 1000cc, nhưng cậu bé có cùng nhóm máu không? AB Rh- thật sự rất hiếm. ”
“ Hai người họ là cha con, anh nói xem có cùng nhóm máu không? ”
“ Tôi, tôi lập tức chuẩn bị! ” Bác sĩ gấp rút chuẩn bị, bỏ qua các bước tư vấn mà bắt đầu truyền máu.
“ 250cc thôi. ” Huyền Thiên Băng dặn dò.
“ Được. ” Vị bác sĩ vừa dứt lời Holly liền lên tiếng.
“ Không sao, cứ lấy 1000cc. ”
“ Holly! Đừng cậy mạnh! Người trưởng thành còn không chịu nổi con làm sao chịu được chứ? ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.