Chương 61: Nhận cháu dâu.
PunPun
04/01/2021
\[…\] Biệt thự Hàn Băng.
“ Cút, cút hết cho tôi. ” Hàn Tử Mặc đôi mắt đỏ ngầu, tức giận quát tất cả thuộc hạ của hắn. Ngay cả Killian cũng không ngoại lệ.
“ Tử Mặc cậu đập đồ cũng đập rồi, mắng người cũng mắng rồi. Bây giờ có thể để tôi xử lý vết thương được rồi chứ? ” Killian mệt mỏi nói, cái tên Hàn Tử Mặc này thì không muốn cho Killian sát trùng vết thương mà chị dâu nhỏ thì bắt Killian phải băng vết thương cho Hàn Tử Mặc, bây giờ băng cũng không được mà không băng cũng không được. Hai vợ chồng nhà này thật không dám đụng người nào mà! Gì mà phụ nữ chân yếu tay mềm? Một phát độc chết hai mươi mấy người mà yếu à? Gì mà anh em là chân lý? Có mà trọng sắc khinh bạn ấy!
“ Không xử lý gì hết, cút. ” Hàn Tử Mặc bực dọc nói, cái cô gái kia như thế nào còn chưa về? Thật sự là làm hắn tức chết mà.
“ Nhưng mà Tử Mặc, cậu muốn sao cũng được nhưng phải để tôi băng vết thương cậu lại đã chứ. ” Killian nói, nãy giờ nhìn Hàn Tử Mặc đập đồ khiến vết thương bị hở ra rất rất nhiều.
Đột nhiên có một người phụ nữ trạc tuổi 50 bước vào nói: “ Tiểu Mặc.. Ta nghe con bị thương, bây giờ như thế nào rồi! ”
“ Bà nội? Sao người lại ở đây? Killian! ” Hàn Tử Mặc quay sang Killian hỏi.
“ Là tôi kêu bà nội tới đấy cậu không nghe lời tôi nói thì tôi đi tìm cứu tinh chứ sao giờ? ” Killian thảnh thơi nói.
“ Tiểu Mặc, cháu mau để Killian xử lý vết thương cho cháu đi. ” Bà Nội Hàn bước lại gần Hàn Tử Mặc nói.
“ Không! Ai nói gì tôi mặc kệ! Không băng là không băng! Hừ. ” Hàn Tử Mặc cầm một cái hộp handmade lấp lánh lên định quăng xuống đất thì chợt nhớ ra cái món này là của Huyền Thiên Băng tặng cho hắn nha! Hàn Tử Mặc ngay lập tức đặt xuống bàn một cách nhẹ nhàng nhất, đồ của Huyền Thiên Băng tặng hắn nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa làm sao dám đập được..
“ Đồ này của con gái tặng sao? Sao ta nhìn cháu có vẻ nâng niu thế Tiểu Mặc? ” Bà Nội Hàn cười nói, nhưng trong lòng thì không khỏi chịu thua trước sự cứng đầu không nghe lời ai của Hàn Tử Mặc, bà không biết bao giờ Hàn Tử Mặc mới tìm được một người mà hắn yêu nữa, việc này có vẻ quá xa vời rồi.
“ Không của ai tặng hết! Hừ. ” Hàn Tử Mặc nói.
“ Cái gì mà không của ai? ” Huyền Thiên Băng từ bên ngoài bước vào, cất giọng hỏi.
“ Hứ, sao em không đi luôn đi? Còn về làm gì? ” Hàn Tử Mặc chính là cái người lật mặt còn nhanh hơn lật sách nha, vài giây trước vẫn còn mong người ta về bây giờ về rồi thì lại đuổi người ta đi?
“ Vẫn còn giận à? ” Huyền Thiên Băng ngán ngẩm nói.
“ Ấy ấy, chị dâu nhỏ về rồi. Cầu chị giúp em với, cái tên này không cho em động vào vết thương của cậu ta. ” Killian cảm thấy như vị cứu tinh thật sự của cậu đã tới rồi! Chị dâu nhỏ về rồi oh yeah!
“ Chị dâu nhỏ sao? ” Bà nội Hàn vẫn ngỡ ngàng trước cách gọi của Killian và mối quan hệ của Hàn Tử Mặc và Huyền Thiên Băng.
“ Chào bà. ” Huyền Thiên Băng nãy giờ mới để ý đến có một người lớn tuổi ở trong biệt thự mặc dù không quen nhưng chí ít cũng phải chào hỏi đã.
“ Chào cháu, lễ phép quá. ” Bà nội Hàn của thấy rất vừa ý cô gái này nha! Là cháu dâu của bà thì tốt rồi.
“ Vết thương còn chưa xử lý mà anh đã làm cho nó hở tới mức này rồi. Sao không nghe lời em vừa về là phải băng bó vết thương ngay lập tức hả? ” Huyền Thiên Băng bước lại gần Hàn Tử Mặc đang đứng như trời trồng nhìn cô với ánh mắt hờn dỗi.
