Chương 44: Huyền Thiên Băng ghen rồi.
PunPun
04/01/2021
\[…\] Công ty Hàn thị.
“ Hàn Tử Mặc! Bế tôi! ” Huyền Thiên Băng vì cảm thấy có chút đau bụng nên không muốn đi, liền kêu Hàn Tử Mặc bế mình.
Còn những người ở công ty thì không khỏi bất ngờ vì lần đầu tiên có người dám nói với boss của họ như thế! Càng bất ngờ hơn là câu trả lời của boss.
“ Được. ” Hàn Tử Mặc vui lòng trả lời, nghe Huyền Thiên Băng kêu mình bế thì không khỏi vui mừng.
“ Đi chậm chút. Tôi đau bụng. ” Huyền Thiên Băng nhăn mặt nói.
“ Tuyệt đối đi chậm! Sẽ không làm em đau! ” Hàn Tử Mặc chắc chắn nói.
Còn những người nhân viên thì mắt chữ A mồm chữ O nhìn tổng tài của họ đang răm rắp nghe theo những gì Huyền Thiên Băng nói. Từ đó họ đút kết ra một quy tắc ‘ Người phụ nữ này không thể chọc! ’
Rồi Hàn Tử Mặc bề Huyền Thiên Băng bước vào công ty trong ánh mắt của bao người, có ngưỡng mộ, có ghen tị, ... Hắn bấm nút thang máy lên tầng cao nhất là tầng thứ 116 cũng là phòng làm việc của hắn. Tầng 116 của công ty Hàn Thị chỉ dành cho Hàn tổng thôi!
“ Em có muốn uống sữa nóng không? ” Hàn Tử Mặc bế cô ngồi lên đùi mình vừa xoa bụng cô vừa hỏi.
“ Ừ.. ” Huyền Thiên Băng cảm thấy lúc này uống một ly sữa ấm cũng không tồi.
“ Thư ký Hạ mang vào cho tôi một ly sữa với độ nóng vừa phải. Nhanh một chút. ” Hàn Tử Mặc nói qua điện thoại chuyên gọi cho thư kí. Hắn không gọi cho Ken vì hôm nay Ken đã xin nghỉ để làm chút việc rồi.
“ Vâng thưa tổng tài. ” Lúc này cô thư ký Hạ Hân Hân kia đang cười khúc khích ở ngoài, cô ta nói:
“ Hôm nay thư ký Ken không có ở đây.. Mình có thể nhân cơ hội này quyến rũ tổng tài! Vị trí Hàn phu nhân còn không phải sẽ là của mình sao? Haha ”
Một lúc sau Hạ Hân Hân mang ly sữa nóng vào bày ra bộ dáng lả lơi nhất!
“ Cô làm gì vậy? Còn không mau đưa ly sữa cho tôi? ” Hàn Tử Mặc nhíu mày, hắn hoàn toàn không nghĩ đến Hạ Hân Hân đang quyến rũ mình mà chỉ quan tâm đến ly sữa của Huyền Thiên Băng.
“ Vâng.. ” Hạ Hân Hân nghe nói thế mà vẫn không biết xấu hổ, cô ta bước lại gần hắn đưa ly sữa nhưng ngực cố tình chạm vào tay hắn.
“ Băng, sữa của em đây. Tôi đút cho em nhé? ” Hàn Tử Mặc đã thử độ nóng rồi mới dám đưa sang cho Huyền Thiên Băng uống. Nhưng thấy cô im lặng không nói gì cũng không cầm lấy thì hắn nghĩ cô đau quá không muốn cầm lấy uống nên mới đề nghị đút cho cô, tay vẫn xoa vào bụng cô.
“ Tôi không muốn uống sữa do cô ta pha! Tôi muốn anh pha sữa cho tôi. ” Huyền Thiên Băng giả vờ hờn dỗi nói.
“ Được được, em muốn gì cũng được cả. Bây giờ tôi liền đi pha cho em. Có được không? ” Hàn Tử Mặc lập tức nhún nhường 3 bước khi thấy cô dỗi.
“ Thế còn không mau đi. ” Huyền Thiên Băng đẩy Hàn Tử Mặc ra ý bảo hắn mau đi.
“ Nhưng bụng em.. ? ” Hắn sợ cô vẫn còn đau nên liền hỏi.
“ Đã đỡ rồi. ” Huyền Thiên Băng không thể phủ nhận tài xoa bụng của Hàn Tử Mặc! Xoa vài cái liền khiến cô hết đau!
“ Vậy tôi đi pha sữa, nếu em muốn làm gì thì gọi thư ký Hạ nhé! Thư ký Hạ, đây là phu nhân của tôi! ” Vừa nghe Huyền Thiên Băng nói đã đỡ rồi Hàn Tử Mặc lập tức bước ra cửa để đi pha ly sữa khác cho cô.