“ Hứ, kệ anh. Em đi mà quan tâm cái tên Quỷ Y gì đó của em đi. ” Hàn Tử Mặc tức giận nói.
“ Quỷ Y là anh trai em có được không? Được rồi, em sai rồi. Anh muốn gì cũng được còn bây giờ thì ngồi xuống, cấm động đậy. ”
“ … ” Hàn Tử Mặc cao cao tại thượng trước nay cứng đầu cứng cổ chưa bao giờ nghe lời ai vậy mà lại ngoan ngoãn làm theo Huyền Thiên Băng nói khiến cho tất cả thuộc hạ của hắn lẫn Killian bất ngờ hết thảy, tất nhiên là kể cả bà nội Hàn cũng ngạc nhiên không kém.
“ Killian lại đây xử lý vết bỏng sau lưng đi. ” Huyền Thiên Băng gọi Killian đến.
“ Được. ” Killian nhanh chóng trả lời, cậu nhanh chân lại lấy đồ nghề như thuốc, kim tiêm...
“ Anh muốn em băng bó cho anh. ” Hàn Tử Mặc làm nũng.
“ Được, đợi Killian giúp anh xử lý xong vết thương em sẽ băng bó cho anh có được không? ” Huyền Thiên Băng đã quá quen với cái cảnh Hàn Tử Mặc nũng nịu với cô rồi nhưng những người khác thì không, họ như kiểu:
‘ Đây là cháu tôi sao? Có phải người lạ không thế? ’
‘ Thủ lĩnh của họ bị trúng lời nguyền tình yêu rồi! ’
‘ Bạn tôi.. Chị dâu nhỏ quả nhiên lợi hại... lợi hại! ’
Một lúc sau, Killian đã xử lý xong vết thương của Hàn Tử Mặc rồi.
“ Xong rồi, chị dâu nhỏ. Phần băng vết thương là của chị nhé. ” Killian nói
“ Đã bôi thuốc chưa? ” Huyền Thiên Băng đang tựa đầu vào đùi Hàn Tử Mặc hỏi, cô không phải muốn tựa đâu, tại Hàn Tử Mặc cả thôi! Hắn bắt cô nằm như này đấy..
“ Vẫn chưa. ” Killian lấy ra một hộp thuốc đưa cô.
“ Sao không bôi luôn đi? ” Huyền Thiên Băng nhíu mày hỏi.
“ Anh muốn em bôi! ” Hàn Tử Mặc vẫn vuốt tóc cô, cất giọng trầm ấm pha chút bá đạo.
“ Cút, cút hết cho tôi. ” Hàn Tử Mặc đôi mắt đỏ ngầu, tức giận quát tất cả thuộc hạ của hắn. Ngay cả Killian cũng không ngoại lệ.
“ Tử Mặc cậu đập đồ cũng đập rồi, mắng người cũng mắng rồi. Bây giờ có thể để tôi xử lý vết thương được rồi chứ? ” Killian mệt mỏi nói, cái tên Hàn Tử Mặc này thì không muốn cho Killian sát trùng vết thương mà chị dâu nhỏ thì bắt Killian phải băng vết thương cho Hàn Tử Mặc, bây giờ băng cũng không được mà không băng cũng không được. Hai vợ chồng nhà này thật không dám đụng người nào mà! Gì mà phụ nữ chân yếu tay mềm? Một phát độc chết hai mươi mấy người mà yếu à? Gì mà anh em là chân lý? Có mà trọng sắc khinh bạn ấy!
“ Không xử lý gì hết, cút. ” Hàn Tử Mặc bực dọc nói, cái cô gái kia như thế nào còn chưa về? Thật sự là làm hắn tức chết mà.
“ Nhưng mà Tử Mặc, cậu muốn sao cũng được nhưng phải để tôi băng vết thương cậu lại đã chứ. ” Killian nói, nãy giờ nhìn Hàn Tử Mặc đập đồ khiến vết thương bị hở ra rất rất nhiều.
Đột nhiên có một người phụ nữ trạc tuổi 50 bước vào nói: “ Tiểu Mặc.. Ta nghe con bị thương, bây giờ như thế nào rồi! ”
“ Bà nội? Sao người lại ở đây? Killian! ” Hàn Tử Mặc quay sang Killian hỏi.
“ Là tôi kêu bà nội tới đấy cậu không nghe lời tôi nói thì tôi đi tìm cứu tinh chứ sao giờ? ” Killian thảnh thơi nói.
“ Tiểu Mặc, cháu mau để Killian xử lý vết thương cho cháu đi. ” Bà Nội Hàn bước lại gần Hàn Tử Mặc nói.
“ Không! Ai nói gì tôi mặc kệ! Không băng là không băng! Hừ. ” Hàn Tử Mặc cầm một cái hộp handmade lấp lánh lên định quăng xuống đất thì chợt nhớ ra cái món này là của Huyền Thiên Băng tặng cho hắn nha! Hàn Tử Mặc ngay lập tức đặt xuống bàn một cách nhẹ nhàng nhất, đồ của Huyền Thiên Băng tặng hắn nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa làm sao dám đập được..
“ Đồ này của con gái tặng sao? Sao ta nhìn cháu có vẻ nâng niu thế Tiểu Mặc? ” Bà Nội Hàn cười nói, nhưng trong lòng thì không khỏi chịu thua trước sự cứng đầu không nghe lời ai của Hàn Tử Mặc, bà không biết bao giờ Hàn Tử Mặc mới tìm được một người mà hắn yêu nữa, việc này có vẻ quá xa vời rồi.
“ Không của ai tặng hết! Hừ. ” Hàn Tử Mặc nói.
“ Cái gì mà không của ai? ” Huyền Thiên Băng từ bên ngoài bước vào, cất giọng hỏi.
“ Hứ, sao em không đi luôn đi? Còn về làm gì? ” Hàn Tử Mặc chính là cái người lật mặt còn nhanh hơn lật sách nha, vài giây trước vẫn còn mong người ta về bây giờ về rồi thì lại đuổi người ta đi?
“ Vẫn còn giận à? ” Huyền Thiên Băng ngán ngẩm nói.
“ Ấy ấy, chị dâu nhỏ về rồi. Cầu chị giúp em với, cái tên này không cho em động vào vết thương của cậu ta. ” Killian cảm thấy như vị cứu tinh thật sự của cậu đã tới rồi! Chị dâu nhỏ về rồi oh yeah!
“ Chị dâu nhỏ sao? ” Bà nội Hàn vẫn ngỡ ngàng trước cách gọi của Killian và mối quan hệ của Hàn Tử Mặc và Huyền Thiên Băng.
“ Chào bà. ” Huyền Thiên Băng nãy giờ mới để ý đến có một người lớn tuổi ở trong biệt thự mặc dù không quen nhưng chí ít cũng phải chào hỏi đã.
“ Chào cháu, lễ phép quá. ” Bà nội Hàn của thấy rất vừa ý cô gái này nha! Là cháu dâu của bà thì tốt rồi.
“ Vết thương còn chưa xử lý mà anh đã làm cho nó hở tới mức này rồi. Sao không nghe lời em vừa về là phải băng bó vết thương ngay lập tức hả? ” Huyền Thiên Băng bước lại gần Hàn Tử Mặc đang đứng như trời trồng nhìn cô với ánh mắt hờn dỗi.
“ Hứ, kệ anh. Em đi mà quan tâm cái tên Quỷ Y gì đó của em đi. ” Hàn Tử Mặc tức giận nói.
“ Quỷ Y là anh trai em có được không? Được rồi, em sai rồi. Anh muốn gì cũng được còn bây giờ thì ngồi xuống, cấm động đậy. ”
“ … ” Hàn Tử Mặc cao cao tại thượng trước nay cứng đầu cứng cổ chưa bao giờ nghe lời ai vậy mà lại ngoan ngoãn làm theo Huyền Thiên Băng nói khiến cho tất cả thuộc hạ của hắn lẫn Killian bất ngờ hết thảy, tất nhiên là kể cả bà nội Hàn cũng ngạc nhiên không kém.
“ Killian lại đây xử lý vết bỏng sau lưng đi. ” Huyền Thiên Băng gọi Killian đến.
“ Được. ” Killian nhanh chóng trả lời, cậu nhanh chân lại lấy đồ nghề như thuốc, kim tiêm...
“ Anh muốn em băng bó cho anh. ” Hàn Tử Mặc làm nũng.
“ Được, đợi Killian giúp anh xử lý xong vết thương em sẽ băng bó cho anh có được không? ” Huyền Thiên Băng đã quá quen với cái cảnh Hàn Tử Mặc nũng nịu với cô rồi nhưng những người khác thì không, họ như kiểu:
‘ Đây là cháu tôi sao? Có phải người lạ không thế? ’
‘ Thủ lĩnh của họ bị trúng lời nguyền tình yêu rồi! ’
‘ Bạn tôi.. Chị dâu nhỏ quả nhiên lợi hại... lợi hại! ’
Một lúc sau, Killian đã xử lý xong vết thương của Hàn Tử Mặc rồi.
“ Xong rồi, chị dâu nhỏ. Phần băng vết thương là của chị nhé. ” Killian nói
“ Đã bôi thuốc chưa? ” Huyền Thiên Băng đang tựa đầu vào đùi Hàn Tử Mặc hỏi, cô không phải muốn tựa đâu, tại Hàn Tử Mặc cả thôi! Hắn bắt cô nằm như này đấy..
“ Vẫn chưa. ” Killian lấy ra một hộp thuốc đưa cô.
“ Sao không bôi luôn đi? ” Huyền Thiên Băng nhíu mày hỏi.
“ Anh muốn em bôi! ” Hàn Tử Mặc vẫn vuốt tóc cô, cất giọng trầm ấm pha chút bá đạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.