Hạ Hân Hân nãy giờ đứng im như tượng sau khi thấy hắn bước ra rồi cô ta mới lên giọng: “ Tiểu tam ở đâu ra mà lại muốn leo lên vị trí phu nhân vậy? ”
“ Ồ? Thư ký Hạ đây là điếc hay lãng tai vậy? Không nghe Hàn Tử Mặc nói tôi là phu nhân của anh ta à? ” Huyền Thiên Băng nhíu mày nói.
“ Hứ, cô nghĩ vị trí này ai muốn làm cũng được à? Cô tưởng Hàn tổng sẽ đi pha sữa cho cô thật sao? Hay có khi anh ấy đang yêu đương với nữ nhân nào khác thì sao đây? ” Hạ Hân Hân làm ra vẻ ta đây biết hết, nói.
“ Không phiền thư ký Hạ bận tâm, người đàn ông của tôi. Tự tôi quản được. Mời cô ra ngoài. ” Huyền Thiên Băng vừa nói vừa bấm vào máy tính. Muốn biết Hàn Tử Mặc đang làm gì thì chỉ cần xem camera là được chứ gì! Huyền Thiên Băng vừa xâm nhập vào hệ thống camera tìm kiếm Hàn Tử Mặc thì thấy một cảnh tượng cực kỳ đáng ghét! Hắn đang dây dưa với một người phụ nữ sao? Vậy là cô thư kí kia nói đúng à? Không đúng! Tại sao cô lại có cảm giác ganh tị thế này.. Chết tiệt Huyền Thiên Băng đã yêu Hàn Tử Mặc mất rồi! Hàn Tử Mặc đáng ghét! Gì mà nói yêu tôi chứ.. giờ anh đang vui vẻ với người phụ nữ khác kìa!
Huyền Thiên Băng trong cơn ghen muốn nhảy từ tầng 116 xuống đất luôn rồi! Cô vừa mở cửa sổ ra định nhảy thì.. Bụng.. Đau quá. Cha má ơi nhà vệ sinh! Huyền Thiên Băng liền phóng vào nhà vệ sinh với tốc độ cực nhanh.
Một lát sau Hàn Tử Mặc bước vào không thấy Huyền Thiên Băng liền lo sợ. Hắn bước tới chỗ cô ngồi liền nhìn thấy máy tính đang mở cùng với khung cảnh ban nãy. Thiết nghĩ cô đã hiểu lầm đang định tìm cô để giải thích thì thấy cửa sổ mở toang toát ra, hắn sợ cô nhảy lầu như đợt trước liền hốt hoảng.
“ Huyền Thiên Băng em đang ở đâu? Thiên Băng! Thiên Băng! ” Hàn Tử Mặc rất sợ Huyền Thiên Băng đột nhiên biến mất hay rời khỏi hắn.
“ Hàn Tử Mặc! Bế tôi! ” Huyền Thiên Băng vì cảm thấy có chút đau bụng nên không muốn đi, liền kêu Hàn Tử Mặc bế mình.
Còn những người ở công ty thì không khỏi bất ngờ vì lần đầu tiên có người dám nói với boss của họ như thế! Càng bất ngờ hơn là câu trả lời của boss.
“ Được. ” Hàn Tử Mặc vui lòng trả lời, nghe Huyền Thiên Băng kêu mình bế thì không khỏi vui mừng.
“ Đi chậm chút. Tôi đau bụng. ” Huyền Thiên Băng nhăn mặt nói.
“ Tuyệt đối đi chậm! Sẽ không làm em đau! ” Hàn Tử Mặc chắc chắn nói.
Còn những người nhân viên thì mắt chữ A mồm chữ O nhìn tổng tài của họ đang răm rắp nghe theo những gì Huyền Thiên Băng nói. Từ đó họ đút kết ra một quy tắc ‘ Người phụ nữ này không thể chọc! ’
Rồi Hàn Tử Mặc bề Huyền Thiên Băng bước vào công ty trong ánh mắt của bao người, có ngưỡng mộ, có ghen tị, ... Hắn bấm nút thang máy lên tầng cao nhất là tầng thứ 116 cũng là phòng làm việc của hắn. Tầng 116 của công ty Hàn Thị chỉ dành cho Hàn tổng thôi!
“ Em có muốn uống sữa nóng không? ” Hàn Tử Mặc bế cô ngồi lên đùi mình vừa xoa bụng cô vừa hỏi.
“ Ừ.. ” Huyền Thiên Băng cảm thấy lúc này uống một ly sữa ấm cũng không tồi.
“ Thư ký Hạ mang vào cho tôi một ly sữa với độ nóng vừa phải. Nhanh một chút. ” Hàn Tử Mặc nói qua điện thoại chuyên gọi cho thư kí. Hắn không gọi cho Ken vì hôm nay Ken đã xin nghỉ để làm chút việc rồi.
“ Vâng thưa tổng tài. ” Lúc này cô thư ký Hạ Hân Hân kia đang cười khúc khích ở ngoài, cô ta nói:
“ Hôm nay thư ký Ken không có ở đây.. Mình có thể nhân cơ hội này quyến rũ tổng tài! Vị trí Hàn phu nhân còn không phải sẽ là của mình sao? Haha ”
Một lúc sau Hạ Hân Hân mang ly sữa nóng vào bày ra bộ dáng lả lơi nhất!
“ Cô làm gì vậy? Còn không mau đưa ly sữa cho tôi? ” Hàn Tử Mặc nhíu mày, hắn hoàn toàn không nghĩ đến Hạ Hân Hân đang quyến rũ mình mà chỉ quan tâm đến ly sữa của Huyền Thiên Băng.
“ Vâng.. ” Hạ Hân Hân nghe nói thế mà vẫn không biết xấu hổ, cô ta bước lại gần hắn đưa ly sữa nhưng ngực cố tình chạm vào tay hắn.
“ Băng, sữa của em đây. Tôi đút cho em nhé? ” Hàn Tử Mặc đã thử độ nóng rồi mới dám đưa sang cho Huyền Thiên Băng uống. Nhưng thấy cô im lặng không nói gì cũng không cầm lấy thì hắn nghĩ cô đau quá không muốn cầm lấy uống nên mới đề nghị đút cho cô, tay vẫn xoa vào bụng cô.
“ Tôi không muốn uống sữa do cô ta pha! Tôi muốn anh pha sữa cho tôi. ” Huyền Thiên Băng giả vờ hờn dỗi nói.
“ Được được, em muốn gì cũng được cả. Bây giờ tôi liền đi pha cho em. Có được không? ” Hàn Tử Mặc lập tức nhún nhường 3 bước khi thấy cô dỗi.
“ Thế còn không mau đi. ” Huyền Thiên Băng đẩy Hàn Tử Mặc ra ý bảo hắn mau đi.
“ Nhưng bụng em.. ? ” Hắn sợ cô vẫn còn đau nên liền hỏi.
“ Đã đỡ rồi. ” Huyền Thiên Băng không thể phủ nhận tài xoa bụng của Hàn Tử Mặc! Xoa vài cái liền khiến cô hết đau!
“ Vậy tôi đi pha sữa, nếu em muốn làm gì thì gọi thư ký Hạ nhé! Thư ký Hạ, đây là phu nhân của tôi! ” Vừa nghe Huyền Thiên Băng nói đã đỡ rồi Hàn Tử Mặc lập tức bước ra cửa để đi pha ly sữa khác cho cô.
Hạ Hân Hân nãy giờ đứng im như tượng sau khi thấy hắn bước ra rồi cô ta mới lên giọng: “ Tiểu tam ở đâu ra mà lại muốn leo lên vị trí phu nhân vậy? ”
“ Ồ? Thư ký Hạ đây là điếc hay lãng tai vậy? Không nghe Hàn Tử Mặc nói tôi là phu nhân của anh ta à? ” Huyền Thiên Băng nhíu mày nói.
“ Hứ, cô nghĩ vị trí này ai muốn làm cũng được à? Cô tưởng Hàn tổng sẽ đi pha sữa cho cô thật sao? Hay có khi anh ấy đang yêu đương với nữ nhân nào khác thì sao đây? ” Hạ Hân Hân làm ra vẻ ta đây biết hết, nói.
“ Không phiền thư ký Hạ bận tâm, người đàn ông của tôi. Tự tôi quản được. Mời cô ra ngoài. ” Huyền Thiên Băng vừa nói vừa bấm vào máy tính. Muốn biết Hàn Tử Mặc đang làm gì thì chỉ cần xem camera là được chứ gì! Huyền Thiên Băng vừa xâm nhập vào hệ thống camera tìm kiếm Hàn Tử Mặc thì thấy một cảnh tượng cực kỳ đáng ghét! Hắn đang dây dưa với một người phụ nữ sao? Vậy là cô thư kí kia nói đúng à? Không đúng! Tại sao cô lại có cảm giác ganh tị thế này.. Chết tiệt Huyền Thiên Băng đã yêu Hàn Tử Mặc mất rồi! Hàn Tử Mặc đáng ghét! Gì mà nói yêu tôi chứ.. giờ anh đang vui vẻ với người phụ nữ khác kìa!
Huyền Thiên Băng trong cơn ghen muốn nhảy từ tầng 116 xuống đất luôn rồi! Cô vừa mở cửa sổ ra định nhảy thì.. Bụng.. Đau quá. Cha má ơi nhà vệ sinh! Huyền Thiên Băng liền phóng vào nhà vệ sinh với tốc độ cực nhanh.
Một lát sau Hàn Tử Mặc bước vào không thấy Huyền Thiên Băng liền lo sợ. Hắn bước tới chỗ cô ngồi liền nhìn thấy máy tính đang mở cùng với khung cảnh ban nãy. Thiết nghĩ cô đã hiểu lầm đang định tìm cô để giải thích thì thấy cửa sổ mở toang toát ra, hắn sợ cô nhảy lầu như đợt trước liền hốt hoảng.
“ Huyền Thiên Băng em đang ở đâu? Thiên Băng! Thiên Băng! ” Hàn Tử Mặc rất sợ Huyền Thiên Băng đột nhiên biến mất hay rời khỏi hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.